100 Tỷ Đồng Việt Nam Airlines phải đền bù cho 1 công dân Ytalia

bọn Mỹ nổi tiếng hay dùng tiền bảo trợ nhà sản xuất trong nước xong đi kiện nước khác phá giá. x( xem ai bảo trợ cho nông dân , nhà sản xuất nông nghiệp nhiều như nó x( xong nó lại làm mình chết lên chết xuống vụ tôm với basa x(
thế nào gọi là mở cửa với lại đè chết. Bạn Phước toàn dùng những lập luận mà bạn tự bẻ lái theo hướng suy nghĩ của mình mà ko theo toàn cục và sự thực .
 
Trần Thiên Phước đã viết:
Theo lý thuyết, các hãng bay của Mỹ gồm nhiều công ty khác nhau và những người chủ khác nhau cùng chia xẻ 1 market => kô độc quyền.



Độc quyền?...trong 1 market, khi mà 1 người (hay 1 công ty nào đó) chiếm đa số sản phẩm của thị trường đó là 1 độc quyền. Có độc quyền tốt (good trust), nhưng cũng có độc quyền xấu (bad trust), và những độc quyền xấu thì phải bị phá vỡ.

Phước vẫn chưa trả lời câu hỏi chính rồi. Đường bay quốc tế từ Việt Nam có nhiều Cty tham gia. Vậy tức là trong 1 market có nhiều chủ => ko độc quyền.

Ý của mình về chuyện có Cty nước ngoài bay nội địa Mỹ không là xuất phát từ một tranh luận bên lề khác khi Phước dường như cho rằng cần mở của đường bay nội địa cho Cty nước ngoài khai thác. Tuy nhiên điều mình muốn biết nhất là câu hỏi ở trên cơ. Bay từ Ý sang VN chả hạn đâu phải chỉ mình VNA làm đâu? Vậy đó đâu phải độc quyền?
 
Mới đọc lướt qua, chú Phước ở bên đó có biết vụ Mỹ năm 2001 áp dụng biện pháp tự vệ tăng thuế nhập khẩu thép lên 30% không? Cái đó có làm thụt lùi nền kinh tế của Mỹ không mà sao nó vẫn làm vậy?

Mình đã có đọc qua về tình huống này... đa số các economists kô tán thành...và mình cũng đồng tình với ý kiến đó. Kinh tế Mỹ, tuy nói là "tự do", nhưng bị can thiệp rất nhiều bởi federal government. Và mình nghĩ, cái đó sẽ làm thụt lùi nền KT của Mỹ hơn . Còn tại sao...mình nghĩ là do lobbying, kinh tế càng bị chính quyền ảnh hưởng, càng dễ bị lobbied...cái này mình kô biết rõ lắm.

bọn Mỹ nổi tiếng hay dùng tiền bảo trợ nhà sản xuất trong nước xong đi kiện nước khác phá giá. x( xem ai bảo trợ cho nông dân , nhà sản xuất nông nghiệp nhiều như nó x( xong nó lại làm mình chết lên chết xuống vụ tôm với basa x(
thế nào gọi là mở cửa với lại đè chết. Bạn Phước toàn dùng những lập luận mà bạn tự bẻ lái theo hướng suy nghĩ của mình mà ko theo toàn cục và sự thực .

Người kô toàn cục và kô sự thật là policymakers của Mỹ...từ trước đến nay, các nền KT phát triển đều quan trọng ở trade, và 1 nền kinh tế tự do. Họ như mình đã nói ở trên, nền kinh tế mà bị ảnh hưởng nhiều bởi chính quyền,có nghĩa là các officials có thể dùng quyền lực của họ để mà tác động lên KT, và họ sẽ bị lobbied bởi các lobbyists theo mong muốn của họ (lobbyist là 1 người dùng quyền lực của mình để mà ảnh hưởng những chính sách của nhà nước, có nghĩa là cả 1 người bầu cử cũng là 1 lobbyist nếu họ thật sự muốn dùng lá phiếu của họ để ảnh hưởng chính sách của chính quyền...có rất nhiều lobbyist organization ở Mỹ: hiệp hội những nguời làm nông, công nghiệp sắt, hải sản vân vân).

Mình nghĩ trade vẫn quan trọng, và cản trở trade sẽ làm kinh tế của cả 2 bên tổn thương, và 1 nền kinh tế kô tự do sẽ làm tổn hại cho xã hội.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Phước vẫn chưa trả lời câu hỏi chính rồi. Đường bay quốc tế từ Việt Nam có nhiều Cty tham gia. Vậy tức là trong 1 market có nhiều chủ => ko độc quyền.

Ý của mình về chuyện có Cty nước ngoài bay nội địa Mỹ không là xuất phát từ một tranh luận bên lề khác khi Phước dường như cho rằng cần mở của đường bay nội địa cho Cty nước ngoài khai thác. Tuy nhiên điều mình muốn biết nhất là câu hỏi ở trên cơ. Bay từ Ý sang VN chả hạn đâu phải chỉ mình VNA làm đâu? Vậy đó đâu phải độc quyền?

Mình đồng ý đường bay quốc tế có nhiều công ty tham gia...đường bay quốc tế Nhật cũng có nhiều công ty tham gia...Trung Quốc, Mỹ, Anh, pháp etc. Cái đó là bởi vì đường bay quốc tế kô phải là của 1 quốc gia nào cả...mọi người đều có equal share trong đó. Đương nhiên là kô độc quyền rồi.

Có thể mình đã nói kô rõ ràng, và làm cho hai chúng ta hiểu lầm nhau.

Theo Lý thuyết độc quyền, khi trong 1 market, 1 người chủ nắm giữ 1 phần lớn supply, lớn đủ để mà có thể thay đổi giá tiền của sản phẩm đó theo mong muốn của người chủ đó. (a monopoly is one that holds an enough supply that it can change the equilibrium price in its favor)...

Trong thị trường hàng không, chính quyền nắm phần lớn supply của thị trường hàng kô nội địa, đủ để có thể thay đổi giá tiền theo theo ý muốn của họ.

Có thể mình đã nói kô rõ ràng, và làm cho hai chúng ta hiểu lầm nhau. 1 lần nữa mình xin lỗi về sự kô rõ ràng của mình.

Còn về vấn đề tự do thế nào, có nên cho nước ngoài vào cạnh tranh...mình đã từng nói ở cái post #29 của mình...mình hơi lười copy rồi paste lại, có gì bạn có thể quay lại đó để mà đọc....xin lỗi và cám ơn sự thông cảm của bạn.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cá nhân không rõ vụ này lắm, nhưng đọc qua những bài trên thì nhận thấy mấy chuyện như sau:
To Quỳnh: Quỳnh hỏi tại sao 2 công ty nó kiện nhau lại dính dáng đến mình.
Xin phép được trả lời: Mình (phía Việt Nam- bên B, cụ thể là bộ phận kí hợp đồng với bên Ý) sang Ý làm việc => phải tuân thủ pháp luật nước sở tại. Người luật sư kia được công ty A (tạm gọi tắt) môi giới cho đến làm tại đại lý của B. Vì một lý do nào đó, ông ta bị sa thải. Ông ta kiện bên A. Đó là chuyện giữa hợp đồng của ông ta và bên A. Ta tạm thời không quan tâm. Song vì ông ta đã kí hợp đồng lao động với phía mình (B), vì vậy phía B có trách nhiệm đến tòa có thể vì : + làm chứng
+ nêu lý do thuyết phục về việc đuổi ông ta (nếu đúng theo luật bảo hộ lao động nước sở tại thì OK, có gì đâu)
+ và khả năng cuối cùng là bên mình (B) có sai sót trong hợp đồng (nên nhớ ông ta là luật sư nên tìn rận trong tóc siêu lắm!)
Với 3 khả năng trên, và theo luật kinh doanh cũng như tố tụng của nước sở tại thì phía Việt Nam bắt buộc phải có mặt. Song ta làm "ngơ" => đây là sai lầm nghiêm trọng vì:
+ sự việc có thể cực kì đơn giản nếu như phia ta là nhân chứng. Chỉ cần nói vài câu là xong. Song ta không đến => coi thường luật pháp nước sở tại.
+ xong nếu ta phạm khuyết điểm => sự việc sẽ thành trốn tránh trách nhiệm => họ vốn đã khinh dân mình rồi, nay càng khinh thêm.
Với một trong 2 tội trên đã đủ họ thẳng tay với ta rồi, chưa kể ta lại là người nước ngoài. Nên nhớ rằng chỉ có ở VN: cứ chuyện gì xảy ra giữa dân VN và nước ngoài là mọi người nghĩ ngay rằng thì mà là: dân mình bắt nạt họ. Song ở tất cả các nước khác: dân Châu Âu thường là đúng, dân Châu Á, Phi thường là sai.
Cũng không loại trừ 1 điều rằng bên họ làm bậy, vì Ý nổi tiếng về mafia, bên đấy cũng lộn xộn như bên mình thôi. Song phải thừa nhận bên mình là sai. Vì vậy trước khi kháng án, ta cần xem lại hợp đồng lao động giữa ta và đương sự. Nếu khẳng định là mình không sai, tức là họ sẽ chỉ có thể bắt mình bồi thường vì tội coi thường pháp luật nước sở tại, thì Thu nghĩ rằng con số bồi thường sẽ nhỏ đi nhiều.
 
Người luật sư kia được công ty A (tạm gọi tắt) môi giới cho đến làm tại đại lý của B. Vì một lý do nào đó, ông ta bị sa thải. Ông ta kiện bên A. Đó là chuyện giữa hợp đồng của ông ta và bên A. Ta tạm thời không quan tâm. Song vì ông ta đã kí hợp đồng lao động với phía mình (B), vì vậy phía B có trách nhiệm đến tòa

Mình hiểu bài báo khác một chút so với bạn. Có hai điều bạn khẳng định ở trên nhưng bài báo thật ra chưa nêu rõ: (1) ông luật sư do ai sa thải? (2) ông ta có kí hợp đồng với VNA?

Nếu VNA đã kí hợp đồng lao động với luật sư thì bên ta có trách nhiệm pháp lí (liability), phải đối diện với đơn kiện của ông ta. Trong các bài báo ko nêu gì về hợp đồng lao động nên chưa thể khẳng định là hợp đồng đã bị vi phạm.

ta làm "ngơ" => đây là sai lầm nghiêm trọng vì:
+ sự việc có thể cực kì đơn giản nếu như phia ta là nhân chứng. Chỉ cần nói vài câu là xong. Song ta không đến => coi thường luật pháp nước sở tại.
+ xong nếu ta phạm khuyết điểm => sự việc sẽ thành trốn tránh trách nhiệm => họ vốn đã khinh dân mình rồi, nay càng khinh thêm.

Thật ra việc một bên ko có mặt tại phiên tòa xảy ra rất thường xuyên, ngay cả khi phía vắng mặt là bị cáo. Tòa án sẽ ko kết tội hay "khinh" phía ta vì "coi thường luật pháp" hay "trốn tránh trách nhiệm" mà đơn giản là sẽ bất chấp tiến hành xét xử, phía VNA có bất lợi là ko trình bày được lý luận hay bổ sung chứng cớ của mình.

Mình ngạc nhiên là việc thi hành thu phí lại dễ dàng như thế, đặc biệt là khi cơ quan thu phí lại ko nằm trên nước Ý và sự việc này dính dáng đến cả luật kinh doanh/tố tụng của nước Pháp (cụ thể là khoản thu hồi phí phạt). Mình vừa gặp phải một vụ kiện tương tự: một người sử dụng dịch vụ tại một bang ở Mỹ, kiện nhà cung cấp dịch vụ đó và thắng; nhưng khả năng thu hồi tiền bồi thường gần bằng 0 vì dịch vụ đó chỉ có cơ sở ở bang kế bên và sẽ cần phải huy động đến cơ quan hành pháp của bang đó để thu tiền. Trường hợp của VNA còn phức tạp hơn nhiều lần vì có hợp đồng trung gian, cơ sở chính của VNA lại ở nước thứ 3. Tuy luật pháp ở mỗi nơi khác nhau, nhưng mình nghĩ có những nguyên tắc chung nhất định. Một khi đã dính dáng đến nhiều jurisdictions khác nhau thì ko thể dễ dàng như thế, và nếu Việt Nam cứ rút lui mỗi lần có vấn đề liên quan đến luật pháp nước ngoài thì ta sẽ còn bị chèn ép và chịu nhiều thiệt hại trong tương lai. Ngược lại với ai đó đã nói ở trên, ko phải người ta chỉ kiện khi nắm chắc thắng lợi trong tay. Với một số lượng lớn các vụ kiện, bên bị cáo chịu thiệt hại oan vì thiếu am hiểu về pháp luật, hoặc là về các điều khoản cụ thể hoặc là về các thủ tục phiên tòa/kiện cáo.
 
2. Yêu cầu Ngân hàng Pháp, nơi tài khoản của Vietnam Airlines bị phong tỏa đưa ra đầy đủ lý do và bằng chứng giải thích nguyên nhân, và Vietnam Airlines sẽ có đầy đủ các đầu mối (lệnh phong tỏa, các yêu cầu phong tỏa...). Vietnam Airlines hoàn toàn có quyền yêu cầu họ đưa ra đầy đủ bằng chứng, vì là khách hàng lớn của họ.
http://www.vnexpress.net/Vietnam/Ban-doc-viet/2005/04/3B9DCE6C/

Theo mình, việc trên đáng làm hơn cả ý kiến của bác Vụ trưởng vụ pháp luật quốc tế là "dựa vào cơ sở thực tiễn đang áp dụng giữa VN và Italy" bla bla bla (http://www.vnexpress.net/Vietnam/Kinh-doanh/2005/04/3B9DCDCF/ ) Bài phỏng vấn nói chung làm mình cảm giác bác đang đoán mò.. Đánh giá rất chung chung mà dường như lầm gán vụ kiện vào trường hợp kiện cáo giữa hai quốc gia thay vì áp dụng luật lao động nước Ý hay luật hành pháp nước Pháp.
 
Mình ngạc nhiên là việc thi hành thu phí lại dễ dàng như thế, đặc biệt là khi cơ quan thu phí lại ko nằm trên nước Ý và sự việc này dính dáng đến cả luật kinh doanh/tố tụng của nước Pháp (cụ thể là khoản thu hồi phí phạt).

Có phải là phán quyết của tòa án một nước thành viên EU có hiệu lực trên toàn EU không? Vì thế bác Vụ trưởng mới nói không chỉ tài khoản tại Pháp mà có thể tại Đức, Ý, Hà Lan,... cũng có thể bị phong tỏa.
 
tra loi may dong chi Nhung...khang dinh Trung: hien nay chau Au cong nhan va thuc thu phan quyet toa an dan su (vu nay) va ca hinh su cung nhu tang cuong hop tac chong khung bo. Trong kinh te, cac to chung tai chinh chau Au hoat dong theo luat nuoc so tai nhung viec cap giay phep co the do nuoc co dai ban doanh.
vu nay + vu tra loi khong trot lot, co chung mot diem la lam chua nen nep, trach nhiem thi cha ro rang. Le ra mot khi delegate cho ai thi khi co chuyen gi phai chase him until his death.
XS
 
to đọc đoạn này của bác Hiển, tuy có vẻ hơi lên gân tuyên truyền nhưng hoàn toàn đồng ý, đàn ông là phải óanh nhau, chết cũng được nhưng mà chết oanh liệt:
"Ý chí của Vietnam Airlines là tiếp tục chiến đấu vì nếu chịu thua vô lý như vậy sẽ tạo ra tiền lệ VN luôn thua trong các cuộc đấu lý quốc tế."
XS
 
Với cái giọng điệu trả lời của lão TGD VNA thì cũng đủ hiểu 100 tỷ không là gì rồi =; . Mà đây chỉ là 1 trong những vụ " có trên mặt báo" thôi b-) ( vì có muốn giấu cũng không nổi), chứ còn bao nhiêu scandal khác mà được ém nhẹm :-/ ??? Và số tiền thất thoát thì còn lớn đến đâu :-/ ? Bực mình một phần lý do mọi chuyện lại là sự vô trách nhiệm, tắc trách của vài cá nhân lãnh đạo. Muốn rút kinh nghiệm huh? Cứ cắt chức, đền bù, phạt tù để làm gương thì may ra tình hình mới sáng sủa hơn :)>- .
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mình nghĩ trade vẫn quan trọng, và cản trở trade sẽ làm kinh tế của cả 2 bên tổn thương, và 1 nền kinh tế kô tự do sẽ làm tổn hại cho xã hội.
Trong xã hội trade không luôn luôn phải là việc quan trọng nhất. Có những việc có tiền, có năng suất không giải quyết được VD: sự chia rẽ và căm hận trong các tầng lớp xã hội. Chính vì vậy mới cần sự điều hòa của chính phủ. Thế nên trên đời này vẫn còn những thứ như thuế và giá sàn...
 
Kinh tế Mỹ, tuy nói là "tự do", nhưng bị can thiệp rất nhiều bởi federal government. Và mình nghĩ, cái đó sẽ làm thụt lùi nền KT của Mỹ hơn . Còn tại sao...mình nghĩ là do lobbying, kinh tế càng bị chính quyền ảnh hưởng, càng dễ bị lobbied...cái này mình kô biết rõ lắm.

Hê hê, thị trường Mỹ mà trade "tự do" thì thằng thiệt hại đầu tiên là thằng Mỹ chứ đâu. Hàng may mặc Châu Á sẽ thống lĩnh thị trường do giá rẻ (bây giờ đã thống lĩnh rồi dù các loại thuế má). Các loại hàng nông sản thủy sản đập chết hàng của Mỹ về giá, thậm chí chất lượng.

Mức sống cao hơn -> tiền lương phải trả cho người lao động cũng cao hơn -> không thể cạnh tranh với các nước xung quanh về mặt giá được. Chưa kể các thua thiệt khác như chuyện địa lý. Ở Việt Nam chỉ cần trả 1$/một giờ làm việc thôi yên chí là người xếp hàng xin việc dài ngoằng rồi. Bên đấy 5,6$/h chắc không thuê nổi ai đủ yêu cầu. Không bảo hộ thì chết đầu nước. Cứ cho là ngày xưa công nghệ cao năng suất cao còn bù vào được chứ bây giờ gặp anh TQ thì. Cho nên nó thấy cái gì lợi cho gà nhà thì nó trade thôi chứ, chẳng hơi đâu nó quan tâm đến gà hàng xóm.
 
Không bảo hộ thì chết đầu nước. Cứ cho là ngày xưa công nghệ cao năng suất cao còn bù vào được chứ bây giờ gặp anh TQ thì. Cho nên nó thấy cái gì lợi cho gà nhà thì nó trade thôi chứ, chẳng hơi đâu nó quan tâm đến gà hàng xóm

protectionism (high tariff) có lợi cho producers của nước đó...có thể. Nhưng thật sự có lợi cho consumers của nước đó hay kô? (trả giá cao hơn họ thật sự phải trả bởi vì hàng hóa rẻ, chất lượng của nước ngoài bị đánh thuế hải quan.

chưa kể, protectionism làm cho các nhà sản xuất chậm trễ trong việc đầu tư trong việc cải thiển và tân tiến sản phẩm bởi vì nó được sự bảo vệ của chính quyền --> đối với nền KT as a whole, mình nghĩ protectionism kô tốt - vd 1 đôi giày của Nhật bán với giá 20, của Anh bán 22, theo lý thuyết thì người mua sẽ chọn giầy của Nhật. Nhưng nếu chính quyền Anh impose tariff 5 (currency) lên giầy của Nhật, vậy khi ra đến thị trường thì giầy của Nhật giá 25 --> khó cạnh tranh cho họ --> họ phát triển, cải thiện sản xuất để tạo ra sản phẩm có chất lượng và giá rẻ hơn --> rẻ hơn 3 --> giá của họ chỉ còn lại 22 trên thị trường Anh (nhưng thực chất là 17). Vậy bây giờ giá giầy của Nhật và Anh đều có cùng giá đều là 22. Nhà sản xuất giầy Anh thường sẽ ít cải thiện hàng hóa của mình hơn bởi vì có 5 tiền thuế hải quan để bảo vệ họ. Nhưng thuế hải quan là do chính quyền đặt ra, thì họ cũng có thể loại bỏ đi. Ví dụ một nhóm lãnh đạo mới lên cầm quyền và họ muốn giải quyến tình trạng thuê thiệt của các nhà sản xuất thép nước Anh bởi vì Nhật cũng impose 1 tariff rất cao lên thép của Anh --> đàm phán Anh sẽ gỡ bỏ tariff lên shoes của Nhật và Nhật sẽ gỡ bỏ tariff lên thép của Anh --> trên thị trường Anh, bây giờ kô còn tariff nữa, giầy Nhật sẽ bán với giá 17 đồng so với Anh là 22 đồng --> tổn thất nặng nè đến hãng giầy của Anh (tình trạng tương tự với các nhà sản xuất thép của Nhật) bởi vì họ kô cải thiện sản phẩm của mình. Bây giờ shoes chỉ còn 17 (5 rẻ hơn), thì người dân có thể mua nhiều shoes hơn (consumers are better off --> living standard cao hơn) --> các ngành nghề liên quan đến shoes cũng phát triển như đánh shoes, trang trí shoes, thời trang --> better economy. (cũng kô thể phủ nhận đó là công nhân của ngành giầy Anh sẽ mất việc và công nghiệp giầy Anh bị tổn thất - nhưng đó là mục tiêu của Trade...specialization - mỗi người sản xuất cái gì mà có comparative advantage để tạo ra sản phẩm chất lượng cao hơn, giá thành rẻ hơn. Anh có thể cải tiến shoes industry của họ để tiếp tục cạnh tranh, hay là theo đuổi ngành Thép - nơi mà họ có comparative advantage - vừa đỡ tốn kém, lại có tính cạnh tranh cao.)

Khi nói đến trade...chúng ta kô nên nhìn đến Anh xuất khẩu bao nhiêu, nhập khẩu bao nhiêu, và có lợi bao nhiêu...chúng ta nên nhìn người dân Anh có lợi gì trong cái xuất khẩu và nhập khẩu đó.

Đó là ý kiến của mình về vấn đề này....nếu mình có gì sai...xin hãy chỉ bảo.
 
Có lợi gì à. Tỉ lệ mất việc thấp hơn. Lương được trả cao hơn, dân có nhiều tiền hơn để mua sắm, không có lợi cho nền kinh tế chăng.

Ví dụ một nhóm lãnh đạo mới lên cầm quyền và họ muốn giải quyến tình trạng thuê thiệt của các nhà sản xuất thép nước Anh bởi vì Nhật cũng impose 1 tariff rất cao lên thép của Anh --> đàm phán Anh sẽ gỡ bỏ tariff lên shoes của Nhật và Nhật sẽ gỡ bỏ tariff lên thép của Anh --> trên thị trường Anh, bây giờ kô còn tariff nữa, giầy Nhật sẽ bán với giá 17 đồng so với Anh là 22 đồng --> tổn thất nặng nè đến hãng giầy của Anh (tình trạng tương tự với các nhà sản xuất thép của Nhật) bởi vì họ kô cải thiện sản phẩm của mình. Bây giờ shoes chỉ còn 17 (5 rẻ hơn), thì người dân có thể mua nhiều shoes hơn (consumers are better off --> living standard cao hơn) --> các ngành nghề liên quan đến shoes cũng phát triển như đánh shoes, trang trí shoes, thời trang --> better economy. (cũng kô thể phủ nhận đó là công nhân của ngành giầy Anh sẽ mất việc và công nghiệp giầy Anh bị tổn thất - nhưng đó là mục tiêu của Trade...specialization - mỗi người sản xuất cái gì mà có comparative advantage để tạo ra sản phẩm chất lượng cao hơn, giá thành rẻ hơn. Anh có thể cải tiến shoes industry của họ để tiếp tục cạnh tranh, hay là theo đuổi ngành Thép - nơi mà họ có comparative advantage - vừa đỡ tốn kém, lại có tính cạnh tranh cao.)

Thế còn những nước thấp cổ bé họng như Việt Nam thì sao, chẳng có gì làm cho nó thiệt được thì nó cứ đánh thuế, làm đếch gì được nó.

Ví dụ bánh mỳ ở Mỹ đang bán với giá vài $/bịch. Ở Việt nam bán với giá vài nghìn đồng. Dân Mỹ có muốn mua với giá đó không? Tất nhiên là có, nhưng nếu để bị cạnh tranh rồi giảm tới giá đấy thì chẳng có gì hay ho cho nền kinh tế nói chung của Mỹ, mà chả chắc nông nghiệp của Mỹ đã cạnh tranh được. Ở đây cái lợi của vài cá nhân (consumer mua đuợc giá rẻ hơn) cụ thể không bằng cái lợi của nhiều người khác. Không thể nào cầu toàn được.

Dân kinh tế gọi là Trade-Off thì phải. Quyết định nào cũng sẽ có người thiệt người lợi, xem lợi hại thế nào để rút ra được quyết định có lợi nhất cho toàn cục, và phải chịu hi sinh một cái gì đó. Chỉ có 1$ thôi nếu mua Coke thì sẽ không mua được Burger.
Đòi mua combo thì thằng nào nó bán cho. Nên phải xem đói khát thế nào, có nước lọc hay bánh mỳ thiu trong tủ lạnh không để mua cho nó hợp lý (tình cảnh của em đấy T_T)
 
Back
Bên trên