Ví dụ một nhóm lãnh đạo mới lên cầm quyền và họ muốn giải quyến tình trạng thuê thiệt của các nhà sản xuất thép nước Anh bởi vì Nhật cũng impose 1 tariff rất cao lên thép của Anh --> đàm phán Anh sẽ gỡ bỏ tariff lên shoes của Nhật và Nhật sẽ gỡ bỏ tariff lên thép của Anh --> trên thị trường Anh, bây giờ kô còn tariff nữa, giầy Nhật sẽ bán với giá 17 đồng so với Anh là 22 đồng --> tổn thất nặng nè đến hãng giầy của Anh (tình trạng tương tự với các nhà sản xuất thép của Nhật) bởi vì họ kô cải thiện sản phẩm của mình. Bây giờ shoes chỉ còn 17 (5 rẻ hơn), thì người dân có thể mua nhiều shoes hơn (consumers are better off --> living standard cao hơn) --> các ngành nghề liên quan đến shoes cũng phát triển như đánh shoes, trang trí shoes, thời trang --> better economy. (cũng kô thể phủ nhận đó là công nhân của ngành giầy Anh sẽ mất việc và công nghiệp giầy Anh bị tổn thất - nhưng đó là mục tiêu của Trade...specialization - mỗi người sản xuất cái gì mà có comparative advantage để tạo ra sản phẩm chất lượng cao hơn, giá thành rẻ hơn. Anh có thể cải tiến shoes industry của họ để tiếp tục cạnh tranh, hay là theo đuổi ngành Thép - nơi mà họ có comparative advantage - vừa đỡ tốn kém, lại có tính cạnh tranh cao.)