Nguyễn Hữu Cầu
(cau)
New Member
Ngày này năm trước, có người muốn một mình ngồi lại với mình thôi. Đếm tiếc nuối cho cỏ hoa đừng úa. Muốn áp má lên khăn thêu bằng lụa. Sao cả sợi chỉ màu cũng vội phôi pha.
Người có hay ngồi suy tư một mình bên khung cửa sổ căn nhà cuối phố? người có hay ngồi tiếc nuối những cỏ hoa rất hiền và mùa xuân rất vui? ta không được biết. Ta chỉ biết người sống sung túc lắm, không phải bởi người mặc áo lụa Hà Đông mà bởi người dùng khăn thêu bằng lụa. Ta cũng biết người nhân hậu lắm, cho dù bọn gian thương có làm ăn gian dối, khiến sợi chỉ màu cũng vội phôi pha thì người cũng chỉ băn khoăn chứ không vì thế mà trách móc con người.
Người yêu văn chương và đọc nhiều thơ văn. Những văn thơ người đưa lên trong trẻo và tình cảm. Người có post bài đâu, người chỉ trải lòng mình trên HAO. Bài của người có nước mắt yêu thương, có nụ cười tươi tắn, có thảm cỏ xanh tươi, có mây trời trắng muốt, có tình yêu kỳ diệu và có cuộc sống náo nức, nhiều khi cảm xúc chan chứa khiến người đọc phải bâng khuâng. Người thậm chí còn đọc cả truyện, đôi khi bằng tiếng Việt, đôi khi bằng tiếng Anh. Người thích Cuốn theo chiều gió và yêu Melani. Tại sao người yêu Melani chứ không phải Scarlett, Melani không biết, Scarlett không biết, và ta, cũng không biết nốt.
Người ta thường nói: cầm, kỳ, thi, hoạ. Không rõ người có biết chơi cờ, vẽ tranh hay không, nhưng ta biết người hay nghe nhạc. Người nghe nhạc tuỳ theo tâm trạng và vẫn hay dùng Kazaa để download. Người nghe Donna Donna khi buồn, nghe “Tie a yellow ribbon around the old oak tree” khi nhớ nhung, nhưng ta không biết người nghe “Every fucking city is the same” khi nào. Mỗi thiếu nữ là một bí ẩn lớn lao của tạo hoá mà không bao giờ ta có thể hiểu hết được họ.
Từ ngữ người dùng nhẹ nhàng và hình ảnh. Nhưng gần đây, văn phong của người khác nhiều. Chắc người đã trải qua chuyện gì rất khác thường. Có lẽ người đã đến châu Phi săn sư tử chăng? Ta thấy người có cái nhìn của thợ săn khi cho một bác trên HAO này vừa là dê lại vừa là nghé. Cũng có khi, người đã tập bắn súng, phóng dao và gia nhập một băng đảng nào đấy bởi ta thấy thấp thoáng trong những bài viết của người những dao những súng và cả điệu cười hị hị đặc trưng của một chốn giang hồ. Những tao ngộ vừa qua của người chắc nhiều buồn vui, cũng có khi bởi người mới nhiềm virus. Không rõ người đã từng xuống tóc quy y nơi cửa Phật nào không nhưng ý và lời người càng ngày càng đến gần “chính niệm”. Chỉ mong người chậm giác ngộ để còn lên HAO này dài dài.
Người có hay ngồi suy tư một mình bên khung cửa sổ căn nhà cuối phố? người có hay ngồi tiếc nuối những cỏ hoa rất hiền và mùa xuân rất vui? ta không được biết. Ta chỉ biết người sống sung túc lắm, không phải bởi người mặc áo lụa Hà Đông mà bởi người dùng khăn thêu bằng lụa. Ta cũng biết người nhân hậu lắm, cho dù bọn gian thương có làm ăn gian dối, khiến sợi chỉ màu cũng vội phôi pha thì người cũng chỉ băn khoăn chứ không vì thế mà trách móc con người.
Người yêu văn chương và đọc nhiều thơ văn. Những văn thơ người đưa lên trong trẻo và tình cảm. Người có post bài đâu, người chỉ trải lòng mình trên HAO. Bài của người có nước mắt yêu thương, có nụ cười tươi tắn, có thảm cỏ xanh tươi, có mây trời trắng muốt, có tình yêu kỳ diệu và có cuộc sống náo nức, nhiều khi cảm xúc chan chứa khiến người đọc phải bâng khuâng. Người thậm chí còn đọc cả truyện, đôi khi bằng tiếng Việt, đôi khi bằng tiếng Anh. Người thích Cuốn theo chiều gió và yêu Melani. Tại sao người yêu Melani chứ không phải Scarlett, Melani không biết, Scarlett không biết, và ta, cũng không biết nốt.
Người ta thường nói: cầm, kỳ, thi, hoạ. Không rõ người có biết chơi cờ, vẽ tranh hay không, nhưng ta biết người hay nghe nhạc. Người nghe nhạc tuỳ theo tâm trạng và vẫn hay dùng Kazaa để download. Người nghe Donna Donna khi buồn, nghe “Tie a yellow ribbon around the old oak tree” khi nhớ nhung, nhưng ta không biết người nghe “Every fucking city is the same” khi nào. Mỗi thiếu nữ là một bí ẩn lớn lao của tạo hoá mà không bao giờ ta có thể hiểu hết được họ.
Từ ngữ người dùng nhẹ nhàng và hình ảnh. Nhưng gần đây, văn phong của người khác nhiều. Chắc người đã trải qua chuyện gì rất khác thường. Có lẽ người đã đến châu Phi săn sư tử chăng? Ta thấy người có cái nhìn của thợ săn khi cho một bác trên HAO này vừa là dê lại vừa là nghé. Cũng có khi, người đã tập bắn súng, phóng dao và gia nhập một băng đảng nào đấy bởi ta thấy thấp thoáng trong những bài viết của người những dao những súng và cả điệu cười hị hị đặc trưng của một chốn giang hồ. Những tao ngộ vừa qua của người chắc nhiều buồn vui, cũng có khi bởi người mới nhiềm virus. Không rõ người đã từng xuống tóc quy y nơi cửa Phật nào không nhưng ý và lời người càng ngày càng đến gần “chính niệm”. Chỉ mong người chậm giác ngộ để còn lên HAO này dài dài.
Chỉnh sửa lần cuối: