AC Milan - Tinh hoa của bóng đá tấn công

Brown đi chắc đá ngon hơn, ở MU dzớp :))
Đến 7M đấy. Giá cầu thủ giờ 8-|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gazy Newvile :-"

Mà tính ra Brown cũng đc :-? Chỉ sợ ko hợp với bóng đá Italia, suốt ngày phạm lỗi thỉ khổ :))

Giờ này Milan vẫn chưa accept đc thằng nào :-< Đang offer Berbatov ko bỉt đc ko.
 
Nesta: Chúng tôi vẫn chiến đấu dù không có Maldini

Alessandro Nesta tin chắc rằng Milan vẫn sẽ là một đội bóng hùng mạnh sau khi đội trưởng Paolo Maldini của họ từ giã sự nghiệp
Huyền thoại 39 tuổi của Milan, Paolo Maldini sẽ giã từ sự nghiệp thi đấu đỉnh cao cuối mùa giải này sau một phần tư thế kỉ đầy vinh quang.

Hiện tại, người ta chưa thể tưởng tượng một Milan không có hậu vệ Maldini trong đội hình sẽ ra sao. Sự thật anh đã là một phần hình ảnh của Milan từ khi anh bắt đầu sự nghiệp 23 năm trước, tháng Một năm 1985.

Một vài người cho rằng CLB sẽ cần một thời gian nào đó để quen với việc thiếu vắng số 4 trong đội hình ra sân. Và có người còn cho rằng với những ảnh hưởng quá lớn của Maldini trong lối chơi của nhà ĐKVĐ Champions League, CLB sẽ bị chao đảo một thời gian.

Mới đây, một hòn đá tảng khác trong hàng thủ của Milan, Alessandro Nesta cho biết sự ra đi của Maldini tuy đáng tiếc song không ảnh hưởng đến tương lai của đội bóng. Anh nói: “Nhiệm vụ của những hậu vệ như chúng tôi là làm sao để các Milanista không thấy quá nuối tiếc người đội trưởng của họ. Trong mọi trường hợp, tôi tin chắc chúng tôi sẽ vẫn chơi tốt dù một người vĩ đại như Maldini đã ra đi”.

Maldini mới đây đã thổ lộ mong ước có một sự kết thúc hoàn hảo là giành chiến thắng tại trận CK Champions League trên sân Luzhniki Stadium tại Moscow ngày 221/5 tới. Với một nụ cười trên môi, anh nói: “Tôi đã vẽ nên trận đấu chia tay của mình. Phải, đó sẽ là trận đấu tại Moscow”.


Maldini: Pato sẽ giúp chúng tôi​

Hậu vệ huyền thoại của Milan tin rằng đội bóng của anh sẽ trở lại mạnh mẽ trong nửa mùa giải còn lại nhờ sức mạnh của chàng tiền đạo trẻ Pato.

Nhà ĐKVĐ Châu Âu đã trải qua nửa đầu mùa giải mà không giành được chiến thắng nào trên sân nhà San Siro. Điều đó khiến cả Maldini và những chuyên gia bóng đá đều kinh ngạc.

Maldini tỏ ra khá bức xúc: “Đối với cá nhân tôi, điều đó thật không thể hiểu nổi. Thật khó lí giải tại sao một Milan hùng mạnh trên sân khách lại gặp quá nhiều vấn đề trên sân nhà như vậy. Một vấn đề rõ nhất mà ai cũng thấy là chúng tôi ghi quá ít bàn”.

Maldini có kế hoạch sẽ gác giày khi mùa giải này kết thúc. Song ước muốn của anh là được kết thúc sự nghiệp vinh quang cuả mình bằng chiến thắng tại trận CK Champions League dường như quá xa vời. Tất cả hi vọng của anh lúc này đặt vào một cầu thủ chưa bằng nửa niên kỉ của anh, đó là Pato. Pato, tiền đạo 18t của Brazil đã gây được ấn tượng mạnh với số 4 huyền thoại của Milan và anh hẳn sẽ rất vinh hạnh khi được giành cho những lời khen như thế này: “ Pato tuy trẻ tuổi, nhưng cậu ấy không sợ gánh vác trọng trách. Cậu ấy đã hoàn toàn là người của Milan, và một cách lý thuyết thì cậu ấy cực nhanh và mạnh. Pato và Ronaldo sẽ đem lại thắng lợi cho chúng tôi trong năm 2008”.

Ronaldo có vẻ đã thoát ra khỏi tình trạng chấn thương liên tiếp và đã khai pháo mở màn cho Milan tại Dubai. Cả hai tiền đạo trên sẽ có mặt trong đội hình ra sân của Milan ngày 13 tới khi họ tiếp Napoli trên sân nhà. Hi vọng nửa mùa giải này, Milan sẽ thành công.


Milan 'chia rẽ' vì Ronaldinho​
Có thể siêu sao sinh năm 1980 sẽ không về Milan trong tháng 1/2008 như giới truyền thông xứ sở mỳ ống đợi chờ, vì ông HLV trưởng Ancelotti có vẻ không thích anh.

Bấy lâu nay, Ronaldinho vẫn luôn là mục tiêu số một của chủ tịch Milan, Silvio Berlusconi. Theo tờ Marca (Tây Ban Nha), sau khi đã có bộ ba Kaka - Ronaldo - Pato, nhân vật đứng vị trí thứ 51 trong danh sách những người giàu nhất thế giới này (gia sản 11 tỷ USD) muốn bổ sung thêm cựu cầu thủ hay nhất thế giới để hoàn tất hàng tấn công siêu đẳng mang bản sắc Brazil.

Tuy nhiên, suy tính của ông dường như đang đi ngược với ý định của HLV trưởng Carlo Ancelotti, người thích Milan bỏ ra thật nhiều tiền để mua hậu vệ trẻ được đánh giá là hay nhất thế giới - Sergio Ramos (Real Madrid).

Cũng theo nhật báo thể thao có trụ sở tại thủ đô Madrid, trong trường hợp tăng cường hàng công, nhà cầm quân 48 tuổi không khoái sử dụng Ronaldinho, cầu thủ đang đánh mất phong độ tại Barca. Ngược lại, ông muốn có trong tay một đồng đội của cầu thủ này là tiền đạo Samuel Eto'o.

Trong vòng chục năm gần đây, Milan đã tậu không ít ngôi sao tấn công từ Liga, như Jose Mari, Javi Moreno, Rivaldo hay mới nhất là Ronaldo. Nhưng chưa ai trong số họ thành công dưới màu áo sọc đỏ đen.
 
...một số tin tức đáng chú ý

Gourcuff
I Don't Want To Leave Milan

Iêu Gourcuff vl >:-D< ở lại cạnh tranh vs Seedorf chứ tội gì :> 2 năm nữa thôi 8-> Gourcuff-Kaka-Pato :x

Milan Offer Gilardino For Frey

Tin này được đồn đại mấy ngày hnay, nhưng chiều qua thì Milan đã chính thức đặt Gilardino lên bàn đàm phán vụ chuyển nhượng TM Sebastian Frey về San Siro.

Mourinho & Drogba Linked With Milan Again

Với việc tiền đạo người Bờ Biển Ngà lên tiếng sẽ rời Chels vào cuối mùa giải này, khả năng Mourinho và Drogba sẽ tái hợp ở Milan ngày càng có cơ sở. Có thể điều này sẽ diễn ra trong cuộc tái thiết Milan vào hè 2008.

Amauri Could Move In January
Kiểu này thì Amauri đi chắc :)), Milan hoặc Juve, ko thích thằng này lắm nhưng mong nó cũng đừng về Juve :( Juve mới offer đc Van Der Vaart 11M ngon vãi ái, sắp có đc Mascherano, Zambrotta cũng liên hệ về, giờ thêm Amauri nữa thì tlvl :-ss
 
Hãy xem quả bóng Vàng thế giới năm 2007 và cũng là tiền vệ vô đối nhất của AC nói gì nè:

Kaka: Chúng tôi không ngại Arsenal​
Tiền vệ suất xắc nhất TG của Milan, Kaka cho biết đội bóng của anh không hề lo ngại cuộc chạm trán với đội đang dẫn đầu English Premiership Arsenal.
Kaka đã có cuộc gặp gỡ với các fans tại Dubai trong chuyến tập huấn của Milan, và tại đó anh đã đưa ra những tuyên bố trên.
Trước khi vòng knock-out cúp C1 năm nay bắt đầu, nhiều người đã dự đoán một tương lai khó khăn cho nhà ĐKVĐ, vì đội bóng “già” này sẽ được thử thách phải những pháo thủ trẻ tuổi của Arsenal. Tuy nhiên, chàng tiền vệ 25 tuổi này bác bỏ hoàn toàn lập luận đó.
Theo anh, Milan có lý do để tin vào chiến thắng của mình, do mùa giải trước họ cũng đã vượt qua những đối thủ rất khó nhằn đến từ đảo quốc sương mù. Những chiến thắng trước Manchester United và Liverpool trên con đường tiến tới chức vô địch cho thấy họ đủ sức vượt qua những đội bóng mạnh nhất của nước Anh.
Kaka nói: “Chúng tôi đã đánh bại hai đội bóng Anh mùa giải trước cho nên chúng tôi sẽ không gặp vấn đề gì với Arsenal”.
Sau khi nhận được giải thưởng “Cầu thủ suất xắc nhất năm” của FIFA, Kaka cho biết anh càng cảm thấy phải đóng góp trên 100% năng lực cho thành công của Milan.
Thay vì tự thoả mãn với những gì đạt được, chàng tiền vệ điển trai lại muốn thể hiện tốt hơn nữa khi Serie A trở lại.
Anh thổ lộ với các Fans tại Dubai: “Mỗi năm, tôi cảm thấy trách nhiệm đối với bản thân, đối với đội bóng và đối với người hâm mộ càng lớn thêm. Tôi phải hoàn thành vai trò của mình không phải đơn thuần là cho cá nhân tôi mà là vì những bước tiến chung cuả Milan”. \:d/
 
chú kaka này cứ phải ăn phát gầm giày của eboue ;))
đổi lại flamini , cesc , hleb với rosícky bị gattuso với pirlo băm cho vài tháng chống nạng
8->
 
Gatuso đầu gấu éo chịu được luôn, hồi World Cup đang đá thì thằng cha này xông ra tẩn cả sếp của mình hồi 2006 ( tên là gì tự nhiên quên mất) một trận, mấy thằng ban huấn luyện phải xông ra can. Nếu bọn flamini, cesc, hleb với rosícky mà gặp phải "con trâu điên" này chắc là vào bệnh viện Việt Đức hoặc Bạch Mai nằm cả đời
 
đúng là ko dây đc với Rhino đâu :))
Milan sau kỳ chuyển nhượng mùa đông đảm bảo mạnh
 
anh Phong nói thế nào chứ PIRLO thi băm đc ai :)):))

Andrea Pirlo, sự bắt đầu của một trường phái mới hay chỉ là một hiện tượng kì thú?
Bóng đá trở thành môn thể thao hoàn thiện từ thế kỉ 18. Trong suốt một thời gian dài, nó là một trò choi mang tính biểu diễn cao. Các sơ đồ chiến thuật đã có, nhưng nó không quá quan trọng. Đó là thứ bóng đá thơ ngây kéo dài tới tận đầu những năm 1960 khi mà các sơ đồ với 4 đến 5 tiền đạo được phổ biến và thịnh hành.

Để đối phó với sự xưng hùng xưng bá của Real Mađri và Benfica tại C1, một triết lý bóng đá mới đã ra đời. Nó đối lập hoàn toàn với phong cách thi đấu trước kia. Nó được áp dụng rộng rãi ở Italy và mang đến những thành công rực rỡ cho Calcio tại đấu trường châu lục, nhất là Inter. Nó là sản phẩm tuyệt vời của HLV người Argentina - Helenio Herrera. Vâng, nó là Catenaccio. Tuy nhiên, trường phái này cũng không tồn tại quá lâu. Nó bị đưa vào bảo tàng sau những thành công của lối đá tấn công tổng lực (total football) cùng sự chỉnh sửa của luật việt vị. Thực ra điểm yếu của chiến thuật catenaccio đã lộ rõ từ thất bai 1-2 của Inter trước Celtic năm 1967.

