một chuyện tình xúc động . một cô gái bị mất trí nhớ , cứ mỗi đêm tỉnh dậy , cô lại quên hết những gì xảy ra ngày hôm qua . cô luôn nghĩ rằng hôm nay chính là cái ngày sinh nhật của bố ( cũng là cái ngày mà cô bị tai nạn ). 1 năm trôi qua , bố cô luôn sống vì cô . ông làm tất cả cho cô , ông mua hàng trăm tờ báo của ngày chủ nhật đau thương đó để mỗi sáng cô tỉnh dậy, cô sẽ vẫn nghĩ rằng 1 năm chưa hề trôi qua , hàng xóm , những người thân giấu cô sự thật . họ ko muốn cho cô biết căn bệnh quái ác của cô bởi dù cô có biết cũng ko giải quyết được vấn đề gì cả .sự thật sẽ giết chết niềm vui sống của Lucy , nếu ai đó lỡ nói ra , cô sẽ đau khổ , cô sẽ ngủ và sáng hôm sau lại quên , rồi nếu lại biết sự thật , cô lại đau đớn . vì thế , sự thật với cô luôn là cơn ác mộng.
1 năm trôi qua mà Lucy vẫn nghĩ là một ngày . rồi một hôm , khi cô đang ngồi ăn sáng bên chiếc bàn quen thuộc , ăn món ăn quen thuộc , mặc chiếc áo quen thuộc , nghịch ngợm chiếc bánh quen thuộc trong suốt 1 năm qua , cô gặp Henry. Anh chàng làm việc ở trung tâm huấn luyện cá heo . khi thấy Lucy không sao có thể xếp chiếc bánh thành ngôi nhà bởi vì chiếc cửa ko có bản lề , anh đã dùng một chiếc tăm và giúp cô . Họ yêu nhau . Lucy thích cái mùi của cá heo trên đôi bàn tay Henry vì nó làm cô nhớ tới cha , trước đây vốn là người đánh cá . còn Henry , anh yêu nụ cười và mái tóc của Lucy . họ hẹn gặp nhau trong một ngày gần nhất .sáng hôm sau , mọi chuyện với Lucy chỉ là con số không , cô ko còn nhớ Henry , thậm chí đuổi đánh anh như đuổi đánh một kẻ không đứng đắn . nhưng Henry vẫn yêu Lucy , anh gặp phải sự phản đối của cha cô gái bởi ông ko muốn Lucy gặp phải một tổn thương nào nữa . Henry ko bỏ cuộc . anh quyết định giúp Lucy sống chung với căn bệnh . mỗi khi Lucy tỉnh dậy vào buổi sáng , đi trên con đường quen thuộc để đến quán ăn sáng quen thuộc mà cô đã làm vào ngày chủ nhật định mệnh ấy , anh lại làm quen với cô như thể họ mới gặp nhau lần đầu tiên vậy . 50 lần cho những cuộc hẹn luôn là đầu tiên với Lucy , Henry kiên nhẫn nhưng dường như là quá khó bởi thực sự cô ko nhớ anh là ai và họ đã có những kỉ niệm như thế nào .một buổi sáng tỉnh dậy , Lucy nhận được 1cuộn băng video " Good morning Lucy " ,Henry đã ghi hình lại tất cả những gì đã xảy ra vào ngay hôm trước và buộc Lucy phải chấp nhận sự thật . Lucy hiểu ra họ đã từng yêu nhau , nhưng với cô tất cả ko khác gì một kí ức dành cho người khác . cô yêu Henry và hàng đêm cô viết nhật kí , vẽ một bức tranhvề anh trước khi đi ngủ . cho đến một hôm , trước sự cố gắng ko ngừng của Henry , cô khuyên anh hãy rời xa cô để tìm một cuộc sống khác . Cô sẽ vào sống tại trung tâm dành cho người mất trí , anh sẽ dong duổi theo những con sóng của đại dương , và cô sẽ quên anh . Henry ra đi mà lòng nặng trĩu , rồi anh nhớ ra cha cô từng bảo với anh rằng từ khi quen anh , mỗi khi vẽ tranh, cô thường hay hát , bài hát "Forgetful Lucy " . trong anh nuôi thêm một nguồn hi vọng là trong tiềm thức của cô có một góc nhỏ dành cho anh . anh quay ngược con tàu và chạy đến với Lucy , anh hỏi cô liệu cô có quen anh ko , anh đã thất vọng khi Lucy từ chối điều anh mong đợi . bất giác Lucy cầm tay và dẫn anh đến phòng tranh của cô . tất cả là anh , những bức tranh vẽ người đàn ông của biển , mạnh mẽ với mái tóc ngắn và cái đầu ngộ nghĩnh hình quả trứng . cô ko hiểu tại sao cô lại vẽ một người đàn ông cô ko quen biết , cô chỉ gặp người đàn ông đó trong những giấc mơ , cô nghĩ đó là ảo ảnh . Henry lại một lần giải thích , Lucy lại một lần đau khổ nhưng lần này cô cảm nhận được cô yêu anh , người đàn ông trong những giấc mơ của cô , đến nhường nào . Họ lấy nhau , một bé gái ra đời . mỗi sáng khi Lucy tỉnh dậy , trước mặt cô là cuốn băng "Good morning Lucy " . cô nhìn ra xa , cô thấy cảnh đại dương bát ngát với những núi băng hùng vĩ . cô đang ở trên con tàu ước mơ của Henry , anh đưa cô đi theo những con sóng. giờ đây, Henry , đứa con gái dễ thương và cha cô đang đợi Lucy trên boong tàu để dùng bữa sáng ....