Lương tháng của bạn bao nhiêu và bạn làm nghề gì, ở đâu?

Lại một người Hải Dương nữa:

'Người nhà' của ông chủ Microsoft

Từng làm giám đốc giải pháp cho Tập đoàn Intel VN và bây giờ là Giám đốc marketing của Microsoft VN, lương khoảng 40.000 USD/năm, Trịnh Thanh Lâm là đại diện một lớp người trẻ VN tham gia trực tiếp công việc kinh doanh của những tập đoàn đa quốc gia.

Gốc gác ở Hải Dương, Trịnh Thanh Lâm lớn lên ở chốn quê nhà hiền lành rồi vào đại học thời bao cấp. Chưa bao giờ nghĩ đến chuyện buôn bán, thế nhưng kinh doanh là công việc đầu tiên mà Trịnh Thanh Lâm bước vào sau khi tốt nghiệp ngành toán - Đại học Tổng hợp Hà Nội năm 1988.

Lúc đó đã có quyết định giữ Thanh Lâm ở lại trường nhưng kẹt vấn đề biên chế. Thời ấy, cử nhân toán học như anh chỉ có thể hưởng nửa mức lương so với những người trong biên chế, vậy là vào đời để tự mưu sinh bằng cách... đi buôn gạo. Thời bao cấp cũng là thời gạo châu củi quế, miền xuôi còn hiếm huống chi miền ngược. Gạo được Lâm mua từ Hải Dương vận chuyển lên Cao Bằng bán lại cho bà con mong kiếm vài đồng lời nuôi thân.

Sau một năm xuôi ngược hàng nghìn cây số, đổ mồ hôi sôi nước mắt, kết quả... lỗ hơn một lượng vàng. Anh chàng cử nhân toán lắc đầu ngao ngán mà trở lại giảng đường trường Tổng hợp nhận nửa suất lương. Trong cái rủi luôn có cái may. Khi trở về trường, bỗng một hôm có đoàn cán bộ bên Học viện Quân y sang trường làm việc, họ muốn trường giúp cho một người biết về máy vi tính. Số là họ vừa được tặng thưởng một chiếc máy tính đời 286 mà không biết sử dụng ra sao.

Thế là người rảnh rang nhất được cử đi giúp Học viện Quân y. Lâm được cử đi. Câu hỏi duy nhất mà anh phải trả lời ông trưởng phòng tổng hợp của Học viện là: “Anh có biết hết các phím trên cái máy tính này không?”. “Dạ biết!”. Và Lâm trở thành “chủ nhân” của phương tiện máy tính tối tân nhất vào thời điểm tháng 2/1990 của Học viện.

5 năm sau, một cơ hội tuyệt vời mở ra với Lâm khi anh được chọn sang Nhật học 4 tháng về công nghệ thông tin. Thật ra, công nghệ thông tin lúc ấy ở Nhật đã là một trời một vực với chiếc máy tính đơn lẻ mà anh từng là bậc thầy. Lần đầu tiên Lâm quen với khái niệm “hệ thống dữ liệu”, “kết nối mạng”... Nhật Bản thời ấy đã làm được những bước nhảy vọt có thể gây choáng cho bất cứ quốc gia nào: Họ đã sản xuất được máy tính, đã lập được hệ điều hành, vi xử lý riêng với khát vọng nối mạng toàn cầu.

Lâm bắt đầu tự học với các dạng ngôn ngữ lập trình cấp thấp và cứ cảm thấy chồn chân trước những gì mà nền công nghệ thông tin Nhật Bản đang có. Một người bạn cười và khuyên anh: “Hãy bình tĩnh mà đi tới, bởi Nhật Bản đã như ông già 60 tuổi, còn VN trong lĩnh vực này chỉ là một em bé mới sinh...”.

