Kinh doanh có khó không?

hehe, cám ơn bác Định đã cho ý kiến. Về vụ này em suy nghĩ cũng nhiều rồi nên bây giờ mới dám trả lời. Theo ý kiến của bản thân em là nó làm như vậy là để giữ cho nền kinh tế thật ổn định, hơn nữa về mặt cạnh tranh cũng có 2 cái nhà hàng rồi còn gì, 2 cái vẫn có thể cạnh tranh nhau được. Giả sử nếu nó chỉ cho mở 1 cái (có thể là 1 cái rất to) thì quả thực em cũng cảm thấy ko ổn, chỉ có người tiêu dùng bị thiệt!!!

Hơn thế nữa bác sống bên này lâu rồi bác cũng biết, để mở được 1 công ty ko phải đơn giản, nếu ko có 1 ý tưởng độc đáo hợp lý để trình lên chambre de commerce mà chỉ bảo là mở nhà hàng chung chung thì nói thật là vô vọng! Bên cạnh đó để chống chuyện độc quyền và bảo đảm quyền lợi cho khách hàng luật pháp cũng quy định khá rõ ràng về dịch vụ hỗ trợ khách hàng, vệ sinh an toàn thực phẩm, ánh sáng , etc. Nên có thể nói nếu làm đúng luật thì khách hàng không bao giờ bị thiệt thòi cả. Kể cả giá cả cũng thế, đâu phải nhà hàng của mình mình muốn bán giá nào cũng được đâu? Bán giá không hợp lý là công an nó sờ gáy ngay! (giá này hình như thường được báo cáo khi làm giấy tờ mở công ty)

Hồi trước em xem TV thấy công an thanh tra đi kiểm tra mấy nhà hàng Tầu ở Paris, mấy cái bị đóng cửa. Lý do đơn giản là tủ đá giữ thức ăn không đủ lạnh. Theo luật định là tủ đá giữ thức ăn phải là -18°C, nhưng tủ lởm của mấy thằng Tầu chỉ có -14°C (hoặc là vặn bé để tiết kiệm điện) thế là toi :D
 
kinh doanh ko khó nhưng cũng ko phải là dễ (theo em là như vậy )đối với những người ban
đầu ko có vốn thì em nghĩ trước hết phải đi làm thuê cái đã rồi khi đã bắt tay vào công việc rồi cũng phải tính toán rất rất là nhiều thứ .....còn phải cộng thêm đức tính tiết kiệm nữa cơ chứ ko phải là làm ra bao nhiêu thì tiêu hết bấy nhiêu.
 
Theo nhu* quye^n " Bi' quye^t' u* than lam` giau` " cua Scott Witt thi`bat ke^ ban la` ai , chi can ban co' khao khat chay bong muon lam giau thi ban se tro thanh trieu phu that su :D . Trong day co' viet 1 so ke hoach de tro thanh trieu phu' , em thay kha' hay .
 
Lê Huy Hoàng đã viết:
em ko học kt nhưng dưới góc độ của ng` tiêu dùng thì càng có nhiều nhà cung cấp dịch vụ thì càng tốt :D

Chú LH Hoàng nên tự tin là cảm nhận trực giác của chú là chuẩn xác đấy, chú có học KTTB thì chú cũng chỉ hiểu kỹ được tại sao lại như vậy thôi, chứ 0 tìm thêm ra được điều chi mới trong vấn đề này đâu. Còn các bạn đang học ở Pháp thì anh khuyên nên mở rộng tầm nhìn ra thế mới, nên đọc sách của các amer/anglo-economists =; chứ đừng tiếp thu cái nhìn narrow vs deadly wrong như đám french socialists. Tranh cãi về sự can thiệp của nhà nước vào kinh tế là chuyện cũ lắm rồi hơn 50 năm trước, về cơ bản đã ngã ngũ.
 
thuc ra em thay mot nen kinh te kieu khong canh tranh khoc liet va on dinh có thể tạo ra điều kỳ diệu cho mot dat nuoc dang phat trien va cong nghiep hoa , nhung chi khi dat nuoc do o vao mot trang thai dac biet, vi du nhu nhat vao sau WWII, khi tất cả thế giới đang phục hồi sau chiến tranh. Chính phủ Nhật tạo ra nhưng cái gọi la cartel, gần như một dạng độc quyền để tạo điều kiện cho các công ty của họ tuy vốn nhỏ nhưng có sức cạnh tranh rất lớn. Đồng thời chính phủ can thiệp rất sâu vào kinh tế giảm tối đa cạnh tranh trong nuớc, tạo ra sức cạnh tranh rất lớn trên thị trường quốc tế. Đó là một lý do tại sao nhật lại có sức phát triển như vậy. Nhưng đieu này cũng tạo ra sự mất cân bằng khi mặt hàng xuất khẩu của các nước EU và mỹ tràn vào, tạo nên sự khủng hoảng kinh tế bây giờ. Em nghĩ trường hợp của nước mình khá đặc biệt, copy của các nước khác vào thì không ổn, chỉ có thể tìm ra hướng đi của riêng mình được thôi.
 
Trong 1 khoản thời gian ngắn nào đó thì sự can thiệp của nhà nước có thể có lợi nhất định nhưng long-term luôn luôn là bất lợi. VN đứng trước ngưỡng cửa WTO rồi, mọi biện pháp bảo hộ mậu dịch của chính phủ đã gần như hết hạn sử dụng (còn 5-7 năm trong một số ngành), sự can thiệp của NN vào KT nội địa ngày càng bị hạn chế vì các ràng buộc với thế giới.
Nói chuyện Japan ngày xưa không còn ý nghĩa, thời đó mọi chính phủ đều can thiệp vào kinh tế, (can thiệp nhiều hơn hiện nay) Japan không phải là ngoại lệ, cạnh tranh trên thế giới mang tính tương đối chứ không tuyệt đối. Kinh tế Mỹ thời đó chưa được cởi trói không mạnh như bây giờ và lại còn phải bơm cực nhiều tiền vào XD lại Europe/Japan (phải như vậy vì nếu không thì lại có WW3 soon), cũng chưa có WTO và Japan có thể dựng hàng rào bảo hộ mậu dịch, XK là chính mà cực ít nhập khẩu. Mà nói cho cùng thì thành công của Japan là do đầu óc tầm nhìn của những ông chủ (individuals) của các tập đoàn hiện nay và ý thức lao động cần cù đặc biệt của ng Nhật là chủ yếu, vai trò can thiệp của NN là nhỏ xét trong 1 giai đoạn 30-40 năm. Trong điều kiện cạnh tranh tự do mậu dịch như ngày nay, Japan đang/sẽ thay đổi nếu không muốn bại trận ...
1 trong những sai lầm lớn nhất trong suy luận là chủ nghĩa lãng mạn văn chương với ước mơ viển vông đi tìm con đường thứ 4, con đường XHCN thì đã sụp đổ, con đường tư bản tự do cạnh tranh khốc liệt kiểu Mỹ thì nhiều bất công quá =; lối giữa kiểu West Europe balance giữa lợi nhuận TB & hơi quá nghiêng về an sinh "công bằng" =D> XH vẫn không thích, tìm lối đi ... riêng cho mình =; :)>-

Trần Quyết Thắng đã viết:
thuc ra em thay mot nen kinh te kieu khong canh tranh khoc liet va on dinh có thể tạo ra điều kỳ diệu cho mot dat nuoc dang phat trien va cong nghiep hoa , nhung chi khi dat nuoc do o vao mot trang thai dac biet, vi du nhu nhat vao sau WWII, khi tất cả thế giới đang phục hồi sau chiến tranh. Chính phủ Nhật tạo ra nhưng cái gọi la cartel, gần như một dạng độc quyền để tạo điều kiện cho các công ty của họ tuy vốn nhỏ nhưng có sức cạnh tranh rất lớn. Đồng thời chính phủ can thiệp rất sâu vào kinh tế giảm tối đa cạnh tranh trong nuớc, tạo ra sức cạnh tranh rất lớn trên thị trường quốc tế. Đó là một lý do tại sao nhật lại có sức phát triển như vậy. Nhưng đieu này cũng tạo ra sự mất cân bằng khi mặt hàng xuất khẩu của các nước EU và mỹ tràn vào, tạo nên sự khủng hoảng kinh tế bây giờ. Em nghĩ trường hợp của nước mình khá đặc biệt, copy của các nước khác vào thì không ổn, chỉ có thể tìm ra hướng đi của riêng mình được thôi.
 
