Có nên tự thú trước ngày cưới!!!

Nguyễn Phan Trung Kiên
(dracular)

Moderator
Có nên tự thú lỗi lầm trước ngày cưới


Lời "thú tội" trước bình minh.
Ngày ấy tôi còn quá non nớt để hiểu hết cái giá trị của "chữ trinh đáng giá ngàn vàng", tôi chỉ biết yêu, biết say đắm trong mối tình đầu để rồi cho đến khi trao thân cho anh ta, tôi cũng ngơ ngác chưa hiểu rõ thế nào là quan hệ giới tính.


Thú nhận đã “mất” nghĩa là sẽ mất?



Cách đây 3 ngày tôi còn như bay trên mây trong niềm hạnh phúc sắp được làm cô dâu nghĩa là tôi sẽ được sổng hạnh phúc bên cạnh anh, người mà tôi tha thiết yêu thương. Nhưng chỉ sau đêm ấy thôi cái đêm trước ngày cưới 3 ngày khi tôi thú nhận với anh tất cả những lỗi lầm mà tôi đã phạm trong quá khứ, cả cái việc tôi lỡ trao thân cho mối tình đầu lúc 19 tuổi, giấc mơ thiên đường hạnh phúc của tôi cũng tan tành theo sự “trung thực ngu ngốc" của tôi.



Ngày ấy tôi còn quá non nớt để hiểu hết cái giá trị của "chữ trinh đáng giá ngàn vàng", tôi chỉ biết yêu, biết say đắm trong mối tình đầu để rồi cho đến khi trao thân cho anh ta, tôi cũng ngơ ngác chưa hiểu rõ thế nào là quan hệ giới tính. Anh ta đến với tôi vì muốn “thỏa mãn" thói háo sắc của mình. Còn tôi chẳng hiểu mình sống chung với anh ta vì điều gì cho đến khi tôi mang thai. Cha mẹ khóc hết nước mắt vì tôi và đưa tôi đi giải quyết".



Lúc đó tôi mới khóc, khóc vì hoảng sợ hơn là đau lòng. Ba năm sau, tôi quen anh, anh là người đã cho tôi hiểu thế nào là một tình yêu thật sự, một cảm giác khao khát và bình yên. Tôi đã yêu, yêu thật sự hơn bao giờ hết. Anh rất lo lắng cho tôi và thương yêu tôi hết mực, không bao giờ anh để tôi buồn vì một điều gì.



Với tôi, anh là một người yêu, một người bạn và một người chồng lý tưởng. Điều đáng quý hơn cả là anh chưa bao giờ giận dỗi, trách móc những sai lầm hay tật xấu của tôi. Anh nói: “anh yêu em từ gốc tới ngọn, yêu cả những sai sót của em, bé cưng à”. Chính câu nói đó của anh đã khiến tôi quyết định thú nhận với anh tất cả đều toàn tâm toàn ý làm vợ anh vì anh quá tốt, tôi không thể lừa dối anh và cũng vì tôi tin vào trái tim cao thượng của anh, tin vào sức mạnh tình yêu của chúng tôi.



Nhưng tôi đã lầm, cái tình yêu mà chúng tôi đã cố công vun đập suốt 3 năm không đủ sức mạnh để vượt qua cái tự ái rất đàn ông nơi anh. Đám cưới được dời lại vô hạn định, anh tránh mặt tôi và quyết định chuyển công tác. Ngày anh đi, ôm tôi vào lòng, anh đau khổ nói anh đã đoán biết được điều này từ lâu. Nhưng thà em đừng thú nhận, thà cứ để anh sống trong một niềm tin do anh tự tạo. Xin lỗi em vì anh quá ích kỉ”.



Tôi sai lầm chăng? Tôi đã phải trả giá quá đắt cho những sai lầm trong quá khứ.



Tôi không ân hận...



Năm thứ nhất của đời sinh viên, chân ướt chân ráo bước vào giảng đường Đại học, tôi bị choáng ngợp bởi sự sành điệu và phong cách của dân thành phố, đặc biệt là “hắn", một dáng người cao ráo, gương mặt điển trai với ánh nhìn như có lửa. Thế rồi trong tình yêu non trẻ ấy tôi đã cho “hắn" tất cả không lường được hậu quả của câu nói “Thôi rồi một đóa trà mi - con ong đã tỏ đường đi lối về”.



Sau nhiều lần quan hệ “hắn" cảm thấy chán chê và ra đi theo một mối tình mới. Tôi lao vào học để tìm quên. Thời gian rồi cũng trôi qua, vết thương thời nông nỗi rồi cũng dần lành, tôi cũng đã có tình yêu mới. Tôi yêu anh thật lòng nên khi anh ngỏ lời cầu hôn, tôi rất bối rối không biết có nên thú thật chuyện trước đây của mình cho anh biết hay không?



Sau nhiều lần đấu tranh tư tưởng, tôi đã đi đến quyết định nói ra tất cả và mong ở anh sự tha thứ. Anh hốt hoảng, không tin vào tai mình, anh lạnh lùng bỏ đi sau khi buông một câu lạnh lùng “hãy cho anh thời gian suy nghĩ".



Sau hôm ấy, tôi gọi điện đến nhà: anh không nhấc máy, gọi đến cơ quan: anh đã đi công tác... Tôi đau khổ hụt hẫng nhưng cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn vì mình đã không giấu diềm anh điều gì.


Một tuần không liên lạc cuối cùng anh chàng xuất hiện và nói với tôi rằng “Chuyện cũ hãy cho không trôi theo thời gian mấy ngày xa em anh mới cảm nhận được một điều rằng, anh không thể sống nếu thiếu em".



Sau đám cưới, đôi khi anh có nhắc đến chuyện cũ, thế nhưng sau đó anh cũng tỏ vẻ hối hận vì những lời lẽ vô tâm đó. Những lúc như thế tôi cảm thấy bị tổn thương, nhưng tôi không hề ân hận vì tự thú tội trước đây của mình. Trên hết tôi đủ can đảm để đón nhận những giây phút bực bội như thế của anh, còn hơn là phải sống mà lúc nào cũng cảm giác mình là người 1lừa dối.



Giá như tôi biết nói dối



Theo tôi, để cuộc hôn nhân diễn ra tốt đẹp thì không nên tự thú quá khứ lầm lỡ của mình. Lý do? Không cần biết lý do nếu tôi lấy cuộc đời mình ra làm ví dụ. Trước đây, tôi yêu một người con trai miền biển và được biết anh đang đóng quân gần khu vực nhà tôi. Tôi say sưa ngụp lặn trong mối tình đầu.



Tôi tự nguyện dâng hiến cho anh tất cả mà chẳng mảy may suy nghĩ bởi tôi tin anh. Thế mà sau ngày xuất ngũ, anh lặng lẽ giã từ tình tôi không một lời tạm biệt. Đất dưới chân tôi như sụp đổ. Tôi đau khổ đến tột bậc. Vừa buồn tủi, vừa giận bản thân mình nông nổi, tôi rời quê lên thành phố xin việc để chôn chặt mối tình ấy.



Mấy năm sau, khi tôi bước vào mối tình thứ hai, tôi định sẽ giấu kín chuyện xưa nhưng vì tháy người yêu rất chân thật, hơn nữa anh lại là bác sĩ nên tôi không muốn giấu anh.



Tôi đã kể cho anh nghe tất cả sau ngày anh cầu hôn tôi. Một thoáng nghĩ ngợi, anh quyết định tổ chức đám cưới. Tôi ngập tràn trong hạnh phúc. Song hạnh phúc của tôi quá mong manh.



Ngay đêm tân hôn, tôi đọc được trong mắt anh sự thất vọng chán chường. Vòng tay yêu thương của anh dần buông lỏng, anh thở dài trong thinh lặng. Tôi hiểu anh chưa thật sự quên lỡ lầm của tôi dù anh đã hứa thứ tha. Và các bạn biết chuyện gì đã xảy ra cho tổ ấm của chúng tôi không? Không khí căng thẳng luôn bao trùm khi vợ chồng gân nhau. Một năm sau, chúng tôi ký đơn ly hôn để giải thoát cho nhau. Nhiều lúc tôi thầm nghĩ giá như tôi biết nói dối, biết tìm cho mình một lý do để nguỵ biện thì có lẽ...

