<*^*>Be strong<*^*> ^_^ Stand up^_^ and #~~#Move on #~~#

Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

Vấp ngã,hẳn nhiên không thể chánh,nhưng điều quan trọng là có biết đứng lên hay không mà thôi.Đứng lên có hai cách:
Cách một(một cách dành cho người nghị lực):mặc kệ tất cả,tất cả chỉ là quá khứ,hiện tại và tương lai mới quan trọng.Nhưng để hiểu ra được điều này nhiều người mất 1 giây cũng có người mất 10 ngày.
Cách hai(cách có lễ thông dụng):có một sự may mắn đến bất ngờ đến với mình khiến mình phải đứng lên hoặc do yếu tố bạn bè động viên.(MÌnh là cách điển hình của cách này)
Sau đây mình xin kể một câu chuyện về cuộc đời mình và cú ngã đâu nhất.
trong thời suốt thời cấp hai mình đã nhiều lần tự hỏi liệu mình có bị tự kỉ hay không?đến lớp ít mói chuyện với bạn bè,rụt rè,nhút nhát,so bản thân với bệnh nhân tự kỉ thì thấy các hiện tượng gần như giống đến 60%.
Tiếp theo lại đến cú sốc của cuộc đời khi nghe tin trượt trường cấp ba Kim Liên chỉ vì thiếu 0.25 văn(cái môn hôm thi thử thì ngon không tả nổi).Nhưng rồi trong cơn nguy kịch lại đột nhiên nhận được tin đỗ trường Ams,quả là bất ngờ lớn và cũng là một lực tác dụng vào chính bản thân mình.
Rồi sau đó mình nhận thấy rằng con đường phía trướng không bao giờ khép lại với bất kì ai và phải biết tận dụng mọi cơ hội có thể.Ngày học đầu tiên hồi hộp,đương nhiên,nhìn thấy các bạn mình lại tự nhủ năm nay cấp ba đã là người lớn rồi,cư xử phải như người lớn chứ không như cấp hai còn trẻ con.
Ngày học đầu tiên mình cảm thấy điều con người cần nhất là sự mạnh dạn,nên thư hết can đảm để giơ tay thật nhiều,xua đi cái ý nghĩ tự kỉ trong 4 năm học.Và quả thật chỉ một ngày thôi mình đã láy lại được cái hưng phấn trong việc đến lớp,hòa đồng với mọi người,tìm tại chính bản thân đã mất từ lâu.
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

4 ngày mạng đơ mà cứ cuồng hết cả người:-w
====================
Uhm.... vấp ngã,hay chỉ đơn giản là không còn muốn tiếp tục bước đi,buồn và cô đơn lắm lắm:(
Có những lúc như thế,phải nói là nhiều lần như thế,khi mà mọi cố gắng không hiểu cứ trôi về đâu,cố gắng cố gắng và cuối cùng là không đc gì,quá oải và tự hỏi mình cố để làm gì khi mình vẫn chẳng có gì...
Trong cả học hành lẫn tình cảm,có lần ngã rồi,đứng dậy rồi,nhưng cứ không muốn quên đi,có lẽ mỗi lần ngã lại làm xước da 1 ít,không đau nhiều nhưng âm ỉ....
Ngay cả lần gần đây nhất,trượt Anh1,không phải kiêu nhưng thực sự không thể hiểu nổi tại sao mình ko thể vào đc Anh1...Tại mình học dốt,tại mình làm bài cẩu thả,tại mình lười nhác,tại mình chủ quan......,khi mà đã trượt rồi thì cái nào cũng có thể lấy làm lí do hết,dù nó chẳng đúng tí gì:|
Buồn chứ,thất vọng chứ,thậm chí chán ghét bản thân mình,căm ghét cái khuôn mặt ở trong gương.....Không làm đc gì,như mọi lần,tất cả những cuộc thi tiếng Anh lớn hơn qui mô lớp kết quả như 1 đứa thiểu năng:|
Mình sai ở đâu....:-s...
Không thể hiểu nổi mình sai ở đâu,khi mình không còn quan tâm đến gì nữa mà chỉ cố gắng...
Đã tiếc nuối,xấu hổ,tự ti vì không có tên trong 17 đứa 9B ấy...
Nhưng ngay cả khi đang khóc cũng biết rằng mình sẽ quen mau thôi,sẽ hòa nhập với môi trường mới,với những người bạn mới,cho dù không phải là môi trường mình hằng mong muốn và luôn cố gắng vì nó,nhưng đó là vị trí dành cho mình,người ta không thể mơ những cái cao xa hơn khi vị trí hiện tại còn chưa ổn định...
Đôi khi người ta mâu thuẫn mà chẳng hiểu tại sao...
Và rồi cũng chẳng biết bằng cách nào,cái ngày đi đăng kí nhập học vẫn cười tự tin,vẫn hi vọng,vẵn thấy rằng tương lai mình đang tươi sáng lắm dù ko phải ở Anh1.Mình quen thêm nhiều người,vẫn có cơ hội để theo đuổi cái nhiệm vụ mà mình thích,có thòi gian để làm những gì mình muốn...,và phải chăng mình may mắn khi không đỗ Anh1
Có thể đó chỉ là lời bao biện,nhưng dù sao,mình vẫn ở lại Ams,vẫn đc nhìn những khuôn mặt thân quen ngày nào
Nghĩ cho cùng,mình chẳng bằng ai,mà cũng chẳng ai bằng mình, cái vị trí của mình cũng khiến 1 vài người xem nhẹ mình,nhưng có thể nó lại là niềm mơ ước của hơn 800 người cũng thi vào chuyên Anh và phải ngậm ngùi vì không thể bước dù chỉ 1 chân qua cổng Ams3
Ở đâu cũng thế cả thôi,cái quan trọng là có hi vọng và cố gắng vì hi vọng đó
Sự cố gắng của mình chẳng bằng ai,cả sự thất bại của mình cũng chẳng đau đớn bằng ai,so sánh như vậy để thấy mình ko đáng thương và không đc yêu cầu sự giúp đỡ,tự mình đứng lên,và tự mình tiếp tục......
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

Uhm, đọc mỗi bài viết, mỗi suy nghĩ của từng ng, tớ lại có 1 cảm nhận riêng. Mỗi ng có 1 nỗi khổ, 1 nỗi buồn, 1 trải nghiệm ... riêng, ko ai giống ai. Nhưng tất cả chúng ta đều giống nhau, dó là ch ta đã từng vấp ngã. Ko ai dám nói trc alf mình sẽ ko vấp ngã trong tương lai, tớ cũng vậy.
Nói chung, tớ rất hoan nghênh bạn Linh Kha đã lập ra 2pic này để ch ta có thể chia sẻ với nhau, hỉu nhau hơn :D. 1 đại GD Hn-Amsterdam (câu này ko phải của tớ mà tớ mượn tạm diễn văn khai giảng của thầy ... ko nhớ tên).
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

có câu này: cái gì cũng có cái giá của nó, đời không cho không ai cái gì cả. Như vậy thì cho dù mình mất cái này nhưng mình sẽ đựoc cái khác, đừng tự dàn vặt mình, biết đâu chính cái đó sẽ làm cho mình thấy tốt hơn, hãy cố gắng vượt qua khó khăn và chấp nhận thử thách mới, còn nhiều cái tốt đẹp ở phía trước đang đợi chúng ta. Thất bại là mẹ của thành công. Nói thì dễ nhưng mà thực hiện là một điều cực khó. Cố gắng hết sức mình có thể vì không ai hiểu được mình bằng chính bản thân mình cả.
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

dạo này tớ suốt ngày khóc :(( buồn :(( ko vấp ngã nhưng có cảm giác hụt hẫng, tự ti thế lào ế :)) nhưng thôi tớ sẽ cố :)) vì bao nhiêu người ghen tị với cái :)) của tớ mà =)) Ngã thì phải đứng lên :x Mà đứng lên rồi sẽ có ngày sẽ vấp ngã nữa vì dép dù gì cũng đã gần hỏng :"> Nhưng ko sao, ngã là để khẳng định :x SỨC MẠNH CUA OMO :x cứ coi là chuyện thường tình ở huyện đi mọi ng :x Thứ 2 là luôn trân trọng, biết giữ bạn bè :x những ng luôn bên ta khi càn :X
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

thái độ thiếu hợp tác, ko thích vào chia sẻ thì thôi cần gì phải cho mấy câu bình luận kiểu eahfoaeufhfa9fa vào

:-??