Và sau đó, khi HLV người Hà Lan Rinus Michels phát triển thứ bóng đá tổng lực, trường phái này đã đi vào quên lãng. Trường phái total football này đã làm vinh danh bóng đá Ha Lan tại thập kỉ 70 khi Ajax dành 3 chức vô địch C1, Ha Lan vào đến chung kết World Cup 74, 78. Song nó cũng đi vào quá sứ sau sự suy tàn của Barca - "Dream Team". Thực ra trường phái này đã mất vị trí độc tôn vào tay một trường phái khác, cá nhân hơn nhưng ít hao tổn sức lực hơn. Đó chính là sơ đồ 4-4-2 với tiền vệ hình con thoi hay rõ hơn là 4-3-2-1 hay 4-1-2-1-2 mà trong đó vị trí của hộ công chính là linh hồn của đội bóng. Ðó chính là sơ đồ 4-4-2 với hàng tiền vệ con thoi hay rõ ràng hơn là 4-3-1-2 hay 4-1-2-1-2 mà trong dó vị trí chủ công chính là linh hồn của đội bóng. Có Maradona, Argentina đoạt cúp vàng. có Platini, Juve vô địch C1, Pháp vô địch Euro. Lối chơi này một lần nữa giúp Pháp dành vinh quang, và biến Zidane thành huyền thoại. Nhưng, sau khi Zidane giã từ sự nghiệp, trên thế giới đã không còn những số 10 kinh điển. Riquelme, người có lẽ là duy nhất còn có được lối chơi của một số 10 đúng nghĩa thực chất là một kẻ thất bại. Anh không có chỗ đứng ngay trong những CLB hạng trung, và chính anh là biểu tượng thất bại của Argentina. Vạn vật đều có tương sinh, tương khắc, trong bóng đá cũng vậy, chẳng có sơ đồ nào giữ được vị trí độc tôn mãi mãi. Và các sơ đồ với số 10 cổ điển đã không còn hợp lý trong bóng đá hiện đại. Trong hơn 2 thập kỉ, các tiền vệ phòng ngự đã học được rất nhiều, đã biết cách khắc chế các số 10. Và vì vậy các tiền vệ phòng ngự giỏi ngày càng nhiều. Họ có thể lực, chịu khó đeo bám, không ngần ngại phạm lỗi. Hơn nữa các HLV sẵn sàng đưa sơ đồ gồm 2 tiền vệ trụ để khắc chế các số 10.

Riêng với bóng đá Italy, những thất bại của một thế hệ hào hoa với những số 10 xuất sắc như R. Baggio, Del Piero, F. Totti, rõ ràng đã đặt ra một bài toán khó mà muốn đưa Italy lên đỉnh cao họ phải giải được nó. Họ không thể tiếp tục dùng những số 10, nhưng người Ý cũng không thể chiến thắng chỉ với những công nhân, những người chăm chỉ nhưng ít sáng tạo. Để chiến thắng họ cần một bộ óc siêu việt để dẫn đường.

Và như một phần tất yếu của lịch sử, đã có một sơ đồ chiến thuật mới được khai sinh, nó giải quyết được những khó khăn của bóng đá Ý nói riêng và cũng là một cách khắc chế tình trạng dư thừa tiền vệ trụ xuất sắc. Sơ đồ này có mầm mống từ Liedholm, người đã tạo ra một mẫu tiền vệ mới, mà học trò của ông là Ancelotti. Tuy nhiên, sơ đồ đó chỉ trở nên rõ ràng khi chính Ancelotti làm HLV, còn người thực thi là một kẻ bỏ đi ở Inter: Andrea Pirlo. Trong sơ đồ của Ancelotti, Pirlo từ một hộ công đã được kéo lùi xuống, đá ở vị trí thấp nhất trong hàng tiền vệ. Nhưng vai trò của anh không phải là phòng ngự. Ance trông mong gì ở anh? Pirlo có những cú sút phạt tuyệt đẹp, nhưng anh không bằng Juninho. Anh có kĩ thuật khá tốt, nhưng không thể so với các số 10 nổi tiếng. Hơn nữa anh lại không có một nền tảng thể lực, thể hình tốt. Nhưng hơn bất kì một HLV nào khác, ông hiểu và biết cách phát huy tối đa điểm mạnh của Pirlo. Trong giai đoạn thừa mứa các tiền vệ trụ xuất sắc, đã có nhiều sơ đồ chiến thuật được khai phá nhằm chống lại xu hướng này. Đó là những sơ đồ dùng tới 2 tiền vệ công (4-3-2-1), (4-2-2-2) hoặc 3 (4-2-3-1). Tư tưởng của việc dùng những sơ đồ này là dùng cương chế cương, sử dụng nhiều tiền vệ tấn công để chống lại các sơ đồ mang tính phòng ngự cao.

