dạy Văn ở Việt Nam còn nhiều bất cập?

Nguyen Thi Huong Giang
(white_stoppers)

New Member
Em thấy việc dạy Văn ở Việt Nam còn có nhiều bất cập lắm các bác ạ.Chẳng hạn nhá: trong chương trình Văn học Việt Nam có nhiều bài của các tác giả cổ như Bạch Đằng Giang Phú của Trương Hán Siêu, hay Thuật hoài....Có lẽ lí do chính để người ta đưa những tác phẩm này vào chương trình giáo dục là do nó mang tính giáo dục về truyền thống cao.Thông qua các tác phẩm này thì học sinh sẽ được biết nhiều về lịch sử dân tộc hơn không phải bằng cách dạy trực tiếp trong môn Lịch sử.Nhưng cũng có nhiều điểm bất lợi trong việc đưa những tác phẩm này vào chương trình như: các tác giả ngày xưa thì thường dùng các hình ảnh ước lệ tượng trưng, điển tích, điển cố...rất khó hiểu.Không những cần phải có một vốn kiến thức về lịch sử để có thể hiểu rõ về tác phẩm mà còn đòi hỏi ở các giáo viên một trình độ sư phạm cao,nhiêu hiểu biết và có cách giảng dạy cuốn hút...thì mới có thể làm cho học sinh thấy được cái hay của tác phẩm đó.Nhưng em thấy hình như các giáo viên mà thực sự nhiệt huyết với nghề thì không đuợc nhiều lắm.Bởi thế nên việc học sinh học những tác phẩm có từ lâu như thế mà không hiểu gì thì cũng là chuyện bình thường.Nhưng mà nếu không cho những tác phẩm ấy vào chương trình thì cũng không được bởi nếu như thế thì học sinh lại không đuợc giáo dục sâu sắc về truyền thống dân tộc.....Nói chung là em thấy giáo dục Văn học ở Việt Nam còn nhiều bất cập lắm!!:eek: 8-} 8-|
 
Em ơi: đào tạo sư phạm ở VN còn bất cập hơn nhiều.Học chuyên nghành thì ít ,thực tế kinh qua ko nhiều>>> chán ngán lắm.Dạy Văn ko sát với thực tế là đương nhiên thôi.Muốn khắc phục và cải tạo thì phải sửa từ gốc.
 
--Nói trắng ra là dạy văn của mình toàn theo định kiến. 1 là cái gì cũng phải khen, 2 là ý tưởng được thầy cô cho chép sẵn, dàn ý, có khi còn là cả bài :-&. Thế thì làm sao có sáng kiến, không có sáng kiến thì Văn khô khan là đúng thôi.
 
đỗ thị hồng thúy đã viết:
Em ơi: đào tạo sư phạm ở VN còn bất cập hơn nhiều.Học chuyên nghành thì ít ,thực tế kinh qua ko nhiều>>> chán ngán lắm.Dạy Văn ko sát với thực tế là đương nhiên thôi.Muốn khắc phục và cải tạo thì phải sửa từ gốc.
==> Giáo viên sư phạm còn không hỉu cái mà mình dạy thì làm sao truyền đạt cho học sinh được - điểm yếu là đó ===> phải cho học sinh chép dàn bài các thứ
 
