Vietnamnet tiếp tục đăng bài về Ams
Rất nhiều trường học khắp nơi trên thế giới khi đã có được thương hiệu, họ chỉ nghĩ cách để khẳng định chất lượng của thương hiệu hơn chứ không quốc gia nào, thủ đô nào dại gì mất thời gian tìm tên mới, xóa bỏ thương hiệu của mình
Điệp khúc: Đổi, không đổi; đổi, không đổi?
Trước khi thông tin đổi tên Trường THPT chuyên Hà Nội-Amsterdam công khai trên các phương tiện thông tin, người viết bài này có gặp gỡ một nhóm học sinh của Trường "Ams", đó là các cháu học cùng lớp với con tôi. Các cháu đã bàn tán sôi nổi về chuyện trường của mình sẽ bị "mất tên".
Nhiều lần hỏi lại con tôi, lần nào cháu cũng nói với vẻ bất lực và thất vọng trước chuyện tưởng như đã rồi.
Nhiều cháu học sinh, bạn con tôi không kiềm chế được đã thốt lên: Con thấy như là mình "vô tình" sao ấy! Khi mình khó khăn bạn giúp mình, còn khi cần thiết cho mục đích riêng của mình, thì lại xóa tên "người ta"?
Sự thật, đã có một cuộc họp hội đồng giáo viên ngày 16/01/2010 để lấy ý kiến giáo viên về việc đổi tên Trường "Hà Nội - Amsterdam" thành Trường "chuyên Hà Nội". Trong cuộc trưng cầu ý kiến này, 100% giáo viên đã bỏ phiếu trắng cho 2 phương án mà Sở GD và ĐT t/p đưa ra. Trong khi đó, phương án 3 là phương án mà cả hội đồng giáo viên, cũng là đại diện cho hơn 2000 học sinh của trường mong đợi thì lại không được tính đến.
Đó là niềm hy vọng, chờ đợi của họ khi ngôi trường được xây dựng xong sẽ là một căn nhà mới khang trang, đẹp đẽ, tiện nghi... đương nhiên là của "Ams". Họ sẽ mang về đó những tình cảm, ước vọng, những ký ức, niềm tự hào mà chỉ riêng "Ams" có được, để tiếp tục giữ gìn và phát triển một mái trường đã có thương hiệu quốc tế nhiều năm nay.
Mới chỉ ngày 12/01/2010 lãnh đạo t/p Hà Nội vẫn trả lời với * VnExpress.net* rằng không có chuyện đổi tên trường "Ams" khiến cho giáo viên và học sinh "Ams" mừng thầm. Vậy mà chỉ đến ngày 29/01/2010, (sau cuộc bỏ phiếu trắng của Hội đồng giáo viên Trường "Ams" ngày 16/01), *Vietnamnet*đã đưa tin "Trường chuyên danh tiếng nhất Hà Nội đã đồng ý đổi tên".
Một lãnh đạo nhà trường cho biết, sau cuộc họp hội đồng và những trả lời phỏng vấn báo chí của thầy, thầy đã mất ngủ 3 đêm liền...Niềm thao thức, mối lo âu của thầy cũng là của biết bao nhiêu giáo viên, học sinh, phụ huynh Trường "Ams" và nhiều người vốn quan tâm đến ngôi trường tên tuổi này.
Công sức của thầy trò 25 năm xây dựng nên một cái tên để có thể tự hào về một điểm sáng của hệ thống giáo dục THPT Việt Nam bỗng chốc biến mất. Vì sao?
Vì cần phải có một công trình để kỷ niệm ngàn năm Thăng Long - Hà Nội ư? Không thể gắn một tấm biển đồng thật đẹp ở vị trí trang trọng "công trình kỷ niệm 1000 năm Thăng Long-Hà Nội" cùng với tấm biển tên trường hay sao? Lâu nay chúng ta vẫn hay có những tấm biển ghi nhớ như vậy ở những công trình cần ghi nhớ, có sao đâu?
Vì ngôi trường này là của Việt Nam nên phải mang tên thuần Việt ư? Vậy thì sao lại có một ngôi trường mới tinh, nằm ở vị trí tuyệt đẹp, kiến trúc mới, quy hoạch "tiêu chuẩn"... mang cái tên hoàn toàn không thuần Việt nhưng vẫn rất nhân văn, đầy tính giáo dục. Đó là Trường THPT dân lập Lô- mô- nô- xôp, và có một ngôi trường khác mang tên "Anbe Anhxtanh"?
Trong thực tế, dù không là người sống ở Hà Nội, đã có ai vô tâm đến mức khi nghe tên Trường "Ams" lại không cho rằng đó là một trường chuyên danh tiếng "của Hà Nội"?
Vì ngôi trường mới là công sức của tất cả người dân Hà Nội nên nhất thiết phải mang tên Hà Nội? Trong thực tế, có thể lâu nay, nhà nước Hà Lan hay Thủ đô Amsterdam không còn là đơn vị tài trợ cho Trường "Ams" nữa, nhưng một ký ức đẹp của tình hữu nghị giữa hai Thủ đô của hai đất nước, từng tạo dựng
nên một phong cách giáo dục tiên tiến Bắc Âu ngay từ những năm 80 - phong cách "Ams" giữa lòng Hà Nội, lại không gợi một cảm xúc gì sao?