Nhưng Ance, một người từng chơi bóng ở vị trí tiền vệ phòng ngự lại tìm ra một phương án mới. Tư tưởng của ông là lấy nhu chế cương. Người ta có câu "Nhượng nhất bộ, hải khoát thiên không - Lùi một bước thấy biển rộng trời cao". Chắc hẳn rằng, vì từng chơi bóng ở vị trí thấp trong hàng tiền vệ, Ancelotti rất thấu hiểu điều này. Ông vẫn sử dụng những tiền vệ công ( R. Costa, C.Seedorff, R. Kaka) nhưng người đóng vai trò là một số 10 lại được bố trí lùi lại, ẩn mình trong vai trò của một tiền vệ trụ. Ancelotti hiểu rằng, Pirlo không có đủ kĩ thuật và thể lực để cạnh tranh với những tiền vệ to khoẻ, có sức càn lướt tốt. Nhưng Pirlo lại có một nhãn quan chiến thuật tuyệt vời, cùng khả năng chuyền bóng dài với độ chính xác cực cao. Việc kéo anh lùi lại khiến anh vừa có được khả năng bao quát sân tốt hơn, lại vừa tạo cho anh một không gian đủ rộng rãi để xử lý và điều phối bóng.

Có lẽ tư tưởng của Ancelotti đã xuất hiện từ khi ông còn là một học trò của Liedholm. Nhưng ông chỉ thực hiện được nó khi có một con người đầy đủ phẩm chất để nắm giữ vị trí quan trọng nhất trong sơ đồ này. Thực sự là vai trò của Pirlo là một phát kiến mới, nó khác hoàn toàn với các tiền vệ khác. Pirlo không phải là một tiền vệ trụ bởi nhiệm vụ chính của anh là phát động tấn công. Anh càng không phải là một số 10 đích thực vì anh thi đấu quá xa khung thành đối phương. Anh cũng chẳng phải là tiền vệ trung tâm trong mô hình (4-4-2) cổ điển. Trong mô hình đó có 2 tiền vệ trung tâm cùng công, cùng thủ, hoạt động liên tục. Rõ ràng Pirlo không giống thế. Anh là một mẫu tiền vệ riêng mà ở đây xin mạn phép được gọi là "tiền vệ kiểu Liedholm". Trước Pirlo, đã có những người chơi bóng khá giống anh. Đó là D.Albertini và chính C.Ancelotti. Tuy nhiên, về cơ bản lối chơi của họ khác hẳn Pirlo. Ance thi đấu trong một đội bóng đồng đều, cực mạnh ở cả 3 tuyến, vì vậy vai trò của ông không quá quan trọng. Albertini có những đường chuyền dài rất sắc sảo, chính xác nhưng nhiệm vụ chính của Albertini vẫn là thu hồi bóng. Vì vậy có thể nói Pirlo là người đầu tiên thi đấu với vai trò này.

Thực tế đã cho thấy sơ đồ do Ancelotti khám phá ra này đã phát huy tác dụng rất lớn. Nó là nền tảng trong những thành công của Milan tại Champions League trong 5 năm qua, và Scudetto 2004. Nó cũng là lời giải cho bài toán mà người Italy đã mất hơn 20 năm để tìm ra. Trong hơn 20 năm, người Ý đã có những số 10 xuất sắc: từ R. Baggio, R. Mancini đến A. Del Piero, F. Totti. Tuy nhiên, họ không thể nào so được với D.Maradona, Z. Zidane, và cả M. Platini. Người ta có thể đổ lỗi cho sự không may mắn như các trận chung kết World Cup 94' và Euro 2000, nhưng rõ ràng có một điều gì đó rất không ổn.

Tuy nhiên, phát minh của Ance chính là chìa khoá đưa đến thành công của Italy tại World Cup 2006. Lippi không áp dụng mô hình giống hệt Milan bởi giữa Milan và Italy có sự khác biệt rõ rệt về nhân sự. Italy không có những tiền vệ công xuất sắc như Kaka và Seedorff, nhưng Italy lại có một hàng thủ cực kì vững trãi cộng với sự cơ động ở hai cánh. Song, Italy và Milan có một điểm chung, đó là Andrea Pirlo. Cả Lippi và Ance đều sử dụng Pirlo là bộ óc của đội bóng, là người phân phối và điều tiết trận đấu. Và cả hai đều thành công, những thành công nối tiếp nhau. Nhưng liệu với những thành công liên tiếp đó, liệu chúng ta có thể gọi sơ đồ mà Ancelotti khám phá ra là một trường phái hay không?

Câu trả lời có lẽ là không! Để một mô hình trở thành một trường phái, nó phải chứng tỏ được sự ưu việt và được sử dụng phổ biến trong một thời gian nhất định. Tất cả các mô hình catenaccio, mô hình total football hay mô hình dựa vào những số 10 đều thực hiện được những điều trên. Do vậy nó được gọi là trường phái.

Mô hình "tiền vệ kiểu Liedholm" đã đạt được những thành công với Pirlo, nhưng nó cũng có những điểm yếu rất dễ nhận ra.
Chúng ta hầu như không thể kiếm được một cầu thủ kiến thiết tốt như Zidane lại thu hồi bóng tốt như Makelele. Vì vậy, có thể nói, khi sử dụng một "tiền vệ kiểu Liedholm", sẽ gặp khó khăn trong phòng ngự, nhất là vào giai đoạn hiện nay khi đẳng cấp của các trung vệ có chiều hướng đi xuống. Nếu sử dụng một một "tiền vệ kiểu Liedholm", khi đối phương tấn công, để hỗ trợ phòng ngự, các tiền vệ bên cạnh phải co lại để giúp đỡ, nhưng nó có thể tạo ra lỗ hổng lớn ở biên. Còn nếu không hỗ trợ, các trung vệ sẽ đối mặt với các đợt tấn công thẳng vào trung lộ. Chính điều này sẽ gây ra rất nhiều khó khăn cho các tiền vệ, nhất là khi đối mặt với các đội bóng sử dụng phương châm:"dùng lực phá trí".

Nhưng có lẽ, còn có hai nguyên nhân lớn hơn khiến cho mô hình này khó lòng trở thành một trường phái.
Thứ nhất, Pirlo là một mẫu cầu thủ hoàn hảo cho mô hình này. Nhưng sau Pirlo là ai? Những người nào có thể phổ biến mô hình này? Trên thế giới mới xuất hiện 2 người có tiềm năng trở thành Pirlo đệ nhị: Montolivo và Aquilani. Nhưng để trở thành "Pirlo mới", có lẽ còn quá sớm để khẳng định.

Thứ hai, đây có lẽ là nguyên nhân quan trọng nhất. Thực ra khi ngày càng được thương mại hoá, đồng tiền đã làm thay đổi toàn diện thế giới bóng đá. Dưới sức ép của đồng tiền, vai trò của HLV ngày càng quan trọng. Nhưng sơ đồ chiến thuật của quá khứ và hiện tại được nghiên cứu tỉ mẩn. Thậm chí ở một khía cạnh nào đó, nó đã trở thành một khoa học, đựoc CNTT(IT) số hoá. Họ hiểu cặn kẽ điểm mạnh và yếu của từng sơ dồ, đề ra nhiều phương án khác nhau để khắc chế. Vì vậy, bóng đá đang nằm trong giai đoạn rất đa dạng thậm chí là hỗn loạn về mặt chiến thuật. Ngay cả nhưng trường phái thuộc về quá khứ, catenaccio, total football... tuy thực tế không còn tồn tại một cách thuần tuý như trước kia, nhưng nó vẫn được áp dụng trong hiện tại, và có rất nhiều biến dạng. Và chính sự đa dạng này đã giết chết các trường phái. Nó chỉ ra rằng không một mô hình nào là tối ưu, là độc tôn nữa. Các đội bóng có những chiến thuật khác nhau. Bản thân mỗi đội bóng cũng sử dụng nhiều sơ đồ trong một mùa bóng, thậm chí là trong một trận đấu.

Vì những lí do đó, những sáng tạo của Ancelotti khó có thể gọi là một trường phái, và A. Pirlo có lẽ chỉ là một hiện tượng kì thú của bóng đá thế giới, một ly cocktail độc nhất vô nhị (Kazenka) mà thôi.

