Cả nhà hôm nay sao xìu vậy? không thấy ai cả? góp cho mọi người mấy câu chuyện vậy
Anh Tuấn nhà ta tính sợ chó lắm, chẳng là mấy lần bị chó dại cắn rồi. Lại nghe nói là chó đẻ thì còn dữ dằn hơn nữa, nên cứ thấy chó đẻ là anh tránh xa. Tránh ma chẳng mất mặt nào mà.
Nhưng mà ông trời không giúp anh Tuấn lắm, cưới vợ được gần một năm thì đến ngày vợ đẻ, Tuấn lo lắng lắm, luôn tránh xa đề phòng bất trắc.
Nhưng mà ... vợ chồng với nhau, tránh mãi thế nào được, có một lần chị vợ gọi mang cơm vào. Chối mãi không được, lại không nhờ được ai, anh Tuấn đành đích thân ... đưa cơm.
Áo giáp mặc vào, tay cầm gậy dài, tay cầm bát cơm, anh Tuấn rón rén đi vào.
Được chồng đich thân đưa cơm vào, lại trông điệu bộ như vậy, chị vợ không nhịn nổi, phì cười ... bỗng .... xoảng xoảng ... đã thấy anh Tuấn vứt cả bát cơm, vứt cả gậy, co cẳng chạy mất tiêu ... :mrgreen:
Anh Tuấn nhà ta tính sợ chó lắm, chẳng là mấy lần bị chó dại cắn rồi. Lại nghe nói là chó đẻ thì còn dữ dằn hơn nữa, nên cứ thấy chó đẻ là anh tránh xa. Tránh ma chẳng mất mặt nào mà.
Nhưng mà ông trời không giúp anh Tuấn lắm, cưới vợ được gần một năm thì đến ngày vợ đẻ, Tuấn lo lắng lắm, luôn tránh xa đề phòng bất trắc.
Nhưng mà ... vợ chồng với nhau, tránh mãi thế nào được, có một lần chị vợ gọi mang cơm vào. Chối mãi không được, lại không nhờ được ai, anh Tuấn đành đích thân ... đưa cơm.
Áo giáp mặc vào, tay cầm gậy dài, tay cầm bát cơm, anh Tuấn rón rén đi vào.
Được chồng đich thân đưa cơm vào, lại trông điệu bộ như vậy, chị vợ không nhịn nổi, phì cười ... bỗng .... xoảng xoảng ... đã thấy anh Tuấn vứt cả bát cơm, vứt cả gậy, co cẳng chạy mất tiêu ... :mrgreen: