Cuộc đời là một chuỗi bất công!

Một là lâu rồi ko vào thấy tình hình rất là ban căng :)) Sao topic nào có mình cũng thành thế này nhờ 8-> (I think I f@cking have a talent =)) )

Đầu tiên là định làm một bài như bạn Long nhưng thấy bài bạn rồi nên chỉ biết tick bài hay =)) xứng đáng đựoc giải HAO :)) đựoc tick bài hay chỉ vì icon :D

Sau đấy là đọc bài của em Hoài Anh, chị rất đồng ý :) mỗi tội chị nghĩ... :"> với anh Phong thì cần... giải trí ko lành mạnh cho cân bằng đầu óc *như anh Dũng đã gợi ý*
Rất chân thành khuyên anh nên giành thời gian giải trí lành mạnh thay vì vào đây để thấy cuộc đời thêm tươi đẹp'

Còn toàn bộ bài anh Phong, em nghĩ là công kích em :) và nói em, em ko cần giải trình với anh làm gì, vì nó chả đáng :) nhưng em chỉ xin nói, ngôn ngữ của anh rất là ... ko-Ams, :) đọc là thấy sự khác biệt. Nếu loại người ngứa mắt khi người khác xài sang :) thì anh vào Ams anh xủi (sủi hay xủi nhỉ?) bọt mép lăn ra giãy đành đạch hàng ngày :) Em nói thật, em ko rõ anh liệt em vào dạng nào trên 3 loại của anh :) loại 1 của anh thì chỉ hợp với cái thằng gì em nhớ hồi xưa tham ô vài tỉ, chôn tiền xuống đất hàng đêm mang ra đếm trong khi sống khổ sở. Cái đấy em chả ham, loại thứ hai 8-> anh gợi ý cho em ;)) em nào muốn đóng phim với chị ko *cough cough* ;)) phim ý ;;) phim ấy ấy ý >:) ko khéo mình vừa nổi tiếng vừa giàu 8->. Còn loại thứ ba :) chắc chắn anh ko nói em rồi :)) tại vì nói em kiếm ra vài đồng bọ thì hơi bị sai :-j lương lậu của em một năm có khi hơn lương bố mẹ anh ở nhà nếu bố mẹ anh làm nhà nước. Còn nói em xin tiền bố mẹ :-? có xin đâu :-?? ba mẹ em rất là thương em :) nên ba mẹ em cho mà :))

Và nếu nói em ân tiêu cho sang cho sành điệu, thì một em là con gái, anh cấm em đẹp, muốn đẹp thì thật là đáng buồn. Còn nói về độ ăn tiêu sành điệu ;)) thì cái thằng post bài đầu tiên ở trang này này :) nó tiêu nhiều hơn em :) điệu hơn em vô kể ;)) (lại chả đúng đi, cấm mày cãi :)) ) nhưng em cũng từng thấy nó bị lôi ra dùng dao cạo cạo trọc đầu ;)) đựoc miễn phí bữa cắt tóc cả nửa năm nhờ Cộng nhỉ :)

Nói em xài sang thì anh xem bữa ăn của em, hàng tuần là vài gói mì kim chi, vài hột ô mai rồi hẵng nói. Em nói rồi, em chả muốn kể khổ với loại người như anh :) *ở đây chữ loại người ko có ý công kích* đơn giản, anh Phong nhà mình là cậu bé thấy mình điểm kém đứa cóp bài mình, rồi thằng xí trai nhiều tiền nó gái bám còn mình thì... đẹp trai *chả biết đến đâu* nhưng chả có gái đã đủ để thấy đời bất công, thì đem cái khổ của bọn em ra nói, kể ra anh khó mà có thể tiếp thu, và tiêu hóa nổi.

Còn với những người ngoài có ý kiến, như Bảo Long :) nếu Long nghĩ giá cả là cái depressing của Mỹ thì hơi nhầm. Ở Mỹ cũng chưa hẳn có tiền thì làm cái gì cũng đựoc, màu da là quan trọng nhất :)) nhưng Mỹ còn hòa bình lắm, nếu nói về phân biệt chủng tốc :)) Châu Âu là số 1 :) mà Nguyệt lớn lên ở Trung Âu toàn bộ thời còn bé :)) nên Mỹ là muỗi :)

Nếu ai nghĩ những người đi du học chỉ biết than theieus tiền thì hơi nhầm :) nếu vì tiền, thì Nguyệt cũng không phải hàng năm về điều trị ở VN, hàng tháng thử cả tá cc máu, hàng ngày uống 8 viên thuốc, 3 an thần, 1 thuốc ngủ, :) Chả phải kể khố với ai, mỗi người một số phận thế thôi :) Cái này chỉ là bức xúcc nên tự nhiên nói ra, ko có ý ăn vạ. Mong đừng ai hiểu lầm :) Như bạn thân nhất của Nguyệt, có thể nói là thiên tài, cái gì nó cũng giỏi, nó giỏi toán khủng khiếp, perfect English, giỏi từ tung hứng cho đến thuộc lòng từng gtaapj South Park, hôm qua nó vừa xuất viện tâm thần, bị chẩn đoán não bộ có vấn đề, có khả năng bỏ học, và đưa về nước.

Anh Phong ạ :) em ko có ý chấp anh, ko có ý muốn cãi anh, vì anh không xứng đáng, vì tầm suy nghĩ của anh nó cũng chả tiêu hóa đwojc. Anh thích đá thì cứ việc anh :-< có một điều anh nên biéte, có khi em là đứa mặt dày nhấ HAO này, mà có khi cungx chả phải mặt dày đơn giản là kiểu như anh :) em thật sự thấy đáng thương hại hơn là đáng giận. tuy nói bấ cứ xã hội nào cũng có thành phần này thành phần nọ, nhưng cách suy nghĩ của anh không khác gì đại diện cho thành phần nông dân thời cách mạng văn hóa,hoặc nói gần thì cũng chả khác gì thành phần ko tân tiến trong xã hội, suy nghĩ như vậy, em thấy buồn cho xã hội Việt Nam, xã hội châu Á nói chung.

Tuy nhiên, đấy là trường hợp bình thường thì anh chả đáng để em post bài dài thế này, nhưng trong tình cảnh hiện tại của em, lo cho cái đầu sắp điên của mình và hàng ngày canh chừng đứa bạn thân nhất của mình khỏi tự tử, thì em thấy loại người như anh, nói mấy câu ấy,. thật là toàn những lời rác rưởi, anh nói em, hoặc dân du học là "Xin tiền ông bà già mà giả vời xài sang"? Em nói thật, chả có giả vờ gì :) xài sang thật :)) có phải sang chợ nhái Bắc Kinh giả vờ mua hàng hiệu đâu :)) toàn hàng hiệu thật. Nhưng những người thiển cận như anh tầm hiểu biết ko với ra ngoài cái ngõ nhà anh thì ko có tư cách để mà nói. Thế thôi.


P/S: thuơng nhất anh Phong ko hiểu chứ "LOSER" mà còn ngây thơ trả lời "Thất bại là mẹ thành công. Chả có ai thành công mà ko nếm thất bại, hơn nữa trong vấn đề đang tranh luận P cũng chưa thấy mình thất bại."
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Và nếu nói em ân tiêu cho sang cho sành điệu, thì một em là con gái, anh cấm em đẹp, muốn đẹp thì thật là đáng buồn. Còn nói về độ ăn tiêu sành điệu ;)) thì cái thằng post bài đầu tiên ở trang này này :) nó tiêu nhiều hơn em :) điệu hơn em vô kể ;)) (lại chả đúng đi, cấm mày cãi :)) ) nhưng em cũng từng thấy nó bị lôi ra dùng dao cạo cạo trọc đầu ;)) đựoc miễn phí bữa cắt tóc cả nửa năm nhờ Cộng nhỉ :)

con Nguyệt rất tởm nhé dám đá đểu đá xoáy đá hậu đá móc tao à :)) riêng khoản tóc tai năm nào tao cũng cạo thôi, cắt loằng ngoằng chả để làm gì, năm nào tao cũng mohawk :))


nói chung có nhiều tiêu nhiều có ít tiêu ít, tiêu dùng cũng là thúc đẩy nền kinh tế mà :D miễn ko đi khoe khoang lung tung là được rồi. em thấy anh Phong có vẻ hơi biased là ams toàn các em nhà privileged và tiêu tiền hoang phí thì phải :-?? mọi người ko đồng ý với quan điểm của anh ko có nghĩa là mọi người toàn là dân chơi ăn tàn phá hại cả anh ạ :D