@ anh Hu*ng : Anh dang o*? US , be^n da^y' la`m an co' de^~ ko ?
 
Ai nói vốn không quan trọng nhất? Trong trường hợp "business runs well", vốn = T1. Làm ăn xong số tiền của ta là: T1 + T' (lãi). Rồi T1 + T' ( sau khi trừ đi tiền công lao động, khấu hao máy v..v..) thì lại trở thành vốn T2 cho lần làm ăn sau. Còn nếu không lấy phần lớn cả vốn lẫn lãi của vòng làm ăn trước đầu tư cho vòng sau thì tiền thành "tiền chết" à?
Kể cả mình có ý tưởng hay, thuyết phục người khác đầu tư tiền vào project thì đấy cũng chỉ là một hình thức góp vốn của bản thân mà thôi!
Khởi nghiệp mà không có tiền thì chịu rồi còn gì?!
 
hê hê, em nghĩ khi khởi nghiệp thì quên thằng giàu thằng nghèo là vừa. Nếu đổ tại tao nghèo nên không mở được doanh nghiệp thì nên nghỉ cho khỏe :)).
Cần là business plans, vốn, và đủ là khả năng entrepreneurship của nhà lãnh đạo :D.
Và thời buổi hiện nay, em không thấy bắt đầu được 1 business từ 1 USD cả :D, ít là ở mấy đất nước như USA, AUS này :D. Việt nam hay các ngoại lệ khác thì không tính :D,
Ngoài ra, con đường nào cho kinh tế, thì thời gian sẽ trả lời, đợi đã :D
23.gif
 
neither French nor American, so may be Russian?

Let me tell you an old joke to understand the difference between the American social-economic mentality and the French one :

If an American sees a rich man ride by in a limousine, he dreams of the day when he too will be able to ride in a limousine. If a Frenchman sees a rich man ride by in a limousine, he dreams of the day he can pull the rich man out of it and force him to wait for the bus.

Think about it, and decide which one you do prefer.
By the way, what social-economic mentality do you like to meet in your country?
 
Re: neither French nor American, so may be Russian?

NG Quang Hưng đã viết:
Let me tell you an old joke to understand the difference between the American social-economic mentality and the French one :

If an American sees a rich man ride by in a limousine, he dreams of the day when he too will be able to ride in a limousine. If a Frenchman sees a rich man ride by in a limousine, he dreams of the day he can pull the rich man out of it and force him to wait for the bus.

Think about it, and decide which one you do prefer.
By the way, what social-economic mentality do you like to meet in your country?

Bác Hưng nhầm rồi, bọn US với FR thì cũng là tư bản cả thôi, thằng nào cũng thích Limousine hết... :)) :)), nên so sánh với VN thì tốt hơn nhiều... :(( :(( (giá mà mình cũng có Limousine.... :(( )
 
Vũ Đình Hoàng đã viết:
hehe, cám ơn bác Định đã cho ý kiến. Về vụ này em suy nghĩ cũng nhiều rồi nên bây giờ mới dám trả lời. Theo ý kiến của bản thân em là nó làm như vậy là để giữ cho nền kinh tế thật ổn định, hơn nữa về mặt cạnh tranh cũng có 2 cái nhà hàng rồi còn gì, 2 cái vẫn có thể cạnh tranh nhau được. Giả sử nếu nó chỉ cho mở 1 cái (có thể là 1 cái rất to) thì quả thực em cũng cảm thấy ko ổn, chỉ có người tiêu dùng bị thiệt!!!

Hơn thế nữa bác sống bên này lâu rồi bác cũng biết, để mở được 1 công ty ko phải đơn giản, nếu ko có 1 ý tưởng độc đáo hợp lý để trình lên chambre de commerce mà chỉ bảo là mở nhà hàng chung chung thì nói thật là vô vọng! Bên cạnh đó để chống chuyện độc quyền và bảo đảm quyền lợi cho khách hàng luật pháp cũng quy định khá rõ ràng về dịch vụ hỗ trợ khách hàng, vệ sinh an toàn thực phẩm, ánh sáng , etc. Nên có thể nói nếu làm đúng luật thì khách hàng không bao giờ bị thiệt thòi cả. Kể cả giá cả cũng thế, đâu phải nhà hàng của mình mình muốn bán giá nào cũng được đâu? Bán giá không hợp lý là công an nó sờ gáy ngay! (giá này hình như thường được báo cáo khi làm giấy tờ mở công ty)

Hồi trước em xem TV thấy công an thanh tra đi kiểm tra mấy nhà hàng Tầu ở Paris, mấy cái bị đóng cửa. Lý do đơn giản là tủ đá giữ thức ăn không đủ lạnh. Theo luật định là tủ đá giữ thức ăn phải là -18°C, nhưng tủ lởm của mấy thằng Tầu chỉ có -14°C (hoặc là vặn bé để tiết kiệm điện) thế là toi :D

Sao em vẫn tâm huyết với mấy cái nhà hàng thế nhỉ... nhưng chị chưa thấy có actions nào từ em cả... Mấy vụ chỉ thấy bàn... bàn nhiều quá... Hay "Tây" rồi nên chán??? :((
 
Thằng TQ nó thấy limousine nó thích, nó về nhà nó làm một cái limousine của chính nó, vừa rẻ mà cũng oai chẳng kém ai :D
 
kinh doanh phải có một số vốn ban đầu nhất định, dù ít dù nhiều nếu ko có vốn thì ko thể kinh doanh được.
 
hehe cũng không hẳn là phải cần vốn ,em có kinh nghiệm người ta có tiền ,làm thế nào để em có tiền còn người ta có kinh nghiệm :D
 
Nguyễn Thảo đã viết:

Sao em vẫn tâm huyết với mấy cái nhà hàng thế nhỉ... nhưng chị chưa thấy có actions nào từ em cả... Mấy vụ chỉ thấy bàn... bàn nhiều quá... Hay "Tây" rồi nên chán??? :((

Chị Thảo ơi sao chị nỡ nói em thế [-x

Em tuy rằng có tây hơn tý thật, nhưng tư tưởng VN vẫn còn nặng nề lắm, nhưng cái chính là xa xôi cách trở, em thì ko thể lên paris được, liệu chị có muốn xuống Lyon? Nếu nghĩ ra phi vụ thì hợp lý em alo cho chị ngay, hehe tiện đây chị cho em số phone cái nhỉ? Lúc nào quay lại Pháp em gọi chị buôn chuyện chơi :D

Cu Tùng bak nói chú có kinh nghiệm, vậy kinh nghiệm của chú là gì nhỉ? Đừng giấu nghề nhé, nói cho anh em mở mang đầu óc tý!
 
Vũ Đình Hoàng đã viết:
Chị Thảo ơi sao chị nỡ nói em thế [-x

Em tuy rằng có tây hơn tý thật, nhưng tư tưởng VN vẫn còn nặng nề lắm, nhưng cái chính là xa xôi cách trở, em thì ko thể lên paris được, liệu chị có muốn xuống Lyon? Nếu nghĩ ra phi vụ thì hợp lý em alo cho chị ngay, hehe tiện đây chị cho em số phone cái nhỉ? Lúc nào quay lại Pháp em gọi chị buôn chuyện chơi :D

Cu Tùng bak nói chú có kinh nghiệm, vậy kinh nghiệm của chú là gì nhỉ? Đừng giấu nghề nhé, nói cho anh em mở mang đầu óc tý!

