Cô gái có một bông hồng!

Nguyễn Đức Hòa
(Rockboy)

New Member
John Blanchard rời khỏi băng ghế, chăm chú nhìn dòng người đang ra khỏi nhà ga xe lửa trung tâm thành phố. Anh đang chờ người con gái mà trái tim đã rát quen thuộc với anh nhưng khuôn mặt thì anh chưa từng gặp, một cô gái với một bông hồng.

13 tháng trước đây trong một thư viện ở Florida, khi nhấc một cuốn sách ra khỏi kệ anh bỗng cảm thấy bị lôi cuốnkhông phải vì nội dung cuốn sách mà vì dòng chữ viết bằng bút chì bên lề cuốn sách. Những dòng chữ mềm mại với nội dung chứa đựng một tâm hồn sâu sắc và một trí tuệ sáng suốt. Bên trong bìa sách, nơi ghi tên người mượn, anh tìm ra tên chủ nhân của hàng chữ, đó là Hollis Maynell, cô gái sống ở thành phố New York.

Sau đó anh viết cho cô gái một bức thư tự giới thiệu về mình và mong cô trả lời, nhưng ngày hôm sau anh đã phải lên tàu ra nước ngoài tham gia cuộc Chiến tranh Thế Giới thứ 2. Trong vòng một năm và một tháng sau đó, hai người dần dần tìm hiểu nhau qua thư từ. Mỗi lá thư là một hạt giống được gieo vào trái tim nồng cháy. Một mối tình nảy nở. Anh đề nghị cô gái gửi cho mình một tấm hình nhưng cô gái từ chối. Cô cho rằng nếu anh thực lòng thì diện mạo của cô đâu có quan trọng.

Cuối cùng đến ngày anh từ châu Âu trở về, họ hẹn gặp nhau lần đầu tại nhà ga trung tâm thành phố new york vào lúc 19 giờ. Cô gái viết: "Anh sẽ nhận ra em là người có một bông hồng trên ve áo".

Khi đó, tôi bỗng thấy một người con gái bước lại phía tôi, cô ấy có một thân hình thon thả. Những cuộn tóc vàng loăn xoăn bên vành tai nhỏ nhắn. Cặp mắt cô ấy xanh như những đoá hoa . đôi môi và cằm cô ta có nét cương quyết nhưng rất dịu dàng. Trong chiếc áo vét màu xanh nhạt cô gái trông như mùa xuân đang tới. Tôi tiến lại phía cô gái và hoàn toàn không để ý là cô gái không có bông hống trên ve áo. Khi tôi bước tới, cô gái nở một nụ cười nhẹ nhàng hấp dẫn trên vành môi và nói nhỏ: "Đi cùng em chứ, chàng thủy thủ?". Khi ấy hầu như không tự chú được, tôi bước thêm một bước nữa lại phía cô gái, và dúng lúc ấy tôi nhìn thấy Hollis Maynell với bôg hồng đứng ngay sau cô ấy. Đó là một người đàn bà đã ngoài 40 tuổi. Bà ta có mái tóc màu xám bên trong một chiếc mũ đã cũ. Bà ta có một thân hình mập mạp trong một đôi giày đế thấp . Khi đó cô gái trong chiếc áo màu xanh vội vã bước đi. Lúc đó tôi cảm giác như con người tôi bị chia làm hai, một nửa mong muốn được đi theo cô gái, một nửa hướng về người đàn bà mà tâm hồn đã thật sự chinh phục tôi. Và bà ta đứng đó, khuôn mặt béo tốt với làn da nhợt nhạt nhưng hiền lành và nhạy cảm. Khi đó bỗng nhiên tôi không còn lưỡng lự nữa. tay tôi cầm chặt cuốn sách nhỏ cũ kĩ giống như cuốn sách trong thư viện trước đây để cô gái nhận ra tôi.

Đây ko phải tình yêu nhưng là một cái gì đó rất đáng quý, một cái gì đó thậm chí còn có thể quý hơn cả tình yêu, một tình bạn mà tôi luôn luôn và mãi mãi biết ơn. Tôi đứng thằng, chào người đàn bà, chìa cuốn sách ra và nói: "Tôi là trung uý John Blanchard và xin phép được hỏi chắc đây là cô Maynell? Tôi rất vui mừng là cô đã có thể gặp tôi hôm nay. Tôi muốn mời cô dùng cơm tối có được ko?". Người đàn bà nở một nụ cười bao dung và trả lời: "Ta không biết việc này như thế nào, con trai ạ, nhưng cô gái trẻ mặc chiếc áo vét xanh vừa đi kia đã năn nỉ ta đeo đoá hoa hồng này trên ve áo. Cô ấy nói nếu anh có mời ta ăn tối thì nói rằng cô ấy đang đợi anh ở nhà hàng bên kia đường. Cô ấy nói đây là cuộc thử nghiệm gì đó!".

