Cái này lôi lại cho bà con mới vào VC này!

viết rồi đó , yên tâm , phần 4 thì nhanh thôi , mai viết luôn !
 
Đã có phần 3,5 kìa, có cần paste sang đây cho hoành tráng ko >:)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hồi 3,5

Bắc Thế Bít, con trai của Bít tất Thái Lang, cháu đít tôn của Chun Quần Lão tổ, vốn xuất thân từ Underwear cái bang thờ dê vàng râu quặp, sau vì đánh mất chiếc tã siêu thấm 9 túi nên bị đuổi khỏi bang đi lang thang làm điều xằng bậy.
Tuy nhiên, thánh nhân đãi kẻ khù khờ, ngu si hưởng thái bình, Bít ta được dê vàng dòng Underwear phù trợ nên phàm là những việc đóng dấu hắn đều thắng lợi: lấy được công chúa, đánh bại song chim, danh chấn giang hồ đến Dũng lão dê cũng phải nể vài phần. Khắp thiên hạ chỉ có hai người biết được bản chất của hắn, đó chính là công chúa Big Thủy và nữ hiệp áo đen bịt mặt (nạn nhân xin được giấu tên), âu cũng là sô phận của những kẻ thờ phụng tà thần "dê già sợ vợ". Sau này mọi người sẽ biết tại sao công chúa Big Thủy lại phải bỏ Bit mà đi.

Phong Bit và nữ hiệp áo đen nọ sống với nhau một thời gian, bề ngoài tưởng yên nhưng thực ra có hai vấn đề không thể giải quyết. Thứ nhất, Bắc Bit không hề biết mặt mũi vợ mình thế nào, vì nữ hiệp nọ luôn bịt kín mặt, và Bắc Bít cũng chẳng lấy làm phiền hà vì ko hôn được vợ (hắn toàn bỏ qua công đoạn hun hít). Vấn đề thứ hai mới gọi là nghiêm trọng và chỉ có vợ hắn mới hiểu! Bit ta tuy võ công cái thế nhưng chỉ được cái vỏ mà chẳng có cái cốt, chỉ được nhanh mà không bền, công lực lều phều bất định, nên nữ hiệp nọ chung sống với hắn bao lâu mà vẫn như origin, thật đau khổ chẳng khác gì Nhạc cô nương lấy phải Lâm Bình Chi!

Một ngày nọ mùa đông lạnh lẽo, nữ hiệp áo đen, từ nay tạm gọi là cô Black, đang ngồi chồm hỗm trên mỏm đá khóc than cho số phận hẩm hiu của mình, bỗng thấy đằng xa tuyết trắng tung bay phấp phới, một luồng kình khí mạnh mẽ mà ấm áp lướt trên thảo nguyên băng giá cuốn theo vô số hạt băng nhỏ li ti lấp lánh như tinh vân tiến dần về phía Phong Bit Động.
Black cô nương đứng dậy kêu lớn: "Chẳng hay là thần thánh phương nào vậy?"
Lời chưa dứt đã thấy tuyết phong cuốn đến trước mặt, hàn khí lồng lộng vây quanh một nữ nhân áo trắng dắt một con chó trắng, phong thái tiêu dao linh lệ khác thường. Có thơ rằng:
Nữ hiệp mạn hồ anh
Băng khuyển sương tuyết minh
Ngân kiếm chiếu bạch duệ
Táp nạp như lưu tinh
Thập bộ sát nhất nhân
Thiên lý bất lưu hành
Sự liễu bất y khứ
Thâm tàng thân dữ danh.

Tạm dịch:
Nữ hiệp chít khăn xanh
Chó thần sáng sương tuyết
Kiếm bạc soi áo trắng
Vùn vụt như sao bay
Mười bước giết một mạng
Ngàn dặm chẳng dừng chân
Việc xong rũ áo quay lưng
Bố thằng Tây biết ấy chừng là ai!

