Hội người yêu sách

Hic cả lớp L1 ko ai ko công nhận điều đó, có thể mày mới là superstar chứ :-j :-j
Đáng lẽ mày phải tự hào vì điều đó :-j
 
tao đang nói chuyện về CKfTS mà mày làm tao lạc đề hết rồi X(X(
tao ko muốn phá hỏng cái topic hay nhất nhì box này ( ngang ngửa với nhạc cổ điển và đặt tên con đấy);;)
hay là mày tham gia luôn đê, tao thấy mày có đọc cái này mà:D
 
chắc là bởi vì mình ko phải là ng` sâu sắc lắm 3:-o ...tớ mới chỉ đọc mấy truyện kiểu đấy nhưng ấn tượng để lại ko nhiều 3:-o mà mình cũng bị dị ứng với mấy truyện t/y cơ 8-X: còn mấy truyện nhẹ nhàng khác, đặc biệt là giáo dục đạo đức con người í....mình đọc hơi khó tiếp thu (thực lòng :|) còn ấn tương về kiểu truyện nhẹ nhàng ấy tớ chỉ thik Tôt-tô-chan thôi :x (ko có í muốn thay đổi chủ đề :) )
======
đọc trên máy tính khó chịu lắm, mà mắt mình thì đã cận lòi ra @-)
======
các bạn tiếp tục bàn bạc về cái CSFTS kia đi nhá (mình dựa cột mà nghe %%- )
 
chắc là bởi vì mình ko phải là ng` sâu sắc lắm 3:-o ...tớ mới chỉ đọc mấy truyện kiểu đấy nhưng ấn tượng để lại ko nhiều 3:-o mà mình cũng bị dị ứng với mấy truyện t/y cơ 8-X: còn mấy truyện nhẹ nhàng khác, đặc biệt là giáo dục đạo đức con người í....mình đọc hơi khó tiếp thu (thực lòng :|) còn ấn tương về kiểu truyện nhẹ nhàng ấy tớ chỉ thik Tôt-tô-chan thôi :x (ko có í muốn thay đổi chủ đề :) )
======
đọc trên máy tính khó chịu lắm, mà mắt mình thì đã cận lòi ra @-)
======
các bạn tiếp tục bàn bạc về cái CSFTS kia đi nhá (mình dựa cột mà nghe %%- )

Azit Nexin thwjc chất chỉ có khoảng vài chục truyện,nhưng sak bán ngoài hiệu nó rải ra gần chục quyển, tức là 1 truyện được in lại nhièu laafn=))
 
Món tiền bất ngờ

Khi món kem trái cây đã giảm giá, 1 cậu bé bước vào 1 quán cà phê và ngồi vào 1 chiếc bàn. Cô phục vụ đặt li nước mát trước mặt cậu."1 li kem trái cây giá bao nhiêu vậy ạ ?", cậu bé hỏi.
"50 xu", cô trả lời.
Cậu bé rút tay ra khỏi túi quần và cẩn thận đếm những đồng xu. "Thế còn 1 li kem loại thường giá bao nhiêu vậy cô ?", cậu hỏi tiếp.
Nhìn khách vào quán còn đang chờ đợi, cô phục vụ trở nên mất kiên nhẫn. "35 xu", cô trả lời vẻ khó chịu.
Cậu bé đếm đi đếm lại những đồng xu của mình 1 lần nữa rồi nói:"Thế thì cháu chọn kem loại thường thôi!".
Cô phục vụ mang kem đến và quay đi. Cậu bé ăn xong, đến quầy trả tiền rồi đi khỏi. Khi quay lại, cô phục vụ bất chợt nghẹn ngào trước những gì cô nhìn thấy. Trên bàn, bên cạnh li kem đã ăn hết là số tiền 15 xu đặt ngay ngắn _ tiền thưởng phục vụ dành cho cô.
 
;))
mr.H chả bảo ở Tây người ta toàn boa bồi bàn còn gì;))
thằng bé rất ga lăng:>
 
sao bạn Phong trik dẫn bài mình mà lại nói về Azit Nxin thế :-?? ko hiểu í nhau ah` :-/
=====
cái truyện "kem" hay hơn truyện "vỗ tay" :D
=====
các bác tiếp tục phát huy nhá !
 
Lệch đề 1 tí, nhưng cần giới thiệu với mọi người cái này:
http://nongdan.vn/qc/LYTHUYET_VLTQ.doc
1 nông dân phản bác thuyết tương đối của Einstein8-}
trên là link down, xem bài giới thiệu tại đây
http://www.nongdan.vn/channel.aspx?Code=NEWS&NewsID=15488&c=53
bó tay hội nông dân, còn chưa rõ đúng sai mà cho 1 câu:"Lý thuyết này đã bác bỏ hoàn toàn Thuyết tương đối hẹp của Einstein và khẳng định sự tồn tại của không gian tuyệt đối và thời gian tuyệt đối với thực thể vật lý của nó. Đồng thời thống nhất được không gian của Trường điện từ và không gian của Trường hấp dẫn… là lý thuyết thống nhất của vật lý mà các nhà khoa học đang nỗ lực tìm kiếm. "8-}
mọi người down ebook (only 27 pg;) ) trên về mà xem và cho ý kiến nhé:|
 