Vậy mà chỉ sau một thời gian ngắn, Lâm đã được chứng kiến cảnh “ông già 60 tuổi” kia đã phải chấp nhận để một “anh chàng người Mỹ” làm thay cái việc nối mạng toàn cầu. Sự kiện này đã làm Lâm suy nghĩ rất nhiều: chưa hẳn người VN không thể bắt kịp tri thức công nghệ thông tin của thế giới. Vào thời điểm đó - tức là năm 1997, Tập đoàn Intel mở văn phòng tại VN, một cơ hội mới đang chờ đón một người trẻ VN.

Lâm kể lại: “Thời điểm đó tôi đang đi dạy ở thành phố Vinh, Nghệ An. Nghe tin Tập đoàn Intel đang cần một người nghiên cứu các giải pháp cho khách hàng VN. Họ đã phỏng vấn đến 12 người mà chưa chọn được, tôi quyết liều một phen đăng ký phỏng vấn đến 3 vòng. Tôi còn nhớ hình ảnh thật tức cười trong tình huống cuộc phỏng vấn chỉ diễn ra bằng... tay, ai nói người đó hiểu. Nói mãi, nói mãi rồi người Mỹ phụ trách phỏng vấn cũng biết lờ mờ rằng tôi có kiến thức về công nghệ thông tin nên phán: “Mày chắc được rồi, chỉ có tiếng Anh tệ quá”.

Thử thách kinh khủng nhất đối với Lâm lúc mới bắt đầu đi làm là khi nghe tiếng chuông điện thoại. Lâm cứ thấy bủn rủn cả người mỗi khi tiếp những cuộc điện thoại từ nước ngoài gọi sang bởi vốn tiếng Anh ít ỏi của mình. Mà cái gì mình sợ thì cứ tới liên tục. Điện thoại từ nước ngoài tới tấp gọi về. Đi họp cũng lại sợ, một sếp người Singapore nói: “Cái gì không biết mày cứ hỏi tao”. Anh đáp thật tình: “Cái gì tao cũng không biết”. Anh này trợn mắt, nhún vai và lắc đầu... Lúc đó Lâm đã 31 tuổi, cái ấm ức của tuổi đáng ra đã phải yên bề công danh khiến anh thấy chỉ có một lối thoát duy nhất: học, học và học.

2 năm đầu làm việc cho Intel, Lâm không còn thời gian nào dành cho mình và gia đình. Mỗi ngày phải học 12-14 giờ, người cứ căng ra, cái mẹo duy nhất để tránh nỗi sợ hãi khi nhận điện thoại từ nước ngoài là câu nói thuộc lòng bằng Anh ngữ: “Mày cứ gửi mail sang cho tao”. Một lần giám đốc người Anh ở Singapore điện sang nhờ mua giùm mấy cái “table cloths” (khăn trải bàn) ở khu du lịch Hội An, nhưng Lâm nghe ra là “table clock” (đồng hồ để bàn) nên nhờ người quen tìm khắp Hội An để mua... đồng hồ để bàn.

Tìm không ra, anh mail sang báo thì vị giám đốc ngớ ra cười ầm và bảo: “Làm với Intel mà dốt tiếng Anh là không được, cho dù mày giỏi vi tính cỡ nào. Tao gửi mày 5.000 USD để học tiếng Anh, phải học cho đàng hoàng”. Số tiền này đủ cho 100 giờ học tiếng Anh ở Hội đồng Anh kiểu một thầy một trò. Cánh cửa khó nhất được mở ra với Lâm, với một kinh nghiệm mới khi làm việc với các tập đoàn lớn: “Đừng giấu dốt, bạn sẽ được giúp đỡ”.

Sau 2 năm, kết quả xếp loại hằng năm của Lâm từ trung bình dần tăng lên khá giỏi, rồi đến lúc anh được bình chọn vào hạng “outstanding” mà cả Intel châu Á chỉ có Lâm và một người Trung Quốc đạt được.

Con đường đến với “người giàu nhất hành tinh"

Không phải ngẫu nhiên mà Tập đoàn Microsoft “mua” Trịnh Thanh Lâm về trong thời điểm tháng 1/2005.