Tintucvietnam
 

Đính kèm

  • couple-on-beach12[1].jpg
    couple-on-beach12[1].jpg
    4.3 KB · Xem: 117
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh Kiên post bài hay lắm. Nhưng mà sao anh toàn post chuyện cho con gái thế. Có chuyện nào mà nhân vật chính là con trai không? Anh post đi, để tôi bảo đứa bạn tôi vào đọc.
 
Thể theo yêu cầu của Thanh nhé...

Mắc bẫy trong tình yêu


Nhìn kìa, 1 chàng Don Juan và 3 cô bé Lọ Lem
Vẫn có rất nhiều cô gái biết biến cuộc sống tầm thường này thành thiên đường!”. Búp bê Kent từng nghĩ như vậy. Và “Đa phần các chàng trai biết biến những cô gái bình thường thành những nữ hoàng của trái tim”. Nàng búp bê Barbie cũng từng lạc quan như vậy. Và vào một ngày “đẹp trời”, “vở kịch” diễn đến màn cuối, cảnh cuối...


Vì sao nam giới thường... mừng rỡ khi gặp một cô gái có hoàn cảnh không may, tính cách yếu ớt? Ví dụ như X, chàng trai hăm hở xắn tay áo giải cứu TL, công chúa mắc nạn anh tình cờ gặp gỡ.



Sau một lần “lỡ yêu” rồi “lỡ dại” vào năm 16 tuổi, TL có một bé gái không cha. 19 tuổi, nàng sống dựa vào một bà mẹ già đơn thân và đứa con gái 3 tuổi, vẫn ngày ngày ngồi bán từng quả chuối luộc, củ khoai trước cổng bệnh viện. Không chỉ sống bám vào một bà lão và em bé, nàng còn là con nợ nóng của... nhiều chủ nợ.



X gặp TL khi cô đang hớt hải chạy trốn tên ma cô trước cổng chợ, va phải X, ngã đè lên anh. “Số em giống số con mèo đen. Đụng vào đâu chỉ gây đổ bể, lỗ lã thêm mà thôi”, TL buồn bã nói.X tán thành. Cô quá đẹp, quá mỏng manh với bệnh tim của mình, để bươn chải như một mụ gà mái kiếm mồi nuôi hai mẹ con.



X trợ giúp cho cô tất thảy. Những món nợ xuất hiện từ khi chưa có anh, lên đến 15 triệu ư? Để anh trả. Chạy trường lo cho béY, con gái TL, đi học ư? Anh lo được. TL cần mua sắm áo quần, bàn ghế, tivi, tủ lạnh, xoong nồi, bếp núc...? Có anh. Bà ngoại muốn nghỉ bán để dưỡng già? Đúng quá còn gì. Hai năm quen TL là X trở thành... ông thần đèn vạn năng của gia đình này.



X làm tất cả những điều đó, không bởi một sự đổi chác nào cả. Chỉ xuất phát từ lòng chắc ẩn của chàng trai trước thiếu phụ trẻ đáng thương, nạn nhân của hoàn cảnh.



“Mọi niềm tin đó trong tôi bỗng chốc sụp đổ. Sau một tuần đi công tác về, tôi thấy nhà cô ấy tang hoang, trống rỗng. Bọn xiết nợ khuân hết không trừ một thứ gì. Nàng lại mắc nợ. Lần này, thật tệ hại, là vì những ngày dài ngồi chơi bài tứ sẵc” rầu rĩ: “Cô ấy nói cần tôi, không thể sống thiếu tôi, vị cứu tinh của đời cô ấy. Nhưng tại sao lại đối xử với công sức, tiền bạc của tôi như vậy?”.



Đây chính là chuyện “ai cũng hiểu chỉ có X không hiểu”!



Nàng không yêu anh mà cần anh, như một người cung cấp, một kẻ cứu hộ. Buộc mình vào nàng là anh phải suốt đời chăm sóc một đứa trẻ trong thân hình người lớn. Như chiếc túi tham lam, nàng không có gì để trao tặng. Nàng chỉ biết nhận, nhận và kêu: “Thêm nữa đi!”.



Bạn có biết những nàng búp bê Barbie như trên ở đâu trong khi chàng Kent đang làm việc hùng hục không? Barbie shopping, làm đẹp và thậm chí đi đánh bạc nữa. Tất cả đều bằng tiền của Kent, dĩ nhiên! Và nếu chia tay nhau? Loại Barbie này thường trở nên giàu sụ.



Tiếc rằng khi những người hùng dại dột tỉnh ngủ thì cũng đã mất mát và tổn thương khá nặng nề. Họ phải chi một khoản học phí quá lớn để được bài học cổ xưa: “Hãy cảnh giác với những công chúa mắc nạn kiểu này. Vì khi hiện nguyên hình, họ có thể trở thành... những mụ phù thuỷ!”



Lại cô tiên nhân hậu rơi nhằm tay... Don Juan!



“LC rất đẹp trai, một công tử Hà thành chính hiệu. Anh là học sinh trường BK, mới ra trường. Anh không có việc làm, không có xe máy, không có tiền, không có gia đình. Nhưng anh có tài đàn, hát và rất nhiều bạn bè, cùng một cô người yêu. Cô bé ấy là mình, một con bé rất bình thường, chả có gì là nổi bật để xứng đáng với anh ấy”.



Đó là miêu tả chân dung chàng bạch mã công tử của LA! Cô bé lọ lem lấy làm ngạc nhiên, cảm động, hãnh diện và biết ơn tràn trề vì may mắn lọt vào mắt chàng hoàng tử, ( nhưng là hoàng tử Chích choè, không vua cha, mẫu hậu, vương quốc. Hoàng tử út ham chơi bị ruồng bỏ!).



Ba năm yêu LC là ba năm LA rơi vào thảm khánh kiệt. Dù “sức mạnh tài chính của thầy u” ngày càng thịnh vượng.. Thêm lương của hai cua dạy thêm (giấu bố mẹ), tự “ấp ủ và cho ra đời” rất nhiều khoải phải chi tiêu, đóng góp để... kiếm thêm viện trợ của mẹ.



Vậy mà, tưởng tượng được không, cô LA, chính danh tiểu thư Hà thành, bị đề mốt thảm thương và luôn mang một đôi giày duy nhất trong suốt hai năm trời!? Tất cả tiền bạc LA dồn cho LC, hy vọng anh dùng tiền ấy để sống và học nghề. Nhưng “hoàng tử út” bảo chàng đã có nghề.. bay lượn.



“Nhịn” cả tổ chức sinh nhật, nói dối mẹ là mình làm mất tiền đóng hoá đơn điện, nước, điện thoại. LA kiếm đủ 1,5 triệu đưa cho LC. “Để anh đóng tiền học vi tính”.



Ngay chiều hôm đó, LC đi... tậu một đôi giày và chiếc quần bò hết 9 trăm nghìn. Còn lại, LC... đóng tiền cho một trận dancing với đám bạn nam thanh nữ lịch đông tựa quân nguyên của hắn.



Lần thứ... 1+5 LA nếm đòn như vậy trong hai năm yêu nhau, nhưng ngạc nhiên chết thôi, cô vẫn khăng khăng: “Mình biết LC không tốt. Nhưng đừng bao giờ khuyên mình chia tay với LC. Mình yêu anh ấy. Mình nghĩ anh ấy sẽ thay đổi, một ngày nào đó...”.



Ngày đó là ngày nào vậy, hỡi những nàng Lọ Lem? Khi nào các bạn mới chịu hiểu, LC là mẫu con trai “duy nhất chỉ yêu quý bản thân” nhan nhản trong thành phố? Những anh chàng đẹp mã này, luôn miệng than mình “sinh bất phụng thời, tài cao phận thấp” để rồi suốt đời ngồi... chơi không.



Nhưng họ luôn đòi ăn ngon, mặc đẹp, đi xe đẹp, ngồi quán đẹp... Tất cả bằng tiền của phái yếu. Và khi cô nàng Lọ Lem không còn cung phụng đủ cho chàng, chàng bèn bỏ rơi cô để tiếp tục đóng vai người tình lịch lãm của những cô em khờ khạo khác.



Hỡi các cô bé nhân hậu, hãy cẩn thận. Buộc mình vào những vị “hoàng tử út bị ruồng bỏ” ấy, không những chả bao giờ bạn được sắm vai nữ hoàng, mà ngay tức khắc, và suốt đời, bạn biến mình thành... tỳ nữ!
Tinvanhoa
 
Chỉnh sửa lần cuối:
sorry anh Kiên , em lại hết muốn hỏi rồi , nevermind =;
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cưới xong đằng nào chả vào tù, tự thú hay không cũng như nhau cả!
 
Hic, mấy câu chuyện anh Kiên post nghe giống mấy bài gì mà các em bé bán băng phiến đạp xe qua nhà hay mở ý nhỉ?
 
Oh my GOAT, choáng quá, sóng gió quá ,baõ tố quá . EM thì em cũng sẽ noí dôí hehe ( Nhưng mà mong là không lâm vaồ tình trạng chuôí mắm thế naỳ )
 
Hừm, em Phương bảo "em thì cũng sẽ nói dối" tức là đã "có gì" rồi hử? b-), thôi, ko sao, đại ca hiểu muh, "ai chẳng có một thời lầm lỡ", nhẩy? :D :))
 
:))
Các em nhỏ bg đầu óc lớn nhiều quá,
@ ANh Thư: Anh có việc muốn hỏi em, nhưng add nick YIM thì ko đc, em hay chat ko? Và chat ở đâu? Thx
 
Chuyện hiến dâng cho nguời mình yêu trước ngày cưới có đáng gọi là lỗi lầm không nhỉ?
 
Chính vì vậy nên phụ nữ vẫn luôn là người chịu khổ :((, tại sao có những thằng đàn ông như vậy nhỉ? Còn những người đến sau, thì cũng thật khó trách, nhưng những việc làm của họ thì cũng chả đúng đắn gì cho cam, sĩ diện hão, một tính cách ko đáng có ở trên đời này. Tại sao ko thể như người đàn ông trong "câu chuyện" "tôi ko hối hận..." kia, và biết tha thứ?
 
Nguyễn Hoài Anh đã viết:
Chính vì vậy nên phụ nữ vẫn luôn là người chịu khổ :((, tại sao có những thằng đàn ông như vậy nhỉ? Còn những người đến sau, thì cũng thật khó trách, nhưng những việc làm của họ thì cũng chả đúng đắn gì cho cam, sĩ diện hão, một tính cách ko đáng có ở trên đời này. Tại sao ko thể như người đàn ông trong "câu chuyện" "tôi ko hối hận..." kia, và biết tha thứ?

=D> =D>, thật là xứng dang người đàn ông độ lượng, em phục anh Hoài Anh rồi đấy, một tấm lòng hiếm gặp trong đời ;).

To anh Kiên: YM ID của em là cái đăng kí trong HAO muh anh: annie_honey111, anh add ko được ah? Có thể là do em thấy nick lạ nên denied, anh bảo trước cho em biết ID của anh là gì, rồi add lại, để em biết sẽ ko deny nữa ạh. Mà anh có việc gì muốn hỏi em thế ạh? :-/ :>, tò mò quá, ko phải là "tính sổ" gì với em chứ ạh :( :D. Em cũng online và chat tương đối anh ạh, tại có máy rồi muh, ko khổ sở như hồi ở nhà :D
 
Anh cũng chỉ to mồm thôi mà :D, nhưng cũng sẽ cố phải ít nhất độ lượng được như cái ông trong đoạn trích ở trên kia :)) (chết lại chat chit linh tinh rồi :D)
 
Thực ra ở đời thì biết thế nào được, phải rơi vào hoàn cảnh đấy thì mới thấm thía chứ. Cái vấn đề topic này đưa ra không phải là con trai đểu, con gái đểu hay bất cứ con gì đểu. Câu hỏi tác giả đưa ra là:

Có nên tự thú trước ngày cưới?

Thực ra câu hỏi này mà đưa ra thảo luận, mình nghĩ rằng hầu hết những người có đầu óc nghiêm túc đều khuyên nên tự thú hết. Con trai có lợi thế là không tự thú thì cũng khó mà biết được, con gái thì khác. Công nhận anh H Anh cũng mạnh mồm thật, nói thế thì không chỉ các chị em mà thằng nào chả sướng. Có điều anh cứ nghĩ anh trong trường hợp tương tự xem, "im lặng thất vọng" như anh bác sĩ đã hay, có khi lại chả gào rú ầm ĩ ấy chứ! Đời biết thế nào mà lần.
Có điều xã hội bây giờ đang trẻ hóa, nhiều người coi sống thử và quan hệ trước hôn nhân giống như một cái gì đó tật yếu, không hề có hại mà lại có ích. Trừ khi lôi ra cái mấy cái phong kiến, hoặc luật pháp không cho chứ đã đủ tuổi rồi thì ai mà bật được họ khi họ muốn.
Nam đau khổ thì cũng nhiều, chả thua nữ đâu. Có điều họ chỉ mất tiền thôi chứ... chẳng sao cả.
 
Nguyễn Hoài Anh đã viết:
Chính vì vậy nên phụ nữ vẫn luôn là người chịu khổ :((, tại sao có những thằng đàn ông như vậy nhỉ? Còn những người đến sau, thì cũng thật khó trách, nhưng những việc làm của họ thì cũng chả đúng đắn gì cho cam, sĩ diện hão, một tính cách ko đáng có ở trên đời này. Tại sao ko thể như người đàn ông trong "câu chuyện" "tôi ko hối hận..." kia, và biết tha thứ?

Chú Hoài Anh cao thượng quá nhỉ, anh thì có thể chấp nhận chuyện đó, mặc dù cưới xong nhưng vẫn thấy tức :)) . Mà chú nói phụ nữ vẫn luôn là người chịu khổ, anh nghĩ chưa đủ vì trước khi khổ họ đã sướng rồi, đàn ông cũng phải chịu khổ đấy chứ, nhất là cái thằng đàn ông phải xài đồ second hand trong truyện trên kia :D , mà cái khổ đấy có khi còn kéo dài nữa ấy chứ, có điều là người ta phải ngậm bồ hòn làm ngọt, ko thể hiện ra thôi.

Nguyễn Phan Trung Kiên đã viết:
Có nên tự thú lỗi lầm trước ngày cưới


Giá như tôi biết nói dối


Mấy năm sau, khi tôi bước vào mối tình thứ hai, tôi định sẽ giấu kín chuyện xưa nhưng vì tháy người yêu rất chân thật, hơn nữa anh lại là bác sĩ nên tôi không muốn giấu anh.


Tôi đã kể cho anh nghe tất cả sau ngày anh cầu hôn tôi. Một thoáng nghĩ ngợi, anh quyết định tổ chức đám cưới. Tôi ngập tràn trong hạnh phúc. Song hạnh phúc của tôi quá mong manh.


Ngay đêm tân hôn, tôi đọc được trong mắt anh sự thất vọng chán chường. Vòng tay yêu thương của anh dần buông lỏng, anh thở dài trong thinh lặng. Tôi hiểu anh chưa thật sự quên lỡ lầm của tôi dù anh đã hứa thứ tha. Và các bạn biết chuyện gì đã xảy ra cho tổ ấm của chúng tôi không? Không khí căng thẳng luôn bao trùm khi vợ chồng gân nhau. Một năm sau, chúng tôi ký đơn ly hôn để giải thoát cho nhau. Nhiều lúc tôi thầm nghĩ giá như tôi biết nói dối, biết tìm cho mình một lý do để nguỵ biện thì có lẽ...

Con bé này đúng là cáo già, chọn đúng thời điểm tự thú, còn mấy ngày nữa là cưới thì hầu hết mọi thứ đã chuẩn bị hết rồi, cỗ bàn, khách sạn, mời bạn bè và nhất là 2 bên phụ huynh nữa chứ, thế thì bố thằng chú rể nào đủ can đảm mà cancel đám cưới. Thôi thì duyên số nó thế, đã yêu người ta và xác định cưới thì phải cố mà chấp nhận vậy, và tự an ủi mình thôi:
Giữa đường gặp cánh hoa rơi
Giơ tay đỡ lấy ... cũ người mới ta :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
ANh Hoài ANH : EM không nghĩ là anh có thể làm được những gì anh nói đâu , đây là suy nghĩ thật lòng của em :) CON tim và khối óc người ta đập khác tần số và ngược pha với nhau . KHi anh đứng từ phương diện một người đọc , bíêt về một câu chuyện như vậy, anh nói rằng , và ai cũng sẽ nói rằng , nó sai . Nhưng khi bản thân anh ở trương hợp đó , anh biết rằng nó sai , nhưng anh sẽ làm thế :) Ngay cả khi đọc những dòng này, anh có thể cảm thấy phản cảm , rằng mình tin và sẽ hành động theo khối óc mách bảo . Nhưng con người ai mà chẳng có lúc tự lừa dối mình như thế .

Em sẽ lấy ví dụ của bản thân em cho nó dễ nói , dễ hiểu ( chỉ là ví dụ thôi ):

NGười ta luôn hô hào : KHông bao giờ được có những tư tưởng phân biệt chủng tộc .

VÂng , em cũng thế , em luôn tự nghĩ rằng mình không bao giờ phân biệt chủng tộc . EM nhận thức rằng phân biệt màu da là xấu . NHưng trái tim em sẽ không bao giờ cho phép em lấy một ông da đen trùi trũi như than QUảng chỉ thấy mỗi răng , hihi, em đảm bảo thế :p Đấy , ví dụ của em rất chi là vô duyên , tại em bí quá :p
Giữa đường gặp cánh hoa rơi
Giơ tay đỡ lấy ... cũ người mới ta
thế này thì giống truyện VỢ NHẶT wá :p .
Hừm, em Phương bảo "em thì cũng sẽ nói dối" tức là đã "có gì" rồi hử? , thôi, ko sao, đại ca hiểu muh, "ai chẳng có một thời lầm lỡ", nhẩy?
sao đại ca lại đi bôi xấu em giữa bàn dân thiên hạ thế nìa . THế đại ca kể về thời lầm lỡ của đại ca cho em nghe xem nào ? AI chẳng có một thời lầm lỡ , nhỉ :p
 
Chỉnh sửa lần cuối:
to a Kiên : anh post topic lên cho bon trẻ con tụi em xem , xong rùi anh lại bảo các em nhỏ có đầu óc người lớn quá :p
 
Anh Dũng: Cách nghĩ của em y hệt anh mà, cao thượng cái nỗi gì đâu :)). Em cũng sẽ phải ức lắm chứ, nhưng đâu có nghĩa là sẽ bỏ người yêu, hay đại loại như vậy. Em thấy nhiều thằng con trai làm cái chuyện đấy đầy ra rồi, xong lại vứt người yêu đi tìm thú vui khác. Thế chả nhẽ lúc nào người phụ nữ cùng là người sai, phải chịu thiệt à? Đấy là em chỉ nói những thằng như thế, chứ những người như anh em mình :D (nói cho nó oai) thì nếu gặp trường hợp đấy thì thiệt thật :((.
Em P nói thế thì anh cũng biết nói sao đây? Khẳng định là anh làm được thì ko dám rồi, nhưng bảo là anh sẽ ko làm được như thế thì anh cũng ko thể đồng ý được. Anh cũng đã nói là anh sẽ cố thôi mà, :D, biết là khó rồi, nhưng mong là ko rơi vào trường hợp đấy,thế thì chả phải lo.
Còn riêng cái lí lẽ của em ý, anh cũng hiểu chứ, anh luôn nghĩ theo cách đấy mà, thế nên khi anh nói gì, thì đa số anh làm được, hoặc ko đã nói rõ là anh sẽ cố (nhwu trên). Mà em nên nói là em nghĩ khó làm lắm, chứ đừng bảo là người nào đó ko làm được việc người ấy nói, anh thấy nghe nó dễ offended lắm :D.
Còn cái ví dụ của em ý, em ko làm được nhưng đầy người làm được rồi đấy :)), nhưng đừng hỏi anh, vì anh cũng đoán là anh ko làm được đâu :)).
 
Chi ko hieu tai sao dieu do lai goi la "tu thu"? Khi bat dau mot tinh yeu moi thi ng ta thg ke cho nhau chuyen cua moi ng, ex cua moi ng... Chuyen trc day co tung had sex voi ex ko cung la mot trong nhung dieu do. Neu ngay tu khi moi quen biet ma ai do da cam thay ko bang long voi chuyen nay thi tot nhat la ko nen bat dau moi quan he. Va da bat dau roi thi do ko con la van de nua.Tinh yeu ko nen la noi lo lang canh canh cho mot ng, cang ko nen la noi buon buc tuc gian cho ng khac. The thi con goi gi la yeu nua
 
Chị Vân nói đúng ghê =D>, cái đó đâu gọi là tự thú, mà có gì đáng nặng nề thế đâu, phải biết thông cảm bỏ qua cho nhau chứ nhỉ :D.
 
Back
Bên trên