Dạ thưa anh ĐÔ , em có dám bình luận cái kiểu eahfoaeufhfa9fa j đâu ạ , đây là cái 4r , chỗ đóng góp ý kiến , bản thân thấy thế nào thì nói thế , ai thái độ j nhở /:)

Lâu rồi không vào lại topic này
Tớ thấy ở tuổi này , về vấn đề vấp - ngã - đứng lên - bước tiếp thì không phải ai cũng có đủ chín chắn để nhìn nhận , phán xét và đối mặt với vấn đề :|
Cái này tuỳ vào khả năng nhận thức , và cả hoàn cảnh , môi trg` sống của mỗi người :|

Như tớ chẳng hạn
Lúc nhỏ thì chỉ muốn lớn thật nhanh để xem cảm giác làm người lớn nó như thế nào
H càng lớn , trải qua nhiều chuyện , mới cảm thấy cái thế giới mà mình đã bước vào và cố gắng học cách để đối xử tốt với nó - thậm chí để nó đối xử tốt lại thật là phức tạp , rồi nhiều lúc chỉ được mong quay trở lại cái tuổi trẻ con vô lo , vô nghĩ :)

Trong một cuốn tiểu thuyết tớ từng đọc có câu : " Người không hiểu gì thật là hạnh phúc " , h ngẫm lại thấy cũng đúng ;))

Nói tóm lại , với tớ , cái này là rút từ kinh nghiệm bản thân đấy nhé , để sống tốt và đứng thẳng người lên ở cái life này quả là không dễ , và tớ thì tớ chọn cách vô cảm trước những điều khốn nạn , giả câm , giả điếc , nhắm mắt làm ngơ rồi cứ thế mà bước tiếp :D

Đời còn dài , nói thật là có nhiều chuyện mình chưa trải qua thì chưa thể đoán trc được. Cái mình cần chỉ là sự mạnh mẽ thôi , hành trang rất cần thiết đấy :D

Có vấp ngã nhiều thì mới trưởng thành được. Chứ ko bao h có cái gọi là " trg? thành ko đau đớn " đâu =))

Cám ơn em Kha vì đã đề cập đến một vấn đề khá tế nhị và cũng rất thú vị :-"

----------

Mấy em 07 10 có 1 số suy nghĩ rất nà người lớn , đáng để học tập :">
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

Em thích câu "Người k hiểu gì thật hạnh phúc''. Ước gì được như thế :-<
Và với những điều khốn nạn của bản thân thì sao ạh :-<
Qua những bài viết của chị, em thấy chị rất có lòng tự tin vào bản thân. Thực sự. Nếu có cái đấy thì mọi thứ dễ dàng hơn nhiều lắm.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

Vấp ngã là điều tất yếu mà không ai tránh được ! Nhưng cái quan trọng là phải biết đứng lên, và quên đi. Dĩ nhiên không thể ngay lập tức đứng dậy được, nhưng trước sau j mọi chuyện cũng sẽ qua. Cách tốt nhất là hãy tìm 1 việc để làm, để bù đắp cho những j mình đã mất, để dán urgo vào chỗ bị thương . Nếu như cứ liên tục vấp ngã, thì đừng cho rằng mình là người đáng thương, bởi vì vấp ngã càng nhiều, người ta càng trưởng thành hơn ! Và những ai "được" vấp ngã thì nên cho rằng đó là may mắn ! ^^

Có người đã nói rằng : Không vấp ngã là 1 điều rất tốt, nhưng vấp ngã để rồi đứng lên và đi tiếp thì còn tốt hơn !

Cho những ai đang vấp ngã : Hãy ghi nhớ vì sao mình ngã để không bao h đi vào con đường trơn ấy nữa . Và đã vấp ngã rồi thì nhớ nhắc những ng khác đừng đi con đường mà mình đã chọn ! ^^

Điển hình : đừng ai trong năm học ko nghe giảng để cuối năm è cổ ra ôn thi mà điểm vẫn lèo tèo :-<
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

Ôi, toàn triết lý sâu xa( x hay s không nhớ rõ :D). Lướt hết 2 trang mà không hiểu gì cả 8-}
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

sao mọi ng bỏ hoang 2pic này rồi à? hix hix, buồn wá :((
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

vấp ngã... là nh~ lần stress nặng nề với toán. điểm kém thi HK. và tâm trạng thì luôn luôn sợ ktra toán. khóc sau khi bị điểm kém. khóc vì nhục. nước mắt cứ chảy ra. hoảng quá mà. chưa bao h thấy mình nhục nhã như thế. rồi còn cảm thấy bị khinh, bị coi là dối trá nọ kia. nhục. từng có những lúc ko dám nhìn mặt thầy :|
nhưng rồi cũng phải biết vượt qua. tạm quên đi nỗi nhục để chứng tỏ là mình ko quá nhục như thế. vươn lên, cố hết sức để đc nổi 8, . mọi ng` cứ 9, ào ào, còn mình thì chật vật =.= mất nh` thứ, nhưng đc cũng ko ít. bài học mình ko bao h quên :)
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

Em thích câu "Người k hiểu gì thật hạnh phúc''. Ước gì được như thế :-<
Và với những điều khốn nạn của bản thân thì sao ạh :-<
Qua những bài viết của chị, em thấy chị rất có lòng tự tin vào bản thân. Thực sự. Nếu có cái đấy thì mọi thứ dễ dàng hơn nhiều lắm.

Lại có đứa nhầm :|
Những điều khốn nạn của bản thân thì ai chả có. Sửa dc thì sửa , ko thì mặc xác nó. Có chết dc đâu. Cái j chả có mâu thuẫn. Fải có cả tốt cả xấu thì nó mới ra con ng` dc
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

vấp ngã... là nh~ lần stress nặng nề với toán. điểm kém thi HK. và tâm trạng thì luôn luôn sợ ktra toán. khóc sau khi bị điểm kém. khóc vì nhục. nước mắt cứ chảy ra. hoảng quá mà. chưa bao h thấy mình nhục nhã như thế. rồi còn cảm thấy bị khinh, bị coi là dối trá nọ kia. nhục. từng có những lúc ko dám nhìn mặt thầy :|
nhưng rồi cũng phải biết vượt qua. tạm quên đi nỗi nhục để chứng tỏ là mình ko quá nhục như thế. vươn lên, cố hết sức để đc nổi 8, . mọi ng` cứ 9, ào ào, còn mình thì chật vật =.= mất nh` thứ, nhưng đc cũng ko ít. bài học mình ko bao h quên :)

Đấy là những cái vấp ngã của em đấy hả em :)) Nặng nề gớm nhể ;;)
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

em xin lỗi chị em biết em sai rồi lần sau không như thế nữa
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

chị Tiên : chị chưa biết bạn em thì đừng mỉa thế ;;) ko hay

ng` ko hiểu gì thì hạnh phúc có thật nhưng nó giả tạo ;)
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

Ko hẳn
Có biết cái j đâu mà biết đau với khổ , kiểu như mấy thằng trong Trâu quỳ ấy :))
Còn giả tạo lại khác. Đấy là một cách che giấu có í thức ;;)
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

Em chả biết cái vấp của em có đc tính là ngã ko. Chắc là ko. :|
Sai lầm của em từ hồi lớp 8, em ko muốn nhắc lại. Giờ nghĩ lại thấy mình ghét mấy con đú mà bản thân thì đú chả kém gì chúng nó >.< .Nhg thôi hết rồi. Ít nhất cũng đã chăm chỉ học hành trở lại, đỗ vào Ams và giản dị 1 cách vừa phải :">
Chả muốn gặp lại cái bọn giỏi nói xấu mình nữa-ko đáng gọi là bạn :|. Đó là lý do vì sao em ghét trg` cấp2
 
Re: )<Vấp ngã>(,(^Đứng lên^) và~~#Bài học#~~

Mọi người lại ko hiểu ý nhau :(
Từ bài đầu tiên em/tớ đã nói vì ko biết chọn tên nào nên đành phải dùng từ vấp ngã,nghe hơi nặg nề :|
Ở cái tuổi này thì rất hiếm có cái gọi là vấp ngã đau đớn mất đi tất cả,thế nên mục đích của cái topic này chỉ để chia sẻ tâm sự những lúc buồn bã tự ti chán đời bla bla..... của bản thân thôi.
Thôi đành đổi tên topic cho dễ bề viết lách vậy:)
 
Re: @__@Chán đời thì vào đây kể lể! #~~#

Kha ơi đấy chỉ là ý kiến cá nhân của chị Tiên thôi, có gì đâu mà phải đổi tên topic :D mất hay đi. Nếu muốn kể lể thì vào topic Nhật ký là được rồi mà.
@chị Tiên: vầng, nói thì rất dễ. Em đã bảo chị có lòng tự tin vào bản thân mà :|
 
Re: @__@Chán đời thì vào đây kể lể! #~~#

Ko em ạ. Chị bảo em nhầm là ở chỗ em bảo chị " rất có lòng tự tin vào bản thân " ấy :">
Chứ chị là điển hình của một kẻ chỉ biết chửi rủa cuộc đời và trách cứ bản thân :|
Còn í kiến của các em thì chị no comment :-??
 
Back
Bên trên