Lời hát cuối được Victoria lặp đi lặp lại trong bài “One Last Time” như báo trước rằng mọi thứ đã hết. Tình cảm ngày nào đã hoàn toàn nhạt phai, tất cả đã mất.
One last time
We’ll lay down today
One last time
Until we fade away
One last time
We’ll lay down today
One last time
We slowly fade away
Album kết thúc bằng bài hát “Finally Free”. Theo một số người thì đây là bài hát nói lên tâm trạng của Victoria. Hàng tuần cô đều trốn đi gặp tình nhân-em trai chồng cô và sau những gì cô nói trong “One Last time”, cô đã hoàn toàn là một người tự do. Nhưng tôi lại không nghĩ như vậy. Tôi nghĩ đây là tâm trạng của Senator Edward Baynes-chồng Victoria Page. Anh biết đã mất đi tình yêu của người vợ vào tay cậu em trai, nhưng anh cũng đã mãn nguyện được sống những ngày hạnh phúc bên cô và đã đến lúc để kết thúc tất cả, trái tim của anh sẽ không tan nát thêm nữa. Từ “Free” ở đây có lẽ không phải là cảm giác tự do khi xa rời người mình không còn yêu mà là sự giải thoát khỏi những đau đớn, dằn vặt khi Senator quyết định sẽ kết liễu cuộc đời em trai và vợ mình vào tối thứ sáu định mệnh đó.
[Miracle]
Friday evening
The blood still on my hands
To think that she would leave me now
For that greatful man
Sole survivor
No witness to the crime
I must act fast to over up
I think that there’s still time
Senator để lại những lời cuối cùng anh viết vội lên một tờ giấy, hy vọng về tình yêu có thể được níu giữ đã hết, anh biết anh sắp mất Victoria vĩnh viến...
" This feeling inside me
Finally found my love, I’ve finally broke free
No longer torn in two
I’d take my own life before loosing you"
Trong trái tim Victoria cũng đã không còn hình bóng Senator, cô chỉ nhanh nhanh chóng chóng tìm đến với Julian.
[Victoria]
Feeling good this friday afternoon
I ran into Julian
Said we’d get together soon
He’s always had my heart
He needs to know
I’ll break free of the Miracle
It’s time for him to go on
Trong liveshow, đoạn này được miêu tả bằng hình ảnh, như một đoạn phim khắc hoạ chân thực một tấn bi kịch kinh hoàng về tình yêu, nhưng cũng không kém phần tội lỗi: Victoria trên đường đến chỗ hẹn với Julian. Senator đã theo dõi tất cả và xuất hiện trước sự ngạc nhiên của hai người. Hai anh em đánh nhau. Julian rút con dao găm trong túi, chĩa về phía Senator để tự vệ. Nhưng người anh trai này đã dùng súng kết liễu cuộc đời của cậu em trai và người vợ bội bạc. Tất cả chỉ có máu và tiếng gào thét khiếp đảm của Victoria...
A witness heard a horrifying sound
He ran to find a woman dead and
Lying on the ground
Standing by her was a man
Nervous, shaking, gun in hand
Witness says he tried to help
But he’d turned the weapon on himself
His body fell across that poor young girl
After shooting out in vain
The witness ran to call for assistance
A sad close to a broken love affair
Senator sau đó cũng tự sát bên cạnh xác em và vợ mình, tất cả chỉ vì tình yêu...
"Murder, young girl killed
Desperate shooting at Echoe’s hill
Dreadful ending, killer died
Evidently suicide"
Album kết thúc bằng lời của nhà thần học:"Open your eyes, Nicholas" như đánh thức tất cả khỏi hiện tại kinh hoàng, thoát khỏi kí ức nghiệt ngã của quá khứ...
AAAAAAAAAAAAA.....Đó chỉ là một cơn ác mộng....
Dream đã đem lại một sự thảnh thơi, yên bình đến bất ngờ cho người nghe khi biến tấn bi kịch này thành một cơn ác mộng, không phải là một sự thật phũ phàng trong hiện tại. Khi mở mắt ra, tất cả sẽ biến mất, sẽ không còn máu, nước mắt, súng đạn và những nỗi đau. Đó là tính nhân đạo và triết lý sâu sắc được thể hiện qua sự sáng tạo tuyệt vời của các thành viên trong ban nhạc. Tính nhân văn của album còn được thể hiện rất rõ trong bài hát “The Spirit Carries On” để nhấn mạnh “cái chết không phải là kết thúc, mà chỉ là một sự chuyển tiếp” (Remember that death is not the end but
only a transition-Fatal Tragedy).
They say " Life is too short"
"The here and the now"
And " You’re only given one shot"
But could there be more
Have I lived before
Or could this be all that we’ve got?
If I die tomorrow
I’d be allright
Because I believe
That after we’re gone
The spirit carries on
I used to be frightened of dying
I used to think death was the end
But that was before
I’m not scared anymore
I know that my soul will transcend
Về âm nhạc, Scenes From A Memory quá tuyệt vời, không có một chỗ nào để có thể chê cả. Cả album là sự kết hợp hoàn hảo của tất cả các nhạc cụ, guitar, trống, keyboard, bass và giọng ca đầy truyền cảm của James LaBrie. Anh đã đưa người nghe đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác với giọng ca lúc trầm lúc bổng, lúc cao vút, dịu dàng, lúc lại mạnh mẽ, dữ dội. John Petrucci quả là một người hùng guitar với những cú solo thần sầu, đầy kĩ thuật.Trong liveshow, với phong cách có lửa và cực máu, những câu giằng giật nhanh như điện chạy xuyên suốt từ đầu bài tới cuối bài của anh đã tạo nên được 1 mãnh lực đậm chất Metal trong âm nhạc của Dream. Mike Portnoy với tiếng Kessle và chân bass chắc khoẻ đã đem đến sức sống mãnh liệt cho album, và có lẽ điểm sáng nhất chính là Jordan Rudess, linh hồn của album với cách chơi keyboard đầy trí tuệ. Tôi thật sự bị tiếng piano trong “One Last Time” chinh phục và phê đứ đử khi nghe những câu chạy ngón tốc độ trong “Fatal tragedy” và “The Dance of Enternity”.
Trong 12 bài, thật khó có thể chỉ ra bài nào hay nhất trong album, nhưng tôi thích nhất 4 bài: Fatal Tragedy, Home, One Last Time và Finally Free. “Fatal Tragedy” được chơi khoảng 7 phút với 3 phút intrusmental.Tôi xin chịu không thể diễn tả bằng ngôn từ rằng progressive là thế nào nhưng chỉ cần nghe 3 phút đáng giá ấy là có thể hiểu được bản chất của progressive , các nhạc cụ đã cùng diễn tấu một bản nhạc đầy nghệ thuật , dường như mỗi thứ đi theo một hướng nhưng thực ra lại hoà hợp trong một thể thống nhất hoàn hảo. Home với những đoạn chạy keyboard huyền ảo, tạo ra một cảm giác phấn khích mơ hồ, Mike đập trống quá đỉnh (Cái này các bác xem trong Liquid Drum của Mike, phê cực!!!). One Last Time-một bản ballad hay hiếm có mà lâu lắm tôi mới lại được nghe. Còn Finally Free, bài hát kết thúc album với phần nhạc nền trên khung cảnh một cơn mưa, tiếng mưa rơi tầm tã, tiếng súng, tiếng ô tô, tiếng người kêu thét và tiếng guitar lùng bùng tạo ra một thứ âm thanh khó có thể quên.
Nội dung của album vẫn còn rất nhiều điều sâu sắc và thú vị, nhưng tôi sẽ không nói thêm nữa, tôi không muốn áp đặt những suy nghĩ và cảm xúc của tôi cho các bạn. Mỗi người đều có một cách hiểu riêng của mình, và khi tìm ra được điều bí ẩn trong từng lời hát, bạn sẽ cảm thấy thực sự tự hào và ý nghĩa...