Nghe lời nhắc nhở của em Trang, lai ti toe học đòi làm thơ vậy. :tongue:
- Tặng em của ngày xưa -
Em chẳng là em của ngày xưa đâu
Em ngày xưa luôn thẹn thùng bối rối
Đến và đi, vô tình như rất vội
Chẳng dám đối mình với những nỗi đau
Em cũng chẳng là em của tóc ngắn đâu
Tuổi hồn nhiên thưở hai đứa mình cắp sách
Kỷ niệm xưa chơi trốn tìm em đánh mất
Chẳng dám nhặt lại mình trong ký ức nơi anh.
Em sẽ chẳng là em của nỗi nhớ mong manh
Qua rồi phải không anh, dẫu chưa một lần nói trước
Ngày chia tay, em biết mình không khóc được
Chỉ nỗi nhớ buồn, nỗi nhớ thức năm canh
Và sẽ chẳng bao giờ thấy lại nữa đâu anh
Em ngày xưa của một thời "pha lê sợ vỡ"
Trong cô đơn, em chợt thấy trái tim mình rộng mở
Khi biết trao tiếng yêu thương, không chỉ nhận riêng mình …
- Tặng em của ngày xưa -
Em chẳng là em của ngày xưa đâu
Em ngày xưa luôn thẹn thùng bối rối
Đến và đi, vô tình như rất vội
Chẳng dám đối mình với những nỗi đau
Em cũng chẳng là em của tóc ngắn đâu
Tuổi hồn nhiên thưở hai đứa mình cắp sách
Kỷ niệm xưa chơi trốn tìm em đánh mất
Chẳng dám nhặt lại mình trong ký ức nơi anh.
Em sẽ chẳng là em của nỗi nhớ mong manh
Qua rồi phải không anh, dẫu chưa một lần nói trước
Ngày chia tay, em biết mình không khóc được
Chỉ nỗi nhớ buồn, nỗi nhớ thức năm canh
Và sẽ chẳng bao giờ thấy lại nữa đâu anh
Em ngày xưa của một thời "pha lê sợ vỡ"
Trong cô đơn, em chợt thấy trái tim mình rộng mở
Khi biết trao tiếng yêu thương, không chỉ nhận riêng mình …
Chỉnh sửa lần cuối: