Bùi Xuân Hoà
(daochich)
New Member
thấy lòng nhiệt tình của các bác em cũng phải đóng góp 1 bài cây nhà lá vườn mới dc:
01-11-2002, 09:01 PM
Em à ...
Hôm nay trời trở lạnh ... mưa giằng giăng ngoài cửa sổ ... từng chiếc lá cuối thu nhẹ nhàng rơi lả tả...gió kéo tới làm tâm hồn ớn lạnh... Có phải mùa thu đẫ đi rồi sao ? Vâng , thu đã đi rồi ... nhưng những nỗi ảm đạm u sầu để lại trong ký ức anh những nỗi buồn ra riết, không sao diễn tả nổi .. vẫn còn đây ...
Anh đang ngồi đây , bên khung cửa ngày nào ta chung đôi... nhưng hồn anh cứ trôi mãi theo từng con gió thổi qua khung cửa sổ ... như những chiếc lá vàng úa trên cành cây bay lên không gian rồi .. từ từ .. nhẹ nhàng ... nhẹ nhàng rơi xuống đất ...
Không biết sao anh lại nhớ .. em .. vô cùng .. tha thiết lắm .. em ạ ...
Nếu có thể .. anh xin ước đuợc làm 1 đóa hoa thơm mà mùi hương nồng nan của nó sẽ xoa dịu .. những cơn phiền não mỗi khi em buồn bực...
Nếu có thể anh xin uớc làm giọt nước mắt đọng mãi trên bờ mi em... giọt nứoc mắt đã làm anh phải suy nghĩ bấy lấy nay ... giọt nứoc mắt khi em ra đi ... để mãi mãi bên em...
Nếu có thể ... anh xin ước là ngọn gió .. bay vụt qua đại dương xa xôi ... dến xua nhẹ làn tóc nhung huyền của em ...
Nhưng không thể ... em ạ ...
Lý trí đã lấn áp trái tim anh , anh nghĩ mình nên chia tay thôi em ha.. sé tốt cho em rẩt nhiều đó ... không thê vì 1 phút yếu duối của trái tim mà đanh đổi cả tương lai của mình em nhé ...
Cho anh được gọi em lần cuối ... em yêu ...
bài này bác nào đi tán thì hết ý
01-11-2002, 09:01 PM
Em à ...
Hôm nay trời trở lạnh ... mưa giằng giăng ngoài cửa sổ ... từng chiếc lá cuối thu nhẹ nhàng rơi lả tả...gió kéo tới làm tâm hồn ớn lạnh... Có phải mùa thu đẫ đi rồi sao ? Vâng , thu đã đi rồi ... nhưng những nỗi ảm đạm u sầu để lại trong ký ức anh những nỗi buồn ra riết, không sao diễn tả nổi .. vẫn còn đây ...
Anh đang ngồi đây , bên khung cửa ngày nào ta chung đôi... nhưng hồn anh cứ trôi mãi theo từng con gió thổi qua khung cửa sổ ... như những chiếc lá vàng úa trên cành cây bay lên không gian rồi .. từ từ .. nhẹ nhàng ... nhẹ nhàng rơi xuống đất ...
Không biết sao anh lại nhớ .. em .. vô cùng .. tha thiết lắm .. em ạ ...
Nếu có thể .. anh xin ước đuợc làm 1 đóa hoa thơm mà mùi hương nồng nan của nó sẽ xoa dịu .. những cơn phiền não mỗi khi em buồn bực...
Nếu có thể anh xin uớc làm giọt nước mắt đọng mãi trên bờ mi em... giọt nứoc mắt đã làm anh phải suy nghĩ bấy lấy nay ... giọt nứoc mắt khi em ra đi ... để mãi mãi bên em...
Nếu có thể ... anh xin ước là ngọn gió .. bay vụt qua đại dương xa xôi ... dến xua nhẹ làn tóc nhung huyền của em ...
Nhưng không thể ... em ạ ...
Lý trí đã lấn áp trái tim anh , anh nghĩ mình nên chia tay thôi em ha.. sé tốt cho em rẩt nhiều đó ... không thê vì 1 phút yếu duối của trái tim mà đanh đổi cả tương lai của mình em nhé ...
Cho anh được gọi em lần cuối ... em yêu ...
bài này bác nào đi tán thì hết ý