Cảm xúc giao mùa ...

tớ cũng nghĩ là Dương nên nói ra tất cả. Vì Dương là con trai! Và như một người của lớp Dương cũng đã nói ra tất cả. Mặc dù người đó không thành công nhưng tớ tin rằng người đó thấy trong lòng khá nhẹ nhàng.
to Nam: ấy đang làm tớ bất ngờ nhiều nhiều! Đúng là tình yêu đến với ấy thật rồi! Chúc mừng Nam, thật sự!
 
to D. : Ông có phải là một người nhiều tình cảm ???
Hay là một thằng con trai ủy mị , yếu đuối vì không tự tin vào bản thân ? NHiều tình cảm , phải , đó không là m,ột điều xấu nhưg đến mức ấy thì tôi không tán thành . Nói thật , tôi cũng là một người nhiều tình cảm nhưng không như ông . KHôg phải bởi mức độ nhiều tình cảm của tôi không bằng ông ..:) . Đã đến lúc ông cần xem lại mình , xem lại những suy nghĩ và hành động đã làm . Một người yếu đuối , tự ti , luôn mặc cảm thường như ông ... Sự chia sẻ , đúng ông đang cần thứ đó , nhưng còn cần hơn là sự thay đổi trong cách nghĩ của chính mình . Ông chắc kô phải là người lạc quan nhỉ . Tôi sẽ nói cho ông biết sự lạc quan mang đến cho con người những gì . Người lạc quan là người hạnh phúc , hẳn rồi , nhưng quan trọng hơn là họ nhìn cuộc sống qua lăng kính vui vẻ và họ yêu đời , họ yêu cả những gì bình dị nhất , đơn giản nhất . VÀ trước khó khăn , họ luôn dũng cảm đương đầu vì họ tin vào một tương lai luôn tươi sáng . . . Ông cần mạnh mẽ lên , bởi ong sẽ là một người đàn ông .
Lúc trước , đọc bài của ông , tôi cứ nghĩ rằng ông chỉ yếu đuối trong tình cảm . Đó là điều dễ hiểu , bởi ai cũng vậy . Nhưg đọc những bài sau , ông còn yếu đuối trong cuộc sống ,. đó là điều khôg thể chấp nhận được . Ông thương mẹ , tốt thôi , ai cũng vậy , nhưng phải bằng hành động chú không phải chỉ trong suy nghĩ ...Ông hiểu chứ ....
 
tớ nghĩ rằng Nam hãy nói thẳng những gì Nam nghĩ nhưng để cho Dương thời gian! Vì trong tâm trạng đó, khó lắm ấy ạ! Con trai, mạnh mẽ là cần thiết, tình cảm là quan trọng nhưng người ta cũng cần sự cảm thông và chia sẻ, không phải thương hại!
 
Vậy chứ tơ viết như vậy để làm gì ? Đó phải chăng là sự thương hại ? Không , đó là sự cảm thông và sẻ chia nhưng mỗi người có một cách khác nhau . Đó là cách cảu tớ bởi tớ nghĩ điều đó là tốt nhất cho cậu ấy.
 
Đó là cách các chàng trai quan tâm đến nhau! tớ xin lỗi vì không kịp hiểu ý ấy!
 
Nam thân mến ạ, D. ko im lặng đâu, hi`, người kia chắc cũng đã hiểu, nhưng mà làm thế nào được, chuyện tình cảm ko phải là lòng thương hại...
Còn yếu đuối à:) uh, nhìn những bài viết này, đã được viết vào lúc tâm trạng ko được tốt:) uh, D. ko yếu đuối như mọi người tưởng đâu:)...

Dù sao tôi cũng ngạc nhiên vì ông quan tâm đến bài viết này như thế;) thx..:)
ai đó đã viết:
Hôm nay , tôi đã ĐỌC , đã học được quá nhiều . Tôi đang cảm thấy hối tiếc , tiếc quãng thời gian vừa qua , tiếc rất nhiều điều . Tôi không muốn hỗn độn , không muốn tự cảm nữa . Những điều đó đã qua rồi . Nói một cách to tát , con người ta vốn luôn tự mình thay đổi , và rồi nhận ra mình đang LÃNG PHÍ
.
^__<
 
hi`... của ai mà hay thế ZZ.Nhưng mà mấy câu này nghe bi đát wa.
From "ai đó" đã nói: " do what you want to do,be what you want to be,because you have only life and one chance to do all you want" <--- vì thế thì những nguời mà cảm thấy hối hận vì những gì mình đã làm thì đúng là LÃNG PHÍ rồi :D
 
