Cảnh 31.Chiều hôm ấy khi THD đưa cô bé về
Ra khỏi quán, cô bé đang quanh quẩn tìm xe ôm thì lũ bạn ríu rít "Ê, LND, về bằng gì đấy?","LND hay lên đây tớ đèo về cho"...Cô bé xua tay 'Thôi thôi mọi người cứ về đi tớ đi xe ôm về cho tiện mà hôm nay tớ còn muốn đến một nơi khác nữa..".Nói rồi cô bé quay đi.Cô bé đang đi bộ trên vỉa hè được một đoạn thì nghe tiếng huýt sáo và một giọng nói quen thuộc "Này em".Biết thừa là THD đang trêu mình, cô bé thản nhiên bước tiếp lòng tự nhủ "Kệ nó, kệ nó, từ nay mình ko thèm quan tâm tới nó nữa".THD vẫn đi chậm chậm theo:
-Này...
Cô bé vẫn ko trả lời.
-Bí Già!
Vẫn im lặng.
THD nhảy phắt xuống xe, đưa xe lên vỉa hè, dắt bộ đi bên cạnh cô bé.Cô bé ngạc nhiên quá đỗi, quay sang hỏi:
-Ơ?Cậu làm gì thế?
Cả lũ bạn đứng từ xa nhìn thấy hét toáng lên "Lêu lêu, bắt quả tang nhé!".THD quay ra cười cười "Ừ đấy thì sao" rồi quay sang hỏi cô bé:
-Nào giờ lên xe tớ đèo về hay là hai đứa cứ đi bộ thế này nào?
-Cậu cứ đi đi, tôi đi xe ôm.
-Xe ôm ấy hả?Tôi làm xe ôm cho cậu được ko?Trả tiền thù lao đàng hoàng là được.Tôi sẽ đưa cậu đến nơi cậu muốn.
-Ko
-Tại sao?
-Tôi ghét cậu lắm.Nơi tôi đến lại là một nơi tôi rất yêu quí, tôi ko muốn đi với cậu.
-Thật à?
Cô bé im lặng.THD tiếp:
-Được thôi.Xin lỗi vì làm phiền cậu, thôi chuyện tôi muốn nói sẽ để sau vậy.
Thấy THD định vác xe xuống lòng đường, cô bé buột miệng ngay:
-Ấy.
-Cậu ko muốn đi còn gì?
-Ừ, nhưng cậu bảo có chuyện muốn nói
-Để sau vậy
-Ko tớ muốn biết ngay bây giờ cơ
Và rồi cô bé nhanh nhẹn leo lên yên sau của xe làm THD cũng phải bật cười.
THD đèo cô bé một đoạn thì chợt hỏi
-Ơ, mà giờ phải đi đâu đây hả Bí Già?
-Bí Già cái gì mà Bí Già.Người ta vừa tròn 17 tuổi mà kêu Bí Già, hức.Uhm, xa lắm, đến khu đô thị mới ở chỗ Lê Trọng Tấn ây, cứ đi đi tí tớ chỉ cho....
THD ko hỏi gì nữa chăm chú đạp xe.Lại đến lượt cô bé thắc mắc:
-Cậu định nói với tớ chuyện gì?
-À, hồi nãy thầy bảo là định cho lớp mình đi chơi dã ngoại cuối tuần.cho bọn mình tự chọn địa điểm.
-Ơ?
-Sao thế?
-Chuyện này tớ đã bàn với thầy xong rồi mà.Thống nhất là đi chung với Anh 1 khoảng hai tuần nữa.Nhưng đang đợi đặt xe với tìm nhà nghỉ nên chưa báo thôi mà.
-Hả?-THD ngạc nhiên quá đỗi "Thế là sao nhỉ?"
Còn cô bé thì băn khoăn "Chẹp, tưởng chuyện gì...."
-Ơ, thế chuyện cậu muốn nói là chuyện này à?
-Ừ
-Ko còn chuyện gì khác à?
-Ko.
Cô bé có phần hơi thất vọng thầm nghĩ "Chả nhẽ mình còn mong nghe được gì nữa chứ?".Được một đoạn đường, cả hai vẫn im lặng, THD phá tan ko khí ấy bằng một câu hỏi làm cô bé suýt tí nữa lao ra khỏi xe:
-Thôi nói chuyện khác nhé.Vd như về thằng mà ấy thích chẳng hạn- (và cười hì hì)
-Uhm....ko có gì để nói.Tớ sẽ quên nó.
-Tại sao?
-Thì ấy chả bảo còn gì, quên nó đi vì nó ghét tớ, đi tìm đứa nào yêu quí mình (giọng cô bé tỏ ra vui vẻ nhưng mặt thì ko giấu nổi nét buồn mà điều này thì THD ko nhìn thấy được).
-Đừng làm thế.
Câu nói nhẹ nhàng của THD làm cô bé bất giác ngỡ ngàng.THD tiếp:
-Cậu càng cố để quên sẽ càng ko quên được đâu.Mỗi sáng ngủ dậy cậu cứ thầm nói với bản thân sẽ ko nghĩ đến người ta nữa thì tức là cậu đang nhớ đến người ta rồi.Sẽ buồn lắm.Tốt nhất là cậu cứ nói ra đi.
-Ko được.
-Tại sao?
Cô bé im lặng, tay giơ lên chỉ muốn đấm cho THD một cái và nghĩ "Lại còn hỏi à?Tại thằng đấy là cậu chứ còn sao nữa".
Thấy cô bé im lặng và ko biết cô bé đang làm gì ( ), THD tưởng cô bé rất buồn nên phải mấy phút sau mới nói tiếp:
-Thằng đấy có bạn gái rồi à?
-Ko.À, thực ra thì ko biết.Nhưng mà ko quan trọng.
-ơ?sao lại ko quan trọng.Nếu nó ko có thì mọi chuyện dễ hơn, cứ nói ra là được, nếu nó có rồi thì càng có động lực để cố gắng chiến đấu mà giành giật chứ.
-Ko.Tớ đã nói rồi.Tớ sẽ ko nói.Tớ ko muốn tranh giành với ai, tớ lại càng ko muốn gây khó xử cho người ấy.
-Có gì đâu mà khó xử?Cậu thật lạ.nếu cậu làm thế thì cậu thích người ta để làm gì cơ chứ?
-Chỉ là thích thôi mà.
-Cậu thật hèn nhát.Cậu ko dũng cảm đối diện với tình cảm của mình.Cậu phải cho mình và cho người khác cơ hội chứ.
-Cậu nghĩ thế thật à?
-Đương nhiên.
-Thực ra thực ra thì.....(cô bé thầm nghĩ "Nào cố lên LND, cố lên, nói đi nào, nói luôn thôi)
-Sao?
-À, ko tớ chỉ băn khoăn một điều(cô bé thầm nghĩ "mình đúng là con ngốc")
-Nói đi.
-Con gái mà bày tỏ trước cứ làm sao ấy?
-Ko sao cả, nam nữ bình đẳng rồi.
-Nhưng....
-Làm sao nữa?
-Cậu nghĩ sao khi có đứa con gái thích cậu?
-Chán lắm
-Hả?
-Bọn nó chả biết gì về tớ ngoài cái vẻ bề ngoài và một cái tên, thế mà cũng bày đặt thích thiếc nghe lâm li lắm.hì, tớ thấy hâm bỏ xừ.
Cô bé cảm thấy buồn và thất vọng vô cùng khi nghe điều đó:
-Thì đấy, cậu nghĩ thế, hắn cũng sẽ nghĩ thế.Tớ ko muốn trở thành một trong những vệ tinh quay xung quanh hắn.Tình cảm của tớ tớ sẽ chẳng nói ra đâu.Như vậy tớ vẫn có thể làm một người bạn bình thường, nhìn theo hắn, vui đùa cùng hắn và chia sẻ với hắn theo cách riêng của mình.
-Nhưng cậu sẽ mệt mỏi đấy.
-Sao cậu biết?
-ừ
Cô bé tò mò quá:
-cậu đã từng thích ai rồi phải ko THD?(hồi hộp)
-Ưhm, cũng đã một lần.
-bây giờ vẫn à?(hồi hộp hơn cả câu trước)
-Ko.
Cô bé lại hỏi:
-Cậu đã rất thích người ấy đúng ko?
-Ừ
-Thế giờ sao lại thế?
-Tớ chán và mệt mỏi rồi.
-Con trai lúc nào cũng thế, ghét thật.
-Đây ko phải chuyện lỗi của con trai.Con trai cũng có tình cảm.Con trai cũng đâu muốn thế chứ, nhưng mà không hợp thì đành chịu.
-Thế giờ cậu chẳng thích ai à?
-Ừ
Một nụ cười nở trên moi co be
Cảnh 32.Tại nơi mà cô bé muốn đến...