Em bảo chị xuống chỗ em thì đưa số ĐT chị gọi cho nhanh, từ Paris thì làm gì, đi đâu cũng tiện....(chị IM số DT của chị cho em rồi), Em hiện đang ở đâu thế... ??? Cứ nói buôn chuyện thì bao giờ mới kinh doanh nổi đây? :))
 
NG Quang Hưng đã viết:
Okey, nhân chú Hoài nói chuyện trách nhiệm của ng vay vốn để kinh doanh nhưng thua lỗ không có khả năng trả nợ, tôi muốn hỏi các bạn trẻ sống ở VN thêm về trách nhiệm cá nhân theo luật VN trong những trường hợp đó.
Cụ thể, giả sử nhân vật A vay được vốn eg. 1 tỷ VN đồng từ
a) ngân hàng quốc doanh (không có thế chấp)
a') ngân hàng tư nhân
b) công ty nhà nước
b') công ty tư nhân
c) các cá nhân

Sau đó A kinh doanh thông qua công ty AA của mình (eg. TNHH) thua lỗ trắng tay không có khả năng trả nợ. Trách nhiệm pháp luật của A như thế nào, hình phạt đối với A khác nhau thế nào trong các trường hợp nói trên.
Giả sử là công ty của A phá sản nhưng
1) tài sản cá nhân của A còn nhiều
2) công ty B,C,D, etc. của ng nhà của A (mà A thực sự là chủ, nhưng đứng ngoài giật dây) có nhiều tài sản
3) A không có tài sản cá nhân, nhưng eg. vợ/con hoặc ng nhà của A có nhiều tài sản (vì A đã tính trước cả rồi nên không đứng tên bất cứ thứ gì)

Pháp luật VN có công cụ gì để giải quyết những trường hợp như trên? và sẽ giải quyết như thế nào?
Các cá nhân và các công ty tư nhân có những công cụ gì để truy tố trách nhiệm của A.

Cho em phát biểu tí nhá :) sai đâu các anh chỉ cho em cái [nhiều cái chỉ suy luận thôi, không biết đúng không :-/ ]

Các điều kiện được ghi đậm
Trách nhiệm pháp luật được ghi đậm, màu đỏ
Công cụ của pháp luật được kẻ dưới
Cách thức truy tố in nghiêng [cái này có lẽ em không biết hết, phải nhờ mọi người bổ sung thôi]

1.1. Nếu khái niệm về công ty trách nhiệm hữu hạn mà em học đúng với luật thì theo lý thuyết:
Công ty AA là công ty trách nhiệm hữu hạn, nên vốn điều lệ là do những người thành lập công ty góp, trong trường hợp vỡ nợ không phải lấy tài sản cá nhân ra để trả nợ, việc trả nợ sẽ dựa vào việc bán công ty và các tài sản của công ty.

1.2. Tuy vậy, công ty được đánh giá là không có khả năng trả nợ, khi đó việc xác định trách nhiệm pháp lí căn cứ vào việc [/sự kiện - em không biết thuật ngữ pháp luật gọi là gì] vay vốn 1 tỷ đồng trên.

1.2.1. Ở đây không nói rõ chính xác ai là người đứng ra vay vốn, cá nhân A hay công ty AA là pháp nhân đứng ra vay. Tuy vậy có nói là "công ty không có khả năng trả nợ" thì em hiểu là công ty là người đứng ra vay [ghét cái kiểu lờ mờ phải suy diễn này lắm, luật thế sao nghiêm được]. Em xét trường hợp công ty vay trước, vì có nhiều khả năng hơn.

Theo thông thường [pháp luật có qui định bắt buộc không ạ?] khi cho vay một số tiền lớn như vậy phải có tài sản thế chấp [ở đây thuộc sở hữu của công ty hoặc những tài sản của cá nhân những người góp vốn đem góp vào công ty]. Khi trả nợ sẽ dựa vào thanh lý những tài sản thế chấp này.