còn về cái phân loại người của anh thì em miễn bàn. theo anh thì cứ kiếm tiền khó khăn là phải tiêu tiết kiệm kham khổ à, có những người kiếm ra tiền để tiêu 1 cách hợp lý và thỏa mãn nhu cầu bản thân mà :D rồi anh cho rằng ngôi sao bóng đá hay diễn viên kiếm tiền dễ, vâng thưa anh các nghề này nó là các nghề nghiệp đặc thù của xã hội, 1000 người mới có 1 người, tuổi nghề của họ lại ngắn nên mức thu nhập của họ cũng sẽ khác. loại 3 thì đúng là đáng trách rồi, nhưng ở đây em chả thấy ai như thế mà anh phải bảo "đụng chạm đến ai người đấy tự biết". anh có vẻ đả kích Nguyệt hơi nhiều về vấn đề tiêu tiền, nhưng nó cũng đi làm nai lưng ở đây để tiêu chứ có phải hàng tháng viết 1 lá thứ đầy máu và nước mắt về nhà cho các cụ gửi tiền sang đâu. nó cũng đang đi học, đang kiếm 1 tấm bằng đại học để sau này đi làm kiếm tiền nuôi thân chứ có phải sang đây đi chơi với đập phá 24/7 đâu
 
Chỉnh sửa lần cuối:
;)) Tao tởm đâu :-s đá xoáy đá hậu đâu :p tao yêu mày mà :x yêu cực mà :* Thì tao nói về cái mohawk của mày mà :p

Nhưng nó cũng đi làm nai lưng ở đây để tiêu chứ có phải hàng tháng viết 1 lá thứ đầy máu và nước mắt về nhà cho các cụ gửi tiền sang đâu. nó cũng đang đi học, đang kiếm 1 tấm bằng đại học để sau này đi làm kiếm tiền nuôi thân chứ có phải sang đây đi chơi với đập phá 24/7 đâu
*sniff sniff* :-s
 
ôi cái chủ đề tiền bạc này cãi nhau 1 lần trong TLNT rồi nhỉ.
Đơn giản là ai có thì cứ tiêu ko có thì cố gắng kiếm mà tiêu, để ý đến người ta làm gì.
Sống đơn giản cho đời nó thanh thản, sống mà cả đời cứ ám ảnh chuyện tiền bạc thì làm sao mà sống vui vẻ được :D
 
Tại sao chị Nguyệt phải tự mua hết thì anh mới xin lỗi? Mà việc j chị ấy phải nói với anh? Anh xúc phạm người khác bằng cái nhìn thiển cận của mình thì cũng tự biết người ta nhìn anh thế nào. Sao cứ phải soi mói người khác làm gì nhỉ:)) Trên mạng thì anh tha hồ nói, ra ngoài đường thấy đầy đứa tiêu tiền như rác anh có dám nhảy ra nói vào mặt nó ko?
 
Nếu tính đến PPP thì liệu lương em Nguyệt có còn cao hơn lương công chức? :D. Với cả ở VN lương là phụ, nói chung chỉ bằng 1 phần nhỏ của thu nhập chính thức. Một đứa vào loại nghèo khổ ở Mỹ thì về VN vẫn hoàn toàn có khả năng cư xử như một đứa lắm tiền, do có sự chênh lệch lớn về giá cả. Tuy nhiên phần lớn thời gian thì vẫn là ở Mỹ, tiêu pha chủ yếu là ở Mỹ, nên phải tính dựa theo PPP thì công bằng hơn.

Nói chung các em du học đi làm kiếm tiền tốt thôi, nhưng mà đến mức nai lưng ra thì cũng không nên ( trừ khi bắt buộc ). Bởi vì sau khi có bằng thì công suất kiếm tiền lớn hơn nhiều, nên đầu tư cho cái bằng có lẽ là khôn ngoan hơn.
 
:) thì đúng là đi học thì nên học :) thế nhưng students loan, rồi đời sống, mọi thứ nó căng thẳng về mặt tiền bạc rất nhiều chứ anh. Không phải là ham tiền bây giờ, tham bát bỏ mâm, đơn giản là phải trả tiền nhà, tiền bay đi bay về (nhà em ở Minnesota, phải về suốt) tiền điện thoại, rồi đủ kiểu credits, đặc biệt nếu ai ký loans thì chỉ muốn xử lí cho xong xuôi. Nói chung là căng thẳng :p nên có muốn chill qua 4 năm cũng khó.

Còn về phần anh Phong, em nói với anh xong rồi :-< như em Hoài Anh nói đấy, anh cứ đá thì đá, đứa bị đá nó ngồi nó cười. Như em cười anh ko hiểu nghĩa của chữ LOSER ý :-< hơn nữa, lời xin lỗi từ anh em nói thật em ko thấy nó có giá trị gì. Khi phần lớn những gì anh nói theo ý kiến của em là bullsh!t, thì cái lời xin lỗi của anh nó có giá trị gì.

Anh đã nói em khoe mẽ, thị em khoe nốt. Em lớn lên ở Praha, nhà em ở Praha, gia đình em ở Praha, bạn bè em ở Praha, cuộc sống em ở Praha, em sống ở Minnesota, nhà em ở Minnesota, thuyền nhà em ở Minnesota, oto nhà em ở Minnesota, lỉnh kỉnh đồ đạc em ở Minnesota, con chó mà anh nhắc đến mà em đưa đi cắt tóc ý, nó ở Minnesota, căn hộ em thuê nó ở University Ave ở Minnesota, còn em thì em ở Chicago, bạn trai em ở Chicago. Thế nên tự nhiên có một người không quen không biết em ở Hà Nội, gân cổ sang Mỹ nói gì đi nữa, anh nghĩ em coi trọng sao? :) Em chỉ thấy đáng ngại cho anh không có việc gì làm, từng đấy tuổi rồi vào vườn cười HAO, với cả TTTG viết bài ác liệt :-< Còn em, em trẻ, em là gái, em tung tẩy, em bay nhảy thế nào, thì còn có lí, anh lớn rồi, khôn lên tí đi, kiếm việc gì hiệu quả mà làm :-<

Thế thôi, mong anh đừng xin lỗi em, em ko nhận nổi :) Hết nhé!

Chào cả nhà >_< viết nốt cuối tuần thôi :) tuần sau thi rồi ^^ rồi đựoc về Hà Nội :D ấu yề!!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mọi người đừng cố giải thích nữa :D Anh P sẽ ko kết thúc được vụ này bằng con đường "giải thích" được. Anh muốn có ý kiến đồng tình với mình, ít ra là muốn có sự đồng cảm của ai đó, phải ko?

Chứ nếu ko thì mục đích của anh là gì khi cứ phải cố mãi như vậy?
Anh liên tục phải chạy theo chữa và giải thích. Vì anh đuối lí.

Em ko muốn nói anh nông cạn hay gì hết dù có khá nhiều ý của anh thể hiện điều đó (sorry). Thôi được, nếu như cái "có sự đồng cảm" rằng đời bất công là một nhu cầu chính đáng của anh thì tùy anh, nhưng vậy thì anh chọn HAO là sai chỗ rồi, xui cho anh. Ở đây mọi người ko nghĩ như anh, ngắn gọn như thế, được chưa ạ?

Chắc mỗi lần vào đây đọc trả lời anh lại càng ức chế hơn? Thế post thêm bài làm gì nữa. A đã nói là anh create topic này ở nhiều 4r khác, và được rất nhiều ý kiến ủng hộ phải ko? Chỉ có ở HAO anh mới bị dập thế này phải ko? Vậy tiếp tục chủ đề của anh ở những nơi khác, nơi có ý kiến ủng hộ anh, tốt hơn chứ, và đó là quyền của a. Chịu trận làm gì.

Ít ra a cũng đã nói lên những gì anh nghĩ, dù nó quá negative và bất cập ở nhiều chỗ nên bị phản đối. Ko thiếu người nghĩ như anh, có điều ko (dám) nói ra, cái này em biết. Bài mở đầu topic của a có 6,7 ng đánh giá tốt thì phải. Vậy là đã có chừng đó ng đồng ý rằng "đời là chuỗi bất công", vậy mà sau đó hình như tất những ng kia đều ko có bài trong topic này :D để a đơn thương độc mã :)) E công nhận rằng đời có bất công nhg rất tiếc em ko ủng hộ anh được :)) vì thứ nhất những thứ a xoáy vào ko đáng để so đo cả ngày, thứ 2 em ko thích ngồi than thở. A tưởng tượng nhé, kể cả a nói chuyện ở nơi có ng ủng hộ:

A: Đời thật là bất công, từ ngày tao bé, thằng con ông X.... :-<
B: uh, tao cũng thế, năm tao học cấp 3, bà giáo.... :-j
C: Còn ko bằng tao, khi tao đi làm, rõ thằng đấy kém hơn tao...x(
D: Chán thật :-< . Đời đúng là khốn nạn...
....
:| A, B, C, D là gì? LOSERS!

Đàn ông than thở chỗ đông người là rất chán đấy.
Tuy nhiên, nếu là yếu tố tâm lí thì anh có thể tiếp tục ở các 4r khác. Hoặc a có thể gọi điện cho 1080 tâm sự, hoặc có thể ngồi nc với đứa bạn thân nào đó mà nó chịu khó nghe a, đồng tình ở mức nào đó với a :D Cái này em nói rất chân thành, ko đùa cợt :). Em nghĩ chắc a đang suffer một (vài) chuyện bất công nào đó nên bức bối cứ tăng lên? Tâm lí học nói rằng chỉ cần ng ta có ng chịu khó ngồi nghe (chứ chưa cần đồng tình) là uất ức sẽ như quả bóng xả hơi. Phải thế a mới làm việc được, chứ ậm ạch thì tắt.

À mà cái anh Dũng suggest hay phết đấy chứ ;;) :))
 
Anh cho rằng chú Phong đang trong giai đoạn thiếu thốn tình cảm, thời gian vừa qua lại phải xem cảnh Việt Dart phang người đẹp, hết bản demo rồi đến bản full 16', nên tự nhiên cảm thấy túng bấn, không lối thoát, phải mở topic chửi đời bất công.

( Xin lỗi P, không muốn cậy đông hùa vào bắt nạt, nhưng thấy cái này có vẻ funny nên phải nói :D. Nothing personal :p )
 
:| anh Phong thấy ng` ta khoe của thì sao lại ngứa mắt, có của thì khoe cũng đâu sai.
Anh ngứa mắt thì bọn nó cũng vẫn khoe, xong anh càng ngứa bọn nó càng khoe, anh gãi bọn nó tiếp tục khoe=)) đùa chứ chẳng giải quyết đc vấn đề j.
Bây h loại ng` như kiểu anh rất nh` nhá:)) thấy ng khác khoe thì ngứa mắt, nếu em có cái j` hay em đem ra khoe ngay ấy chứ, việc j` phải giả vờ như kiểu anh nói.
Nhà ng` ta có điều kiện, ng` ta xót con thì ng` ta ko muốn để con đi làm sớm, rồi ng` ta cho con tiền mua đồ, chắc j` nh~ đứa bị anh ngứa mắt đã là loại phá gia chi tử, đập két ông bà già mua đồ. Chung qui lại cả nhà nó sống thoải mái thì anh lại thấy ngứa mắt, rồi anh ôm cái " ngứa mắt" ấy, tích tụ lâu ngày rồi vào HAO xả 1 thể.:))
 
Những người như vậy thì P công nhận là có, nhưng những người tự làm tự xài sang ở tuổi học sinh thì e là ko có quá đầu ngón tay đâu.

Tiếc là ở trường Trần Phú và Đại Học Thuỷ Sản của anh không có những người như vậy nên anh không thể lấy ví dụ cụ thể được và đành phải phán một câu như đúng rồi như trên.
Tuy vậy anh đang trong thế giới của Amsers và số Amsers "tự làm tự xài sang" nhiều hơn số ngón tay,số ngón chân,số lông mi,số lông mũi... của một người cộng lại.
Em sẽ không quen lập luận chung chung như anh, bọn Tây dạy em là nói "có sách mách có chứng" nên em lấy em ra làm 1 ví dụ cụ thể luôn:

Em đi du học chỉ dám ngửa tay xin bố mẹ tiền vé máy bay , ngoài ra thì tiền học bổng của em đủ chi trả cho em vượt khó từng ngày, em biết là số Amsers được full scholarship mỗi khoá cũng đến cả chục người nên em không phải là hàng độc như anh nói.

Tuy vậy em vẫn làm thêm 3h/ngày, và cũng dành dụm đủ chút tiền còm để mua sắm mầy đồ như :laptop,ti vi, tủ lạnh, lò vi sóng, xe đạp địa hình, quần áo hàng hiệu, chăn ga gối đệm, playstation3 ... và đương nhiên em tự hào về điều đó và sẵn sàng hét lên khoe mẽ kiểu như "bóng đá của tao hiệu Nike nhá, ko phải Động Lực lởm đâu!"

Ngoài ra thì bạn bè em còn vô khối đứa tiêu tiền trâu bò hơn em mà em cũng chả muốn nhắc đến vì "chúng nó xứng đáng được như thế". Em nghĩ trong cái thế giới xung quanh anh, anh chưa được tận mắt chứng kiến những trường hợp như vậy nên anh nghĩ ai cũng cùng một khuôn mẫu như mình ->Anh phát biểu câu như thế em thấy cũng hợp lí thôi.

Phew... tớ học ôn thi finals stress quá nên thấy vụ cãi nhau này thích thú nhảy vào đây hạ nhiệt một chút.
 
Còn với những người ngoài có ý kiến, như Bảo Long nếu Long nghĩ giá cả là cái depressing của Mỹ thì hơi nhầm. Ở Mỹ cũng chưa hẳn có tiền thì làm cái gì cũng đựoc, màu da là quan trọng nhất nhưng Mỹ còn hòa bình lắm, nếu nói về phân biệt chủng tốc Châu Âu là số 1 mà Nguyệt lớn lên ở Trung Âu toàn bộ thời còn bé nên Mỹ là muỗi
Ừ không, tớ chỉ muốn hỏi là sang đấy một tháng chi tiêu khoảng bao nhiêu là vừa phải? Bởi vì gia đình tớ chắc chắn không thể chu cấp cho tớ bất kì một khoản tiền nào nếu tớ sang Mỹ? Nếu sang đấy tớ phải đi làm thêm, thì không biết có được không? Vì tớ muốn ôn tập để sang Mỹ học về Y mà (tất nhiên là nó rất khó, nhưng mình cứ cố). Nếu mà phải đi làm thêm thì không biết sẽ làm vào lúc nào trong ngày :-?? Nếu mà cảm thấy việc sang bên đấy sinh sống nó bất khả thi quá, thì tớ thôi, bỏ ý định đi Mỹ. Ở lại VN học Y vậy :-<
 
@ bạn Phương: :) công nhận là đang stress thế này:)) đúng vụ final, cãi nhau sướng mồm đúng ko? :p

@ Bảo Long: về vấn đề này thì tớ nói với Long thế này, tớ đã gặp rất nhiều ngừoi từ bàn tay trắng gia đình ko hề chu cấp, mà sống, có oto, đi làm một ngày 2 jobs, nuôi sống bản thân, rồi thẻ tín dụng, rồi nhà cửa, bảo hiểm v.v... nên tớ ko nói là KHÔNG CÓ THỂ. Thế nhưng những người đấy tớ nói thật là phi thường, vì nếu là tớ tớ thà bỏ con đưồng đi học chứ tớ ko làm nổi, thần kinh ko đủ vững.

Tớ có đứa bạn năm nay 21 tuổi, mới lấy vợ 19 tuổi, có 2 con , 1 bốn tuổi, 1 hai tuổi, nuôi cái nhà, oto, đi làm 3 việc nặng nhọc, từ thi công cho đến khuân vác, vừa đi học, vừa dạy con. mà xuất thân của nó cũng hoàn toàn công tử bột như ai. Nhưng cái sức nặng ấy vô cùng, kinh tế lúc nào cũng lo đóng thuế và giả tiền nhà.

Còn nếu như tớ sống mà có bố mẹ chu cấp chẳng hạn, tuy tớ sống có phần cũng thoải mái so với nhiều người, nhưng không gọi là sang đựoc. Thì tiền học của tớ là 40 000$/năm, tiền vớ vẩn như ăn thứ 7, đi lại tưởng như ít lắm, nhưng cuối năm cộng lại cũng phải 3000$, hàng break phải đi ra khỏi dorm, hết năm cũng khoảng 1000$, tiền phụ phí cộng sách giáo khoa với đồ thiết yếu (thức ăn, xe đạp, tiền tàu hỏa xuống downtown,điện thoại, tiền PS2 v.v...) cũng khoảng 2000$ -3000$, cộng tất tần tật lại rồi ấy chia ra thì là 47/10 tháng thì khoảng 4.7K/tháng. Nếu ấy đựoc aid mà full chẳng hạn thì chỉ lo tầm 7000$/năm nhwung phải sống cực kỳ là chặt chẽ kham khổ. Đáy là tớ CHƯA hề tính tiền shopping :) mà shopping ở đây ko phải là vớ vẩn nhé :) shopping hồi đầu năm tớ đi shop, tớ tiêu phải đến 3000$ hoặc hơn thế, (dạ, anh phong đừn vội nói em khoe), ấy phải mua chăn ga gối đệm, mua đồ tắm giặt, mua quần áo mùa đông, mùa giá sách, mua đèn đóm, mua đệm, mua dép đi trong nhà, dép tắm, mua ghế sofa, mua tủ đựng quần áo, mua bàn là rồi cái đựng quần áo bẩn, mua bột giặt rồi giấy sấy quần áo, đến cái đựng bàn chải đánh răng, rồi thuốc menv.v... tớ có thể kể đến những thứ mà chả có ai nghĩ đến bao giờ, bản thân tớ ko bao giờ nghĩ sống nó cần nhiều phụ kiện thế :))

Nên đòi hỏi về tiền nó cứ phồng ra, mà ấy học y ấy biết nhu cầu y tế thường xuyên thế nào. Bảo hiểm tớ mua 1000$/năm mà vẫn ko cover đựoc hết những gì tớ có. Một tháng tớ tiêu khoảng 200-300$ tiền thuốc uống hàng ngày, và tiền thử máu của tớ là 500$/lần, thử các thứ khác là 500$ nữa, tớ đi hầu như hàng tháng, nên cả năm tiền nhiều vô kể. Mỗi lần nhận bill là ứ mắt.

Lần trươcs tớ ngất bị đưa đi bệnh viện, ấy biết bao nhiêu tiền ko? 10 000$/2 đêm ở đấy :). Thế nên loại người thích "cầm tiền 000$ đập phá nếm mùi đời" như tớ :) xin mời. Nếu có ai sống hộ tớ, trả tiền viện phí hộ tớ :)) xin mời! ;)

Còn nếu Long muốn đi làm thêm thì nói thật, làm thêm mà ra tiền toàn việc bất hợp pháp, ko những bất hợp pháp mà còn khổ nhục lắm, rửa bát, nhà hàng, chạy việc, khuân vác.... 8-} tớ ko làm nổi. Hơn nữa ấy học y đảm bảo với ấy , 1 ngày ấy ngủ tối đa 4 tiếng ;) tớ ngủ 5 tiếng/ngày :) mà thời gian học còn ko đủ (luật của các profs là 2 tiếng mỗi ngày mỗi môn, nghĩa là 8 tiếng ngày, :)nói thật là khó có thời gian lắm ;)

Nhưng như tớ nói ở trên ấy :) có người làm đựoc nghĩa là ko phải bất khả thi, nhưng thtaajt sự là gian nan lắm :-s
 
Ôi iem nói thật với cả nhà chứ bác P này k thể cải hóa nổi đâu :)) da mặt bác này dùi đục k thủng, nói thế chứ nói nữa cũng chỉ nước đổ đầu vịt thôi =))
Iem đề nghị cả nhà lờ tịt bác í đi, chúng ta tiếp tục công cuộc TTTG :)) bác í lói k có ai nghe bác í phải tự rút lui thoai :))
 
P chú trọng đến tình cảm nhiều hơn, nên khi thấy ai khoe khoang và đề cao vật chất thì P thấy ghét
Em chưa thấy ai trong cuộc tranh cãi này là người đề cao vật chất hơn tình cảm cả.

Càng giàu và càng giỏi thì thông thưởng người ta sẽ khiêm tốn chứ ko phô hết ra cho thiên hạ thấy đâu.
Đó là ý kiến của anh, và định nghĩa của anh về người giàu&giỏi, và em dám chắc nó không đúng hết với tất cả những giàu&giỏi. Đừng bắt em quote hết tết cả những sự phô trương tài năng&tài sản của 100 người giàu nhất thế giới ra làm ví dụ nhé, anh có thể tự tìm hiểu được.

Thêm nữa ,em định nghĩa những gì bạn N nói không phải là "phô hết cho thiên hạ thấy" mà là "Đây là những gì tôi có, khi tiếp xúc với tôi thì tôi sẽ thể hiện mình giỏi ở những cái lày lày lày...."
Nếu không chứng tỏ được sự giỏi của mình cho mọi người thỉ tài năng mãi là tiềm ẩn và chả bao giờ phát triển được cả.

P ko được học ở 1 ngôi trường có tiếng như H-A, học ĐH cũng ko được học ở những ngôi trường danh giá như các bạn ở đây. Có điều P thấy mình ko ân hận bởi 1 điều, nơi P học là nơi mọi người sống rất đoàn kết, tình cảm, quan tâm đến nhau, 1 cái gì đó vượt ra ngoài vật chất. Có đứa bị ốm nặng, chưa có tiền đóng viện phí thì đã có thằng cắm ngay cái xe máy lấy tiền cho bạn nhập viện, cả lũ thay nhau lúc nào cũng có 3-4 thằng túc trực chăm sóc. 1 thằng nộp biên lai muộn, bị bắt hoàn tiền dự án thì cả lớp cũng góp lại mỗi đứa 1 chút giúp nó để nó kịp lấy bằng TN. Bố đứa bạn mới mất gần đây thì những đứa ở miền Bắc đều sắp xếp tg đi viếng, bọn trong Nam thì cũng gọi điện hỏi thăm

Chấp nhận một điều rằng tình cảm mà anh nói rất quan trọng. Tuy vậy em một lần nữa nhắc lại rằng nó không hoàn toàn áp dụng với tất cả mọi người.Nếu em ở trong hoàn cảnh của lớp anh thì em cũng sẵn sàng làm như vậy, có điều em chỉ là thằng nhà giàu sống trong một môi trường khác và vì thế nên em phải thích nghi với môi trường đó.