Nơi cô bé muốn đến cũng ko cách xa nhà cô bé lắm.Đó là ở chỗ khu đô thị mới Định Công.Những tòa nhà mới đang bắt đầu được xây dựng và quy hoạch nhưng hai bên con đường đi vào vẫn là những khu đất rộng trồng toàn rau là rau.Điểm đặc biệt khiến THD ấn tượng ngắm nhìn mãi là một cái hồ nhỏ trên đường đi vào.Hồ tuy nhỏ, ven bờ lại chả có ghế ngồi nhưng trên mặt hồ có một con thuyền nhỏ neo gần bờ trông cảnh khá lãng mạn.Gió thổi nhẹ làm tiếng LND nói mà như thì thầm "Thôi, dừng ở đây đi...".
Kít.Tiếng xe đạp phanh gấp lại.LND ngã dúi về phía THD, miệng vẫn còn lắp bắp "Ơ ơ"..Rồi hai người im lặng ngồi trên xe cùng nhìn hồ.Mặt trời đang lặn dần và lần đầu tiên đối với cả hai được cùng ngắm một chiều hoàng hôn đẹp như thế bên một ai đó...
-Đẹp thật.Sao cậu biết chỗ này- THD bất chợt hỏi.
Câu hỏi làm cô bé có phần lúng túng:
-uhm...
-Cậu không muốn nói thì thôi.Nhưng đây là một chỗ rất hay.
-Tớ biết.Đây là nơi trước kia tớ và ông hay ra đây mỗi buổi chiều hè để tập đi xe đạp.Chỗ này là nơi bí mật của ông và tớ đấy.Hồi ấy ở đây còn chưa xây dựng gì cơ, còn đẹp hơn bây giờ nhiều.
-uh....Mà này, cậu hay nhắc đến ông lắm.Cậu rất yêu quí ông đúng không?
-uh, ông.Ông là người mà tớ yêu quí nhất trên đời.Cũng vì ông mà tớ mới vào Ams đấy.
-Sao lại thế?
-Ừ, trước tớ học chuyên Hóa bên Tổng hợp mà, tớ không thích Toán tí tẹo nào nhưng mà ông cứ muốn tớ theo Toán và học ở Ams để sau theo nghề bố mẹ.
-Theo nghề ư?
-Ừ,..Trước tớ ko chịu đâu.Tớ thích học Hóa lắm nhưng mà ông lại chỉ thích tớ theo nghề Toán của bố mẹ vì trước ông cũng dạy Toán mà.Đấy là điều duy nhất mà tớ ko nghe ông.
-Thế tại sao bây giờ cậu lại vào chuyên Toán làm gì?
-ừ, vì ông mất rồi.- mắt cô bé lại ươn ướt, trước mắt cô bé hiện lên rất rõ hình ảnh ông, khuôn mặt ông cười, đôi bàn tay to và ấm của ông, ánh mắt nhìn đầy trìu mến của ông nữa.
Và rồi cô bé khóc nấc lên.THD cũng hiểu và nói:
-Cậu đừng buồn.Cậu vẫn còn may mắn hơn rất nhiều người.
Cô bé quay sang nhìn THD.Cậu nói tiếp:
-Cậu may mắn bởi vì cậu đã yêu và thật sự được một người nào đó rất yêu quí và lo lắng.Còn tớ, tớ chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu thương từ gia đình như cậu cả.Bố mẹ tớ suốt ngày chỉ lo kiếm tiền thôi..
-THD!
-Cậu may mắn lắm vì cậu ít nhất có một tuổi thơ đẹp đấy chứ, bên ông.Cậu có kỉ niệm có kí ức với người thân, đấy là điều mà rất nhiều người luôn ao ước được có.Tớ sinh ra thì ông bà đều đã mất rồi cho nên có lẽ ngay cả mặt mũi ông bà thế nào tớ còn chả biết huống gì là kỉ niệm.Cậu phải hạnh phúc khi có được tất cả những gì tớ ko có chứ?
-THD...tớ xin lỗi....tớ ...
-Đừng khóc nữa Ngốc ạ.Cảnh ở đây đẹp thật.Ơ, cậu nhìn kìa.
THD chỉ tay về phía xa, một đàn chim bay trên nền trời màu đỏ.
-ừ, đẹp thật.
-Cảm ơn
-Hả?
-Cảm ơn vì cậu đã chỉ cho tớ một nơi đẹp thế này.
-Ừ, cậu là xe ôm mà- cô bé đùa và nhoẻn miệng cười- trước tớ hay đến đây lắm.Từ khi ông mất thì đây mới lại là lần đầu tiên.May mà có cậu đi cùng nếu không chắc đến đây một mình tớ sẽ chỉ biết khóc mất.Tớ mới là người cần nói cảm ơn.
-Thế giờ cậu thấy đỡ hơn chứ?
-Uhm, ko hẳn.
-Lại sao thế?
