Ai thích Avril Lavigne thì vào đây

See? Tớ đây vẫn còn dễ tính chán. Thế kia mới gọi là chê chứ.
 
Trời đất, không thích thì thôi, có cần nói Avril như con rồ thế không? :( Mỗi người đều có ý kiến riêng và tớ đều tôn trọng. Và tớ lập ra cái thread này là muốn chia sẻ cùng những bạn thích Avril giống tớ, thế thôi. Xin đừng có những lời lẽ quá khích như thế.
 
Các bạn nên tôn trọng người viết một chút. Ko nên đụng chạm quá như thế.
 
hìhì xin lỗi, tại tôi thấy cái phong cách của bé này chẳng giống ai, cứ hâm hâm thế nào... thôi không vào topic này nữa :D Đừng để ý nhé :lol:
Quan trọng là đối với Phương Arvil rất tuyệt vời , đúng không? ;)
 
Không thích nghe chê chứ gì? Đọc cái này đi vậy. Chắc bạn Phuongie đọc rồi, nhưng tớ vẫn post lên cho mọi người cùng đọc.

Anything but ordinary. That's putting it mildly when describing Avril Lavigne. A skater-punk, a dynamic spirit, a true wild child. One of those rare creatures who started wowing people with her voice and character at around age 2. A small-town kid who couldn't sit still in class but had the confidence and determination to take off, virtually on her own, to hone her songwriting skills in New York City and Los Angeles. A startlingly up-front and outrageous 17-year-old with everything it takes to reach stardom-completely on her own terms. "I'm just coming out and I'm going to clearly be myself-I write what I feel, I never worry what others think, " Avril avows. "I'm gonna dress what's me, I'm gonna act what's me and I'm gonna sing what's me."

Avril does exactly that on her debut CD, Let Go, flaunting sassy vocals, a crystal clear voice with real-girl lyrical style. "Anything But Ordinary" is a rockin' ode to individuality, while guitar-driven first single, "Complicated," is a simple song that kicks pretenders to the curb. The string-inflected "I'm With You" reaches out for connection to reflect Avril's more mellower side, but tracks like "Losing Grip" and "Unwanted" courageously confront rejection and betrayal with all the heaviness such subjects demand. Then there's "My World" and the metaphoric "Mobile," which perfectly articulate the Avril experience. "I have this awesome opportunity to fulfill my dream. I am all over the place, flying here and there, going through different stuff every day," she explains. "This is my lifestyle, but I wouldn't want a normal life or I'd get bored."

Apparently, Avril was born for such insanity. A middle child who "always wanted to be the center of attention," she was bound to bust out of Napanee, Ontario, population 5,000. "I always knew this was what I had to do," she says. "I remember when I was really young, standing on my bed like it was a stage, singing at the top of my lungs and visualizing thousands of people surrounding me." She segued from her bedroom to singing, well, whenever and wherever she could-starting in church singing gospel music, and on to festivals, then singing country music at fairs and talent contests-until she was discovered by Arista Records.

On a writing trip to NYC, Avril caught the attention of Antonio "LA" Reid, who snapped her up and signed her to Arista. At 16, she moved to Manhattan and began work on her debut CD. Avril plunged into the creative process. "I love writing," she explains. "When I get upset and really need to get it out of me I go to my guitar. Sometimes I feel like my guitar is my therapist."

Although Avril virtually lived in the studio during that New York stint, her efforts didn't pay off at first. "I started working with these really talented people, but I just wasn't feeling it; the songs weren't representative of me," she admits. "Then they started talking about having people write for me, but I had to write myself. I had to do my music. It was a really stressful time, but I never considered giving up." Instead, she flipped coasts. Los Angeles gave Avril the fresh start she needed.

It was there that she hooked up with producer/songwriter Clif Magness, and "I was like, ŒYeah! I've found my guy!'" she enthuses. "We totally clicked, because he just let me guide; he really understood me and let me do my thing." The songs for Let Go began pouring out, with Magness at the helm as well as up-and-coming production team the Matrix. Soon after Avril hooked up with Nettwerk Management who've steered the careers of Sarah McLachlan, Dido, Coldplay, Barenaked Ladies and Sum 41.

