Ờ... bây giờ mới đọc lại page trước, mới nắm bắt đc tình hình chể . Hôm trc lên Những lá thư , đọc đc bài của chị Phương rồi, em cũng viết lại rồi, nhưng mà mạng tự dưng bị đơ nên em restart, mất luôn
( .
Em thấy..., thực ra là cũng chả có gì để nói cả sất, bởi vì những gì cần có của 1 team đã đc lấy lại rồi. Em rất vui khi thấy thế. Tuy là mấy lần họp hành có thấy hơi bị abcxyz vì chả thấy ai đến cả, nhưng rồi sau thì cũng biết lí do và mọi ng cũng đã biết thông cảm cho nhau, như vậy là cheer đã có lại tinh thần đồng đội rồi. Đọc bài của chị Phương, em biết là chị P rất tâm huyết vs đội và muốn đội tốt hơn, mà thực ra đâu chỉ chị P, em thấy đến bây giờ, ai cũng thế. Hơn 1 năm gắn bó rồi còn gì, trải qua biết bao vụ xì căng đan, cheer tưởng như đổ bể, rồi hồi đầu thấy ai cũng tinh thần cao vùn vụt,tự dưng về sau chể chẳng còn có mấy, nhưng rồi vẫn cứ thành 1 đội đấy thôi. Thực ra bao nhiêu ng mà chả là 1 đội. Càng đông thì đội hình càng đẹp,còn nếu ko thể thành lập 1 đội hoành tráng 20-30 ng thì thôi. 10 ng cũng là 1 đội, 5 ng cũng là 1 đội,thậm chí 2 ng cũng là 1 đội, 1 ng thì là đội solo
) . Miễn là đội vẫn còn có tinh thần. Hôm qua em xem 1 bộ phim hoạt hình nói về 1 cậu bé ko tin là có ông già Noel. Cậu bé đc lên 1 chuyến tàu tốc hành để đến Bắc Cực gặp ông già Noel. Trên suốt chặng đg đi và thậm chí khi đến nơi cậu cũng vẫn ko hề tin ông già Noel có thật. 12h đêm Giáng Sinh, ông già Noel xuất hiện. Tất cả mọi ng đều nhìn thấy nhưng riêng cậu bé lại ko thể nhìn thấy ông già Noel đâu. Rồi tiếng chuông ngân vang, ai ai cũng reo hò, còn cậu bé vẫn chẳng thể nghe thấy gì. Cậu vô tình nhặt đc 1 chiếc chuông. Cậu lắc,lắc thật mạnh nhưng vẫn ko thể nghe thấy tiếng chuông. Cậu bé rất buồn. Rồi cậu từ từ nói : " Cháu tin " và khẽ đưa chiếc chuông lên tai lắc nhẹ. Thật kì lạ, cậu bé đã nghe đc tiếng chuông ngân vang. Sáng hôm sau cậu thức dậy và thấy chiếc chuông trong 1 hộp quà. Cậu đem khoe vs bạn bè và mọi ng đều nghe thấy tiếng chuông. Nhưng nhiều năm sau, khi họ đã lớn, ko ai còn có thể nghe thấy tiếng chuông nữa, nhưng cậu bé kia thì vẫn luôn luôn nghe đc tiếng chuông ngân vang. Câu chuyện kết thúc kèm theo lời nhắn nhủ: hãy học cách tin tưởng và khi bạn có niềm tin là bạn có tất cả ! . Em thấy bộ phim rất hay. Cheer ah, đúng như vậy đấy. Chỉ cần có niềm tin thôi thì khó mấy cũng vượt qua. Nhưng theo em, quan trọng hơn nữa, cheer hãy luôn luôn sát cánh bên nhau và đừng bao giờ lùi bước nhé. Popo nói đúng đấy và đó cũng là ý của em trong lá thư em viết. Em thấy cheer chưa ổn về mặt thể lực. Cheer nên cố gắng dành thời gian để luyện tập nhiều hơn, như đi học bro chẳng hạn
) . Như chị Hà đã đi học rồi,cả Cheer cùng nhau đi học đi. ^^ Vừa khỏe ng lại nâng cao tinh thần đoàn kết. Cheer là cái gì ý nhờ ? Cheer là cổ vũ nhở, thế thì bản chất của Cheer phải là luôn luôn năng động, luôn luôn nâng cao trình độ chứ. Cheer cho tuyển cơ mà, cheer thì phải có tinh thần thì tuyển mới có tinh thần chứ . Mọi ng hãy biết dựa vào nhau, bên nhau những lúc khó khăn và cùng nhau vượt qua. Cãi nhau vài lần sẽ khiến mọi ng hiểu nhau hơn, nhưng cãi nhau xong thì hãy biết nhận ra cái sai để sửa đổi, chứ không phải để khiến đội mất đoàn kết. Cheer cố lên nào !!! Đúng đấy.
Let them know the way we show !!!
\:d/ \:d/ \:d/ Cheer aya aya fighting !!!\:d/ \:d/ \:d/