^_^ ...
Ông có phải là một người nhiều tình cảm ???
Hay là một thằng con trai ủy mị , yếu đuối vì không tự tin vào bản thân ? NHiều tình cảm , phải , đó không là m,ột điều xấu nhưg đến mức ấy thì tôi không tán thành . Nói thật , tôi cũng là một người nhiều tình cảm nhưng không như ông . KHôg phải bởi mức độ nhiều tình cảm của tôi không bằng ông .. . Đã đến lúc ông cần xem lại mình , xem lại những suy nghĩ và hành động đã làm . Một người yếu đuối , tự ti , luôn mặc cảm thường như ông ... Sự chia sẻ , đúng ông đang cần thứ đó , nhưng còn cần hơn là sự thay đổi trong cách nghĩ của chính mình . Ông chắc kô phải là người lạc quan nhỉ . Tôi sẽ nói cho ông biết sự lạc quan mang đến cho con người những gì . Người lạc quan là người hạnh phúc , hẳn rồi , nhưng quan trọng hơn là họ nhìn cuộc sống qua lăng kính vui vẻ và họ yêu đời , họ yêu cả những gì bình dị nhất , đơn giản nhất . VÀ trước khó khăn , họ luôn dũng cảm đương đầu vì họ tin vào một tương lai luôn tươi sáng . . . Ông cần mạnh mẽ lên , bởi ong sẽ là một người đàn ông .
Lúc trước , đọc bài của ông , tôi cứ nghĩ rằng ông chỉ yếu đuối trong tình cảm . Đó là điều dễ hiểu , bởi ai cũng vậy . Nhưg đọc những bài sau , ông còn yếu đuối trong cuộc sống ,. đó là điều khôg thể chấp nhận được . Ông thương mẹ , tốt thôi , ai cũng vậy , nhưng phải bằng hành động chú không phải chỉ trong suy nghĩ ...Ông hiểu chứ ....
Dương có lẽ ít online lắm . :)... còn tớ nghĩ , tớ hoàn toàn có thể nói được phần nào những điều mà Dương sẽ nói ...
Trước hết , phải nói thật , tôi rất khâm phục cách viết của ông . Thực ra , chuyện của Dương cũng còn nhiều vấn đề lắm .
Ông có nghĩ rằng , nếu nói ra , Dương sẽ mất tất , không chỉ mất người Dương yêu , không chỉ mất đi một người bạn thân nữa , mà còn sẽ mất đi rất nhiều . Dương không nói ra , đó là một sự lựa chọn của riêng Dương . Có người nói , Dương là một kẻ tính toán , có người nói , Dương sẽ mãi cô độc . Dương có lẽ không buồn vì những lời đó , bởi vì Dương đang sống , sống với những gì mà Dương tin . Đôi lúc , Dương cảm thấy mình vô hướng , cảm thấy bế tắc . Nhưng , tôi tin là lý trí của Dương vẫn thắng được tình cảm . Dương không nói ra mà một mình im lặng , một mình nhìn những việc xảy ra trước mắt , bình thản ngoài mặt mà trong lòng thì nặng lắm chứ . Như vậy , Dương yếu đuối ư , Dương mềm yếu ư . Không , tôi tin rằng như vậy Dương phải là một người dũng cảm , có đầy đủ tự tin .
Thường thì , một thằng con trai hay che dấu đi sự mềm yếu của mình , mà phơi bày ra sự mạnh mẽ , phơi bày ra cái được gọi là khí khái của một thằng đàn ông . Nhưng cũng có những người , chỉ muốn chia sẻ với mọi người những giây phút yếu lòng , những giây phút - có lẽ nói hơi quá , thì đó là giây phút của những giọt nước mắt ...
Ông hiểu chuyện của Dương phải không ? Tôi tin ông cũng hiểu cái cảm giác mình đứng giữa lưng chừng của vực thảm - với lên không được , mà lại chẳng chút nào muốn rơi xuống . Có hay không ? Tin hay không tin ? Tiếp tục bám lấy để ở mãi trên lưng chừng vực thảm , hay buông tay ra để rơi xuống mãi mãi ...
Tôi không muốn to tát , tôi không muốn lý thuyết , và càng không muốn tranh biện một điều gì . Đọc bài của ông , tôi muốn thay Dương cảm kích rất nhiều . Nếu tôi là Dương , hì , tôi sẽ có một lời cảm ơn thật sự đối với ông ...
Mong ông tìm được hạnh phúc trong cuộc sống ;)
Hy vọng sẽ được gặp lại ông .
 
cái cảm giác mình đứng giữa lưng chừng của vực thảm - với lên không được , mà lại chẳng chút nào muốn rơi xuống . Có hay không ? Tin hay không tin ? Tiếp tục bám lấy để ở mãi trên lưng chừng vực thảm , hay buông tay ra để rơi xuống mãi mãi ...