Cụ thể hơn, giả sử con bạn thân người Hàn Quốc của em bị ốm và phải nhập viện, em có thể thuê hẳn y tá chăm sóc nó ( nếu em đủ tiền). Anh có thể cho đó là cách sài sang và thiếu tình cảm nhưng trong trường hợp của em, em chọn đó là cách xử lí. Cuộc sống ở bên này còn nhiều thứ khác đáng lo hơn, em sẽ ko bỏ kì thi final để túc phải túc trực chăm sóc cho con bạn đâu vì nếu em trượt 1 course em sẽ bị kicked out khỏi trường, đồng nghĩa là kicked về VN luôn.
Bọn em sử dụng đồng tiền để mua những thứ đắt tiền vì bọn em quan niệm những thứ đó mang lại sự thoải mái trong cuộc sống -> khi đã thoải mái trong cuộc sống rồi thì lao động, học tập, làm việc có hiệu quả hơn nhiều.

Cái dạng người thứ 3 mà anh đề xuất, em đồng ý là đáng để lên án, nhưng đó là hạng "sinh viên giàu đú đởn" chứ không phải là những người mà anh chỉ trích ở trong topic này.
Bọn em thuộc tầng lớp mới hơn: "sinh viên giàu vượt sướng".
Không “vượt” sao được khi mình có tất cả mọi thứ trong tay: tiền bạc, phương tiện và không bao giờ phải lo nghĩ đến chuyện cơm áo gạo tiền … thì hà cớ gì lại không phấn đấu học tập được tốt như người thường?
Học để khẳng định bản lĩnh con nhà giàu, học để mọi người biết rằng “không phải cứ con nhà giàu là lo ăn chơi, lêu lổng, trụy lạc” .Với suy nghĩ ấy, rất nhiều sinh viên VIP chơi ra chơi, học ra học, tiêu tiền cũng thực sự thẳng tay.
Cách sinh hoạt cũng khác: cũng ăn cơm bụi với bạn bè cho “quần chúng”, cũng ngồi cà phê cóc như ai. Thế nhưng, trong mọi chi tiêu họ luôn luôn tỏ ra “chịu chơi”, khó để nì nèo bác tài xế hay bà bán hang kì kèo bớt giá với lý do “sinh viên mà”!
Ko biết ở HN và ở nước ngoài thì sao? P chỉ NGHE KỂ đến sự chọc phá làm ăn của nhau của dân Việt ở nước ngoài,

Một lần nữa, em đề nghị anh lấy dẫn chứng thật sự cụ thể chứ đừng nghe kể.Đồng thời em nhấn mạnh rằng không phải cụm từ "dân Việt ở nước ngoài" áp dụng cho tất cả du học sinh và em nghĩ những bạn du học sinh ở trong topic này ko "chọc phá làm ăn" của nhau một tí nào đâu.

chia bè chia cấp ở ĐH, trong lớp có khi ko biết hết tên và mặt nhau….
Lớp Physics của em học có khoảng 500 người thì việc em biết hết tên và mặt của bọn nó e cũng hơi bị khó.Điều này còn liên quan đến phong cách phong cách học và làm việc giữa VN và phương Tây và cuộc tranh cãi sẽ dấn đến một chủ đề khác nên em mong anh ko lôi nó vào để tiếp tục câu chuyện nữa.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ét tăng cả nhà cho em hỏi cái "giấc mơ ẩm ướt" í thì chỉ có tuổi vị thành niên bị hay là nam giới tuổi nào cũng có thể gặp ( nhu cầu cao quá mà k chịu giải quyết í ạ :"> :"> ). Anh P năm nay 23 tuổi rồi nhỉ, k biết còn có "giấc mơ ẩm ướt" k ;)) nếu có thì mời anh hạ cố ghé sang bên Ams xinh ngắm ảnh chị Gee í, đêm về "ẩm ướt" phát là sáng hôm sau lại phẩn khởi hề hề với HAO ngay =)) =)) =))
Chắc a P a í đạo đức cao, nhu cầu lớn nhg mà nhất thời chưa có bạn gái, lại k muốn làm bạn với đôi tay ( từ c Nguyệt :p ) nên chắc chỉ có cách trông chờ vào "giấc mơ ẩm ướt" thôi =))
 
đợi giấc mơ đó thì đúng là há miệng chờ sung :-<
biết đến bao h =))
thụ động như thế là ko được =))
 
Bạn Kiên trêu anh í thế là ko nên:)) anh ấy lại cho một bài mùi mẫn nữa bây h:)) nh k biết mọi người thế nào chứ em mà đọc bài anh P cảm thấy rất là thoải mái :)) như kiểu xem phim hài VN ấy:))
Cơ mà bạn Kiên chả vào Vườn cười, anh P cũng có nhiều post lắm;))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bạn Kiên vào đều đấy chứ =)) dạo này tâm đắc với loạt Vova của anh Vũ Anh cực kỳ =)) =))
 
Back
Bên trên