Vũ Bá Toàn
(TDHLCF)
New Member
Chào các bạn,Tôi tên là T, học lớp l2 0306 ams yêu dấu! Câu truyện tôi kể sau đây có một nửa là thật và một nửa hư cấu, nhưng như chương trình ''Gặp nhau cuối tuần '' vẫn phát vào mỗi sáng thứ bảy ,tôi chỉ muốn đưa ra một vấn đề để mọi người cùng tham khảo và chia sẻ, dù thế nào, ai cũng có một cách hiểu và một cách nghĩ và cũng có thể các bạn sau khi đọc câu truyện này sẽ cho rằng tôi đang bi quan nhưng các bạn hãy hiểu rằng đó là cách nghĩ của tôi, nó khác với các bạn.Bây giờ xin các bạn hãy lắng nghe...
Sau nhiều ngày cặm cụi miệt mài đấu trí với sách vở và những gêm mới mà thằng bạn xấu xa Đình Thắng bắn cho, ngày hôm nao tôi mới có giây phút thảnh thơi. Tôi ra ngoài đi dạo nhưng đường phố đầy bụi bặm, tiếng ồn làm tôi thấy mệt mỏi, tôi đổi ý lại muốn tìm một nơi để nghỉ chân, uống hụm nước và thư giãn. Thú thật từ bé tới lớn tôi đã bao giờ biết đến in tơ nét là cái gì đâu, thời gian chiến đấu off line ở nhà đã làm tôi chết mệt, nhưng hôm nay, tôi bất chợt dừng chân trước một quán cafe in tơ nét ven đường. Vì sự tò mò vốn có, tôi bước vào quán, gọi một cốc đen đá như ai rồi lên mạng một lần thử xem sao....
Ban đầu tôi chẳng biết mô tê gì cả, nhưng nhờ thằng bé chơi cái trò gọi là Gunbao với những nhân vật ngồ ngộ, cằm súng bắn nhau tôi mới biết đến biểu tượng ''da hu'' ở góc màn hình. Kể ra thì thằng bé đó cũng thật là tốt, tôi chỉ phải trả 12 ngàn tiền máy và 8 ngàn vnd cho cốc nâu đá của nó mà đã có một nic xịn, nếu mẹ nó không gọi nó về thậm chí tôi còn có thể được nó dạy cho nhiều chiêu độc nữa cơ, nó đã bảo với tôi như thế!
Vậy là một mình tôi ngồi đó với cái nick của mình mà chẳng biết làm gì cả...
Đúng lúc đó thì chiếc điện thoại di động trong túi tôi rung lên, thằng BAV nó gọi cho tôi, chao ôi! nó quả là thằng bạn tốt khi đã rủ tôi đi chơi tối nay nhưng tôi muốn từ chối nó : Tao đang on nai , không đi được , mày chơi vui vẻ nhé.
Nó bảo tôi : thế thì mày éc cái nic của tao vào .
Ôi chao , éc là cái gì nhỉ, tôi phân vân một hồi rồi nói tiếp: éc là gì hở cu, ờ éc thì éc, mày bảo tao đi...
Thế rồi nó hướng dẫn tôi, ngay khi tôi éc xong, lập tức có tiếng rung từ đôi loa đặt cạnh may rồi một hàng chữ hiện lên từ màn hình: Mày là thằng chó nào?
Tôi hơi hoảng sợ vì tự nhiên lại thấy tên nào giở giọng hăm dọa mình...Bất giác tôi nhìn sang bên cạnh, thấy mọi người cũng đang nhìn chăm chú vào những dòng chữ như nó vừa hiện ra trên màn hình máy tính của tôi..Tôi cũng bắt chước, lấy tay bổ cò từng chữ : Tôi tên là T...còn bạn là ai, sao dữ vậy?
Dòng chữ tiếp tục hiện lên với lời hăm dọa: T là thằng nào , sao mày biết nic của tao..
BAV cho tôi..
BAV à , thế mày học lớp nào, tôi liền trả lời : Lớp l2 ams, 03-06..
Nhanh như điện giật, một thông điệp được gửi đến cho tôi :tao không thèm nói chuyện với bọn l2..
Rồi ngay lập tức hắn ném đến một biểu tượng:khuôn mặt hinh tròn với cái tai dài như tai quỷ, sắc mặt tím tái và đôi răng nanh nhọn hoắt trông thật dữ tợn. Tôi chết lặng đi trong mươi phút...Chao ôi,Tôi thật đau lòng biết mấy khi kẻ kia buông ra những lời như vậy với tôi. Rõ ràng đó phải là người bạn đã cùng tôi chia ngọt sẻ bùi suốt ba năm cấp ba trên mái trường Ams yêu dấu, vậy mà ngay khi chia tay thì hắn lại trở mặt như trở bàn tay như vậy... Tôi buồn bã trở về mà không quên ghi nhớ trong đầu cái nic của hắn. Tôi hỏi khắp bè bạn và được biết cái nic ấy là của bạn B, người tôi rất yêu quý và tôn trọng. Suốt mấy ngày tôi mất ăn mất ngủ, suy nghĩ không ngừng về những câu nói của bạn ấy với tôi, sao bạn ấy lại có thái độ như vậy, và có thực sự bạn ấy muốn đối xử với tôi như vậy không? Hiện giờ đã gần hai tuần kể từ ngày ấy.Tôi vẫn rất buồn, liên lạc mấy lần mà không gặp B, có thể bạn ấy tránh mặt tôi, nhưng B ơi, hãy trả lời tớ đi : Liệu có còn tình bạn?...
