Cảm xúc giao mùa ...

Đoàn Bình Dương
(spiderman)

New Member
Đã bước sang những ngày giao mùa ... Sáng dậy trời lạnh một cách nhẹ nhàng . Mùa hè đã dần qua đi , và mùa thu cũng đến rồi . Cái lạnh cứ thấm dần vào người mình . Mỗi khi trời lạnh , mình lại có cảm giác đó , cảm giác về một thời ấu thơ , cảm giác về những trận ốm hồi nhỏ , cảm giác về những cơn gió lạnh mùa đông xưa ... Trời vài hôm vẫn mưa lất phất , gió to ... tại sao trời không mưa to , tại sao cứ để nước mưa lất phất thấm rơi trên áo , tại sai không mưa thật to , tại sao không trút hết nước lên mình ta . Để ta ốm nặng , rồi uống thuốc , rồi khỏi hẳn , mà cứ lất phất nhẹ nhàng , để lại trong ta những cơn sốt dai dẳng ... Mưa lạnh lùng và gió cũng lạnh lùng . Nhiều lần đi trên đường , nhìn những chiếc lá bình yên trên cây . Ta bỗng ước mình trở thành chiếc lá kia , im lặng và bình yên ...
Sáng nay trời ảm đạm quá . Người mệt mỏi thì chính lòng mình cũng buồn . Sáng đi học mà lòng cảm thấy nhẹ nhàng thật . Ừ thì tình cảm cũng chỉ vậy mà thôi . Vẫn nhớ những khi ở bên người , ta có một cảm giác thật bình yên . Lúc ta quen người , trời cũng se lạnh . Phải chăng vì vậy mà khi ta ở bên người , cảm giác của ta trở nên ấm áp hơn . Nhìn mặt D , khuôn mặt xinh xắn đã làm biết bao trái tim bọn con trai rung động , anh chỉ muốn giữ mãi khuôn mặt đó trong đôi mắt này ... D xinh thật , nhưng ta yêu D không phải vì vẻ đẹp đó . D có nhiều người theo đuổi quá , và ta cũng chỉ là một kẻ bên lề trong dòng người hối hả đó . Nực cười , bạn bè ta yêu D cũng không ít . Hai thằng bạn thân thiết đều thích D . Một thằng thì công khai , còn một thẳng thì giống như ta , không thậm chí còn lặng lẽ hơn ta nhiều . Còn ta thì mãi vẫn chưa hiểu được D . Phải chăng D quá vô tư ? Phải chăng ta quá ngu ngốc . Ta chơi với D như một người bạn bè , có lẽ chỉ thế và không hơn . Nhưng ta không ngăn được tình cảm của mình . Ta đã tự lùi lại , giúp đỡ cho Q quan hệ với D . Ta đã thật lòng hết mình với Q , và tự bằng lòng cho mình ở bên cạnh Q , gặp D và được ngắm khuôn mặt của D . D có ánh mắt đẹp lắm . Ánh mắt hút hồn đó mà có lẽ ta tin rằng mỗi người khi nhìn nó đều có một cảm nhận rất riêng . Riêng ta thì rất yêu nó ... Và chuyện của D với Q cũng không đi đến đâu . Ta không vui chút nào . Giá mà họ đến được với nhau thật sự , giá mà ta hiểu được tình cảm thật sự của D . Có lẽ ta sẽ có thể bình yên thật sự khi nghĩ về D . Nhưng trời đất vẫn thường trái ý con người ta mà . Ta không chần chừ được , tình cảm dành cho D có lẽ đã quá giới hạn mà ta có thể giữ được trong lòng . Dần dần ta tâm sự với những người mà ta tưởng rằng họ hiểu ta , nhưng không một ai có thể giúp ta được . Ta không trách họ , nhưng ta trách mình nhiều . Và ta đã nói chuyện với D về tình cảm của ta . Để rồi , phải chăng ta cũng chỉ như những kẻ đi trước , những người đã nói yêu D rất nhiều lần ... Nói với D rồi , ta vẫn không hiểu được D nghĩ sao . D kín đáo và nhiều dường như cũng nhiều tâm sự . Ở D cũng có những cảm xúc mà ta cảm thấy giật mình và càng yêu D hơn . D từng kể về những kỉ niệm của mùa đông ... ta bỗng thấy nhiều khi sao D giống mình đến thế , tại sao lại như vậy ? Giống những lúc cô đơn trong chốn đông người , giống những tự cảm về những ngọn gió ... Có vẻ như ta càng ngày càng lấn sâu thêm vào tình cảm với D . Nhớ là buồn , nhớ bao gồm nỗi buồn . Ta quyết định sẽ xa D , xa một ngôi sao trên bầu trời bao la thăm thẳm kia . Nhưng ta vẫn vô hướng , vô hướng trong cõi lòng . D đã hiểu tình cảm của ta , và D chỉ nói rằng D tin vào thời gian , và hỏi ta liệu ta có hiểu D không . Vậy là sao ? Ta không muốn tự trả lời một mình . Nhưng cái cảm giác nhớ nhung đó không thoát ra khỏi lòng ta ... Quên người ư ? Dường như quá khó chăng ?
Ngày hôm nay , ta đang lạnh lùng quá sức ta có thể làm với D . Ta muốn gặp D , muốn nói chuyện với D nhưng lại không làm được . Ta sợ hãi khi đặt mình vào phần nào cuộc sống nhất thời của D . Đã có quá nhiều người quan tâm đến D , thậm chí D không còn thời gian cho chính mình nữa . Dù gì thì ta biết rằng chuyện cũng sẽ không đi đến đâu . Cũng như chiếc lá kia , rồi cũng nhạt phai , úa vàng và từ giã cuộc đời này sau cuộc chu du cùng những cơn gió ...
 