Thoạt nhìn nữ nhân mới đến chỉ khoảng 18, 19 tuổi, thần thái linh hoạt ngộ nghĩnh, thoắt cái lại thấy già dặn thâm sâu, có phần hơi hiểm ác >:) Song hoàn toàn không có tà khí. Black thấy vậy trong lòng đã có chút vị nể, đứng dậy kéo váy chào.
Nữ nhân nọ hỏi: Chẳng hay đây có phải là Phong Bít Động của Bắc Thế Bít lừng danh thiên hạ?
Black nương nghe vậy cười nhạt, trong lòng tê tái nghĩ thầm: Phong Bất Lực chứ Phong Bít động cái nỗi gì!
Đoạn đáp lại: Vâng, tảng đá tiểu nữ đang ngồi đây chính là vật Bit đại hiệp gối đầu mùa hạ, kề má mùa thu, ấp ủ mùa xuân ạ.
- Vậy cớ sao không thấy Bít đại hiệp?
- Thưa,bây giờ đang là mùa đông, Bít đại hiệp sợ rét đã chui vào hag ngủ với gấu rồi ạ. Tiểu nữ tranh thủ lúc này mới leo lên bảo thạch ngồi chơi.

Nữ nhân nhìn lại tảng đá thấy bốn bề nhẵn thín, ở giữa có một cục dài dài trồi lên, thời hiểu ngay sự tình, mới cười phá lên: Thì ra là vậy, thì ra là vậy :))
Lại nói tiếp: Hèn gì Big Thủy em ta lại phải mang tiếng lăng loàn mà đi theo Đăng Linh! Sự tình đã vậy chẳng cần gặp tên Bit tất thối đó nữa!

Black nương ngỡ ngàng hỏi: Vậy cô nương đây là...?

-Ta chính là Xuân Hương Thần nữ, chị gái của Big Thủy, vì chán chường thế gian bon chen nên đã ẩn thân nơi núi sâu. Xưa có quen biết với Chiến Thắng trưởng lão của Underwear cái bang nên ta cũng biết chút ít về thân thế Bắc Bít. Hồi Bắc Bit nộp hồ sơ dự thầu vụ Big Thủy chính ta đã nể tình bằng hữu mà ngấm ngầm giúp hắn lọt vào vòng trong, chứ tên đó từ đâu đến cuối chỉ biết vẽ bít tất, tã bỉm với tranh thôi. Ta cũng nhận hai đứa em gái lưu lạc của nó về nuôi, song vì chúng ngây thơ non dại nên giờ vẫn không thể cho chúng nhận anh được.
Nói đoạn thở dài: Biết vậy ngày đó cứ cho tên Bit một chưởng Kamezoko thì giờ em gái ta và cả ngươi đã chẳng phải khổ sở như vậy!

Black nương nghe vậy bao nhiêu đau thương dồn nén bây lâu vỡ òa ra, hai hàng châu nhỏ như mưa, quỳ xuống chân Thần nữ nức nở:
- Chị ôi, em bây giờ sống còn khổ sở hơn là chết, xin chị hãy mở cho em một con đường sáng!
Thần nữ cũng thương cảm vô cùng:
- Vậy sao ngươi không trốn đi?
- Em cũng năm lần bảy lượt bỏ trốn rồi, nhưng võ công em kém cỏi, chạy được một quãng lại bị hắn bắt về nhốt vào xó bếp, đến bữa phải đút cơm cho hắn, đêm chìa lưng để hắn gác chân, sáng dậy thay tã giặt quần, bị đày đọa còn hơn dưới cửu ngục vậy!
Thần nữ nghĩ ngợi một lúc rồi nói:
- Nay em gái ta là Big Thủy đã đi theo Đăng Linh, tên này tuy giàu có nhưng còn trẻ người non dạ. Chốn giang hồ hiếm ác, tiền chỉ là giấy, ngân lượng trong người khác nào con dao kề vào cổ. Vậy ngươi hãy đi theo hai đứa nó, đưa chúng đến Tịnh cốc của ta mà trú ẩn, đặng chăm sóc giúp ta hai đứa em của Phong Bít, đừng để chúng sa vào con đường tội lỗi như anh chúng.
Nói đoạn ném cho Black nương một cuộn giấy da, vỗ đầu Băng Khuyển, thoắt cái đã thuận phong đạp tuyết đi xa tít mù.
Black nương thảng thốt gọi theo: Chị không đi cùng em sao?
Trong gió có tiếng lanh lảnh vọng lại: Ta lang thang bốn bể, nếu có duyên sẽ lại tương phùng!

Black nương mở cuộn giấy da thấy ghi: "Đăng Linh - Big Thủy đào tẩu lộ", dưới đó là "Bản đồ Khu quy hoạch Tịnh Cốc", trong bụng mừng thầm "Quả là thần tiên, việc gì cũng tỏ tường" rồi nhanh chóng sửa soạn hành lý đuổi theo Linh - Thủy.

Lại nói về Big Thủy, chắc giờ mọi người đã biết lí do nàng bỏ Bit theo Linh :D quả là một quyết định sáng suốt. Thủy cùng Linh rong ruổi trên sa mạc, hưởng tuần trăng mật do Méc xê đét tài trợ. Đăng Linh tuổi trẻ tài cao, Big Thủy yêu thương vô cùng, chẳng còn nhớ nhung gì đến Bit Bất Lực nữa.
Một đêm trăng sáng, Big Thủy sau khi vầy vò Linh con chán chê mới leo lên mui chiếc Méc đen tắm trăng. Đột nhiên dưới ánh sáng nhợt nhạt nàng thấy một bóng đen lóp ngóp bò trên cát xám trông rất kỳ quái. Thủy vốn yếu bóng vía, chỉ 3 giây sau nàng đã tưởng tượng ra đủ thứ ghê sợ đến nỗi phải thét lên thảm thiết: Ối Linh ôi là Linh ôi, ra đây bóp chân cho bà :((
Linh con hùng hổ tông cửa xe chạy ra. Đó là một nam tử trẻ tuổi, tóc xù tua tủa, má nhẵn lông tơ, hai mắt sáng linh lợi, nước mũi chảy thò lò, một tay cầm chùy 3 tấc, một tay cầm chai dầu ăn, chân phải đạp cân đẩu vân, chân trái dẫm bánh xe lửa, lưng đeo bình sữa, mình quấn Kotec Stile, trông rất hoàng tráng!
Đăng Linh vừa bước ra đã lao đến... mọp xuống ôm lấy chân Big Thủy. Đoạn rút chai sữa ra mút chùn chụt, đặt bánh xe lửa xuống cát sưởi ấm đôi chân bé nhỏ của công chủa giữa khí lạnh đêm sa mạc, vo viên cân đẩu vân thành một mẩu rồi nhẹ nhàng mát xa hai đùi Thủy. Còn chùy 3 tấc với dầu ăn... lúc nãy dùng rồi nên không sử dụng ở đây. Vả lại thiết nghĩ các bạn cũng không nên tò mò về công dụng của hai thứ này làm gì :D

Tí quên mất bóng đen lóp ngóp dưới cát :p Sau khi Linh con mátxa chân Thủy được vài hiệp thì bóng đen nọ mới bò đến nơi, đó là một cô gái bịt kín mặt, chỉ hở ra hai con mắt đẫm lệ. Cô gái rên lên: Chị Thủy ơi....!
Big Thủy sửng sốt: Cô là ai? Sao lại biết tôi?
- Em là ...(censored).., vợ đang cưới của Bắc Thế Bit đây!
Vừa nói dứt lời, Big Thủy đã sà xuống ôm lấy Black nương, hai cô cùng òa khóc nức nở. Đúng là đoạn trường ai có qua cầu mới hay, nay gặp được người cùng cảnh ngộ hai người xúc động vô cùng, hàn huyên tâm sự suốt cả đêm mới thôi. Black nương kể lại chuyện sống với Bắc Bít khổ sở thế nào, rồi gặp được Xuân Hương Thần nữ và bỏ trốn đi.
Big Thủy hỏi: Em trốn đi thế này, đến khi tên Bít tỉnh dậy hắn sẽ đuổi theo cả hai ta mất!
- Chị đừng lo, khi ra đi em đã mặc quần áo của mình cho con hắc tinh tinh trong động rồi, hắn sẽ không thể nào phát hiện ra đâu!
Big Thủy nghe vậy mừng lắm, bảo Black nương rằng: Vậy chúng ta hãy cùng về Tịnh cốc sống vui vẻ cùng Đăng Linh!
Black nương sung sướng dập đầu lạy tạ Big Thủy, cả ba người hân hoan lên đường hướng về Tịnh Cốc.
 
Big Thủy, Black nương dắt mũi Đăng Linh tiến về Tịnh cốc của Xuân Hương thần nữ, trên đường đi ngày nào cũng chơi trò mátxa rất vui vẻ :D. Đăng Linh tuổi trẻ, không có tiếng tăm gì trên giang hồ, nay một tay ôm cả hai vợ của Bắc Bit lừng danh thì lấy làm tự mãn lắm. Lại nghĩ, Tịnh cốc còn có hai em gái của Bắc Bít, phen này về đó trú ẩn tiện tay hoa thơm đánh cả cụm, sung sướng suốt đời luôn :p Thật còn gì bằng!
Hỡi ôi người tính không bằng trời tính. Sự cũng tắc biến, vật cũng tắc phản, trên đời phàm cái gì quá lố cũng đến chỗ diệt vong!