Công việc chính thức dài lâu mà tập đoàn của ông trùm Bill Gates giao cho Lâm là Giám đốc marketing cho Microsoft tại VN, nhưng một nhiệm vụ đặc biệt đang chờ anh trước mắt: là người VN duy nhất của Microsoft có mặt để dẫn chương trình và phiên dịch cho cuộc gặp giữa Thủ tướng Phan Văn Khải và Bill Gates trong chuyến viếng thăm lịch sử của Thủ tướng tới Mỹ vào tháng 6 vừa qua.

Và vinh dự hơn là những gì mà con người giàu nhất hành tinh này đã chuẩn bị cho cuộc gặp với Thủ tướng VN một cách trân trọng nhất, với cả băng rôn bằng tiếng Việt: “Chào mừng Thủ tướng Phan Văn Khải” - điều ít thấy ở một nơi mà 100% sử dụng Anh ngữ.

39 tuổi đời, dáng vẻ phong trần, chân tình, không cầu kỳ, không điệu đàng dù cho anh đang là “người nhà” của Bill Gates. Sự thay đổi công việc lần này đối với Lâm không khó khăn như thời anh bước chân vào Intel vì anh đã có “cái giá” của mình. Lâm nói đơn giản và khá hài hước về mình: “Thật ra có vài khác biệt. Ở Intel, tôi làm chuyên gia phần cứng, nhưng về với Microsoft tôi phải làm chuyên gia phần mềm, phải hoạch định được hướng tiếp cận và khai thác thị trường... Song, tất cả điều đó không quan trọng một khi bạn đã tự trang bị cho mình những chuẩn mực mang đẳng cấp quốc tế trong công việc. Giờ đây tôi có thể thoải mái làm mọi việc tại VN hay Singapore, Ấn Độ hay Mỹ mà không còn lo sợ điều gì như thời mới về Intel...”.

Bây giờ “cậu bé nhà quê” năm xưa đã lịch lãm complet ngon lành trong chiếc Mercedes C240 bóng loáng rong ruổi khắp phố phường Hà Nội hay có mặt trên những khoang máy bay thượng hạng bay đi khắp năm châu với “thương hiệu”: người của Bill Gates. Nhưng điều mà anh thích nhất là một buổi chiều thật rảnh rỗi, bạn bè “alô” một tiếng đi cà phê hay uống vài cốc bia; hoặc về quê nhà quây quần bên mâm cơm với những người nông dân và nói đủ thứ chuyện trên đời.

Biết đâu, câu chuyện tiến thân cũng như những nỗ lực không mệt mỏi để vượt qua những trở ngại của Lâm sẽ gieo vào lòng những đứa trẻ nhà quê nào đó một ngọn lửa khát vọng, rằng một ngày nào nó cũng sẽ được đi xa như chú Lâm và câu chuyện cổ tích “ngày xửa, ngày xưa...” sẽ trở thành sự thật.

Theo VNEXPRESS COPY từ (Theo Tuổi Trẻ)
 
Hi vọng anh Lâm không phải là một khách hàng của đồng chí Thanh.
 
no anh, Microsoft is my trusted partner. lol, tại sao anh lại hi vọng thế nhỉ? Dù sao em cũng thấy mình không giỏi lắm nhưng cũng không đến nỗi tệ lắm. Vả lại em còn trẻ, biết đâu vài năm nữa em sẽ hơn anh Lâm chứ đâu phải là bằng nữa.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh thấy em Thanh có nhiều ý tưởng rất hay, và quả thực rất giỏi. Nhưng anh không hiểu sao em hoạt động đối ngoại và lại trong lĩnh vực hi-tech mà một số khái niệm em lại sử dụng không đúng lắm, hay đúng hơn là kô được chuẩn, ví dụ như: Marketing, HR và Trusted Partner chẳng hạn?

Các em nhỏ muốn tranh luận, đôi lúc sử dụng sai, ví dụ như bản vị vàng hay minh bạch, thì cũng không sao, nhưng em Thanh là một profi thì có lẽ phải khác?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hi, cảm ơn anh Thành rất nhiều. Anh đã nói đúng điểm yếu của em rồi. Đúng là em dùng từ tiếng Anh không chuẩn và nhiều khi sai chính tả nữa. Đôi khi hiểu nghĩa mà vẫn không biết reply ra sao. Đúng ra là em không biết nên dùng từ gì cho chính xác. Có lẽ cũng tại em chưa bao giờ đuợc đào tạo chính quy nên mới có tình trạng này. Em dang tính đi học thêm tiếng anh thương mại nhưng toàn online ban đêm, đến tầm 8-9 giờ sáng. Mệt quá hổng có đi đâu được hix hix, sức khỏe lại yếu nữa, nặng có 43kg a`h. Hix, có cách gì khắc phục được không anh nhỉ? Em không ngại học nhưng đúng là em đã cạn kiệt sức lực rồi. Em đã đánh mất khá nhiều khách hàng chỉ vì người ta nói em là man of few word nhưng thật sự là không biết viết thế nào chứ đâu phải là em không muốn nói. Cũng may là những khách hàng còn lại cũng đã thông cảm. :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em thấy hình như anh là chủ của website www.vninvest.com? Hi, em cũng mới đăng kí cái domain www.vietinvestor.com và vietinvestors.com đang chờ thời cơ. www.vietnamonlineshop.com, vietcharge.com, vietbill.com....đang tính đem bán cho ngân hàng ngoại thương, hì , em tính cho thuê domain, chẳng hạn cái domain www.vietnamonlineshop.com em muốn bán với giá $1000 bây giờ thì chưa ai mua nhưng nếu cho thuê với giá 500,000 đồng/ 1 năm thì em nghĩ là có thể. Nhưng em muốn sau này nếu người ta làm ăn được, chẳng hạn, họ thuê trong 5 năm và nếu họ làm ăn tốt, họ có quyền mua lại với giá $5000 chẳng hạn. Băn khoăn của em là cái số $5000 đó, nếu chẳng may nó cao hơn thì mình mất đi khá nhiều tiền. Vả lại em cũng chưa biết là nên kí hợp đồng thế nào và có phải liên quan gì đến nơi em đã đăng kí domain không? Nếu xảy ra tranh chấp thì theo luật quốc tế hay Việtnam? Nếu có thể anh chỉ giúp em nha.
 
Hóa ra anh không chỉ là cò, mà còn là một tên đầu cơ nữa. :D
 
Anh mà là em Thanh thì anh chẳng việc gì phải mất thời giờ cho cái topic mà hầu như mọi người đều cừơi và không tin vào lời nói của mình (một số khác vẫn đang thăm dò :D). Dù sao thì tính kiên trì và lời lẽ mềm mỏng của em cũng đáng khen.
Để dẹp yên dư luận, anh sẽ bỏ ra ít xèng cho bọn báo điện tử nào đó nó viết về anh, như một người trẻ tuổi thành đạt rồi gửi cái link đập vào mặt những ai không tin. Có thể nêu rõ tên ra thì sẽ khó vì sẽ có thể chịu nhiều sức ép không đáng có nhưng cứ bảo bọn báo nó đề là N.C.T cũng ổn chán (câu này mình viết hơi bị ảnh hưởng của văn thơ :))
 
Nhân tiện đây anh cũng hỏi luôn, anh hiện đang làm forwarder, công việc cũng thú vị vì phải đi nhiều và học được một số kinh nghiệm. Nhưng hiện tại anh vẫn còn thời gian trống, có khi 2-3 ngày chả có việc, anh muốn em tư vấn xem có việc nào thích hợp để kiếm thêm. Net công ty anh dùng thoải mái.
Trình độ : tốt nghiệp loại khá ĐHBK Hà Nội - Chuyên ngành vật liệu polymer
Tiếng Anh thì không qua trường lớp chính qui nhưng có thể đọc tài liệu chuyên ngành, dịch Anh-Việt cũng tàm tạm (đã có thời gian thử sức với tài liệu về thiết bị y tế, thiết bị kỹ thuật cao). Kỹ năng nghe tốt hơn nói :D

Công việc hiện tại kịch kim anh cũng chỉ kiếm được 300, muốn có thêm thu nhập để còn xây nhà cưới vợ.
 