đã từng quan trọng đến thế kia ư:)
nếu chỉ vì một chuyện đó
thì quả thực ko đáng đâu....ko đáng đâu:(
chẳng phải đã bao nhiêu lần nói quên rồi
vậy mà vẫn tiếp tục
đã nói thì nên làm chứ:(


....
vẫn biết ko thể trách được
nhưng thử cố một lần xem:)
cố quên đi:)
để nhớ những thứ đáng nhớ hơn;)
 
Chỉ có ta trong một đời
-Trịnh Công Sơn-

....

Chỉ có ta trong một đời,
Chỉ có ta trong một thời,
Một thời
Với yêu người mà thôi ...
...
Một ngày
Sẽ không còn thấy lại
Từng ngày đi dần tới
Hẹn hò với trời mây ...

Đời vẽ tóc em thật dài
Rồi vẽ môi thơm nụ cười
Từ đó
thiên hạ
vui tươi ...

Đời vẽ tim em lạ kỳ
Tình có trong em nhiều mùa
Từ đó
thiên hạ
quá ưu tư ...

Đời vẽ tôi trong cuộc tình
Đầy những yêu thương giận hờn
Từ đó
sớm chiều
bâng khuâng ...

Đời vẽ tôi tên tuyệt vọng
Vì lỡ nơi đây nặng tình
Từ đó
tôi chìm
dưới mênh mông ...

Đời đã cho tôi ngậm ngùi
Đời sẽ cho thêm ngọt bùi
Đời sống
chan hoà
trong tôi

...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Phải , có đáng không ... Câu hỏi đó khó lắm .
Với nhiều người , họ im lặng vì họ ngộ nhận , họ sai lầm .
Im lặng liệu có phải là dũng cảm ....
:)Dũng cảm ư , không .
Tôi viết vậy , nói vậy , bởi tôi tin , không tôi dám chắc đó là tốt nhất , tôi làm vậy để mong D. có thể sống tốt hơn , vậy thôi . Cuộc sống vẫn tiếp tục , mãi mãi , , ,
 
con trai đã viết:
^_^ ... .
Ông có nghĩ rằng , nếu nói ra , Dương sẽ mất tất , không chỉ mất người Dương yêu , không chỉ mất đi một người bạn thân nữa , mà còn sẽ mất đi rất nhiều . Dương không nói ra , đó là một sự lựa chọn của riêng Dương . Có người nói , Dương là một kẻ tính toán , có người nói , Dương sẽ mãi cô độc . Dương có lẽ không buồn vì những lời đó , bởi vì Dương đang sống , sống với những gì mà Dương tin . Đôi lúc , Dương cảm thấy mình vô hướng , cảm thấy bế tắc . Nhưng , tôi tin là lý trí của Dương vẫn thắng được tình cảm . Dương không nói ra mà một mình im lặng , một mình nhìn những việc xảy ra trước mắt , bình thản ngoài mặt mà trong lòng thì nặng lắm chứ . Như vậy , Dương yếu đuối ư , Dương mềm yếu ư . Không , tôi tin rằng như vậy Dương phải là một người dũng cảm , có đầy đủ tự tin .
Thường thì , một thằng con trai hay che dấu đi sự mềm yếu của mình , mà phơi bày ra sự mạnh mẽ , phơi bày ra cái được gọi là khí khái của một thằng đàn ông . Nhưng cũng có những người , chỉ muốn chia sẻ với mọi người những giây phút yếu lòng , những giây phút - có lẽ nói hơi quá , thì đó là giây phút của những giọt nước mắt ...
bao nhiêu năm rồi con vẫn thế,bề ngoài luôn tự tin ngạo nghễ,nhưng bên trong thì sống rất tình cảm.mẹ ko phải là con,nên ko dám nói là hiểu hết bản thân con hay chuyện của con,mẹ chỉ nói theo cảm nhận của mình thôi.Nhiều lúc mẹ cảm thấy là con rất cô đơn,và chính con cũng tự nhận mình như thế.Có lần mẹ hỏi con chơi thân nhất với ai trên đời,con bảo chẳng chơi thân với ai cả.Mẹ còn nhớ có một lần cũng lâu rồi mẹ thấy con ngồi một mình,trông rất buồn,chẳng hiểu vì sao,chẳng hiểu con đang nghĩ gì,lúc đấy tự dưng mẹ thấy rất thương con mặc dù mẹ ko biết và ko hiểu.Thế rồi con sống,con vui,con cười.Đôi lúc ta cần phải tạo ra một cái vỏ bọc cho mình.Con người muốn sống thật với bản thân mình,nhưng đôi lúc phải sống một cách giả dối.Người ta bào là những ai càng cười nhiều thì khi buồn nỗi buồn sẽ càng ghê gớm.Cái cảm giác một mình đối diện với chính mình,cô đơn,lạc lõng,bế tắc thật đáng sơ.Có những lúc ta cảm thấy cuộc đời supj đổ dưới chân,ko thể tiếp tục được nữa.Con luôn tỏ ra tự tin,ko buồn phiền về chuyện gì,những chuyên thành công,thật bại chỉ là hù phiếm mà thôi.Mấy lần mẹ ca cẩm với con về chuyện hoc hành,chán đời này nọ,con đều bảo:ôi giời,cần quái gì phải buồn,việc gì phải lo.Mẹ hiểu con cũng có những nối buồn rầu,thất vọng,trống rỗng,bất mãn với cuộc đời,có điều con ko muốn thế hiện ra.Là con trai,cần phải tỏ ra mạnh mẽ:)
mẹ ko biết cô gái kia,có một lần con định đưa mẹ xem ảnh.Cô ta vô tình hay vô tâm.Chẳng nhẽ cô ấy ko cảm nhận đựoc tình cảm của con sao.Chắc chắn là cô at biêt,nhưng mà cũng chẳng biết xử xự thế nào.Đúng là tình cảm thì ko thể ép buộc được.Đúng là khó có thể quên đựoc vì tình cảm chứ có phải là gì đấu.nhưng con hãy cố chôn chặt nó đi,thời gian se làm phai mờ tất cả;)Mẹ tin là con sẽ tìm đựoc một ngưòi phù hợp với mình:)
đôi lúc ta tự huyễn hoặc mình= những ảo tưởng,nhưng rồi luôn phải trở về với thực tại.Bới ta đang sống trong thực tại.
Đừng bao h nghĩ là mình,kém cỏi,vô dụng.Con có tài,hãy sống một cách tích cực,đừng để lãng phí khả năng của mình.mẹ tin con se thành công:)
Hãy tự tin và dũng cảm lên,cũng đừng bao h nghĩ là mình cô đơn.Cho cái gì thì sẽ nhận đựoc cái đấy.Con đối xử tốt với mọi ngưòi như vậy,tất nhiên là mọi ngừoii cũng yêu quý con:)mẹ cũng yêu quý con:x Friends r like stars,u don't see them very often,but they're always by ur side:)
mẹ mong con vui vẻ,vượt qua tất cả:)
A brand new day has come...:)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
" Đôi lúc ta cần phải tạo ra một cái vỏ bọc cho mình.Con người muốn sống thật với bản thân mình,nhưng đôi lúc phải sống một cách giả dối.Người ta bào là những ai càng cười nhiều thì khi buồn nỗi buồn sẽ càng ghê gớm.Cái cảm giác một mình đối diện với chính mình,cô đơn,lạc lõng,bế tắc thật đáng sơ.Có những lúc ta cảm thấy cuộc đời supj đổ dưới chân,ko thể tiếp tục được nữa. "
Đúng , đúng lắm . Có lẽ cái cảm giác lạc lõng đó , bế tắc đó ít ai từng trải qua nên khó mà hiểu được ...
VÀ cũng ít ai hiểu được những người như vậy ...
Tôi vẫn cười , vẫn vui , vẫn lạc quan nhưng có lẽ cảm giác đó đã đến với tôi , mà tôi không biết ... Lúc này đây , hay thời gian này đây , tôi đang không vui . Tâm trạng đó chỉ xuất hiện khi tôi một mình hay khi ở xung quanh tôi là những người không quen biết .
Tôi suy nghĩ , và thấy sợ hãi , thấy đau đớn , có khi đó chỉ là những chuyện rất đơn giản nhưng có lẽ vì bởi tôi là một người sâu sắc . Lúc này tôi cảm thấy buồn vì một người bạn không chat với tôi khi nick vừa bật sáng ...Thật buồn cuời phải không ???
Có lẽ với người ấy , tôi chẳng là ai , hay cái gì nhưng với tôi , người bạn ấy quan trọng biết bao ...
Tôi cũng không hiểu , những người như tôi sao có thể bọc mình trong một vỏ bọc hoàn hảo đến vậy . Nhưng có thể họ có hai suy nghĩ , 2 tính cách khác nhau . Điều đó làm cho con người ta khó hiểu , làm cho tình yêu thêm tuyệt vời , phải vậy không ?
 