1.2.1.1.Nếu pháp luật qui định bắt buộc phải có tài sản thế chấp thì rõ ràng bên cho vay đã không làm đúng luật và phải chịu mất số tiền cho vay.

1.2.1.2. Trong trường hợp luật cho phép không có tài sản thế chấp [trong điều kiện do pháp nhân đứng ra vay thuyết phục được người cho vay cho vay không cần tài sản thế chấp] hoặc tài sản thế chấp không đủ trả nợ

[Rõ ràng trường hợp này không có tài sản thế chấp, vì A không đứng tên bất cứ tài sản nào có giá trị, công ty không có khả năng trả nợ]

thì việc xác định trách nhiệm pháp lí phụ thuộc vào việc/điều kiện có sự lừa đảo chiếm đoạt tài sản cá nhân/tập thể/xã hội chủ nghĩa [tùy theo ai là người cho vay] hay không.

1.2.1.2.1. Nếu bên cho vay không chứng minh được bên công ty AA đã có hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản thì bên cho vay phải chịu mất số tiền cho vay như là một rủi ro - trừ khi có điều khoản bồi thường riêng trong giao ước hoặc hợp đồng cho vay giữa hai bên.

1.2.1.2.2. Nếu bên cho vay kiệnchứng minh được công ty AA đã có hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản cá nhân/tập thể/XHCN thì những người tham gia thành lập công ty, không chỉ có A, phải bồi thường bằng tài sản cá nhân và có thể nhận thêm hình phạt tù khung hình phạt cụ thể phụ thuộc người cho vay là ai, số tiền lớn tới mức nào và sự tham gia của mỗi thành viên vào việc lừa đảo. [Rất tiếc em chưa học kĩ về cái này 8-| ]

1.2.2. Nếu người đứng ra vay là A thì ở phần trên công ty AA được thay bởi riêng A. Tuy vậy, công ty AA vẫn có thể chịu liên đới trách nhiệm, thậm chí bị truy tố vì tội sử dụng tài sản lừa đảo chiếm đoạt. [Luật mình có tội này không nhỉ :-/ ]

1.2.3. Nếu A không có tài sản đứng tên nào có giá trị, thì không thể bắt A bồi thường được. Bên cho vay phải chịu mất tiền vì đã cho vay quá liều lĩnh. Tuy vậy, bên cho vay vẫn có khả năng thu lại số tiền cho vay bằng cách chứng minh đây là vụ việc lừa đảo chiếm đoạt tài sản cá nhân/tập thể/XHCN có tổ chứcnhững người thân của A tham dự như đồng lõa/các công ty B,C,D có tham gia vào tổ chức lừa đảo này. Chỉ trong trường hợp đó những tài sản của các pháp nhân này mới bị tịch thu để bồi thường. Lúc này chúng ta đã có một vụ án với qui mô mới mà lúc đầu chưa đặt ra và không đủ dữ kiện để giải bài toán.[Rất tiếc #-o ]. Đối với tư nhân việc này hầu như không thể nếu không vận động cơ quan công an đứng ra điều tra vụ việc.

2. Nếu người cho vay là pháp nhân thuộc nhà nước thì tất nhiên còn có khả năng đặt áp lực lên việc tố tụng để thu lại số tiền cho vay. Nếu việc điều tra tổ chức lừa đảo chiếm đoạt tài sản cá nhân lại đụng đến một vấn đề khác liên quan đến các tổ chức thuộc nhà nước,... thì tư nhân lại ít khả năng hơn. Đây là sự chênh lệch về lợi thế giữa pháp nhân tư nhân với pháp nhân được nhà nước bảo hộ.