Ai mà không tin rằng để có được những điều ấy lại không do chính những người sống ở Hà Nội - thầy cô giáo Hà Nội, học sinh và phụ huynh Hà Nội tạo dựng nên?
Và lớn hơn cả, thành công hơn cả đối với khối giáo dục THPT Hà Nội là Trường "chuyên Hà Nội - Amsterdam" đã được cả thế giới biết đến như một thương hiệu uy tín. Để tạo dựng nên một thương hiệu là vô cùng khó nhọc, nhất lại là thương hiệu về giáo dục, trong thời điểm có thể nói uy tín của giáo dục nước nhà đang sa sút...
Tôi lại nhớ đến một vụ đổi tên khác. Trong nhiều lần nói chuyện về các trường ĐH có chuyên ngành ngoại ngữ uy tín, có một vài người nói đến tên Trường đại học Hà Nội- không chỉ riêng tôi mà rất nhiều người không biết đó là trường nào, có từ bao giờ?
Phải đến khi hỏi địa chỉ của trường và khẳng định lại "có phải đó chính là Trường Ngoại ngữ Thanh Xuân? Vậy đó, cái tên "Trường Ngoại ngữ Thanh Xuân" nghe thật thân thương và giản dị, đã từng in dấu một thời thật đáng tự hào của Hà Nội, chỉ riêng cái tên thôi, chỉ Hà Nội mới có, ai chẳng biết, mà người ta đã biết đến nó qua những bằng chứng sống động là chất lượng đào tạo một thời. Vậy mà lại vô cảm làm mới nó bằng một cái tên ... khiến người ta tưởng đó là trường dân lập(?)
Thế giới: Không dại gì đổi tên một "thương hiệu"
Để làm nên và giữ được uy tín của một thương hiệu ở nhiều quốc gia, như Nhật chẳng hạn, vừa qua hãng xe Toyota đã phải sẵn sàng trả giá đắt, khi ngày 30/01/2010, hãng chấp nhận thu hồi hơn bốn triệu xe hơi sửa chữa để bảo toàn uy tín thương hiệu chỉ vì..."chân ga bị kẹt"!
Trường đại học Havard (Mỹ), năm 1639 mang tên của nhà tài trợ đầu tiên J.Havard sau khi ông có sáng kiến nâng cấp nó từ một trường cao đẳng. Đã gần
5 thế kỷ trôi qua, ông đâu có còn để tiếp tục tài trợ cho Havard, nhưng chưa bao giờ người Mỹ có sáng kiến đổi tên cho trường, phủ nhận tấm lòng người tài trợ đầu tiên. Trên hết, thực dụng như người Mỹ, họ hiểu rõ những lợi ích mà Havard đem lại cho nền giáo dục Mỹ- đó là uy tín của "thương hiệu Havard", là nơi để thu hút, bồi dưỡng và sử dụng người tài.
Trường ĐHTH Oxford (Anh) thành lập khoảng nửa sau thế kỷ 12 (có tài liệu cho rằng đầu thế kỷ 13). Tám thế kỷ trôi qua, biết bao nhiêu thế hệ sinh viên ưu tú của nước Anh và cả khắp nơi trên thế giới đã trưởng thành từ đây và làm nên thương hiệu "Oxford", làm nên niềm tự hào nước Anh, sao họ không bao giờ tính chuyện đổi tên?
Và rất nhiều trường học khắp nơi trên thế giới khi đã có được thương hiệu, họ chỉ nghĩ cách để khẳng định chất lượng của thương hiệu hơn chứ không quốc gia nào, thủ đô nào dại gì mất thời gian tìm tên mới để xóa bỏ thương hiệu của mình. Đại học Tổng hợp Lô-mô-nô-xôp (từ năm 1755 trải qua thời đại Liên xô đến nay là nước Nga, vẫn không thay đổi)...
Trường "Hà Nội - Ams", cái tên thân thương, niềm tự hào của các thành viên "Amser" khi các em tung cánh khắp nơi, chỉ cần nói "em học trường Ams" là lập tức được chú ý, được ngưỡng mộ, được vị nể... Chỉ bấy nhiêu thôi đủ thấy Trường "Ams" là một trường có đẳng cấp và uy tín.
Các thầy cô giáo với "phong cách Ams" cũng thật khác, ở đây quan hệ thầy trò thật sự là sự gần gũi yêu thương, chăm lo... đến mức chiều chuộng học trò, mà vẫn trên cơ sở bình đẳng, tôn trọng, khiến các trò khi nhắc đến thầy cô luôn với một thái độ trân trọng và yêu quý.
Ước sao, những quan chức có thẩm quyền hãy lắng nghe tâm tư, tình cảm và nguyện vọng không chỉ của bao thế hệ học trò và nhà giáo Trường "Ams" mà còn là của những người yêu Hà Nội, và nhìn rộng ra các quốc gia khác...Để giữ cho Hà Nội một tên trường đã từng và sẽ còn làm rạng danh giáo dục Hà Nội- "Trường THPT chuyên Hà Nội-Amsterdam", cho dù ngôi trường đó có được chuyển đến một nơi nào khác của TP.