Shine on you Les Paul
Tôi tưởng đã quên được cậu rồi chứ, bằng những tiếng cười, những emoticons, những cái ôm và nhạc.
Cho đến một ngày tôi nhìn thấy ava của một người tôi quen, nghe nhạc giống cậu, ava đó là ảnh người cậu thích.
Trái đất tròn, anh chàng điên khùng kia chẳng biết ava mình là ai. Nhặt bừa trong friendlist ảnh một thiếu nữ mặc váy sườn xám (?) cầm bông hoa cúi đầu. Friendlist cũng là random cả.
Trái đất tròn thiệt là tròn ghê.
Đã lâu lắm rồi, chắc cũng phải tháng rưỡi, nhỉ, tôi cũng không nhớ sau đấy mình đã lại uỷ mị, u uất thế nào, và tối nào cũng mở PF tìm kiếm chút phù phiếm.
Thời gian mài mòn cảm xúc. Tôi lại nhận được những cái ôm, những cái imâu dễ thương, rồi cãi vã nhiều tôi có thêm thực dụng, và rồi tôi giận dỗi với con Gà, rồi những người bạn thân nhất của tôi gặp chuyện không hay. Chẳng còn những ảo giác về cậu nữa. Cậu cũng đi Anh rồi.
Sáng nay, topic A2 có cái link ảnh cậu. Cậu mặc áo kéo mũ trùm đầu, ngồi xích đu, hình như cậu đang cười. Tôi sung sướng mỗi khi cậu cười.
Cười trên cái xích đu. Cười dưới bầu trời Anh, mùa thu không có nắng, trong lành và cậu được thanh thản. Tôi đã thấy cậu cười bao giờ chưa nhỉ, từ sau MI12? Người đấy của cậu đã từ chối cậu theo đúng cái cách cậu đã từ chối tôi.
Dần dà cậu cũng nguôi ngoai về người ấy, cũng như tôi cũng thôi cuồng về cậu.
Chat với cậu, sao làm cậu cười khó quá. Ờ tất nhiên cậu vẫn cười, vẫn lăn lộn ra cười, vẫn bậy bạ như ngày nào, vẫn chửi bậy, nhưng được một lúc, linh hồn nhẹ bẫng không móc trơn tuồn tuột neo một lúc cũng lại trườn đi và rữa ra. Only the good die young, cậu muốn thế đấy. Những lời nói của tôi cậy ra trong cậu ít cảm xúc về tôi, chắc chỉ giúp cậu sống thêm vài giây nữa. À, hình cậu đã phấn chấn thật sự lúc khoe tôi sắp được mua một cây Les Paul, đúng không?
Lần thứ hai này tôi tưởng đã quên được cậu bằng một người khác, thoải mái và chín chắn hơn cậu nhiều. Nhưng hôm nay, chỉ vì một cái xích đu, và một cái cúi đầu, một bầu trời nhìn mà thấy được cả gió thu, nhẹ thênh thênh mà như con sóng thần. Tôi lại chìm. Tôi vẫn cảm giác là mình cảm giác được cậu. Thực sự, tôi vẫn cảm giác là cậu luôn cảm giác được tôi.
Thật bây giờ liệu có lần thứ 3, lại lờ lững tan ra và rồi đặc lại, hay không?
Tôi yêu cậu, muốn cậu sống thật, muốn cậu cười thật.
Tôi yêu cậu.
Tôi yêu cậu.