Em đang tính thành lập công ty telemarketing.Nếu ở nhà anh có internet thì rất đơn giản. Anh cần 1 máy vi tính, một mạng internet adsl, một account voip của www.iconnecthere.com (cái này sẽ được cấp). Công việc là anh gọi đến những công ty, hộ gia đình ở US để tiếp thị sản phảm hoặc lấy thông tin ( cần lấy). Những số điện thoại thì họ sẽ cung cấp cho anh. Tuy nhiên, có khó khăn là anh phải thức khuya vì chênh lệch giờ. Lương thì có thể nói là cao nếu anh làm tốt (cộng thêm % nếu anh thuyết phục được khách hàng). Họ có thể trả đến $10/1h nếu anh làm tốt ( tất nhiên là chưa có phần của em, hihi). Nếu anh có thể thì pm cho em, họ có thể nói anh trực tiếp nói chuyện với họ để kiểm tra.
 
Có người pm hỏi, sao họ trả cao thế, xin trả lời là $10/h là mức cao nhất họ trả và có nhiều điều kiện bắt buộc như thời gian gọi, số lượng gọi nên có thể nói chỉ có chuyên gia mới có thể làm được. Chúng ta hi vọng mức lương sẽ là $1-2/h.
 
Bác Thanh cho em hỏi:

1. Em gọi điện sang Mỹ làm telemarketing có phải trả tiền không? nếu có thì bao nhiêu?
2. Trong trường hợp em được công ty gì ở Mỹ nhận thì em trả tiền cho bác thế nào: bao nhiêu % thu nhập? trả 1 lần đầu tiên hay tháng nào cũng trả?
3. Để đạt mức 2USD/h cần đáp ứng yêu cầu nào? Em hỏi cái này vì nếu em chỉ được 1USD/h, ngày em làm 6 tiếng, 22 ngày/tháng, thu nhập của em được 132USD, trừ 65USD trả tiền ADSL em chỉ còn 67USD thì ít quá.

Em cảm ơn bác.
 
Bạn sẽ không phải trả tiền vì người ta sẽ check log để xem bạn có gọi đủ và thời gian gọi là bao nhiêu,cũng là đề xem bạn có dùng đề gọi đi linh tinh không. Hi. Theo mình ADSL chỉ có 400.000 dồng/ 1 tháng. Với lại $1/h là mức thấp nhất chứ thường là 1 trở lên. Bạn sẽ không phải làm cho công ty đó mà sẽ làm cho mình. Mình không tính tiền hoa hồng mà sau khi trừ các chi phí, mình sẽ đưa ra mức thu nhập hợp lí nhất cho cả 2 bên. Hiện giờ mình đang có khách hàng có nhu cầu marketing senior high school. Khoảng 15.000 số điện thoại nên nếu bạn có kinh nghiệm tiếp thị trường học là một lợi thế.Trích nguyên văn "Familiarity in telemarketing with the US school industry is a plus. The ability to get past the “gate keepers” and reach the decision makers is very important" Tức là bạn làm sao để vượt qua được mấy đứa tiếp tân (trực điện thoại) và bảo nó chuyển máy cho mấy ông xếp.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nguyễn Chí Thanh đã viết:
Hi chị Giao, em vẫn nhớ vì đã có lần được chát với chị rồi. Hihi, chắc là 3 năm rồi. Ngày xưa em có khoe chị về cái quán Cafe, chị nói đợt tới chị về sẽ ghé đó xem thế nào.Hi, tiếc là em không theo được vì hồi đó tiền ít.
To anh Thành: Đúng rồi mà em cũng không biết nó có đúng không nữa. Thật ra em đang làm là cái human resource. Hì.