Chúng ta chắc cũng hiểu được và khâm phục sự sáng suốt của cô gái. Bản chất thật sự của trái tim được nhận ra khi phải đối mặt với những điều không như ý muốn.
 
thằng này hôm nay lại dở chứng rồi , đi chỗ khác đi
 
Chep tu dau ra em hoi lam gi?Lon dau the nay roi con doc truyen xong khen hay.Thich thi bao anh,anh ke cho ti? chuyen nhu nay.Em dung la tre con!
 
Anh Tùng toàn chuyên bậy thôi,Linh ơi đừng nghe ,tao có nhiều chuyện o bậy như thế đâu :D
 
ko nghe cả hai..thằng Dũng thì ko bậy của mày là siêu bậy đối với tao..còn anh Tùng kể chuyện thì,chẹp,chỉ có mình anh hiểu hehe
 
hic hic...vậy không post mấy truyện kiểu này nữa nhé
 
Những cái truyện kiểu này thì có đầy, thiếu gì.
 
uh công nhận là không thiếu nhưng mà tao vẫn thoichs đọc mấy truyện kiểu này đấy Vũ à,cái này dễ nhớ hơn là mấy lời triết ký suông của mấy cụ nhà mình..
 
Loại truyện thế này thì còn gà lắm cũng cùng một câu truyện thế này tui có một kết cục khác bạn thử nghĩ xem.Đó là một câu chuyện tương tự cũng diễn biến đầu tiên thế này nhưng lúc gặp nhau nhân vật bà già được thay bằng một cô gái tàn tật và chàng trai kia đã xử trí khác :chàng tặng bó hồng còn mọng sương sớm còn đọng trên tay cho cô bé nghèo được thuê để thử thách chàng ,rồi mời cô ta đi với mình và không bao giờ còn muốn gặp lại cô bé kia nữa
Bạn thử nghĩ xem ai chàng trai của câu chuyện nào mới là người đàn ông thực thụ
 
Từ lần sau post bài mà copy bài viết từ bên ngoài thì nhớ ghi rõ nguồn gốc, xuất xứ bài viết Hòa nhé!
 
hic...ừ được thôi thế thì tôi chỉ để mỗi cái link cho mọi người tự đọc nhá,chê bai thế đủ rồi...ok?
 
Không! không phải chê bai đâu, bài ông sưu tầm rất hay mà. Nhưng vì HAO mới quy định nên tôi nhắc nhở ông như thế thôi, ban điều hành sợ gặp vấn đề vi phạm bản quyền trên web mà :)
Sưu tầm tiếp đi nhé! ;)
 
Nói một cách thật tình, dạo này thấy Việt ăn nói nhẹ nhàng như vậy, quả thật vô cùng quý hóa cho anh em 01-04 :D
 
:)) Ừ, xin lỗi vì cách nói chuyện thiếu tử tể của tớ hồi trước nhé! Tớ chỉ muốn mình là 1 người khác thôi :)
(Ủa sao thấy tên bạn Tuấn này lạ hoắc thế nhờ ? ít tham gia hử ?? :-/)
 
Uh, Việt à, thanks ấy anyway nhé, tớ ở xa mà cũng được thơm lây. Tớ rất hay lên HAO, cứ vào topic của Lý 2 01-04 se thấy tớ, nói trước tớ hay câu bài lắm đấy :p :D :))
 
Thơm lây cái gì cơ ? :-/ :)
Ờ nhưng mà như ấy đã thông báo là hay câu bài, tớ sẽ vào topic lớp ấy kiểm tra ;)

Xin mọi người nói tiếp về chủ đề chính mà Hòa đã post: "Cô gái có một bông hồng".
 
Thằng dở hơi Hòa này post linh tinh cái gì mà dài vãi lúa. Thế này thì có chúa mà đọc được. Mà giả sử có đọc được thì cũng mất toi bao nhiêu tiền lên Net.
Lần sau có post thì kiếm mấy chuyện bé bé thôi cha nội ơi. Không thì post từng phần cho dân tình đọc loáng thoáng thôi. Chứ đọc một lèo ớn lắm.
 
Ông Duy kia nói vớ vẩn cái gì đấy ? bài nó sưu tầm hay thế còn kêu ca gì, ông giỏi thì ông ngồi sưu tầm đê!
 
Back
Bên trên