Tôi cũng bất ngờ , phải , thật sự bất ngờ vì không nghĩ có người hiểu chúng tôi như vậy . Hiểu bạn mình như vậy . Điều đó thật khó . Dù đó không phải là tôi .
Cám ơn bạn , đã hiểu một người như tôi . . . :)
 
Nam à , sao ông lại buồn vì chuyện ai đó không chat với ông khi nick bật sáng chứ . đấy không đáng là 1 lí do để buồn
như tui đây này mỗi khi online chỉ hi vọng gặp ít bạn thôi không thì sẽ chat mà quên giờ về. bạn bè có gì buồn nói thẳng với nhau chat chit mỏi tay lắm
 
cảm giác về mùa xuân thật tuyệt , lúc nào cũng cảm thấy mình tràn đầy sinh khí và nhiệt huyết. Năm mới người càng nên đổi mới ( lấy ý thơ Phan Bội Châu) hi vọng với sự thay đổi trong phong cách và quan điểm sống may mắn sẽ đến với mình. amen!
 
:) , mẹ ơi , con biết nói gì đây ... :)

Con chỉ trách mình đã đối xử chưa xứng với những gì mẹ dành cho con ... Con vẫn tin ở tương lai , hì , và giờ đây , con có thể mạnh dạn mà nói rằng , chuyện tình cảm trai gái đã không còn sót lại nhiều trong đầu con ... Con đang có rất nhiều dự định ... ôi ... damn life :) :) :) ...
Con có rất nhiều điều từ đáy lòng rất muốn nói với mẹ , nhưng có lẽ , dù có cố gắng nói ra , con cũng không thể nói một cách hoàn toàn vừa ý của con ...
Con chỉ cầu mong cho mẹ cũng mạnh mẽ , tự tin , và vượt qua được tất cả trong cuộc sống :)

-Your son- ;)
 

mỗi người có một vị trí riêng của mình:)
mỗi người cũng có một cách sống riêng của mình..:)^__<



bạn hiền^__< đã viết:
Đời vẽ tôi tên tuyệt vọng
Vì lỡ nơi đây nặng tình
Từ đó
tôi chìm
dưới mênh mông ...

Đời đã cho tôi ngậm ngùi
Đời sẽ cho thêm ngọt bùi
Đời sống
chan hoà
trong tôi

...

đừng buồn
bởi buồn chỉ làm người yêu quý mình buồn theo:)
a/w bạn hiền thật hạnh phúc đấy:)
@ Phương Nga: :x

Take it easy, easy....

Chẳng ai tránh khỏi những lúc cảm thấy cô đơn và lạc lõng, vì mỗi con người là một cá thể đơn độc, nhưng nếu có thể đặt ai đó vào trong tim, thì sẽ luôn có người ở bên mình, nếu họ ko làm như thế thì cũng hãy tin là như thế, có một niềm tin dù mong manh cũng làm cho mình sống tốt hơn và người khác sống tốt hơn:)



anybody has his own life:) nếu người ta ko quan tâm tới mình theo cách mà mình muốn thì cũng ko có nghĩa là người ta ko quan tâm tới mình;)


hope you got it:)
luv ya all...

@ Nam: Ông chẳng khác gì hồi trứơc cả;)
 
ZZ nói hay wa,nhưng cái câu" nếu có thể đặt ai đó vào trong tim, thì sẽ luôn có người ở bên mình, nếu họ ko làm như thế thì cũng hãy tin là như thế, có một niềm tin dù mong manh cũng làm cho mình sống tốt hơn và người khác sống tốt hơn" thì ko đúng đâu...bởi vì cái hi vọng đấy ko mong manh mà là cực kỳ chắc chắn.Tui cũng ko bít là vì sao nhưng mà cứ tin là thế đi,mình luôn có ngừoi để dặt trong tim và ngược lại,luôn có nguời đặt mình trong tim họ, thế giới này có rất nhiều tình thương mà :p
hi`hi`,tui cũng kết câu của ZZ:
"mỗi người có một vị trí riêng của mình
mỗi người cũng có một cách sống riêng của mình"
"đừng buồn
bởi buồn chỉ làm người yêu quý mình buồn theo"
hi`hi`./.. chính xác luôn! :D nhưng mà ko buồn là 1 trong những chuyện khó nhất trên đời :(
 
Back
Bên trên