Chị tin em Thanh nếu em nói là em đang làm Human Resources Mangager của UNDP tại VN với mức lương hiện nay là $3000, nhưng mà Human Resource Manager của UN hiện tại lại là female...và đã U50 rồi....hic :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
NG Quang Hưng đã viết:
Ở Hà nội với $200/tháng có thể thuê được lập trình viên, nhưng với điều kiện phải thuê họ lâu dài và đóng bảo hiểm. Tuy nhiên, khó kiếm được ng ưng ý với mức lương đó, lại còn làm theo yêu cầu và deadline của bọn NN. Ngay các công ty tin học nhỏ trong nước ở HN họ cũng phải trả lương "trần" xung quanh 3tr, chưa kể bảo hiểm và các benefits khác.

Ở Sài gòn nơi bạn Thanh sống, với mức sinh hoạt cao hơn và giá cả đắt đỏ hơn, thì dù bạn có chi $300/tháng thuê lập trình viên ưng ý, cũng rất khó.

.

Chắc Anh Hưng ở US lâu rồi nên chẳng cập nhật tình hình ở Hà Nội và Sài Gòn nói riêng, cũng như VN nói chung... Anh nói lập trình viên ở Hà Nội 200 USD và ở SG 300 USD chẳng khác nào một bạn Mỹ hỏi em rằng Việt Nam dạo này đã có thịt ăn chưa... dạ ... câu trả lời là "ở VN hiện nay mọi người đang không biết ăn gì"... Anh ở US chắc có biết Anh Sơn (Kim Liên 87-90), Anh Sơn làm lập trình viên cho Digital tại VN (sau đó là Compaq, và hiện nay là IBM), cách đây 4 năm thì net salary của Anh ý đã là 2000 USD... :))

Nói như Anh thì không bạn nào dám về quê hương mà cống hiến hết :)), lợi ích cá nhân lúc nào chẳng phải đặt lên hàng đầu :)
 
Nguyễn Thảo đã viết:
...làm lập trình viên cho Digital tại VN (sau đó là Compaq, và hiện nay là IBM)...

Cái này hay đây. Lần đầu tiên anh biết là Digital, Compaq, IBM có bộ phận lập trình ở văn phòng đại diện Việt nam.

Có lẽ anh biết anh Sơn của em, nếu anh ấy đeo kính và tên là Thanh Sơn.

Nếu:

- Sơn có dùng Yahoo Messenger
- Em biết nick của nó
- Nó đồng ý
- Em không phản đối

thì mật thư cho anh nick Yahoo của Sơn nhé
Cảm ơn nhiều

/Thanh
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chị tin em hay không, uhm, đó không phải vấn đề chị à. Mỗi người có một niềm kiêu hãnh riêng và chị cũng không nên phủ nhận điều đó. Chẳng ai tự hào vì những gì mình không có hoặc không thể.
 
Nguyễn Thảo đã viết:
Chắc Anh Hưng ở US lâu rồi nên chẳng cập nhật tình hình ở Hà Nội và Sài Gòn nói riêng, cũng như VN nói chung... Anh nói lập trình viên ở Hà Nội 200 USD và ở SG 300 USD chẳng khác nào một bạn Mỹ hỏi em rằng Việt Nam dạo này đã có thịt ăn chưa... dạ ... câu trả lời là "ở VN hiện nay mọi người đang không biết ăn gì"... Anh ở US chắc có biết Anh Sơn (Kim Liên 87-90), Anh Sơn làm lập trình viên cho Digital tại VN (sau đó là Compaq, và hiện nay là IBM), cách đây 4 năm thì net salary của Anh ý đã là 2000 USD... :))

Nói như Anh thì không bạn nào dám về quê hương mà cống hiến hết :)), lợi ích cá nhân lúc nào chẳng phải đặt lên hàng đầu :)
Lập trình viên cũng có nhiều loại, nếu như em biết thì chỉ có số ít đạt được mức lương như anh Sơn , còn lại đa phần là từ $200-$500. Còn nói lương trung bình là $2000 thì các công ty phần mềm phá sản trước khi kịp làm bất cứ điều gì. Nghề có thu nhập bình quân cao nhất ở ViệtNam là bác sĩ.
 
Back
Bên trên