Avril couldn't be happier with the way the album turned out. "In this past year I've really grown as a writer. ŒComplicated' wasn't written about anyone in particular. It is basically about life, people being fake and relationships." As to one of her favorite tracks, "Losing Grip," she says, "That is definitely one of my ex-boys-he didn't give me what I needed emotionally." Avril laughs, "It doesn't matter now, and plus I got a good song out of it."

Now that her album is done, Avril can't wait to get out and play. She jokes, pointing out that touring with her own sk8er punk band of rocker boys probably won't be all that different from her childhood, "I was always a tomboy and I guess I still am. I played hockey during the fall /winter and baseball in the summer. I loved playing with the boys.

But Avril's music is capable of reaching the girls and the guys, and more than a few adventurous adults too-and she's chomping at the bit to bring it to Œem. "I can't wait to be out there; I want to rock the world! I want people to know that my music is real and honest -it came from my heart. I was just being true to myself."

Avril's real, all right. And ordinary? Anything but.
 
Bài này có đôi chỗ hơi bốc phét tí, nhưng thôi, nghệ thuật lăngxê mà.
 
Hì, không cần phải xin lỗi mà. Chê Avril thì cũng được, vì mọi người đều có ý kiến riêng, miễn là đừng quá mức, và ít ra thì cũng reasonable 1 tí...hì.... :)
 
Này em Ngân ơi! em đừng có mà đem Avril ra so sánh voi Brit đi, khập khiễng lắm nhá chị nói thật về trình độ sáng tác thì Brit chẳng đáng là gì so với Avril đâu, giọng Brit thi co thể la hay thật đấy nhưng mà làm sao khoẻ bằng Avril được chứ. em thử xem lyric của Avril với Brit xem ai hay hơn, ai trí tuệ hơn. Avril is no1
 
Úi giùi ui, bạn Thu Hương nói mới mát lòng mát dạ làm sao. Nhưng nói chung là tớ cũng chả ghét Brit, vì thật ra Brit cũng có nhiều chỗ hay. Nói chung so sánh Brit với Avril là khập khiễng, vì mỗi người có 1 phong cách riêng khác hẳn nhau. Vả lại, so sánh những người trong cùng 1 dòng nhạc đã khó, huống chi Brit và Avril, 1 người teenpop, 1 người rock. He he... tớ thì tớ chỉ có 1 câu: BRIT IS HOT, AND MY AVRIL IS SO COOL.
 
Ê có nhân nào ở đây thích Linkin Park ko nhẩy? hay Destiny Child hay Justin làm quen coi nói chung la có ai thích nghe R'n'B gióng tôi ko?
 
Xem clip thấy Arvil như con rồ hé hé ..<=== rock chick mà không rồ thì không phải là rock chick, chị gái ơi.
 
Hé hé... chả hiểu em đang nói ai ở đây ( look around)... chị gái nào thế hả em trai?
Rồ là rồ thế nào?
 
haha, chị Hương, fan cứng của Linkin Park từ hồi One step closer mới ra single đây. Nhưng cái thứ mà Arvil hát thì quá là tầm thường.
 
Hu'hu'',Avril Rockss :lol: :drummer: :drummer: :-*
 
Avril hat chang tam thuong may^',voi ca ngoai thread da ghi ro la Ai thich Avril thi vao ko thich thi thoi dung co ma che boi!!
 
aaicon8.gif

aaicon9.gif
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
híc, lúc đầu mới nghe Avril còn thấy hay hay, về sau đài bật nhiều, nghe mãi mới phát hiện ra là chẳng hay gi ca. hehe. Ma nói thật chứ Avril hát live nghe chán kinh khủng, nghe giọng cứ ngang ngang, hic
 
Em nào thích Avril thì nên nghe Alanis Moissette xem (album "jagged little pill"). Cả hai cô này đều là người Canada, giọng hát và phong cách hơi hơi giống nhau, vì thế Avril thường hay được so sánh với Alanis. Lần đầu tiên nghe bài "complicated" anh cứ đinh ninh là của Alanis, hóa ra không phải. Cô Alanis (đoạt giải grammy năm 96 gì đó) tất nhiên "già" hơn cô Avril nhiều nên lyric cũng già dặn hơn. Album thứ 2 của Alanis là "supposed former infatuation junkie" - album đầu tay hay bao nhiêu thì cái album này lại chán phèo. Tuy nhiên, trong album này có bài "thank you" với video clip khá "ấn tượng" chắc nhiều người biết.
 
Back
Bên trên