Nguyễn Thị Thanh Hiền
(nhockhocnhe)
New Member
Thanh Hiền chứ
việc gì phải buồn, tương lai còn dài mà
việc gì phải buồn, tương lai còn dài mà
Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature may not be available in some browsers.
Nguyễn Thị Thanh Hiền đã viết:TO YOU!!
Gửi người ta đang buồn!!!!
Thỉnh thoảng, ta thấy người ta ngồi tư lự, nhìn xa xăm ngoài cửa sổ, ta chẳng hiểu người ta đang nhìn và nghĩ gì nhưng lòng ta chợt thấy xao xuyến, người ta lúc này thật buoonf. Ta chẳng biết người ta đang nghĩ về điều gì, nhưng ta biết rằng điều người ta nghĩ chẳng giống với bất kì đứa con trai nào khác cùng lứa tuổi. Có lẽ gì về mà ta nhìn người ta bằng một con mắt thật lạ.
Hôm nay đến lớp, ta vui vẻ và ồn ào, lúc nào cũng thế, ta cố làm cho mình nhắt nhít lên để che dấu sự bối rối, và ta bỗng nhận ra rằng trong mắt người ta vẫn buồn. Bất giác, ta thấy lòng mình chùng xuống, thổn thức. Ta làm được gì chứ, ta chẳng là gì của người ta cả, ta mến người ta nhưng ta thậm chí chẳng biết người ta buồn về cái gì, tự nhiên ta thấy mình thật ngớ ngẩn, thật ngốc nghếch. Ta mắng ta tơi bời. Bế tắc.
Ta vẫn thủ thỉ với nhỏ bạn thân nhất trần đời của ta về cảm xúc của ta, nhỏ lại thủ thỉ với ta về nhận xét của nhỏ, tội nghiệp nhỏ, hiểu lòng ta mà chẳng biết giúp ta thế nào, tội nghiệp ta, ta cũng chẳng biết phải làm sao.
Đến một ngày, nhỏ kể cho ta nghe một câu chuyện về người ta. Người ấy của người ta mất sau một tai nạn bất ngờ cách đây 2 năm, 2 ngày sau người ta mới biết, 1 tuần nữa là đến sinh nhật người ta, suy sụp, tổn thương, người ta tự thay đổi mình, khác với những đứa con trai choai choai vô tư lự khác, khép cửa trái tim, hướng về người ấy… Bây giờ ta đã hiểu, ta hiểu người ta nghĩ gì khi nhìn ra cửa sổ, nghĩ gì khi bó gối nhìn xa giờ trống tiết, cũng có lúc người ta vui đùa, chơi giỡn nhu vô tâm với lũ con trai cùn lớp nhưng bây giờ ta đã hiểu; hiểu rằng tận đáy sâu trong lòng người ta vẫn còn một vết thương đang đau buốt. Có lẽ người ta đang chờ đợi, chờ một ngày nào đó, có một cô bé mắt đen, tóc ngang vai, dịu dàng và yếu đuối như người ấy, đến và thay thế khoảng trống bên ngực trái của người ta… Ta buồn, buồn lắm, khi chưa hiểu ta buồn mà khi đã hiểu ta lại càng buồn,vì ta biết, ta mắt nâu tóc xù, sôi nổi và mạnh mẽ, nhưng không sao, ta tự nhủ, tình cảm tuổi tuổi này sẽ qua mau thôi, như một thoáng mây bay qua lòng ta trong sáng. Ta vẫn sẽ là ta, vẫn sẽ là một con bé mắt nâu, tóc xù, sôi nổi và mạnh mẽ, vẫn xao xuyến khi thấy người ta buồn và cầu mong tuổi 17 qua thật mau.
Hà nội, ngày 6 tháng 2 năm 2004
Nguyễn Thị Thanh Hiền đã viết:...
và biết đâu có ngày hắn tâm sự với mình chứ không phải kể như chiều hôm ấy…
Anh không hiểu em đang nói về ai , anh cũng không hiểu ngẫu nhiên hay cố ý mà em lại chui vào đây ??? Nếu như em buồn vì 1 ai đó , và nếu như em thấy anh đủ mức độ tin tưởng thì hyax post hết sự tình cho anh biết , anh sẽ cố gắng giữ bí mật và cho em những lời khuyên !........... em muốn hỏi tại sao anh lại làm thế ???........ tại sao lại luôn invi mỗi khi em hỏi ???....... anh muốn để em biết là anh ghét em ..... hay là 1 lý do nào đó ?>???....... anh có biết em đã phải rất nhường ....... đã cố nói chuyện được với anh ....... nhưng anh lại tỏ ra như thế là sao ???...... đây đã là lần thứ 8 rồi anh làm thế ....... có quá đáng quá không ???........ em hứa sẽ không bao h gọi anh ...... hay nói chuyện gì với anh nữa ...... vì anh làm em thấy thất vọng nhiều lắm ......... anh đáng ghét thật đấy .......