(Các bạn l2 hẳn cũng biết B là ai, hắn ở yên viên gia lâm, mà theo Sửu thì IQ của hắn là -50, các bạn hãy tin tôi, B đã làm như thế, câu truyện nửa đùa nửa thật nhưng ...các bạn ởi :Liệu có còn tình bạn?...)
Sau nhiều ngày cặm cụi miệt mài đấu trí với sách vở và những gêm mới mà thằng bạn xấu xa Đình Thắng bắn cho, ngày hôm nao tôi mới có giây phút thảnh thơi. Tôi ra ngoài đi dạo nhưng đường phố đầy bụi bặm, tiếng ồn làm tôi thấy mệt mỏi, tôi đổi ý lại muốn tìm một nơi để nghỉ chân, uống hụm nước và thư giãn. Thú thật từ bé tới lớn tôi đã bao giờ biết đến in tơ nét là cái gì đâu, thời gian chiến đấu off line ở nhà đã làm tôi chết mệt, nhưng hôm nay, tôi bất chợt dừng chân trước một quán cafe in tơ nét ven đường. Vì sự tò mò vốn có, tôi bước vào quán, gọi một cốc đen đá như ai rồi lên mạng một lần thử xem sao....
Ban đầu tôi chẳng biết mô tê gì cả, nhưng nhờ thằng bé chơi cái trò gọi là Gunbao với những nhân vật ngồ ngộ, cằm súng bắn nhau tôi mới biết đến biểu tượng ''da hu'' ở góc màn hình. Kể ra thì thằng bé đó cũng thật là tốt, tôi chỉ phải trả 12 ngàn tiền máy và 8 ngàn vnd cho cốc nâu đá của nó mà đã có một nic xịn, nếu mẹ nó không gọi nó về thậm chí tôi còn có thể được nó dạy cho nhiều chiêu độc nữa cơ, nó đã bảo với tôi như thế!
Vậy là một mình tôi ngồi đó với cái nick của mình mà chẳng biết làm gì cả...
Đúng lúc đó thì chiếc điện thoại di động trong túi tôi rung lên, thằng BAV nó gọi cho tôi, chao ôi! nó quả là thằng bạn tốt khi đã rủ tôi đi chơi tối nay nhưng tôi muốn từ chối nó : Tao đang on nai , không đi được , mày chơi vui vẻ nhé.
Nó bảo tôi : thế thì mày éc cái nic của tao vào .
Ôi chao , éc là cái gì nhỉ, tôi phân vân một hồi rồi nói tiếp: éc là gì hở cu, ờ éc thì éc, mày bảo tao đi...
Thế rồi nó hướng dẫn tôi, ngay khi tôi éc xong, lập tức có tiếng rung từ đôi loa đặt cạnh may rồi một hàng chữ hiện lên từ màn hình: Mày là thằng chó nào?
Tôi hơi hoảng sợ vì tự nhiên lại thấy tên nào giở giọng hăm dọa mình...Bất giác tôi nhìn sang bên cạnh, thấy mọi người cũng đang nhìn chăm chú vào những dòng chữ như nó vừa hiện ra trên màn hình máy tính của tôi..Tôi cũng bắt chước, lấy tay bổ cò từng chữ : Tôi tên là T...còn bạn là ai, sao dữ vậy?
Dòng chữ tiếp tục hiện lên với lời hăm dọa: T là thằng nào , sao mày biết nic của tao..
BAV cho tôi..
BAV à , thế mày học lớp nào, tôi liền trả lời : Lớp l2 ams, 03-06..
Nhanh như điện giật, một thông điệp được gửi đến cho tôi :tao không thèm nói chuyện với bọn l2..
Rồi ngay lập tức hắn ném đến một biểu tượng:khuôn mặt hinh tròn với cái tai dài như tai quỷ, sắc mặt tím tái và đôi răng nanh nhọn hoắt trông thật dữ tợn. Tôi chết lặng đi trong mươi phút...Chao ôi,Tôi thật đau lòng biết mấy khi kẻ kia buông ra những lời như vậy với tôi. Rõ ràng đó phải là người bạn đã cùng tôi chia ngọt sẻ bùi suốt ba năm cấp ba trên mái trường Ams yêu dấu, vậy mà ngay khi chia tay thì hắn lại trở mặt như trở bàn tay như vậy... Tôi buồn bã trở về mà không quên ghi nhớ trong đầu cái nic của hắn. Tôi hỏi khắp bè bạn và được biết cái nic ấy là của bạn B, người tôi rất yêu quý và tôn trọng. Suốt mấy ngày tôi mất ăn mất ngủ, suy nghĩ không ngừng về những câu nói của bạn ấy với tôi, sao bạn ấy lại có thái độ như vậy, và có thực sự bạn ấy muốn đối xử với tôi như vậy không? Hiện giờ đã gần hai tuần kể từ ngày ấy.Tôi vẫn rất buồn, liên lạc mấy lần mà không gặp B, có thể bạn ấy tránh mặt tôi, nhưng B ơi, hãy trả lời tớ đi : Liệu có còn tình bạn?...
(Các bạn l2 hẳn cũng biết B là ai, hắn ở yên viên gia lâm, mà theo Sửu thì IQ của hắn là -50, các bạn hãy tin tôi, B đã làm như thế, câu truyện nửa đùa nửa thật nhưng ...các bạn ởi :Liệu có còn tình bạn?...)