Như vậy qua sự việc này chúng ta thấy có vài vấn đề sau:

- Trong việc cho vay có sự không rõ ràng về ai là pháp nhân đứng ra vay. Nguyên nhân là sự nhập nhằng giữa 2 pháp nhân A và AA trước đó trong việc đứng ra mở công ty, trong việc các văn bản A/công ty AA đã sử dụng để minh chứng cho khả năng làm ăn của mình để thuyết phục bên cho vay cho vay không cần tài sản thế chấp. Những văn bản này hoặc làm giả hoặc có được do lừa đảo hoặc cấu kết với cơ quan Nhà nước hoặc cá nhân, cũng vì sự nhập nhằng này và các sự nhập nhằng tương tự khác. Điều này dẫn tới nguyên nhân đầu tiên là sự hiểu không đầy đủ sự khác nhau giữa các khái niệm trong luật và khả năng vận dụng pháp luật của những người có liên quan.

- Việc tố tụng còn bị chi phối bởi yếu tố cảm tính hoặc bị chi phối bởi những tác động bên trên luật. [Rất tiếc]

- Thứ yếu hơn, có thể luật chưa bao hết những tình huống và hình thức vụ việc có thể xảy ra.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tôi xin trích dẫn lời của một nhà kinh doanh khá thành công tại Hà Nội dạy cậu con trai cũng đang tập tọe kinh doanh để các bạn tham khảo: "Một nhà kinh doanh muốn thành công phải hội đủ ba yếu tố: sáng suốt, bản lĩnh và may mắn. Sáng suốt để lựa chọn đúng con đường đi của mình, bản lĩnh để sẵn sàng đương đầu vượt qua mọi thách thức, và may mắn để giảm bớt đi những khó khăn trên con đường mình đã chọn".
THeo ý kiến cá nhân tôi, một người thành công trong cuộc sống nói chung và trong kinh doanh nói riêng là nhờ vào cá tính của anh ta. Vốn là một yếu tố quan trọng song không phải là yếu tố quyết định. Chắc hẳn nhiều bạn ở đây đã biết câu chuyện của Bames, một chàng thanh niên trẻ tuổi với tham vọng làm giàu với hai bàn tay trắng, đến tiền vé tàu đến gặp Edison cũng chẳng có, vậy mà đã trở thành người hợp tác với Edison kinh doanh trên những phát minh của nhà bác học thiên tài này và đã trở nên hết sức giàu có.
Trở lại với câu chuyện ban đầu, nếu anh nông dân kia không bị cô vợ kia đập nát quả trứng và thật sự quyết tâm theo đuổi ý tưởng của mình thì dù xác suất thành công có là 0.0000001% thì cũng không ai dám khẳng định hoàn toàn là anh ta sẽ không thể thành công.
Tôi nghĩ kinh doanh là một lĩnh vực đòi hỏi các kiến thức cà kỹ năng tổng hợp: Kỹ năng giao tiếp, kỹ năng thuyết phục người khác, kỹ năng lãnh đạo, kiến thức về kinh tế thị trường, kiến thức về xã hội học, tâm lý học....
Tất cả các kỹ năng trên không phải ai sinh ra đã tự nhiên mà có, mà chủ yếu qua rèn luyện trong cuộc sống.
Các kỹ năng đó muốn rèn luyện được thì phải cần có lòng kiên trì, sự quyết tâm - chính là các biểu hiện của tính cách.
Nếu ai chưa có lòng kiên trì, sự quyết tâm thì cũng phải rèn mặc dù điều này là rất khó.
Người xưa có câu: " Non sông dĩ cải, bản tính nan di" nhưng "nan" không có nghĩa là không thể.
Nếu bạn theo dõi chủ đề này, tôi tin bạn cũng là người đam mê kinh doanh, chúc bạn thành công.
 
Nguyễn Thảo đã viết:
Em bảo chị xuống chỗ em thì đưa số ĐT chị gọi cho nhanh, từ Paris thì làm gì, đi đâu cũng tiện....(chị IM số DT của chị cho em rồi), Em hiện đang ở đâu thế... ??? Cứ nói buôn chuyện thì bao giờ mới kinh doanh nổi đây? :))

Chi Thảo ơi bi giờ em đang ở VN. Tháng 9 em mới sang (sdt là 0478694432), YM của em là vdh82. Có gì chị em liên lạc bàn kế hoạch cụ thể nhá :D
 
Back
Bên trên