Không một ai có thể giúp ta được đâu ta ơi^_____^ phải tự giúp mình thôi:)
Đau, có người đã nói với mình thế này:
" Những khó khăn của em mọi người chỉ có thể chia sẻ chứ ko ai giúp được cả, chỉ có bản thân em mới tự giúp mình được mà thôi:)"
hãy tự giúp mình đi nhé^__^
Đừng kéo dài quá những thứ ko nên kéo dài
Đừng sống mãi cho riêng một ai thôi, cuộc đời còn biết bao con tim mong đợi^__^;)
 
Nếu là ngày trước , anh sẽ trách em , khi em để người khác lợi dụng em và không tôn trọng anh như lúc này . Nếu là ngày trước , anh sẽ giận em , khi em để người khác không tôn trọng anh như lúc này . Nếu là ngày trước , anh sẽ không nói chuyện với em , khi em để người khác không tôn trọng anh lúc này . Nếu là ngày trước , anh sẽ kể lể , làm khó em ngay , khi em để người khác không tôn trọng anh lúc này . Nếu là ngày trước , anh sẽ viết ngay rằng chuyện của anh và em đã kết thúc , khi em để người khác không tôn trọng anh như lúc này . Nếu là ngày trước , anh sẽ khinh em trong giây phút nào đó , khi em để người khác không tôn trọng anh như lúc này . Nếu là ngày trước , anh sẽ đối xử lạnh lùng nhất mà anh có thể làm đối với em , khi em để người khác không tôn trọng anh như lúc này .
Nhưng , giờ đây ... đúng là phôi pha rồi , anh hiểu rằng em đã muốn thế sao . Em quá tham ư , em đừng nói những lời tình cảm với anh nữa , bởi vì anh đang quá buồn bã . Khi những giọt nước mắt chỉ thoáng qua , khi sống mũi bỗng nghe cay cay , có lẽ anh đã quá hy vọng vào em . Có lẽ anh đã quá tin vào em . Em đang làm anh thất vọng nhiều quá ... Nhưng em có cuộc sống riêng của em , ừ , em có tình cảm riêng của em . Anh tôn trọng em , và anh sẵn sàng đón nhận tất cả từ em . Cuộc đời ... anh muốn dành cho em tất cả tình cảm của anh , muốn dành cho em những điều mà anh có thể làm . Anh sẽ làm , thậm chí những gì mà em đối xử với anh bây giờ , đối xử với tình cảm anh dành cho em , là quá tàn nhẫn . Em vô tâm hay em quá tham lam ? Anh sẽ không bao giờ trách em , bởi vì anh đã dành cho em nhiều lắm , nhiều lắm , em có biết hay không ? Em biết mà , vậy thì anh cũng sẽ chấp nhận , bởi vì anh quả không xứng với em , bởi vì anh đã quá ngu ngốc khi anh nghĩ về em . Phải chăng là anh quá điên khùng ???
Xin người cứ phụ tôi ...
 
ho`ho` những ai ko hiểu gì thì cũng ko nên nói gì nhiều^_______^ cười cợt trên cảm xúc thật của người khác là một hành động, ho`ho`^____^ ko hay cho lắm đâu:)
 
Một ngày vừa vui vừa man mác buồn đối với anh . Từ sáng , nắng vẫn nhạt nhòa , trời vẫn có chút gì đó lạnh lùng ... Anh sống và vẫn nhớ tới em . Khi gặp em , có lẽ không còn giây phút nào anh cảm thấy bình yên hơn . Em vẫn ngồi đó , và dường như vẫn có một chỗ , cạnh bên cho anh . Có lẽ , từ khi anh quyết định thay đổi mối quan hệ của chúng ta , anh đã có một sự lựa chọn đúng đắn chăng ? Mọi việc vẫn thế , và anh cảm thấy thật sự ấm áp khi anh ở bên em . Anh cầu cho thời gian ngừng trôi và anh có thể ở cạnh em mãi . Đôi khi nhắc đến tương lai , đến những dự định du học , đến dự định cho cuộc sống , anh lại thấy lo lắng . Lo lắng vì anh không thấy hình ảnh của em ở đó , lo lắng vì anh thấy em sẽ dần mờ xa . Em ơi , đến giờ anh vẫn không thể hiểu tình cảm của em đối với anh . Nhiều người đã nói anh hãy hỏi em , hãy mạnh dạn gặp em . Nhưng em nói với anh ... xin đừng hỏi ... Ý em là như vậy sao . Đầu óc anh bảo rằng anh có thể hiểu em , rằng anh nên thông cảm cho em . Nhưng trái tim anh thì lại không thể yên lặng , anh vẫn nghĩ tới em từng giờ từng phút . Nhiều khi anh thấy vui lắm , em có biết không ? Khi anh nhắm mắt vào , hình ảnh của em lại hiện ra trước mắt anh , điều đó làm anh cảm thấy vui , thấy phấn chấn lên nhiều . Với anh , hình ảnh của em luôn ở bên cạnh anh , bất kể lúc nào . Vậy thì anh còn mong muốn gì hơn ... Hì , nhưng cái thói đời vốn là tính tham lam và sự sợ sệt . Anh đã tham lam khi muốn nghĩ về tình cảm em dành cho anh , và anh đã quá sợ sệt sự phôi phai , sự nhạt phai theo thời gian . Ừ , nhắc đến thời gian là anh lại thấy em rồi . Em thường nhắc đến thời gian , nhắc đến 2 tiếng đó , và em nói rằng thời gian sẽ làm cho anh hiểu . Anh lại lẫn lộn , lại điên khùng rồi phải không em ... Đôi khi , anh nhìn lên bầu trời , và hướng về phía xa xôi kia . Anh không thấy được rằng em đang ở nơi đâu , và anh không thấy được rồi thì anh và em sẽ ra sao phía sau chân trời kia ... anh vốn là một người kiêu ngạo , anh vẫn thường coi khinh những kẻ khác , vậy mà anh quá nhút nhát , anh quá yếu hèn trước mặt em phải không ? Anh biết là như vậy em sẽ không thể coi trọng anh , anh biết là như vậy em sẽ không thoải mái khi gặp anh . Nhưng dù gì , anh vẫn chỉ muốn giữ hình ảnh em trong trái tim này . Anh nhắm mắt lại hay vẫn nhìn vào đâu đó , thì hình ảnh em luôn ở đây , luôn ở trước mắt anh , dù có lúc nó mờ ảo , dù có lúc nó xa dần . Nhưng anh sẽ rất hạnh phúc nếu anh làm được gì cho em . Anh muốn dành cho em tất cả , và có lẽ anh quá ngu dại , khi anh không muốn có em lúc này . Vì tình cảm anh có lẽ đã quá nhiều , anh không muốn ích kỉ , không muốn em là của anh ... anh chỉ mong làm được tất cả cho em , anh chỉ mong em hạnh phúc ...
Em ơi , nhưng dù nói như vậy , anh vẫn tham lam , anh vẫn muốn mong chờ . Ngay bên cạnh vầng trăng đêm nay là một ngôi sao rất sáng ... anh thích ngắm trăng và ngắm sao lắm ... vì ánh trăng cũng sẽ chiếu sáng cửa sổ phòng em , vì ánh trăng chiếu sáng khoảng trời mà em có thể thấy . Một vì sao chỉ có tên hai đứa mình thôi ... liệu em có muốn như vậy không ... anh vẫn tự hỏi , và mãi sẽ tự hỏi ... em ơi , anh đang nhớ em nơi đây ...
 
Ax.....có ý kiến nhưng nói ra sẽ ăn chửi..he he..
Mùa thu đẹp thật,quá tuyệt vời..
So fell autumn rain washed away all my pain
I feel brighter somehow lighter somehow to breath once again
So fell autumn rain washed my sorrows away
With the sunset behind somehow I find the dreams are to stay
 
Nực cười thật , anh đang nhớ em nhiều lắm . Đã hai hôm nay anh không gặp được em , và có lẽ là sắp tới cũng sẽ khó gặp em ... Hôm nay là ngày trăng tròn , anh ngồi đây và lại nhớ tới quá khứ rồi . Thời gian trôi qua nhanh thật , ngỡ nào như một cơn gió thoảng qua . Thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương sao ??? Liệu vết thương lòng có chữa được không đây ? Dẫu biết đó không phải là lỗi của em , nhưng em đã lại làm tổn thương anh . Q làm vậy khiến cho cảm xúc đã khó yên ổn trong lòng anh lại thức dậy . Q có phải là người tốt không hả em . Q là bạn của anh , thân hay không nhỉ , chính anh cũng không biết nữa . Nhưng những cái Q đối xử với anh , khiến cho anh cảm giác Q không thể là một người bạn thân của anh được . Q liệu có yêu em thật lòng không , Q hơn anh về mọi mặt , và đôi khi anh cầu mong cho Q và em đến với nhau . Nhưng nhiều lúc , anh giật mình , lo sợ một điều gì đó từ Q ... lo sợ cho chính bản thân em . Anh đã yêu em nhiều lắm , vậy mà vẫn có lúc anh tự hỏi mình đến thẫn thờ , là tại sao em và Q chưa đến với nhau . Thực lòng , nếu em đến với Q , liệu anh có cảm thấy hạnh phúc và bình yên không nhỉ ?
Vật chất có nói lên điều gì không hả em ? Anh chỉ là một thằng nhỏ kém cỏi và yếu hèn , và anh đã hiểu từ lâu rồi , rằng nếu em đến với anh , có lẽ em sẽ không được sung sướng . Đau đớn nhiều vì điều đó rồi . Và anh quyết định anh phải thay đổi , anh đã làm , và đang làm . Anh nhận thấy điều đó khiến cho em cảm thấy khinh ghét anh hoặc ít ra là coi thường anh nhiều hơn . Cái tự ái của thằng con trai trong anh không ít đâu . Và nhiều khi , giọt nước mắt đã ứa đọng trong mắt , nhưng anh vẫn muốn cố nén lại để làm cái điều mà anh đã suy nghĩ . Em coi thường anh cũng đúng mà . Đó là lẽ thường thôi , giờ đây , cái tư thế đứng của anh trước em đã quá thấp rồi . Không chỉ cúi đầu , mà có lẽ là còn đứng sau em vài bậc thang nữa . Anh suy nghĩ về điều đó nhiều ... Nếu em biết suy nghĩ của anh , chắc rằng em sẽ nói ngay rằng anh chẳng việc gì phải làm thế . Em vẫn nói rằng anh không hiểu em . Và thật sự thì anh cũng không thể hiểu nổi em . Em mỉm cười với anh , và quan tâm đến anh . Nhưng cái đó phải chăng là em làm với tất cả mọi người . Em tham lam hay em quá ngây thơ ? Việc đó anh đã không phải đau lòng mà suy nghĩ đến nữa rồi . Nhưng có lẽ người anh yêu không phải là em . Người anh yêu chỉ là ảo ảnh , chỉ là hình bóng em trong suy nghĩ của anh . Có lẽ thực tại đang dạy cho anh rằng , em luôn là em , không phải là người trong suy nghĩ của anh . Rồi đến ngày nào đó , anh sẽ quên em , quên cái tên mà anh đã tự viết một mình nhiều lần khi nhớ tới em . Nhưng người mà anh yêu thì anh sẽ không thể lãng quên được . Người đó tuyệt vời đối với anh , người đó mãi chỉ là ảo vọng mà thôi .
Trước đây anh không hiểu tình trạng của những người điên như thế nào , nhưng gần đây , anh đã hiểu cái mà người ta có thể gọi là điên tình . Đau lòng quá khi nghĩ tới em , hỗn loạn quá khi nghĩ tới những gì anh đang làm , mỏi mệt và vô vọng quá khi nghĩ tới tương lai . Em bảo anh rằng đừng nên suy nghĩ nhiều . Nhưng anh là loại người sống quá tình cảm . Cái gì quá cũng không nên , vậy mà anh đang làm quá nhiều thứ . Dạo này cuộc sống của anh thay đổi nhiều lắm em ạ . Anh cười ngạo tất cả mọi người bởi vì lúc nào anh cũng đã cười nhạo chính bản thân anh rồi . Anh trở nên một con người bạc nhược , yếu hèn quá . Anh đang tự làm khổ anh và em ư . Không , anh không muốn làm khổ em chút nào . Và anh sẽ không bao giờ nói với em những điều anh nghĩ , vì như vậy anh đã đặt dấu chân vào cuộc sống của em rồi . Anh chỉ muốn xin đứng bên lề đường , và lúc nào cũng sẵn sàng đưa tay ra khi em cần mà thôi . Anh sẽ không thể đứng vào con đường của em được ... Nhưng anh vẫn nhớ em , vẫn phải kiềm chế bản thân , vẫn phải im lặng trước tất cả . Và anh đang làm gì đây ? Anh không biết nữa , một cách làm ngu xuẩn , nhưng có lẽ anh tin đó là cách làm thông minh nhất . Nhưng liệu bản thân anh có chịu nổi được tiếp nữa không ? Vậy xin hãy để anh lùi xa ra khỏi con đường mà em đang đứng . Lúc này , anh cầu mong một điều nhỏ nhoi ... những lúc nhắm mắt lại , hình ảnh của em vẫn luôn ở trước mắt anh ...
 
Dương à! Tớ mà được thằng nào thích thế này chết cũng thỏa. Dương biết bài "tôi yêu em " của Puskin chứ. Lý vừa làm một bài tựa theo bài ấy! Hôm nào tặng Dương nhé! Xúc động quá cơ! Một tình yêu chân chính hay tình yêu tuổi học trò? Tớ không biết nữa. Nhưng tớ quá xúc động đấy! Nếu tớ là người con gái kia. Dù tớ đã có người iu Dương sẽ là một phần trong 4 ngăn tim của tớ! Ấy là một người sống tâm hồn và chiều sâu đấy! Con gái cần một người như thế iu chứ không phải một người biết iu. Con gái cần một người biết nói "anh hiểu" chứ không cần ở bên cạnh thôi đâu! Dương làm tớ thay đổi suy nghĩ nhiều! Có khi tớ cần đi tìm kiếm!...
 
Con gái cần một người biết nói "anh hiểu" chứ không cần ở bên cạnh thôi đâu ...

Thế ư ??? Tiếc rằng có những người đã hữu duyên nhưng lại vô phận . Tình cảm vốn nặng lòng lắm mà :)
 
hic hic biết nói gì nữa đây, đã nói nhiều rồi, nhưng xem ra là vô ích:)
tất cả đã qua
và sẽ qua
;)
.....
But only love can say
Try again or walk away
But I believe
For you and her
The sun will shine one day
So
.....


So sorry can do nothing for you:)
...
 
đúng là nếu có 1 người yêu mình như D yêu bạn ý thì cũng đáng nhỉ? nhưng mừ tiếc thay là đâu phải cái gì muốn cũng đựoc! nó lại còn trớ trêu đến mức ko cho mình thì thui lại còn làm khổ mình nữa chứ!
thông cảm!
 
Hoài Anh đã viết:
Thế ư ??? Tiếc rằng có những người đã hữu duyên nhưng lại vô phận . Tình cảm vốn nặng lòng lắm mà :)
tưởng là hữu phận nhưng lại vô duyên:-/:)^___^
 
tưởng là hữu phận nhưng lại vô duyên^___^

Phận bó cái duyên lại rồi ... hì ... ảo mộng xa mờ ...
Trăng hôm nay sáng thật đó bạn hiền ạ ...
Bài viết của bạn Lý và bạn Giao chắc sẽ động viên được D nhiều lắm đó ^_^
 
Dương à! Mình đã mất một đêm không ngủ khi đọc những gì bạn viết. Mình nghĩ nhiều về bạn - một người mình chưa hề một lần gặp mặt. Rồi mình nghĩ về mình, về cuộc sống quanh mình. Mình chợt nhận ra bạn đáng quý và hiếm hoi biết nhường nào! Bạn à! Xin bạn đừng buồn nữa, đừng day dứt hay buồn khổ nữa. Mình mong bạn hạnh phúc rất nhiều, mình ước gì mình có thể làm được điều đó. Để giúp bạn quên D đi. mình xin lỗi nhưng mình giận D nhiều. Thật vô lí vì không lien quan gì đến mình cả đúng không? Và chắc bạn cũng không thích như thế. nhưng chẳng hiểu sao nữa, mình thấy buồn vô cùng. Mình chưa một lần bị ai vô tình với mình, cũng chẳng bao giờ rơi vào hoàn cảnh như Dương nên có thể mình chưa hiểu hết. Nhưng mình hiểu Dương đau khổ thế nào khi bạn mong là người đứng bên lề đừơng. Dương có biết người ấy sẽ chỉ có một mình và dễ dàng bị lãng quên khi bạn D hạnh phúc???? Mình cầu mong cho bạn có một cô gái xứng đáng hơn với tình cảm tha thiết này!
 
uh đáng tiếc rằng trên đời có phải cái gì muốn cũng được đâu^___^ nhất là tình cảm thì chẳng bao giờ nói trước được, chẳng phải cũng đã nói bao nhiêu lần là sẽ quên đi ư, nhưng rồi mọi thứ lại như cũ....
Còn her cũng không đáng trách, sao có thể bắt her có tình cảm với ta được, khi mà ta cũng ko thể bắt mình đừng có tình cảm với her..:)
Ôi zoi`, đời nhiều chuyện phũ phàng, qua hết thôi, rồi sẽ qua mà...:)
The sun will shine one day....
 
2 bạn Ngô Thu Lý :

Con người sống vốn đều có tình cảm mình trong lòng , nhưng có lẽ tớ thuộc về loại người quá thiên về tình cảm . Chính D cũng nhận xét tớ như vậy , và D còn nói " người sống tình cảm thì sẽ khổ lắm " . Tớ không phải là không hiểu điều đó . Vậy mà có lẽ , nếu con người thay đổi được cảm xúc của mình theo suy nghĩ thì đã không có cuộc đời này ... Tớ không muốn nói lý thuyết , bởi vì tớ hiểu cái mà tớ biết về cuộc đời vẫn còn quá ít , triết lý gì hay không , chỉ là những cái mà tớ tò mò suy nghĩ nhưng chẳng muốn phát biểu chút nào . Còn những gì tớ viết , chỉ là cảm xúc nhất thời mà thôi . Có thể , con người thật - con người ngoài đời - của tớ không được chân thành và tình cảm như vậy chút nào . Nhưng cảm xúc tại thời điểm viết , cảm xúc khi nghĩ về D thì rất thật . Đau khổ ư ? Tớ chán ngán bản thân mình khi nghĩ mình đau khổ . Có lẽ đúng là đau khổ thật ... còn tình cảm của tớ thì có lẽ sẽ chẳng có câu trả lời tốt nhất cho nó đâu . Thu Lý , tên của ấy hay thật đó , hì , cái tên đó nữ lắm ... Ấy học lớp Văn à , tớ thì không theo nghề Văn được , mặc dù cũng rất thích đọc văn học của TQ . Chuyên Văn ... liệu học chuyên văn có phải là những con người có tâm hồn nhạy cảm hơn những người khác không . Có lẽ tớ rất vui , vui vì tâm sự của mình được ấy - một người bạn chưa hề nói chuyện - chia sẻ . Đọc bài của ấy , tớ thật sự thấy vui hơn , và những băn khoăn đau khổ khi nghĩ về tình cảm có lẽ nhẹ hơn nhiều .
Lý có tin là chuyện làm tớ suy nghĩ nhiều nhất không phải là chuyện tình cảm không ? Tớ đang sống phụ thuộc quá nhiều vào tình cảm , và tớ đau khổ không phải vì tình cảm ,mà là vì chính cuộc sống . Hàng ngày trôi qua , đêm đến , trong đầu tớ lại nghĩ về một ngày vừa qua . Và đã quá nhiều lần , tớ thấy mình thật vô dụng . Con trai khóc thì thật chẳng ra sao cả . Nhưng nhiều khi nước mắt của tớ dễ dàng rơi lắm . Nước mắt cho gia đình tớ . Từng ngày từng ngày , tớ cảm nhận được sự quan tâm , và tình yêu của mẹ tớ đối với tớ . Nhưng tớ chưa thực sự làm gì cho mẹ tớ cả . Mẹ tớ đang quá mệt nhọc khi phải quan tâm tới tớ , quan tâm tới em gái bé của tớ . Nhiều khi nhìn mẹ mà tớ lo quá , lo và buồn vô cùng . Tớ đã lớn rồi , vậy mà vẫn đang sống một cách hờ hững . Tớ nghĩ rằng , khi tớ đau buồn về chuyện của D thì người tớ phụ đầu tiên có lẽ là mẹ tớ . Mẹ tớ đã dành cho tớ nhiều quá . Vậy mà tớ không quan tâm , tớ lại dành tình cảm và sự quan tâm cho một người một cách thiếu suy nghĩ . Làm một thằng con trai mà ủy mị , mà không biết hành động cho tương lai thì còn ra gì nữa không ? Tớ chỉ biết lo mà thôi , chỉ biết ngồi trơ ra đó , và lo , lo về học hành , lo về tiền bạc , lo về vui chơi , và rất lo về gia đình . Cái xã hội này bây giờ trắng trợn lắm , và những người như mẹ tớ dường như lúc nào cũng mệt và buồn lắm . Thế đó , tớ là một thằng con trai mà chỉ biết nhìn mẹ mình đi làm mệt mỏi mà buồn thôi . Chỉ biết nghĩ mà không biết làm chút nào đâu ... Bạn bè bây giờ , suy cho cùng có lẽ không thể nào là tất cả , là số một . Nhiều người bảo tớ không phải là một kẻ bất tài , nhưng tớ lại quá nhiều lần bất đắc chí rồi . Cả cấp II chỉ quanh quẩn với cái hư danh ở trường , ở quận để rồi giờ chẳng có gì đáng nhớ cả . Đầu cấp III thì quá ham mê , quá hoang tưởng về mình , nên đến giờ học hành làng nhàng quá . Rồi ngồi than vãn , tớ không ngừng than vãn về cuộc đời , về bản thân ( có lẽ bây giờ tớ cũng đang than vãn với ấy ... ) . Tớ sợ phải tâm sự với người khác , vì tớ sợ họ phải mệt khi đọc những lời than của của , họ sẽ không tìm thấy nụ cười trong những lời tớ viết . Vậy mà tớ vẫn không ngừng tâm sự , để rồi tự mình biến mình thành một kẻ cô đơn - 4ever alone ... một con người mâu thuẫn vô dụng
Hì , cảm ơn Lý nhiều vì tớ đã viết được nhiều rồi , mỗi lúc cởi lòng thế này , tớ luôn mỉm cười được , cười thoải mái lắm ... Hì , mong rằng tớ và Lý sẽ còn hiểu nhau hơn ... thật sự là rất vui đó ...

2 Zzang :
:D ... tớ không có account nữa ấy ạ . Cơ hội tốt thật đó , và tớ sẽ quên her , quên thật đó chứ ...( dù sao cũng sẽ cố gắng lên để chat chit với ấy chứ :D ) hì ,her phụ tớ nhiều quá , và quả thật là tớ không trách her , mà tớ trách tớ ... Những lời tớ vừa viết ở trên có lẽ tớ cũng rất muốn nói với ấy - người bạn tốt nhất của tớ ở HAO. Hì , her ư ? Chỉ thế mà thôi :D ... " tôi chỉ còn niềm tin cuối cùng . Tin vào niềm tuyệt vọng , tin vào cuộc đời không thể nào khác ... " - TCS ... hì ... dù sao sẽ smile mà ;) .... thanks a lot for being my friend ... ấy cũng đừng suy nghĩ gì nhiều quá nhé ... hì , dù sao cũng sẽ phải vượt qua thôi mà , gục ngã hay thậm chí chỉ dừng lại thôi , cũng là quá yếu hèn ... hì ...
cya my dear friend ;)
 
Dương à! Vậy là ấy đã vui lên được một chút! Tớ mừng lắm! Dương đúng là một con người sống tình cảm. Nhưng thế là tốt đẹp chứ có gì đâu mà ấy phải tự dằn vặt mình. Tớ thì tớ nghĩ khác D một chút, con nguwoif tình cảm sao lại khổ được? Tớ luôn tin rằng khi mình đặt tình cảm cho ai đó thì nhất định mình sẽ không bao giờ bị phụ bạc. Và cuộc sống quanh tớ cũng đã chứng minh điều đó. Dương à, hãy nhìn cuộc sống quanh mình với con mắt tươi sáng. Bạn sẽ thấy còn nhiều điều thú vị hơn đấy. Biết đâu bạn sẽ tìm thấy một người hợp với mình và yêu thương mình như khi Dương dành tình cảm cho bạn gái kia?
Dương à, ấy đâu có cô đơn? Ấy đang được mọi người trong HAO cùng chia sẻ với ấy đây thôi? Ấy đừng nghĩ mình cô đơn nhé! Ấy giống tơ một điểm là cái hư danh. Tớ thấy mình cũng chỉ là hư danh. Tớ cũng hay than vãn nhưng tớ sướng hơn ấy là có những người thân luôn ở quanh mình.
Con trai thì hay thương mẹ. Thương mẹ như ấy là tốt lắm. Ấy có thể có những hành động tích cực hơn với mẹ đi. Ví như, mẹ đi làm về có thể hỏi thăm mẹ, có thể pha nước cho mẹ uông, khen mẹ vài câu(phụ nữ thích đựoc khen lắm. Ví dụ lúc nãy ấy khen tên tớ chẳng hạn) . Lúc ấy ấy sẽ không thấy lòng mình day dứt nữa. Tớ nói thật đấy. Nhưng hôm nay tớ bị điểm kém. Thắy mình không xứng đáng với lòng tin của bố mẹ. Nên tớ cũng buồn quá!
Nói về mùa thu cho đúng tên bài của ấy nhé! Ấy thấy mùa thu đẹp không? Hôm nay đi qua Hồ Tây mùa thu mà lòng mình thư thái quá. Dương à, khi buồn ấy có thích đi qua hồ mùa thu không? Thử đi, ngắm những con đường có lá vàng rơi đẹp lắm đó!
 
bạn thân mến à, gục ngã hay chỉ dừng lại thôi cũng là hèn kém lắm, tớ biết chứ, bản thân tớ cũng muốn nói câu này với ấy nhiều lần, nhưng mà, đôi khi con ngưởì ta cũng nên biết dừng lại, để xem mình vừa làm gì và sẽ làm gì tiếp theo, biết gục ngã, để có ý chí mà đứng lên, tớ thật lòng mong ấy hãy quên her đi, ấy làm như thế ấy bao giờ cũng là người khổ nhất và her cũng chẳng sung sướng gì, tớ luôn mong muốn ko bao giờ phải nghe ấy nói đến sự đau khổ và dằn vặt của ấy về tình cảm dành cho her nữa, nhưng tớ mong cái quên đó là cái quên thật, chứ không phải như biết bao lần quên trước kia...

Bạn hiền à, cho dù thế nào cũng đừng dối lòng mình, cũng đừng phủ lấp đi tình cảm của mình, như thế mệt mỏi lắm, và khổ sở lắm, như là đeo mặt nạ vậy, muốn bỏ ra ko được nữa, như tớ, giờ ko thể gỡ mặt nạ ra được nữa rồi...:)...Hãy tập trung vào làm một việc gì đó, một việc thật sự có ý nghĩa với ấy, ban đầu là để quên đi những cái cần quên, và sau này nó sẽ trờ thành lẽ sống khác của mình....
Mà, bạn hiền ko nhớ tớ nói gì ư?:( sao lại forever alone, đừng bao giờ nói như vậy nữa, You are not alone, and I am, too, cause I 've found my one true friend:) Haven't you found her?:(

....uh, phài đấy, nên nghĩ đến mẹ, để mà quên đi những gì đáng quên và nhớ những gì phải nhớ, vui lắm vì bạn hiền có những suy nghĩ đó:)...



...Như thế, với cuộc đời, tôi đã ôm một nỗi cuồng si bất tận. Mỗi đêm, tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông, suối vẫn trôi đời suối, đời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm....
-TCS-


Nên quên đi tất cả thôi...tha thứ thôi, tha thứ cho mình và cho mọi người, sống dễ dàng thôi, bình thường thôi, đêm khuya đi ngủ, ko online, ko thức khuya, cũng đừng đọc sách, đừng nghe nhạc, đừng để bất cứ cái gì ám ảnh, nếu ấy thật sự quên được, thì sẽ là một thành công lớn, lớn lắm...:)


Everything will pass, ha;)

...Thôi về đi, đường trần đâu có gì...



Anyway, you have our friendship:), I'll always be there for you..
From the bottom of my heart, best wishes for you, best wishes for your future...


We will win;) both of us, huh;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
theo tớ thì cái bạn gái trong câu chuyện của bạn Dương ko có lỗi vì t/c thì ko thể bắt nó làm theo hoàn cảnh được! cả bạn D cugnx ko hề có lỗi khi ko thể quên đụoc her...
Dương ạ, đừng cố quên đi, làm như vậy thì ấy chỉ càng thấy mình ngốc nghếch khi ko quên đựoc thôi! cứ để cái gì đến sẽ phải đến, cứ nhớ đi nếu ấy muốn! rồi 1 ngày, khi ấy tìm thấy 1 người con gái khác thích hợp với ây hơn thì cái cảm giác đó sẽ tự qua và tự cảm thấy mình hạnh phúc khi vừa quên đựoc her, vừa tìm đựoc 1 người con gái của riêng mình, yêu mình!
tự tin nhớ!
 
Mùa thu đẹp quá! Là vàng bay nghiêng nghiêng trên đường , xoay xoay rồi rơi xuống mặt đường ẩm ướt! Mùa thu hôm kia có mưa đẹp khủng khiếp! Hôm qua Hồ tây lạnh!
 
Back
Bên trên