Nguyen Thi Huong Giang đã viết:
Em thấy việc dạy Văn ở Việt Nam còn có nhiều bất cập lắm các bác ạ.Chẳng hạn nhá: trong chương trình Văn học Việt Nam có nhiều bài của các tác giả cổ như Bạch Đằng Giang Phú của Trương Hán Siêu, hay Thuật hoài....Có lẽ lí do chính để người ta đưa những tác phẩm này vào chương trình giáo dục là do nó mang tính giáo dục về truyền thống cao.Thông qua các tác phẩm này thì học sinh sẽ được biết nhiều về lịch sử dân tộc hơn không phải bằng cách dạy trực tiếp trong môn Lịch sử.Nhưng cũng có nhiều điểm bất lợi trong việc đưa những tác phẩm này vào chương trình như: các tác giả ngày xưa thì thường dùng các hình ảnh ước lệ tượng trưng, điển tích, điển cố...rất khó hiểu.Không những cần phải có một vốn kiến thức về lịch sử để có thể hiểu rõ về tác phẩm mà còn đòi hỏi ở các giáo viên một trình độ sư phạm cao,nhiêu hiểu biết và có cách giảng dạy cuốn hút...thì mới có thể làm cho học sinh thấy được cái hay của tác phẩm đó.Nhưng em thấy hình như các giáo viên mà thực sự nhiệt huyết với nghề thì không đuợc nhiều lắm.Bởi thế nên việc học sinh học những tác phẩm có từ lâu như thế mà không hiểu gì thì cũng là chuyện bình thường.Nhưng mà nếu không cho những tác phẩm ấy vào chương trình thì cũng không được bởi nếu như thế thì học sinh lại không đuợc giáo dục sâu sắc về truyền thống dân tộc.....Nói chung là em thấy giáo dục Văn học ở Việt Nam còn nhiều bất cập lắm!!:eek: 8-} 8-|

cái em này /:) Bạch Đằng Giang Phú, Thuật Hoài lớp 10 của em cực kỳ hay /:) không chỉ dưới góc độ một tác phẩm văn học mà là cả một dẫn chứng lịch sử và là nguồn động viên cổ vũ tinh thần yêu nước của chị em ta rất nhiều [-( không thể lấy lý do mình dốt để bao biện cho việc mình không hiểu tác phẩm [-( cùn y như Nguyễn Phi Thanh năm trước nói láo về Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc. không thể lấy cái ngu của mình để bao biện cho việc không nhìn thấy tấm lòng của người giáo viên môn Văn đối với bộ môn. không thể lấy cái thiển cận của mình để xem thường việc cảm thụ các tác phẩm kinh điển.

bất cập trong giao dục thì ở đâu chẳng có (đặc biệt là ở Mỹ, giáo dục ngược chiều kim tự tháp đang gây đau đầu cho những nhà làm giáo dục nước họ), vấn đề là giải pháp gì cho những bất cập? với lại cái dẫn chứng em đưa ra thì hoàn toàn không phải là bất cập! đừng lấy cái nhỏ nhoi của mình đi đo thiên hạ em ạ!
 
Bất cập thấy rõ ......
những tác giả vớ vẩn ( theo ý kiến của tui )như Nguyễn Khoa Điềm luôn sáng tác những bài vớ vẩn thì luôn luôn chiếm giờ ...phải học ==>vô cùng ức chế.....
còn nữa phần văn họn nước ngoài thì có thi bao giờ đâu mà bắt học.....
==>những tác giả nổi tiếng như Lỗ Tấn , Lý Bạch bị xếp xó......ko bao giờ được ngó ngàng đến.....
Đau khổ thay cho những người nổi tiếng nhưng ko phải ng`VN
 
mọi người xem bài văn này nè thực trạng nó nằm ở đây nè:


"Em hãy tả hình dáng và tính tình một cụ già mà em rất kính yêu” - là đề tập làm văn trong kỳ thi tốt nghiệp tiểu học vừa diễn ra ở tỉnh nọ. Xin trích nguyên văn từ 10 bài làm của học sinh :

- Hình dáng của bà nội rất là thấp được hai mét rưỡi dáng đi rất chậm chạp, mắt thì lừ đừ ít thấy gì nữa… Tính tình cụ già rất là bực bội… Khi bà nội cười liền nhe mầm răng ra còn được ba bốn cái gì mà thôi.
- Con mắt của bà tròn như hòn bi, mũi có hai cái lỗ, miệng cụ già có hai cái tai, tóc của bà đã bạc phơ. Cổ ngắn gọn, thân của bà 2, 3 thước, bà có hai cái tay, có hai cái chân.
- Bà cụ ngoài 40 tuổi. Hình dáng bình thường, chiều rộng ba mươi, chiều cao một mét sáu.
- Khi cười miệng bà em móm mém như miệng cá hố.
- Hình dáng của ông ấy rất bình thường chiều rộng một mét, chiều cao hai mét.
- Mỗi khi ông cười hàm răng của ông không còn trắng và chắc như trước nữa mà đã gãy bốn cái răng. Khuôn mặt của ông không còn đẹp trai như trước nữa mà rất nhăn nhó, ông cười cũng như là ông giận.
- Khuôn mặt ông bầu bĩnh; đôi mắt ông như mắt bồ câu trắng; dáng đi của ông rất hoang thai và cái miệng của ông như trái tim rất mảnh liệt.
- Ông của em dài thì bằng 1 mét và không mập.
- Ông em cao khoảng 1m, khung mặt của ông như trái song.
 
Theo tớ, bất kỳ 1 tác phẩm văn học nào cũng có cái hay của riêng nó, bởi chẩng có lý do nào, mà những tác phẩm ko có giá trị lại được biết đến cả. Vấn đề có lẽ là do cách nhìn nhận và cách tiếp thu mà thôi. Trước khi học 1 tác phẩm văn học, nếu chúng ta cứ giữ cố hữu cái ý nghĩ là nó thật khó hiểu, thật nhàm chán, thật vớ vẩn .. thì chúng ta sẽ ko thể nào nhìn ra được cái hay của mỗi tác phẩm. Công nhận là, giáo viên đóng 1 vai trò rất quan trọng trong việc giúp cho học sinh hiểu được cái hay, cái đẹp của mỗi tác phẩm, nhưng vai trò của giáo viên ko phải là tất cả. Thầy cô dù có giảng hay đến đâu mà học trò vẫn cứ khăng khăng em ko (chịu) hiểu, em ko (chịu) thấy nó hay .. thì thầy cô cũng đến bó tay mà thôi :( Chúng ta nên thoáng hơn 1 chút đi, bởi cái gì cũng có cái hay riêng của nó, cái chính là chúng ta có chịu nhìn ra và cảm nhận nó hay ko mà thôi ;) Hồi xưa, tớ cũng rất ghét mấy tác phẩm thời trung đại vì đọc chẳng hiểu gì cả :(( , nhưng đến khi bắt tay vào soạn, thực sự tập trung làm thì mới thấy được hết cái hay của tác phẩm. Bây giờ, riêng môn Văn, tớ tự học là chính, thi khối D mà có đi học văn đâu, ngồi nhà tự đọc sách, tự cảm thụ, và dần dần, có thể nói, tác phẩm nào đối với tớ cũng hay hết ;) Cũng có tác phẩm tớ ko thích lắm nhưng cũng vẫn có thể nhìn ra cái hay của nó. Với những ai ko thấy môn văn hay, tớ khuyên nên chịu khó mua sách phân tích về mà đọc, mà phải mua 3,4 quyển í, đừng có chăm chăm vào cái quyển gì gì để học tốt ( ko nhớ tên nữa - quyển gì học sinh hay dùng để chép bài soạn í :D ) , rồi tự đọc, xem xem tp hay ở đâu, hay ntn ... Tất nhiên với những người vốn "ác cảm" với môn văn thì làm điều này ban đầu có lẽ sẽ hơi khó :D :p, vì nó cũng tốn kha khá thời gian :D nhưng dần dần sẽ quen thôi ;) ko đọc lại thấy thiếu :p
 
Nguyễn Lý Hiền Nga đã viết:
cái em này /:) Bạch Đằng Giang Phú, Thuật Hoài lớp 10 của em cực kỳ hay /:) không chỉ dưới góc độ một tác phẩm văn học mà là cả một dẫn chứng lịch sử và là nguồn động viên cổ vũ tinh thần yêu nước của chị em ta rất nhiều [-( không thể lấy lý do mình dốt để bao biện cho việc mình không hiểu tác phẩm [-( cùn y như Nguyễn Phi Thanh năm trước nói láo về Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc. không thể lấy cái ngu của mình để bao biện cho việc không nhìn thấy tấm lòng của người giáo viên môn Văn đối với bộ môn. không thể lấy cái thiển cận của mình để xem thường việc cảm thụ các tác phẩm kinh điển.

Em thì nghĩ thế này chị ạ :D Không thể lấy lý do rằng "nó quá hay rồi, thằng nào đọc mà chả thấy hay như mình" để rồi nhồi vào đầu học sinh mình những gì mình cảm nhận được mà không hề dạy cho học sinh cách cảm nhận, cách nhận biết như thế nào được gọi là 'hay'.

Cái quan trọng là làm thế nào để hầu hết mọi học sinh, từ siêu sao giỏi đến giỏi đến dốt đến siêu sao dốt đều hiểu được, cảm nhận được những tác phẩm 'kinh điển' của dân tộc mình. Mà để hiểu được mấy cái 'tầm cao' như thế thì phải đi từ những cái thấp đã (cái thấp ở đây không phải là những tác phẩm ko ra gì đâu nhé). Chưa tập bò đã lo tập chạy thì chả bao giờ là hay cả!
 
em, không phải là từ các lớp thấp em đã được học từ những tác phẩm, những vấn đề văn học đơn giản (Trần Đăng Khoa, Cái Tết Của Mèo Con, bây giờ chị vẫn nhớ :x rồi một bài thơ về ngôi trường học từ cấp một!) đó là bước chuẩn bị cần thiết cho ngày hôm nay em đọc Bạch Đằng Giang lớp 9 (chị thích bài này cực!), Bạch Đằng Giang Phú lớp 10 (chị cũng thích bài này luôn :x), Văn Tế Nghĩa Sĩ Cần Giuộc lớp 11 (tuyệt hay :x), Đất nước lớp 12 (ôi ôi :((). vì thế khẳng định là chương trình giáo khoa văn học của chúng ta không hề quá khó!

tất nhiên, tùy theo phong cách giáo viên dạy mà học sinh có được tự do phát triển sức sáng tạo của mình hay không. tuy vậy cũng nên thông cảm cho thầy cô, họ e ngại chúng ta lại có những "tối kiến' mù mù như NPT vụ VTNSCG.

nếu học sinh có ý kiến mới lạ, hợp lý thì thiết nghĩ chẳng có ai phản đối làm gì :)

---

em Quang lỗi cái ví dụ hay nhỉ :p trẻ con lập luận và cảm thụ văn học chưa phát triển lắm thì cũng phải từ từ chứ em :p
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nguyễn Lý Hiền Nga đã viết:
cái em này /:) Bạch Đằng Giang Phú, Thuật Hoài lớp 10 của em cực kỳ hay /:) không chỉ dưới góc độ một tác phẩm văn học mà là cả một dẫn chứng lịch sử và là nguồn động viên cổ vũ tinh thần yêu nước của chị em ta rất nhiều [-( không thể lấy lý do mình dốt để bao biện cho việc mình không hiểu tác phẩm [-( cùn y như Nguyễn Phi Thanh năm trước nói láo về Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc. không thể lấy cái ngu của mình để bao biện cho việc không nhìn thấy tấm lòng của người giáo viên môn Văn đối với bộ môn. không thể lấy cái thiển cận của mình để xem thường việc cảm thụ các tác phẩm kinh điển.

bất cập trong giao dục thì ở đâu chẳng có (đặc biệt là ở Mỹ, giáo dục ngược chiều kim tự tháp đang gây đau đầu cho những nhà làm giáo dục nước họ), vấn đề là giải pháp gì cho những bất cập? với lại cái dẫn chứng em đưa ra thì hoàn toàn không phải là bất cập! đừng lấy cái nhỏ nhoi của mình đi đo thiên hạ em ạ!

Khiếp, giọng văn của em Nga nghe "sát thủ" quá!
Em Nga nên tìm hiểu xem em Hương Giang học văn thế nào trước khi nói em ý dốt nhé!!
 
