Chứng hoang tưởng trong giới trẻ.

Đinh Xuân Tú
(nonbadboy)

New Member
Hôm nay tình cờ lên mạng đọc được cái tít báo này thấy hay hay, gửi dô đây cái chơi.


Thứ Bẩy, 26/11/2005 - 9:32 AM

Chứng hoang tưởng trong giới trẻ


chung-hoang-tuong.jpg

Thành công chỉ đến với những người biết bắt tay vào thực hiện ước mơ.


Ai cũng có quyền mơ ước! Nhưng khi ước mơ vượt quá xa khả năng, và chủ thể của nó không hoặc không muốn nhận ra điều đó thì trở thành chứng hoang tưởng.


1 lít xăng chỉ 500 đồng!

Tháng 7 vừa qua, khi cả nước đang "sốt" lên cùng với giá xăng thì các bạn trẻ trong Câu lạc bộ Ý tưởng sáng tạo trên mạng cũng xôn xao vì một nhân vật có nickname vobabboy tuyên bố đã chế tạo được một thiết bị tiết kiệm xăng. Theo cậu, sau khi lắp thiết bị này, chỉ với lượng xăng trị giá 500 đồng, xe có thể chạy quãng đường tương đương với 1 lít xăng 8.800 đồng (giá xăng khi đó).

Cậu tuyên bố: "Mình đã chế tạo được 1 thiết bị đổi động cơ chạy bằng diezel, xăng thành chạy bằng hỗn hợp dầu nhớt và nước mà không cần thay đổi bất cứ bộ phận nào trong động cơ. Thiết bị này làm giảm ô nhiễm môi trường đến 95%, tiết kiệm nhiên liệu đến 90%".

Cộng đồng trẻ trên mạng càng có hy vọng khi cậu tuyên bố đã thử bằng cách so sánh giữa xe Dream có gắn thêm bộ phận trên và xe Wave nhưng không gắn bộ phận trên. Hai xe đi từ Sài Gòn đến Nha Trang và về gần 1.000 km. Kết quả: xe Wave phải mất hơn 20 lít xăng tương đương 20x8.800 đồng = 176.000 đồng, xe Dream chỉ mất 1 lít xăng, 1 lít nhớt và 4 lít nước, tương đương = 11.800 đồng.



Vobabboy kêu gọi ai có kiến thức về cơ khí và vốn hợp tác sản xuất, đồng thời nhận lắp đặt trong địa bàn TPHCM với giá 600.000 đồng. Mọi việc chỉ kết thúc khi một cựu sinh viên Đại học Bách khoa Hà Nội nhảy vào "thách đấu" bằng kiến thức. Nhân vật vobabboy "cầm cự" yếu ớt bằng mấy bài rồi mất tăm. Mọi người than thở về anh bạn mắc chứng hoang tưởng: "Pó tay!".



“Sếp dốt hơn mình, không chịu được!”



Nam, năm nay 21 tuổi, tốt nghiệp một trường cao đẳng ở Hà Nội, ngành Công nghệ thông tin. Ít bạn bè, suốt ngày cậu nằm dài ở nhà nghiền ngẫm mấy cuốn: 50 người thành đạt nhất hành tinh, Bí quyết thành công trong kinh doanh... Đi làm ở đâu cũng chỉ dăm bữa nửa tháng là Nam bỏ với một lý do rất "trời ơi": Sếp dốt hơn mình, không chịu được!



Biết tính "ông" con, lần gần đây nhất, bố mẹ Nam nhờ người quen giới thiệu cậu tới làm việc cho một trưởng phòng của một công ty tư nhân cũng 21 tuổi. Anh bạn trưởng phòng này vốn con nhà khá giả, nhưng không hề dựa vào sự hỗ trợ của bố mẹ mà đi làm thêm ngay từ khi còn đang đi học nên ra trường không lâu đã là một trưởng phòng, dự tính vài năm tới sẽ mở công ty riêng. Vậy mà ít lâu sau, Nam cũng bỏ việc với lý do cũ: Sếp dốt!

Bố mẹ căn vặn: "Con thử so anh ấy với bản thân mình xem. Cũng 21 tuổi, con đã làm được gì?". Nam vẫn cố cự cãi: "Giỏi gì anh ta! Vẫn không bằng ông chủ Trung Nguyên!". Nghỉ việc, Nam lại nằm vùi ở nhà, nghiên cứu sách vở dạy cách trở thành người thành đạt!



“Tớ sắp đi du học rồi!”

Bạn bè lớp báo in Học viện Báo chí và Tuyên truyền (Hà Nội) ra trường năm 2004, đi làm, mỗi khi gặp nhau hay hỏi thăm về Nguyên. "Không biết nó đã sang Đức học cao học chưa. Hồi đó thấy nó học tiếng Đức dữ lắm". "Sao lần trước Nguyên bảo đang nộp đơn vào một trường bên Thụy Điển?". "Nghe đâu nó được một suất học bổng của Singapore"...

Với mong ước cháy bỏng được đi du học sau khi tốt nghiệp đại học, nên trong khi bạn bè đi làm thì Nguyên ở nhà, vùi đầu tìm học bổng trên internet và không bỏ sót bất cứ buổi hội thảo giới thiệu du học nào. Khổ nỗi, tiếng Anh không có gì làm xuất sắc, bằng tốt nghiệp loại trung bình, khả năng xin được một suất học bổng thạc sĩ với Nguyên thật xa vời.

Lần gần đây nhất gặp bạn bè, Nguyên ngậm ngùi: "Phải chi mình đừng lãng phí hơn 1 năm lông bông, cứ đi làm như các bạn. Có rất nhiều học bổng dành cho những người có 1, 2 năm kinh nghiệm. Nếu đi làm ngay thì bây giờ mình đã đủ điều kiện để nộp hồ sơ rồi!".

Cô bạn mơ mộng này triết lý như một người đã "tỉnh mộng": "Mọi tam giác đều có quyền mơ thành kim tự tháp. Nhưng không có mặt đáy là nền tảng và những viên gạch xếp lên nhau một cách kiên nhẫn, tuần tự, tam giác chỉ mãi là hình vẽ trên giấy mà thôi!".

Theo Phương Nguyên, Diệu Hiền

Thanh Niên
 
--Đọc xong bài này có lẽ em phải tự xem lại mình :| :| , thỉnh thoảng em cũng hơi hoang tưởng 1 tí :)):)):)):))
--Xem 3 ví dụ trên thì có thể thấy là các nhân vật trên đều chung 1 điểm: không thích làm việc
 
thích làm việc thì cũng hoang tưởng được :| tớ là một ví dụ điển hình :)) khiếp thật :-? nhìn lại có khi mình cũng bị idealistic quá...
 
Bài viết hay quá, rất có ý nghĩa, thức tỉnh rất nhiều người, có cả mình.
À, Nga ơi, vợ có chỗ nào có việc cho chồng làm với.
 
Em thắc mắc tại sao trong giới trẻ lại sinh ra cái bệnh như vậy?
 
Hi, chắc là mình là người bị chứng hoang tưởng thiệt rồi. Học thì lười biếng mà lúc nào cũng nghĩ rằng mình chăm :). Nực cười thiệt.
Chẳng biết phải làm sao để trị chứng hoang tưởng này bi h???? :((
 
--Có ý tưởng, có ước mơ nhưng không làm việc thì mơ vẫn là mơ thôi. Theo mình thì chăm chỉ làm việc, "ngủ ít thôi" như 1 nhà khoa học đã từng nói khi được hỏi về cách ông vươn đến thành công :D:D:D:D
 
Cũng có nhiều lý do nhiều nguyên nhân làm cho một người trẻ mắc bệnh hoang tưởng, một trong những lý do đó là học thì ít nhưng tưởng mình đã biết đủ nên coi thường người khác, hoặc là do học "nhầm" kiến thức, đi ngược lại với mọi người.
 
Những người mắc bệnh đó vẫn chiếm một số trong thanh niên, và họ thường chỉ thể hiện ở những nơi mà họ cho là nơi đó sự hiểu biết của người ta không bằng họ ^__^ Chả hiểu là thế nào để giúp cho mấy người này nữa
 
hi! bạn An có biết ko? cái gối mà tớ dùng có in "enstein ngủ 2h/ngày" thế mà tớ ngủ vẫn đủ 8h :)
 
Thế thì tốt cho sức khỏe chứ sao :-? Cái chính là phải hiểu về bản thân mình
Đừng tự đưa mình bay cao quá kẻo lại ngã đau lắm :))
 
Em thích sóng với hiện thực,đôi chút mơ mộng và lãng mạn>>>ko hoang tưởng.
 
Nhiều khi tự bản thân hoang tưởng nhưng người ta không biết, cứ nghĩ đấy chỉ là một ý tưởng thôi
 
Trịnh Thường Trường An đã viết:
--Có ý tưởng, có ước mơ nhưng không làm việc thì mơ vẫn là mơ thôi. Theo mình thì chăm chỉ làm việc, "ngủ ít thôi" như 1 nhà khoa học đã từng nói khi được hỏi về cách ông vươn đến thành công :D:D:D:D
Không nên, có hại cho sức khỏe. Trên đời này có gì quan trọng hơn sức khỏe cơ chứ.

Theo mình trường hợp "Tớ sắp đi du học rồi" cũng không đến nỗi tệ. Thứ nhất là biết tập trung và mục tiêu của mình. Thứ hai là sau đó biết rút ra kinh nghiệm. Tưởng đây là 2 yếu tố quan trọng của thành công?
 
--Ông này là nhà khoa học nên khác người cũng đúng thôi, nhưng cái ý chính của ổng là đừng có mơ mộng nhiều quá. :D:D
 
Hoang tưởng là gì nhỉ ? MÌnh chưa được đọc khái niệm này , nhưng có thể khái quát qua đó là sự ngộ nhận về 1 thành công mà mình không thể đạt tới ( chưa chuẩn lắm thì phải ).
HOang tưởng là 1 trong những chuẩn bệnh của tâm thần :D .Tất nhiên ko phải ai bị vậy cũng là tâm thần .Người ta hay gọi những ý kiến quá sức , khó thực hiện là hoang tưởng .Thằng bạn thân bên An ninh gọi mình là hoang tưởng khi mình bảo mình là Bộ trưởng , nó bảo Cảnh sát chỉ là thứ trưởng , cũng có thể , nhưng ở đời ai mà biết được , có gì đảm bảo là không thể khi ta đang có cơ sở rất tốt để thực hiện tham vọng ? Mục tiêu của mình khác với hầu hết các 8X khác nhiều , họ mơ về cuộc sống đầy đủ , lấy tiền làm lục đích . nhưng mình không cần tiền , mình muốn có vị trí quyền lực. Tham vọng , ước mơ hay ảo tưởng ? Nhiều khi ranh giới giữa chúng khó nhận biết lắm .
 
Nhiều khi hoang tưởng lại là bàn đạp để đạt đến thành công mà người ta hay gọi là kỳ tích.
Một thằng mới bị điểm 2 kiểm tra một tiết mà sau đó tuyên bố là mình sẽ được học sinh giỏi năm học này thì tất nhiên là có mười người thì đến chín người bảo là thằng này bị hoang tưởng >> Nhưng Nếu anh chàng này thực hiện được điều ấy thì lại chỉ có một sự giải thích là anh ta đã biết rút kình nghiệm sau thất bại và biết vươn lên.

Nhiều khi sự hoang tưởng cũng bị hiểu nhầm trong một vài trường hợp nhất định, khi bạn có một ý tưởng làm một cái gì đó, vì sự láu táu của mình bạn trót thông báo nó cho mọi người với lời tuyên bố hùng hồn: " Tao sẽ làm..."
đến khi bắt tay vào việc mới vấp phải muôn vàn khó khăn không lường trước được >> kế hoạch đổ bể >> bạn bị cho là hoang tưởng.

Tất nhiên là phải thêm trường hợp, sự hoang tưởng được gán ghép cho một người nếu như người đó có sự hiểu biết vượt tầm trong một cộng đồng nào đó, gây ra mâu thuẫn sâu sắc trong nhận thức, trường hợp này không phải là hiếm.
 
Nhiều khi hoang tưởng lại là bàn đạp để đạt đến thành công mà người ta hay gọi là kỳ tích.
Một thằng mới bị điểm 2 kiểm tra một tiết mà sau đó tuyên bố là mình sẽ được học sinh giỏi năm học này thì tất nhiên là có mười người thì đến chín người bảo là thằng này bị hoang tưởng >> Nhưng Nếu anh chàng này thực hiện được điều ấy thì lại chỉ có một sự giải thích là anh ta đã biết rút kình nghiệm sau thất bại và biết vươn lên
Tán thành cả 2 tay với ý kiến này của bạn Tú ( Tuy nhiên , không nhiều người có nghị lực cao như vậy ).
Cũng như nhiều khái niệm khác , nó chỉ mang tính tương đối , nhiều khi nó phản ánh không chính xác bởi ý kiến chủ quan của cả 1 cộng đồng.
 
"Hoang tưởng" kô có gì xấu nếu người đó thật sự cố gắng để thực hiện nó.
 
"Hoang tưởng" kô có gì xấu nếu người đó thật sự cố gắng để thực hiện nó.

Cũng chưa chắc. Nếu thật sự cố gắng để chế tạo động cơ vĩnh cửu chẳng hạn, thì thật là...:-?
 
Back
Bên trên