topic này hay và thú vị quá.:x.đây cũng là 1 chủ đề mời mà bây giờ em mới được đọc chi tiết hơn một chút về từ chuyên môn những gì trước đây chỉ hình dung nôm na. Em ko biết một tẹo gì nhưng cũng xin ý kiến một kinh nghiệm cá nhân em thế này ạ. ( vì em hoàn toàn ủng hộ ý kiến của chị Nga bài ở trên )
CRM, hoặc bất cứ cái gì gọi cao siêu thế, em nghĩ là từ những điều nhỏ nhặt mà đi lên . Em xin kể chuyện này, em có quen 1 gia đinh chủ hàng ăn Thái ở chỗ em học, 3 tuần vừa rồi, họ nhờ em làm giúp, tuần này là hết 3 tuần, họ rất muốn mời em ở lại làm , thậm chí tăng lương liên tục trong 2 tuần và mời theo tư cách quen thân bạn bè. Em thật sự ko có ý nói gì về bản thân dài dòng nhưng để rút ra điều này:
Chỉ trong 3 tuần, em học được nhiều điều. Nhất là sau 1 năm nữa, em mong muốn theo học Human resources management. CRM ko có nghĩa là phải máy móc, thiết bị tối tân này nọ, việc của người phục vụ nói chung - thuộc bất kỳ một thể loại nào-nhỏ đến lớn và cực lớn - là làm cho khách hàng hài lòng- cái câu khách hàng là thượng đế nói thì vậy nhưng để hiểu và làm đúng tinh thần đó thì 90% ngành phục vụ ở Vn thất bại nặng nề. CRM có nghĩa là làm hài lòng kh để đạt mục tiêu cuối cùng là kinh doanh thành công cao nhất. Vậy thì làm tất cả cái gì có thể làm được., chả có gì là nguyên tắc luật lệ cả. Ông bạn Thái nói " hãy đối xử với khách như là người khách thân và đáng kính trọng nhất của cha mẹ mày đến thăm nhà ".TỪ cách mình quan tâm đến họ, chào họ khi đi vào, mỉm cười khi bớt chợt gặp ánh mắt họ nhìn, nhanh nhẹn biết ý họ,nhanh nhẹn lấy cái áo khoác, nhớ tên họ nếu là khách quen, thậm chí nhớ thói quen thường gọi đồ của họ, thăm hỏi động viên thân mật, lúc nào làm sai tự biết mà xử lý sao cho có trách nhiệm và trung thật- cái này thì lại hơi khác với đời thường một tí- vì khách hàng LUÔN LUÔN ko bao giờ sai, người sai chỉ có là người phục vụ đã ko làm họ vừa lòng- em tin đó cũng là kim chỉ nam chung của tất cả các loại hình, công ty dịch vụ thành công trên tg.
---> Em tự nghĩ, lý do em được ông ý nhiệt tình mời lại làm việc như vậy bởi ông là một con ng có kinh nghiệm rất lâu năm , ông ý hiểu em đã bắt đầu thấm hiểu cái chân lý cốt lõi của CRM : làm việc
trên tinh thần thực sự vì khách hàng , chứ
ko phải làm vừa lòng khách hàng vì đó là công việc của mình.
---> Muốn làm được điều này, nhân công ngành phục vụ VN còn phải tiến rất xa , xa lắm nếu cứ giữ cái thói ko thể chấp nhận hiện nay. Nhưng nó ko phải là vấn đề tiền đâu. Nó là vấn đề người quản lý ko đưa được ra một tinh thần cho nhân viên. Cái đó là giáo dục, là spirit của doanh nghiệp. Vì vậy nó mới gây ra cái gọi là Human REsources management. (*). Nói cách khác, theo em hiểu la, đầu tiên, công ty phục vụ cần phải có một tinh thần , có một đích nhắm nhất định ,mà ở đây ko chỉ là chuyện lời lãi---> có có thì mới mong nhân viên hiểu được chứ , và tiếp đó là nhân viên hoạt động trên tinh thần này. chứ ko phải là những con rối phục vụ vì việc họ được ra lệnh là như vậy.
Em xin chú thích một tí cuối bài ạ : tất cả những ý , truyện nhỏ em đã nêu ở trên đều là ý kiến lặp lại từ bài chị Nga bao quát cả. Em cũng biết các anh chị ở đây đều lớn tuổi hơn em nhiều và có rất nhiều kinh nghiệm cũng như kiến thức trong ngành, nên những gì em trình bày chỉ là chuyện trẻ con vỡ lòng. Nhưng em cũng xin phép được trình bày vì cũng là phấn khích của trẻ con ngày mới đi học
...vả lại, em trình bày lên thế này, có giấy mực đàng hoàng, có sai còn được các anh chị sửa cho :x....hi`h`i...mọi người đừng mắng em nhé..
Em rút ra được nhiều điều, trong có 3 tuần, cũng tự nhủ thế này cũng tốt để rèn luyện tính cách mình cho nó điềm đạm đi . nên đã quyết định đi làm
hi`hi`hi`