Hoàng Lê Vĩnh Hưng
(hungmk)
Thành viên danh dự
1.Chết Vì Sấy Tóc
Cô sinh viên Laura Satelini ở New York, chết vì xấy tóc trong hai tiếng rưỡi đồng hồ!
Chuyện xẩy ra thật khó tin. Cô Laura ở Nữu Ước, có mái tóc vàng rậm mà cô rất yêu quý; mỗi khi đi đâu phải mất một tiếng đồng hồ để sửa soạn mái tóc cho thật đẹp theo ý cô muốn.
Tháng rồi khi sửa soạn sắc đẹp để đi đến cái hẹn với motä chàng trai mới, cô đã xấy tóc trong hai tiếng rưỡi đồng hồ và cuối cùng gục luôn trong phòng tắm và đi luôn.
Sau khi khám nghiệm, giới thẩm quyền về y tế kết luận rằng cố ta đã để mồ hôi ra nhiều quá nên trong người không còn chất lỏng. Giá cô ta ngưng tay và chỉ uống một ly nước thôi thì không chết. tình trạng này gọi là "severe dehydration".
Buổi tối xẩy ra tại nạn là một một tối quan trọng của Laura vì bố mẹ cô sắp đặt cô ta gặp "double date" tại nhà của ông bà. 5 giờ chiều cô bạn thân gọi, Laura cho biết đang chăm sóc mái tóc; đến 7giờ 30, sắp tới giờ gặp "date", cô bạn gọi lại lần nữa thì không có ai trả lời, cô bạn liền gọi cho cha mẹ của Laura. Không muốn buổi gặp gỡ bị dở dang, bố mẹ của Laura vội vàng chạy đến apartment của Laura thì thấy cô con gái nằm bất động dưới đất trong tay nắm chặt cái máy xấy tóc vẫn còn đang chạy. Ông bà thân sinh liền gọi 911 nhưng nhân viên cấp cứu sau một hồi cố gắng đã thất vọng và cho biết cố Laura đã đi luôn bởi "heat exhaustion".
---------------------------------------------------------------------------
2.Chuyện xẩy ra tại Úc Đại Lợi cho gia đình anh chàng Dorsey Logan 36 tuổi. Dorsey, làm giám đốc cho một hãng quảng cáo lớn nhất tại Úc, bị "layoff" rồi hết tiền và mất luôn nhà nên không còn chách chọn lựa nào hơn đành dọn vào cầu tiêu công cộng ở. Gia đình Dorsey gồm vợ và 1 con trai Dustin 12 tuổi, ăn ở ngủ tại cầu tiêu công cộng dành cho đàn ông trên một con đường nhộn nhịp của thành phố Sydney (Úc).
Được hỏi Dorsey đã cho biết rằng: "Chúng tôi đã ngụ tại đây hơn 6 tháng và chúng tôi đã cảm thấy ấm cúng". Dorsey dọn dẹp, kỳ cọ sạch căn cầu tiêu, mang vào một cái tủ lạnh nhỏ, một bếp nhỏ và ngay cả một TV nhỏ để cuộc sống gần giống như ở nhà. Để cho con có chỗ giải trí Dorsey còn gắn lên tường một cái "Goal" bóng rổ để cha con giải trí. Trả lời phóng viên báo chí, Dorsey nói: "Dù không phải là một căn nhà đủ tiện nghi nhưng ít nhất có một mái che cũng đủ rồi. Chứ bỗng nhiên không có tiền trả "mortgate", ngân hàng tống cổ chúng tôi ra khỏi nhà, chúng tôi đã sống dưới gầm cầu nhưng trời mưa quá chúng tôi đành tạt vào đây".
Nhưng khốn khổ cho Dorsey, chỉ vài tuần sau thành phố ra lệnh đóng cửa tất cả cầu tiêu công cộng, Dorsey đến tòa thị chính thương lượng để thuê căn cầu tiêu này với $150 một tháng. Thế là Dorsey mua khóa mua bếp ở luôn căn cầu tiêu đó đã 6 tháng qua.
Dorsey thú nhận rằng chỉ có một chút phiền hà là quá ồn ào ở bên ngoài và đôi khi mấy chàng say vô gia cư nửa đêm đập cửa đòi vào. Còn cậu con trai Dustin thì tự an ủi rằng: "Ít nhất cũng có 1 điểm lợi là khi muốn đi...cầu thì nó "right there" không phải xếp hàng đợi".
-------------------------------------------------------------------------------
3.Chuyện xẩy ra tại New Orlean. Những bà góa phụ cô đơn thương nhớ chồng nếu muốn làm tình với chồng đã chết thì chỉ việc đến nhờ anh chàng Hunky George Pinetti, anh ta sẽ gọi hồn người chồng về và cho mượn cái xác anh ta để vợ chồng có thể làm tình cho thỏa lòng thương nhớ.
Hunky nói rằng anh ta đã được thượng đế ban cho một quyền phép có thể làm được chuyện này và đây là trách nhiệm của anh ta phải giúp những góa phụ cần được gần gũi người chồng quá cố. Anh ta cho biết đã giúp đỡ ít nhất 200 goá phụ quá thương nhớ chồng. Anh ta quả quyết rằng anh ta có nhân chứng thật cho biết họ đã bớt buồn khổ nếu lâu lâu được gần gũi chồng họ.
Góa phụ nào muốn hồn chồng nhập vào anh Hunky để làm tình với mình chỉ phải trả cho anh ta $89 1 giờ và Hunky cũng cho biết số khách hàng hiện giờ gia tăng anh ta giúp không kịp.
Có một số người đã lớn tiếng phê phán rằng: "Anh chàng này chỉ là một đĩ đực, mà làm đĩ tức là phạm luật". Bà Eva Weliger, một người bênh vực quyền phụ nữ đã kết án: " Tệ hơn nữa anh ta đã lợi dụng những góa phụ trong thời kỳ vừa bị mất mát buồn thảm".
Hunky tuyên bố rằng anh ta bị lăng mạ bời bà Eva Weliger và tiếp: "Tôi không muốn phê phán đối với sự nhận xét sai lầm như vậy. Nếu muốn tôi có thể cho bà Eva tiếp xúc với hàng tá góa phụ mà tôi đã giúp để họ nói chuyện với bà Eva".
Một khách hàng của Hunky là góa phụ Angela Carriger đã tâm sự rằng: "Khi chồng tôi mới qua đời tinh thần tôi thật xuống dốc, tôi chẳng thiết gì cả ngay cả việc tiếp xúc với đàn ông cho có bạn tôi cũng không thiết tới". Angela tiếp: "Khi tôi biết Mr. Hunky có thể giúp tôi gặp gỡ chồng tôi qua thân xác ông ta tôi rất nôn nóng. Sau lần đó tôi có thể quả quyết chắc chắn 100% rằng hồn chồng tôi đã nhập vào thân xác ông Hunky. Bởi vì tôi nhớ rõ bàn tay chồng tôi thường ôm ấp tôi như thế nào".
Còn anh chàng Hunky thì nhấn mạnh rằng nếu cần thì anh ta giúp "free" bởi vì sự giúp đỡ của anh ta không đặt trên căn bản tiền bạc. Hunly tiếp: "Mặc dù tôi cũng cần tiền để sống nhưng tôi cũng hiểu rằng với quyền phép đặc biệt này tôi cần rải rắc niềm vui cho những góa phụ cô đơn, đặc biệt trong thời gian tang chế sầu thảm.
-------------------------------------------------------------------------------
4.Giải Phẩu Lấy Ra Cuộn Tóc Nặng 10 Cân Anh Trong Bao Tử
Cô Tammy Melhaus, 22 tuổi, ở Phoenix tiểu bang Arizona, được chở vào bệnh viện cấp cứu lúc gần chết nhưng may mắn bác sĩ khám ra có một cuộn tóc to tổ bố trong bao tử và đã giải phầu kịp thời.
Tammy đã thú nhận rằng cô có tật nôn nóng (nervous) do đó có một thói quen tệ hại là túm lấy đọn tóc của nình cho vào miệng nhai. Có lẽ Tammy đã nuốt ít nhiều mỗi lần như vậy nên đã tích trữ vào bao tử một bó tóc nặng 10 cân Anh.
Chuck, chồng Tammy nói: "Nàng bị ốm và quá yếu ớt một cách kinh khủng. Có lẽ nàng không mửa ra được nên mