Gần đây xem các phim Hàn Quốc (và phim của nhiều nước khác nữa, nhưng HQ vẫn là phổ biến nhất ), có thể bắt gặp cảnh ranh giới sống-chết khá thường xuyên. Đứng trước khả năng người mình yêu quý sẽ mãi mãi ra đi, tưởng tượng ánh sáng trong đôi mắt anh/em/người thân tắt dần, bàn tay đang nắm chặt bỗng lạnh giá và tuột ra sự sống đang rời bỏ một con người. Có ai lại không muốn bằng tất cả mọi giá ngăn chặn thần chết?
Vì kéo dài cuộc sống, những bệnh nhân mắc các chứng bệnh nan y (cancer, Alzheimer, AIDS, ...) phải trải qua những đợt trị liệu hóa chất, phẫu thuật, đau đớn triền miên. Cuộc tìm kiếm không ngừng những liệu pháp ít đau đớn hơn, hiệu quả hơn vẫn chưa thành công trong khi sức chịu đựng của người bệnh đã tới giới hạn, cả về tinh thần và thể xác. Một số quyết định kết thúc bằng cách tự tử, và khi bị ngăn cản đã lên tiếng đòi “quyền được chết”.
Chắc chắn một lúc nào đó, mọi người sẽ (đã? đang?) gặp tình huống này. Liệu chúng ta (đứng cả ở 2 vị trí – bệnh nhân và người thân) nên tiếp tục sống một cuộc sống chịu đựng hay giải thoát bằng cái chết?
Thật ra ở Việt Nam thì chưa có ai đòi quyền này thì phải, vì còn nước còn tát mà
Vì kéo dài cuộc sống, những bệnh nhân mắc các chứng bệnh nan y (cancer, Alzheimer, AIDS, ...) phải trải qua những đợt trị liệu hóa chất, phẫu thuật, đau đớn triền miên. Cuộc tìm kiếm không ngừng những liệu pháp ít đau đớn hơn, hiệu quả hơn vẫn chưa thành công trong khi sức chịu đựng của người bệnh đã tới giới hạn, cả về tinh thần và thể xác. Một số quyết định kết thúc bằng cách tự tử, và khi bị ngăn cản đã lên tiếng đòi “quyền được chết”.
Chắc chắn một lúc nào đó, mọi người sẽ (đã? đang?) gặp tình huống này. Liệu chúng ta (đứng cả ở 2 vị trí – bệnh nhân và người thân) nên tiếp tục sống một cuộc sống chịu đựng hay giải thoát bằng cái chết?
Thật ra ở Việt Nam thì chưa có ai đòi quyền này thì phải, vì còn nước còn tát mà