Điều nên làm ngay

Trong 1 khoá học chuyên tu ngành tâm lý học, vị giáo sư ra đề bài về nhà:"Anh chị hãy đến gặp người mà mình quan tâm và nói với họ rằng mình yêu mến họ. Đó phải là người mà trước đây, hoặc đã lâu anh chị không làm vậy."
Đề bài xem ra vô cùng đơn giản. Thế nhưng, hầu hết cánh đàn ông trên lớp đều đã trên 30 tuổi và cảm thấy vô cùng khó khăn khi thực hiện đề bài này vì họ hiếm khi thể hiện tình cảm với 1 ai đó.
Đầu giờ học tuần sau, vị giáo sư hỏi có ai muốn kể lại cho cả lớp nghe câu chuyện của mình không. Dường như ông trả lời 1 phụ nữ xung phong trả lời. Thế nhưng 1 cánh tay nam giới đã giơ lên. Anh ta trông có vẻ xúc động lắm.
Cách đây 5 năm, giữa tôi và bố tôi có một bất đồng sâu sắc, và từ đó đến nay vẫn chưa giải quyết được. Tôi tránh gặp mặt ông trừ những trường hợp chẳng đặng như khi phải họp mặt gia đình. Nhưng ngay cả những lúc ấy, chúng tôi hầu như không nói với nhau 1 lời nào. Vì vậy, tôi đã tự thuyết phục bản thân đến để xin lỗi và nói với bố tôi rằng tôi yêu ông ấy.
Quyết định đấy dường như đã làm giảm phần nào áp lực nặng nề trong lòng tôi. Đêm hôm đó, tôi dường như chẳng chợp mắt được. Ngày hôm sau, tôi đến nhà bố mẹ và bấm chuông, lòng thầm mong bố sẽ mở cửa cho tôi. Tôi lo sợ rằng nếu mẹ mở cửa thì những dự định của tôi sẽ không thành, tôi sẽ bày tỏ với mẹ thay vì với bố. Nhưng may quá, bố tôi đã ra mở cửa.
Tôi bước vào và nói:"Con không làm mất thời gian của bố đâu, con đến chỉ để nói với bố rằng bố hãy tha lỗi cho con và con yêu bố.".
Có 1 sự biến chuyển trên khuôn mặt bố tôi. Gương mặt ông dãn ra, những nếp nhăn biến mất và ông bắt đầu khóc. Ông bước đến, ôm chầm lấy tôi và nói:"Bố cũng yêu con, con trai ạ. Nhưng bố chưa biết làm thế nào để nói với con điều đó.".
Đó là thời khắc quý báu nhất trong cuộc đời tôi. Hai ngày sau, bố tôi đột ngột bị 1 cơn đau tim và vẫn còn nằm trong bệnh viện cho đến bây giờ. Nếu như tôi trì hoãn bộc lộ với bố, có lẽ tôi không bao giờ còn cơ hội nào nữa.".

===============
Câu chuyện này rất nổi tiếng, chắc nhiều bạn nghe rồi:D. Đây là truyện tớ thích nhất:x:x
Tin tốt lành

Robert De Vincenzo là một vận động viên đánh gôn xuất sắc người Ac-hen-ti-na. Lần nọ, anh đăng quang trong một giải đấu. Khi nhận chi phiếu tiền thưởng xong và chụp hình lưu niệm với báo chí, anh trở lại tòa nhà câu lạc bộ để chuẩn bị ra về.
Lát sau, khi đang một mình ra bãi đậu xe, anh thấy một phụ nữ trẻ tiến đến gần. Cô ta chúc mừng chiến thắng của anh, rồi kể cho anh nghe về đứa con đang bệnh nặng và khó qua khỏi của mình. Hiện thời, cô không biết phải làm sao để thanh toán tiền khám chữa bệnh và viện phí cho đứa bé.
De Vincenzo xúc động trước câu chuyện của người phụ nữ, liền lấy bút ký vào tấm chi phiếu tiền thưởng của mình và đưa cho người phụ nữ. "Xin cô nhận để lo cho cháu bé", anh vừa nói vừa dúi tấm chi phiếu vào tay cô.
Tuần sau, trong bữa ăn trưa ở câu lạc bộ, một viên chức của Hiệp hội đánh gôn chuyên nghiệp đến bàn của anh và nói: "Mấy đứa trẻ ở bãi đậu xe vào tuần trước nói với tôi rằng anh có gặp một phụ nữ ở đấy sau giải". De Vincenzo gật đầu.
Ông ta nói tiếp: "À, tôi có tin này cho anh hay. Cô ta là một tay lừa đảo. Cô ta chẳng có đứa con nào bị bệnh cả. Ả còn chưa lập gia đình nữa là. Cậu đã bị gạt rồi, anh bạn ạ".
Vincenzo hỏi lại: "Ý của ông là chẳng hề có đứa bé nào sắp chết cả phải không?".
"Đúng vậy", ông ta đáp.
"Đó là tin vui nhất trong tuần này mà tôi nghe được đấy", De Vincenzo nói.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
đề nghị bạn Dương ko viết bằng màu cam nhá >:p đọc đau mắt quá :-w
 
thế ah`:"> cái quyển tuyển tập AN đấy bố tớ mua cho đọc từ hồi còn bé tí, hay vãi 8-> đọc mãi ko chán...buồn cười nhưng lại rất sâu sắc :x
=======
nếu các bác còn muốn tiếp tục CKfTS thì cứ tiếp tục :)
 
nếu muốn có thể mua sách ở 5 Đinh Lễ hay...vỉa hè cũng đc. :))
___Quyển The DaVinci Code của tớ mua ở lề đường nên có khoảng 5 trang bị sai vị trí :"> đọc xong đành ngậm ngùi tự sửa...:D nhưng mà sách vỉa hè được cái rẻ hều mà \:d/
 
Có bạn nào biết là hiện nay liệu có còn nhiều HP7 vương vãi trên Đinh Lễ ko nhỉ :D
 
Back
Bên trên