Lời nhắn từ trái tim

Anh làm em nhớ đến một cái stt em đã từng để trên FB. Đọc bài của anh, em lại ngồi tìm lại :))
Tay bị lạnh có găng. Chân bị lạnh có tất. Người bị lạnh có quần áo ấm. Mặt bị lạnh có khẩu trang. Đầu bị lạnh có mũ. Tim bị lạnh thì có gì nhỉ?
Thế rồi em có trả lời được câu hỏi ấy của mình không? :D

Khi không thể dựa vào hơi ấm và sự bảo vệ từ bên ngoài thì tự trái tim cần phát huy năng lượng của nó thôi em!
 
Cô gái ơi,hạnh phúc là do chính mình tạo ra thôi.
Hãy tin vào bản thân,tôi tin là cô sẽ chứng minh rằng cô hoàn toàn có thể làm được hơn thế.
Cô sẽ thành công,cô hiểu không?
Hãy nhớ là vẫn còn có tôi ở đây để cầu nguyện cho cô.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh... Đau đớn đang bóp nghẹt trái tim em. Em không thở nổi...
 
Uh cậu cứ làm đi
rồi có gì xảy đến thì hãy một mình đối mặt nhé
tôi chăng thể nói trước có thể làm j` cho cậu
Chỉ có một điều tôi dám chắc chắn là tôi sẽ luôn ở sau cậu thôi :)
 
hiện tại là present em à
quá khứ đã qua rồi, em cứ tận hưởng quà tặng của cuộc sống đi ^^ vui em nhé
 
"Người yêu dấu hỡi, anh mãi là mặt trời.
Gạt đi bóng tối xót xa trong cuộc đời em.
Người yêu dấu hỡi, dẫu cho muôn ngàn sau em mãi đợi
vì em biết rằng
con đường hạnh phúc là anh"
 
Có lẽ việc quên 1 ng với a là điều dễ dàng đúng ko? Rất nhanh chóng change được Relationship status, lại cả ava, cả sign nữa, chắc cũng cả Password luôn nữa đúng ko?
Chắc a mong chờ điều này lâu lắm rồi nhỉ? Có lẽ vậy.
Mong rằng a sẽ sớm tìm được ty mới, và đừng đối xử với ng ta như đã từng đối xử với e nhé. Bởi như thế ng ta sẽ đau lòng và sẽ khóc rất nhiều đấy. Đêm nay sẽ là lần cuối cùng em khóc vì anh, em hứa đấy.
À, còn một điều nữa, nếu ko là ny, mình sẽ ko là gì cả. E ko muốn làm bạn đâu, bởi chắc chắn e sẽ ko thể đủ sức để đứng trước mặt a.
Tạm biêt a.

P/s: cả tối nay, em đã ngu ngốc chờ đthoại của a, e chỉ mong rằng a sẽ gọi, và mong muốn mình quay lại. Nhưng ko, ko có cái gì hết, chắc có lẽ kết thúc thật rồi.
 
M:

Tự dưng thấy tội nghiệp bạn, "được yêu" kiểu đó thì kể cũng hơi sợ. Giống như bị đẩy đến gần núi lửa vậy, nhìn vào trong vừa hoảng hốt lại cũng vừa thấy...đẹp đẽ và kỳ vĩ. Chẳng mấy ai có cơ hội được yêu kiểu núi lửa cả mà.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy tội nghiệp bạn gái đó hơn, đợi một thứ vốn biết rõ là vô vọng ^^

Đáng nhẽ định buông tay rồi thì với cái kiểu cư xử nửa vời đó, làm sao mà buông hẳn được cơ chứ. Người như bạn, mình giờ đã không còn lạ nữa ^^

Nghĩ đi nghĩ lại, thật vẫn thấy tội nghiệp bạn gái đó hơn cả.

Chẹp.

Thật may vì bạn R sau cùng cũng thoát khỏi. Còn bạn U, mình trước giờ đã luôn thấy sợ hãi bạn ấy rồi, nên, ngoài tội nghiệp thì cũng không có cảm giác gì cả.

Haiz.
Mình chỉ nghĩ, liệu bạn còn định làm khổ bao nhiêu người nữa đây?
 
e nhớ a. e nói thật đấy. e nhớ a nhiều lắm. chỉ cần a gọi cho e thôi. tất cả sẽ lại như cũ mà.

thật vớ vẩn nhỉ? tại sao đến giờ này e vẫn tự lừa dối mình như thế, vẫn tưởng bở như thế. hết thật rồi cơ mà. 2 năm cũng chỉ kết thúc bằng câu: "... ko sao, chưa biết đâu ai là người gặp may ....". Hóa ra với a, e chỉ đáng như thế thôi à?

em hứa, từ sau đêm nay, em sẽ KO bao giờ khóc vì a nữa đâu.

tất cả e sẽ chấp nhận hết, kể cả việc quay lại, nếu a gọi cho e trước đêm nay, e hứa đấy. Còn từ mai trở đi, e sẽ KO bao giờ nghĩ về a nữa đâu.
 
Có bao giờ bạn nghe thấy một đứa con gái 16 tuổi hỏi thẳng một thằng con trai bằng thái độ tự nhiên và không vấp váp rằng: “Có phải ông thik tui hok?” chưa? Hấp dẫn ghê nhỉ.

Chuyện thật 100%, bảo đảm không sai tẹo nào. Ấy, thì "pà kon "cứ bình tĩnh, rồi tui kể cho mà nghe.

Tính đến thời điểm hiện tại thì nó đã trú trong cái sở thú, à quên, cái lớp B3 này được 5 tháng có lẻ rồi. Nhưng nó chỉ mới phát hiện ra điều này trong khoảng hơn tuần nay thôi. Shock lắm! Hình như (chỉ hình như thôi nha) tên bàn sau kết nó thì phải (!)

Hix, nó thì chẳng đủ tự tin để tưởng bở, có điều những cơ sở mà nó tổng hợp được lại thuyết phục quá xá. Này nhé: không biết bao nhiêu lần nó tình cờ quay xuống và bắt gặp ánh mắt rất lạ của hắn. Ừ thì cứ cho là “do mình nhìn người ta nên mới thấy người ta nhìn mình” mà bỏ qua lí do này đi. Ở trên lớp hắn ít khi nói chuyện với nó, vậy mà cứ mỗi lần nó online lại có hắn nhảy xổ vào, buzz cho một cái điếc lỗ tai, rung màn hình, rồi cứ thế huyên thuyên đủ thứ chuyện, với giọng điệu thân mật không thể tả.

Nếu pà kon cho rằng hắn muốn tránh mấy “pà t8m” hay ghép đôi lung tung ở lớp thì okie vậy, qua cái khác nhá! Bao giờ câu đầu tiên sau chữ buzz đỏ chót mà hắn nói với nó cũng là: “Mở webcam cho tui print lại vẽ mặt mèo cái coi!”. Nó chả tin. Chẳng lẽ hắn đam mê môn họa đến mức ngày nào cũng đòi vẽ mặt mèo lên hình nó? Tất nhiên là không rồi. Vả lại nếu chỉ như vậy thì hắn đâu một mực năn nỉ nó đừng tắt webcam, cũng đừng chạy khỏi chỗ ngồi.

Bấy nhiêu dẫn chứng trên nếu chưa đủ thuyết phục thì đành phải nêu ra chuyện quan trọng và có giá trị nhất thôi. ..

Đó là thái độ của hắn đối với nó. Lúc nó tí tửng giỡn với thằng bên cạnh, hắn đi ngang chỗ nó và nói thật khẽ: “Nhí nhố!”. Lúc nó a dua bu vào xem hội bạn chơi caro ăn vcoin, hắn lẳng lặng đứng ngay sau lưng nó, nghịch ngợm “nhất dương chỉ” vào eo nó làm nó ré lên vì nhột. Lúc hắn thấy nó cười nói vui vẻ khi đi cùng thằng bạn cũ, hắn giận, để dòng status xanh lè: nản… Nó hỏi gì cũng không nói, cứ đổ thừa máy bị treo. Nó nổi nóng thì hắn enter cái emoticon cười toe toét, nhưng vẫn chẳng trả lời. Nó thấy hắn thật vô lí mà không dám bực mình.

Vậy nên nó cứ suy nghĩ mãi về hắn. Nó băn khoăn không biết những suy luận của mình có đúng hay không. Nhiều lúc nghĩ đến hắn quá, nó còn tưởng mình cũng đã thik hắn, nhưng chắc không có chuyện đó đâu. Mà… ai biết được nhỉ? Tức lắm rồi, nó quyết định phải tìm bằng được câu trả lời.

Cuối giờ học, nó ở lại lớp thu dọn rác trong hộc bàn, mồm lẩm nhẩm rủa thầm thằng bạn trực cùng dám bỏ bê nó để đi dắt xe cho “em iu”. Hắn đứng ngay cửa lớp nhìn nó, cười toe. Tự nhiên nó nhớ đến quyết định của mình.

Cơ hội tốt đây, chẳng có ai ngoài hai đứa cả. Nó nhìn thẳng vào mặt hắn và hỏi rất rõ ràng: “Có phải ông thik tui hok?”

Hắn vẫn cười, khẽ lắc đầu rồi cùng nó lôi mớ gói xôi, giáy báo bọc bánh mì trong hộc bàn ra.

Hụt hẫng.

Thất vọng.

Xấu hổ.

Nó toan chạy đi để giấu khuôn mặt đỏ bừng.

Rất nhanh, hắn nắm lấy tay nó, giữ nó lại và trả lời thật hiền: “Này, đừng nói với tui là bà định khóc đấy nhá! Thế giới này đảo lộn cả rồi. Con gái chủ động thì cũng phải cho con trai tụi tui cái quyền được “nói không là có” chứ. Bà hơi bị siêu đó nha. Mai lên Audition ghép đôi, okie?”

Nó sững người, nhưng bàn tay vẫn nằm gọn trong tay hắn.

Vậy đấy, đâu phải lúc nào con trai cũng nhất thiết là người chủ động.

Chỉ cần bạn tin vào trái tim và lí trí của mình, thế là đủ!

Tự dưng đọc được trên mạng, hay quá :p
Lời nhắn đêm Giáng sinh :x
 
Lâu lắm rồi mới có cảm giác này
hụt hẫng. muốn Khóc quá
mà trong lòng vẫn có chút niềm vui, vẫn thấy yên tâm như vừa có một quyết định đúng đắn
ừ thì cuộc sống đã bao giờ theo ý mình đâu, mà sao lại khó chịu đến thế
ước gì một giấc ngủ có thể giúp mình quên hết
 
Lâu lắm rồi mới có cảm giác này
hụt hẫng. muốn Khóc quá
mà trong lòng vẫn có chút niềm vui, vẫn thấy yên tâm như vừa có một quyết định đúng đắn
ừ thì cuộc sống đã bao giờ theo ý mình đâu, mà sao lại khó chịu đến thế
ước gì một giấc ngủ có thể giúp mình quên hết

Sao mà quên được?
phải sống mà nhớ đến những điều ấy,rồi đối mặt và vượt qua,thế mới là sống.

cuộc sống chẳng bao h lường trước được điều j :-<
 
Chả biết nói gì nữa...
Sao lại đúng bài đấy nhỉ ... =((
K.O
 
Này em trai,

Em có an ủi ai bằng cách bảo họ "không tài năng", "không xứng đáng" và "chưa có kinh nghiệm" không?
Em làm thế có khi còn bị người ta cạch mặt luôn ý chứ. Sao em lại "an ủi" mình bằng cách ấy?

Thật ra em cũng giỏi đấy chứ, đừng đánh giá thấp bản thân chỉ vì tạm thời chưa đạt được những gì mình muốn!
Em có biết cô nói gì với anh không? Cô bảo "cô quí Hưng vì nó biết tự lực, nó là đứa ngoan".
Cô đánh giá nó tốt, nhưng nó thì lại suốt ngày than vãn và đánh giá thấp chính mình.

Anh không biết em chơi với ai, em học được gì từ ai, nhưng anh mong em không học từ người khác sự nhận thức sai lệch về cuộc sống. Cuộc đời này không đen tối và bất công như lời của những người bi quan nói đâu, em gắng giữ trái tim nhân hậu và cái nhìn tỉnh táo, sẽ thấy dễ chịu hơn.

Thôi, lần này anh nói hơi bị dài rồi. Mong là em sẽ nhìn cuộc sống tích cực hơn!

Bye.
 
Gửi một chút nỗi buồn vì cuộc đời nhiều người có quá nhiều thời gian để soi mói bới lông tìm vết.
Có phải khi đưa ra 1 tờ giấy trắng với 1 cái chấm đen thì bạn chỉ nhìn thấy trên tờ giấy là cái chấm đen mà không thấy cả bạt trắng to tướng xung quanh nó???
 
Back
Bên trên