Một ngày nọ, trên đường đến Tịnh cốc bỗng gặp một nơi phong cảnh hữu tình, gió cuốn hoa trôi chim hót ríu rít lợn kêu ụt ịt cá lội tung tăng. Cả 3 dừng lại nghỉ chân, vặt cây hái trái ăn uống thỏa thuê, no say rửng mỡ rồi Big Thủy lại đè Linh con ra chơi mátxa. Ba người nghịch ngợm, cười nói vang động cả một vùng.
Vui đùa đến tận chiều tà, mọi người đã thấm mệt định lên xe đi tiếp, nhưng kỳ quái thay chiếc Méc đen 3 phòng 2 nhà tắm của Đăng Linh đã không cánh mà bay. Ba người hoảng hốt bổ đi tìm thì thấy một tiểu a đầu đang nung chiếc xe trong một cái chảo to. Big Thủy hốt hoảng kêu lên:
- A đầu kia, trả xe cho ta!
A đầu nọ phá lên cười ha hả
- Các người muốn lấy lại xe thì để thằng nhóc kia lại cho ta đi >:)
Black nương:
- Thiếu gia đây là chồng chúng ta, sao để lại cho ngươi được. Mà người chẳng biết dùng xe, hãy trả lại cho chúng ta đi.
A đầu nọ càng cười lớn:
- Ngươi bảo ta không biết dùng xe, vậy các ngươi cũng chẳng biết dùng chồng :))
Big Thủy giận dữ quát lớn:
- Người nói vậy là sao?
Đoạn xông vào đinh đánh cho a đầu nọ một trận. Black nương vội vàng cản lại.
- Chị ơi, em xem con bé này không phải hạng thường, lấy được cả chiếc xe như vậy tu vị thật khó dò! Nếu manh động khéo nó phá hỏng xe mình mất. Chi bằng ta cứ hòa nhã với nó là hơn.
Đoạn quay ra a đầu kia mỉm cười:
- Tiểu cô nương thật là hậu sinh khả úy, chúng tôi xin được chỉ giáo.
A đầu kia tuy hung hăng nhưng trước sau cũng chỉ là một đứa trẻ, thấy Black nương nhũn nhặn như vậy thì khoái chí lắm.
- Ta là Đặng Liên Hương, sống một mình ở đây. Sáng nay thấy các ngươi vào vườn nhà ta chơi, ta đã lén quan sát. Các ngươi có một thiếu gia anh tuấn mà chẳng biết sử dụng cho đúng, cứ bắt hắn mátxa loanh quanh như vậy thật uống phí. Nếu các cho ta đi cùng, ta sẽ dạy các ngươi "Phu Phụ Sung Sướng Pháp".

Big Thủy và Black nghe đến hai chữ "Sung Sướng" thì cùng ồ lên, quay lại nhìn Đăng Linh hy vọng ;;) Linh con thấy Liên Hương cũng xinh xắn dễ thương, lại nghĩ từ giờ đến khi về Tịnh cốc cũng phải luyện tập thêm thì mới mong lấy được 2 em gái của Phong Bit, nên gật đầu ngay.
Liên Hương thấy vậy cả cười: Tiểu tử khá lắm! Tiếp chiêu của ta đây!
Đoạn rút thắt lưng lao vào Đăng Linh. Đăng Linh đưa chùy lên đỡ. Rắc một tiếng, thiết chùy bị thắt lưng vặn gãy nát, Liên Hương lướt tới đè Đăng Linh dúi dụi xuống đất. Big Thủy, Black nương thấy công lực bất phàm như vậy căng mắt ra học tập, lạ thay, Đăng Linh tuy bị đè nhưng trông chẳng có gì là đau đớn, ngược lại Liên Hương ở trên lại rên rỉ thảm thiết.
Big Thủy thốt lên: Công phu thật kỳ lạ!
Lát sau Liên Hương mới đứng lên, Đăng Linh lồm cồm bò dậy, mình toát mồ hôi lạnh, hai mắt đờ đẫn, miệng lẩm bẩm: Quả đúng như tên gọi! Đúng như tên gọi!
Black nương thấy vậy vui mừng khôn tả, chạy tới nắm tay Liên Hương mà rằng:
- Em ơi, trời thương nên các chị mới được gặp em đây, giờ thì Linh thiếu gia cũng là chồng của em, mong em hãy truyền công phu đó cho các chị.

Liên Hương cũng cười: Em ở đây một mình cô quạnh lắm, các chị đã có lòng thương em như vậy dù gan óc lầy đất cũng không trả hết, xá gì chút công phu hèn mọn này.

Đoạn đem công phu truyền lại cho Black nương, Big Thủy. Bốn người hăng hái luyện tập suốt đêm, đến sáng sớm thì Big Thủy, Black nương đã ngộ được chân lý "Sung Sướng Pháp". Ba người mừng mừng tủi tủi nắm tay nhau, thật bõ những ngày tháng khổ sở dưới tay Phong Bit!
Lại nói: Từ nay hãy cùng nhau chăm sóc cho Linh thiếu gia, chàng là nguồn sống của chị em ta đó!
Ba người xúm lại chỗ Đăng Linh đang ngủ mà ôm ấp chàng, thì ôi thôi, Đăng Linh đã chết queo từ bao giờ!

Ba người kêu khóc thảm thiết, hồi lâu lại quay sang trách móc Liên Hương đã dùng loại công phu tà mà khiến Đăng Linh phải chết thảm. Liên Hương cũng nức nở không thôi, ôm lấy Đăng Linh ai oán khóc: Chàng ôi, ngờ đâu chàng lại yếu đuối non nớt thế này, em thật lòng không muốn hại chàng. Đêm qua còn là uyên ương sáng nay đã âm dương cách biệt, đau đớn đứt từng khúc ruột như táo bón, nay xin chàng một chút kỷ niệm để mang theo bên mình.
Đoạn rút dao xẻo một mẩu thịt nhỏ nhét vào trong túi.
Lại nói với hai người kia:
- Em thật tội đáng muôn chết, từ nay xin đi theo hầu hạ hai chị, đặng đến khi nào tìm được cho các chị lang quân mới thời tùy ý các chị xử trí.
Big Thủy, Black nương thấy Liên Hương đau khổ như vậy cũng không nỡ trách móc nữa, song trong lòng lại ngấm ngầm nảy sinh nỗi oán hận mới. Big Thủy giận Black nương vì tiếc cái xe mà thu nạp con a đầu này, thật là rước họa vào thân. Black nương trong lúc quẫn trí lại nghĩ đến Thần Nữ đã xui khiến mình bỏ trốn, bây giờ đã mất chồng mới mà chồng cũ cũng chẳng quay về được nữa, bèn tiện tay quệt ít máu Đăng Linh bôi lên chiếc xe mấy chữ: "Thủ phạm là Xuân Hương bà bà" (oan ức quá :(()

Khóc lóc chán chê, ba người cuốc bộ về Tịnh cốc (vì xế Linh ngỏm mất rồi), lặng lẽ sống qua ngày. Big Thủy thấy hai đứa em Bắc Bít hiền lành dễ bảo liền bắt chúng làm osin quét dọn hang động, đoạn lại chỉ bảo công phu "sung sướng" cho chúng. Sáng sáng Liên Hương rong ruổi đi khắp nơi tìm bắt nam nhân về cho hai chị giải sầu, nhưng không chọn được người nào ưng ý cả. Thói đời, đã không biết thì thôi, biết rồi sinh ra thèm thuồng, ba người từ sau khi Đăng Linh chết đi không lúc nào thôi nhung nhớ, khổ sở hơn cả khi ở với Bắc Bít!

Trong khi đó, tin đồn Xuân Hương bà bà bắt Big Thủy, xẻo Đăng Linh lan ra chấn động giang hồ. Một buổi sớm u ám, Liên Hương đi bắt giai chỉ có Thủy, Black trong cốc, bỗng thấy hàn khí cuốn đến, giữa mùa xuân mà tuyết trắng mù trời, gió rít vun vút như roi quất. Thoắt cái trời lại trong sáng, trước cửa động hiện ra một con sói trắng như tuyết. Black nương hoảng hốt kêu lên: Ác thần đến rồi!
Đoạn kéo Big Thủy định chạy. Nhưng vừa quay lại đã thấy Thần nữ ngồi giữa động, nét mặt như đá, giọng lạnh như băng:
- Ngươi lấy oán báo ân, vu oan giá họa cho ta, lại còn dám gọi là là bà bà, tội sau nặng hơn tội trước, xử trí sao đây?

Black sụp xuống khóc không ra tiếng.

Thần nữ lại bảo:
- Bắc Bít đang trên đường đến đây tìm hai em nó và Big Thủy, ngươi liệu mà xoay xở!
Black hốt hoảng:
- Sao hắn lại biết nơi này được?
Thần nữ cười nhạt:
- Ngươi nghĩ chỉ mình ngươi biết ư?
Rồi cất bước như mây cuốn thoát ra khỏi động, tiếng còn văng vẳng lại:
- Theo ta thì sung sướng, nhược bằng phản lại ta thì sống chết đều là khổ nạn!
Black dập đầu rên: Em sai rồi, em sai rồi! Tâm không tịnh thì bao giờ mới thoát khỏi bể khổ!
Đoạn lại ngửa mặt lên trời khóc: Ai cho ta làm người lương thiện!

Big Thủy thấy Black ai oán như vậy cũng có chút thương tâm, song lại nghĩ: Giờ Bắc Bít sắp tới đây, chi bằng ta lại theo chàng về Phong Bit Động sống yên lành. Giờ ta đã có công phu "sung sướng", lại có một tấm chồng chẳng chia sẻ cùng ai thì còn gì bằng!

Đang lúc đó Liên Hương hốt hoảng chạy vào:
- Chị ôi, lúc nãy em đánh nhau với thằng Hoàng Damn, nhác thấy một tên hình dung cổ quái, hai tai cầm hai cái que ngoáy ngoáy, đương lúc quay đi chỗ khác, quay lại hắn đã biến mất rồi!

Big Thủy kêu lên: Công phu xuất quỷ nhập thần như vậy chỉ có thể là Bắc Bít!
Liên Hương nghe vậy rụng rời chân tay, nghĩ lại tội lỗi của mình trước đây mà khiếp sợ, bèn chạy vào ôm mẩu thịt của Đăng Linh chuồn mất dạng.

Black nương tiến thoái lưỡng nan, không biết nên ở hay nên đi. Cuối cùng lại nghĩ: "Ta đã làm Xuân Hương bà bà một lần rồi thì cố mà diễn nốt trọn vai vậy" Đoạn thay đổi áo quần, tháo mạng che mặt ra đứng trong động chờ Bắc Bít.

Lát sau Bắc Bít sầm sập kéo đến, anh phi thẳng vào chính điện , đã thấy bà bà (giả) ở đó đợi sẵn mình:
- Bản giáo vinh sự được bắc thế bit tới thăm , thật vinh sự , thứ lỗi cho lão đã không đón tiếp từ xa. (Chẳng biết hắn có nhận ra mình không nhỉ?)
Bắc Bít nhìn bà bà thấy hơi ngỡ ngàng, "Lạ quá, bà bà này đùi trông quen quen, giống vợ mình ở nhà, nhưng nét mặt thì quyết không phải! Vợ mình dạo này đã chịu tháo khắn bịt mặt, còn chăm chỉ mớm cơm cho mình hàng ngày nữa"
Bit hét lớn:
- ko cần nhiều mồm , tôi hỏi bà , big thủy đâu?
Black nương nghe vậy đau đớn tê tái cả người. "Thì ra hắn ở với con hắc tinh tinh bấy lâu nay mà cứ tưởng là ta, giờ chỉ chăm chắm đến Big Thủy thôi". Nàng cố nén tủi hờn nói:
- Được , tôi cho cậu gặp nó đã - đoạn bà bà gọi - chân cong đâu , ra đây
Big thủy bước ra, thấy đức lang quân thời vui buồn hổ thẹn lẫn lộn, nước mắt đã lăn trên gò má . Phongbit nhìn nàng , thấy thương cảm , đoạn quay sang vợ mình là Black nương mà nói những lời phũ phàng:
- Đây là vợ ta , ta sẽ đưa nàng về , còn bà , bà đã hành hạ nàng lâu nay , nhưng nhờ bà mà vợ ta ko bị tên "Dung" Linh bắt đi , ta tha cho bà đó .
Black nương uất hận kêu lên:
- Cậu nói hay thật , hãy thắng được tôi đi đã , tôi còn ko kể chuyện cậu làm mất 2 đứa đệ tử của tôi đâu đó !
- Ha ha , bà nhắc ta mới nhớ , chuyện bà chia rẽ ba anh em ta , liệu ta có tha thứ cho bà ko ?
Không để bắc bit nói hết câu, Black nương đã lao đến, chộp lấy tay phongbit, hòng mong chàng cảm nhận được hơi ấm quen thuộc của vợ, ngờ đâu tên thất phu Phongbit chỉ thấy bà bà này đã luyện 1 thứ võ công vô cùng lạ lùng và nguy hiểm
- Đó chính là hấp tinh đại pháp , bà thật bẩn thỉu.
Black nương bà bà cười the thé hòng che tiếng nức nở, tiếp tục xông vào , bắc bit nhanh chóng vận dụng phép nê thu (da lươn), khiến Black nương ko thể đụng vào người anh, rồi anh tung 1 đòn đá chó của cái bang vào giữa bụng nàng. Black ngã lăn ra đất, đau đớn ngoài da thì ít mà trong lòng nghẹn ngào quặn thắt, không chịu được nỗi khổ tâm nên bất tỉnh luôn. Bắc bit ôm công chúa, vận công chạy thật nhanh theo kiểu chó cắp trộm xương, thoắt cái đã về đến hoàng cung .

Black nương nằm lại trong động hồi lâu mới tỉnh, đau đớn biến thành thù hận, căm phẫn hóa cuồng bèn lấy danh nghĩa Xuân Hương bà bà đi khiêu chiến Thiếu Lâm tự, đánh tan tác hết tăng ni Thiếu Lâm lẫn tên NamKve vốn đã dặt dẹo vì chảy máu cam quá nhiều. Ai ngờ trời chẳng thương người, trận đó lại nàng lại bị Dũng lão dê và chồng nàng là Bắc Bit (hiện giờ vẫn sống chung với con hắc tinh tinh) hợp bích đánh bại, văng ra tận hoang đảo. Black nương trong lúc bay bay vẫn còn ngậm cười: Thà được đánh một trận oanh liệt với đàn ông hào kiệt trong thiên hạ còn hơn sống trăm năm với tên Phong Bất Lực!
 
Những câu chuyện lôi bà con mới mà đọc đau cả mắt ah
Hix, ai viết truyện mới nữa đi, ngắn gọn, nhưng súc tích ah
Em muốn thử xem những tài năng của VC nha :D
 
Đây ko phải là truyện cười, mà là lấy kịch bản trong 1 truyện chưởng, xong thay tên nhật vật, đúng ko ạ :smoking:
 
ồ , thế em nghĩ đây là thay tên từ truyện chưởng nào cơ ?
 
.. hờ hờ .... đại kiệt tác của tập đoàn VC lại bị bảo là copy của 1 chuyện chưởng ... :lol: ... :nono: .. :nono: ... em Sơn thế thì chưa biết được những thiên tài toàn năng của tđ VC rồi ... :)) ... /:) ... mang tiếng cho tđ VC và cố nhân Phong bit quá ... :lol: .. :D:D:biggrin: ...
 
ôi dồi cái thằng Sơn :))... xí xa xí xớn nói linh ta linh tinh :nono:... kiệt tác VC đấy :)>-... không thấy ai vào VC cũng phải đọc à??? :))
 
Đâu có phải ai vào VC cũng đọc :D
 
thế thì ko phải VCer :nono:... chỉ là dân bon chen thôi :nono:
 
ak ak, ai dân bon chen ấy nhỉ :D
Thôi, biết anh Hát Mờ là cựu cựu cựu VC rồi :p
 
minh con chua doc cai bai viet noi tieng VC nay co ma ? ng` bon chen a` ???
 
đâu có :> đọc rồi chứ :> đọc từ lâu lắm rồi 8-}
 
Bùi Thế Phong đã viết:
minh con chua doc cai bai viet noi tieng VC nay co ma ? ng` bon chen a` ???

.... cái đồ :lol: .. bon :biggrin: chen :roflmao: Phong :lol: bit b-(
 
hehe, ai ở đây mà lại ko bon chen :))
Em xũng là VCer :D
 
Em bây giờ mới đọc, tại chị Tuti lôi kéo......., đúng là kiệt tác VC ;))
 
Back
Bên trên