Nhưng nếu trong năm 2008, sơ đồ này lại phát huy tác dụng, Milan bảo vệ thành công chức vô địch Champions League, Italy vô địch Euro, Pirlo đoạt Quả bóng vàng, biết đâu mô hình này lại được thịnh hành và trở thành một trào lưu mới. Khi đó Ancelotti và A. Pirlo sẽ đi vào lịch sử bóng đá như những người đầu tiên khám phá và thực hiện trường phái này.
 
nếu là patse về thì nên ghi rõ nguồn

còn ở trên kia nói thêm pirlo vào để chú tuyên b sướng ý mà ;))
 
Mà sao Montolivo với Aqui đều là AMC mà, có thấy đá dưới tiền vệ đâu:(
TÍnh ra hồi trước Fabre còn đá lùi thì cũng có thể gọi là "Pirlo đệ nhị"
 
Aquilani là MC thôi, chạy khắp sân,tranh chấp hơi tốt:> ko giống Pirlo tí nào đâu:)) mỗi cái chấn thương liên tục 2 năm nay:((
 
Kaka sẽ vắng mặt trong trận đấu với Napoli?
Ngôi sao sáng trong đội hình của Milan, tiền vệ Kaka có thể không ra sân khi họ tiếp Napoli chủ nhật này do anh đã gặp một chấn thương trong quá trình luyện tập.

Trong một buổi tập của Milan ngày hôm qua, cầu thủ suất xắc nhất Châu Âu và Thế Giới năm 2007 đã va chạm với người đồng đội Yoann Gourcuff và dẫn đến chấn thương bả vai.

Va chạm đó đã khiến Kaka trải qua một đêm không hề dễ chịu và anh buộc phải vắng mặt trong trận đấu giao hữu với ĐTQG Các Tiểu Vương Quốc ẢRập thống nhất.

Nếu Kaka không kịp hồi phục vào cuối tuần này, đó sẽ là một đòn đau với ông HLV Carlo Ancelotti. Điều đó sẽ phá huỷ ý định của ông là biến chàng tiền vệ 25t này cùng với tài năng trẻ Alexandre Pato và tiền đạo mới hồi phục Ronaldo thành 3 mũi nhọn tấn công của Milan trong nửa mùa giải còn lại.
Trong khi sự xuất hiện của Kaka còn đang bị đặt dấu hỏi thì Milan vui mừng chào đón sự trở lại kịp lúc của Ronaldo. Tiền đạo mang ngoại hiệu “Người ngoài hành tinh” tìm lại phong độ của mình một cách đầy “bất ngờ’ và nếu không có gì quá “bất ngờ” xảy đến anh sẽ ra sân lần thứ hai trong một trận đấu chính thức tại Serie A mùa giải này vào Chủ Nhật tới.

Rõ ràng nhà ĐKVĐ Châu Âu rất muốn làm gỏi đối thủ Napoli tại San Siro cuối tuần này. Và Napoli đúng là miếng mồi ngon để Milan khẳng định sức mạnh trong nửa mùa giải còn lại, hơn hết đó là đối thủ vừa tầm để họ xoá dớp “không thắng” trên sân nhà. Cho đến thời điểm này của mùa bóng 2007-2008 trên sân nhà San Siro, Milan chỉ ghi được 3 bàn, thua 2 trận và hoà 5 trận còn lại.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
:-j là vì Aquilani với Montolivo ko đc xếp vào đội hình cạnh 2 TV "đánh chặn" tranh chấp tốt nên ko thấy giống thôi. Roma chơi vs 2 TV trụ mà có 1 thằng ko thu hồi bóng thì có mà thủng lưới suốt ;)) nên Aquilani phải kiêm luôn nhiệm vụ thu hồi bóng cùng De Rossi. Xếp nó vào tuyển Ý đá 3 TV trụ, thay Pirlo thì mới thấy giống y chang 8->

Milan vừa giành thắng lợi trong trận giao hữu ở Dubai trước United Arab Emirates với tỷ số 2-0, cả 2 bàn đều do công của Alberto Gilardino :x
 
Ghi vào cho thêm phần chi tiết (Hic, hic, lần sau mình cũng phải ghi nguồn thui)
 
Back
Bên trên