Muốn học văn tốt cũng phải có người giáo viên tốt nữa
Chẳng may gặp phải giáo viên tồi truyền đạt cho những cái không đúng hoặc khô khan thì làm sao mà khá được =((
Dù có dốt văn nhưng gặp được giáo viên biết truyền đạt thì vẫn có thể kiếm được điểm khá
dẫn chứng: Tui nè :>
 
Em Nga nên tìm hiểu xem em Hương Giang học văn thế nào trước khi nói em ý dốt nhé!![/QUOTE]
Thanks anh Dũng nhìu lắm cơ!Uh, nhưng mà em cũng chẳng để tâm đến những người chỉ biết đánh giá sự việc một cách phiến diện làm gì cả.Thường thì những người chưa hiểu rõ bản chất sự việc mà đã đưa ra kết luận vội vàng thì không nên quan tâm![-x
 
Nguyễn Hoàng Dũng đã viết:
Khiếp, giọng văn của em Nga nghe "sát thủ" quá!
Em Nga nên tìm hiểu xem em Hương Giang học văn thế nào trước khi nói em ý dốt nhé!!
em Nga Hiền lành ngoan ngoãn thế này sao anh Dũng lại bảo em sát thủ :(( ôi ôi :((

em cũng chả bảo em Giang học văn dốt. phiền anh đọc lại ạ. em nói chung chung là như vậy, thực tế đúc kết được là như vậy, như em đã nói trong bài viết trên. có nói gì em Giang học văn dốt đâu [-x ấy là nói nếu có ai nói, nghĩ như vậy thì là dốt thật! có bảo em Giang thế đâu :eek:

không hiểu nổi một tác phẩm giáo khoa bao công thầy cô đã gắng sức giảng dạy, không phải là dốt à? :-?

lại nhớ :x tự mãn nghĩ rằng mình biết mọi thứ, rồi không biết mình đang nói cái gì nữa :x cũng là dốt :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Trương Mạnh Quân đã viết:
Muốn học văn tốt cũng phải có người giáo viên tốt nữa
Chẳng may gặp phải giáo viên tồi truyền đạt cho những cái không đúng hoặc khô khan thì làm sao mà khá được =((
Dù có dốt văn nhưng gặp được giáo viên biết truyền đạt thì vẫn có thể kiếm được điểm khá
dẫn chứng: Tui nè :>
Hì, em thì ko đồng tình lắm. Giáo viên giỏi, truyền được cho hs lòng yêu văn thì quá tốt, nhưng ko vì thế mà với giáo viên ko được như mong muốn mà mình lại học kém, bời vì tự mình cũng có thể tạo ra hứng học, tự học mà :) Nhưng công nhận là giáo viên càng giỏi thì mình càng có hứng học ;)
 
Nhiều giáo viên bộ môn văn dùng 1 giáo án từ năm này qua năm khác đó :|
 
Nhiều giáo viên bộ môn văn dùng 1 giáo án từ năm này qua năm khác đó :|
 
Vũ Hồng Quang đã viết:
chị làm gia sư văn cho em đi
Ôi em ơi, chị làm sao đủ giỏi để làm gia sư cho em được :p :D Chỉ sợ lại làm em .. thêm chán môn văn thì chết :p :D

----------

Vũ Hồng Quang đã viết:
chị làm gia sư văn cho em đi
Ôi em ơi, chị làm sao đủ giỏi để làm gia sư cho em được :p :D Chỉ sợ lại làm em .. thêm chán môn văn thì chết :p :D
 
Đặng Minh Châu đã viết:
Hì, em thì ko đồng tình lắm. Giáo viên giỏi, truyền được cho hs lòng yêu văn thì quá tốt, nhưng ko vì thế mà với giáo viên ko được như mong muốn mà mình lại học kém, bời vì tự mình cũng có thể tạo ra hứng học, tự học mà :) Nhưng công nhận là giáo viên càng giỏi thì mình càng có hứng học ;)

Mãi mới có được một phát biểu chí phải như thế !
 
Back
Bên trên