-Tớ đang nghĩ đến cái thằng mà tớ thích ấy.Nó đáng ghét lắm.Giá mà không có nó thì có phải là hôm nay tớ đã có một SN trọn vẹn ko.
-Nó làm gì à?
-Ừ.Nó làm tớ không thể nói ra tất cả những gì tớ nghĩ được.( )Trời ạ,thiệt tình chỉ muốn bóp cổ nó bây giờ thôi.
-Haha...ôi giời ạ, dữ thế thì sau ai mà dám thích
-Ai bảo cậu thế?
-Rồi xem, Bí Già sau ế cho mà xem.
LND giơ tay ra định đánh cho THD một cái nhưng THD đã nhanh nhẹn chạy xuống khỏi xe và quay lại cười.LND cũng nhảy xuống, dựng chân chống và chạy đuổi theo THD.Hai đứa vừa chạy vừa cười đùa cho tới khi mệt lử và đằng xa mặt trời vẫn đang thấp dần....
Cảnh 33.Sáng hôm sau tới lớp
Việc đầu tiên LND làm khi tới lớp hôm nay là nhìn sang chỗ kế bên xem THD đến chưa.Chả hiểu sao LND rất muốn tìm THD để nói chuyện và khuôn mặt LND hôm nay thật rạng rỡ.Đang đợi THD ở ngoài hành lang thì chợt có tiếng gọi:
-LND!
LND quay lại.Hóa ra là XX ngồi giữa THD và LND(cái đứa đã từng xuất hiện ở cảnh mười mấy ấy) .Hôm nay nó đến sớm dữ.LND ngạc nhiên:
-Sao hôm nay mày đến sớm thế?
-Ừ, tao ..tao đang bức xúc quá.
-Sao thế?
-Trời ạ, sáng nhìn nhầm đồng hồ.Đêm qua đã không ngủ được thì chớ sáng vừa thiu thiu thì bị đồng hồ gọi dậy nhìn nhầm tưởng 6h45 lao như điên đến đây ai dè nhầm mới khổ chứ.Đợi tí tao vào cất cặp.
Sau 30s, XX đã lại có mặt bên cạnh LND với lời rủ rê đầy sức hấp dẫn:
-Ăn sáng chưa?Đi ăn bánh mì trứng đi...
Hai con đi bộ ra ngoài mua bánh mì trứng và bắt đầu luyên thuyên đủ thứ chuyện:
LND: Thế tối qua mày làm gì mà mất ngủ thế?
XX: Ừ, cứ nằm dài ra mà có ngủ được đâu.
LND: Khiếp, chả bù cho tao.Đặt đâu ngủ đấy.Nhanh lắm cứ như Nobita ấy, 1 2 3 ale hấp ngủ từ lúc nào..
Hai con nhăn ra cười.
XX: Tao đang có chuyện mày ạ
LND: Sao?
XX: Ừ, khó nói lắm
LND: Khổ quá, cái gì hả, nói nhanh coi.Sốt ruột.Miễn không phải mày đang bị thằng nào cưa là được.
LND đùa thế cứ tưởng con bạn sẽ cười theo mình ai dè trông mặt nó lại méo xẹo.
XX:Không, ngược lại.
Câu trả lời của XX làm LND tí xỉu.Nó hét lên làm cả đường ngoái lại nhìn.
XX: Mày be bé cái mồm được ko?
LND: hehe, hihi, lưới tình thưa mà khó lọt
XX: thôi thôi tao ko nói với mày nữa.
LND: Mày nói đi trước khi bị tao khai thác sạch sành sanh.
XX đỏ mặt.LND nhắc lại như một cái máy mấy câu quen thuộc vẫn hay có trong phim "Thích một người không có gì là sai cả.Yêu là hạnh phúc.Được yêu là hạnh phúc" và cuối cùng tổng kết lại một câu làm con bạn đang đứng cạnh phì cười "Chúc mừng mày đã bước chân vào thế giới kì diệu của tình yêu".
XX: Thôi thôi mày, mày làm tao muốn quên ngay những gì tao vừa nói xong.
LND:uhm quên đi, có mà đố.
XX: sau khi nghe những điều mày nói hôm qua, về tao đã suy nghĩ rất nhiều.
LND chợt im lặng kô cười nữa.
XX: Tao thấy mày giống tao ghê cơ.Thật đấy.Tao không biết mày sẽ làm thế nào nhưng tao thì tao sẽ nói mày ạ.
LND: hả?
XX: Tao sẽ nói, không nói được trực tiếp thì gián tiếp vậy
LND: ừ, cũng ổn.
XX: vì thế...tao muốn tao muốn....
LND: muốn gì?ăn bánh mì pate