có một bài viết của bạn em, hiện đang ở Paris. Anh ấy viết về nỗi nhớ mùa đông Hà Nội giản dị mà sâu lắm

.
Nỗi nhớ Lập đông
Mùa thu xa nhà chẳng có gió heo may
Chỉ có lá vàng buồn xo co ro tê tái
Giữa Paris đông người, mình anh uể oải
Chán...
Thèm cốm Vòng, thương hoa sữa, nhớ ai ?
Cười, rồi buông một tiếng thở dài...
Đêm nằm nghe đài, tin Hà Nội bão về lầy lội
Em viết thư: nước tràn vào nhà,
em xắn quần đi học le te như bộ đội
Bỗng thấy có gã si tình nào đang đứng đợi...
Trước cửa, Áo mưa sẵn sàng, nụ cười ướt nhoẹt, tóc mướt từng sợi...
Làm em nhớ đến anh....
Đi xa một lần, rồi đi mãi, mãi loanh quanh
Chẳng biết bao giờ mới dừng chân quay về Hà Nội
Người ta bảo lá còn xanh có khi nào quay đầu về cội
Nên cứ mãi làm chàng Đông Ki Sốt,
lang thang giáp không còn một mảnh...
Đêm mơ thấy mình đang nằm nghe mưa rơi trên nóc Hà thành
Thấy mình đang vuốt tóc em
Đêm...
thật êm...
Để mơ về em và mơ về Hà Nội.
Ngày anh lại cuồng chân lên quá vội
Sáng sáng đạp xe nháo nhào
Qua ngục Bastille, dọc sông Seine, rẽ ngang Nhà Thờ Đức Bà
Phóng tới giảng đường miệng ngậm bánh mì nhai nhồm nhoàm đến tội
Kể lể với em...
Em bảo "Khổ thân anh, chờ em sang...."
Anh bảo " Quen rồi, chẳng phải mãi vẫn một mình lang thang ? "
Chẳng phải vẫn mãi một mình yêu em ?
Cuối thu Paris, gió thổi mắt ướt nhèm
Cứ ngỡ giữa mùa đông của một năm xưa cũ
Thấy mình sao bỗng trở thành một thằng hoài cổ
Chờ thời gian trôi, qua lòng bàn tay và qua nỗi nhớ buồn vui lỗ chỗ
Có khoảng trống nào là lấp bới ánh mắt em...
Dịu dàng...
Lại đêm nào, mưa âm u, mình chạy vào quán phở
Quận 13, phở 14, hai đứa xa nhà xùy xoạp ăn khen nức nở
Bát phở Bắc ăn vào sao mềm lòng nỗi nhớ
Trời tạnh mưa rồi cứ nấn ná ngồi thêm
Hơi thở
Ra khói
mờ sương
Thêm cốc chè xanh thơm hương
Thế là đêm nay anh lại có cái để mơ về Hà Nội.
Đêm Paris 18/10/2005
Eros
~o)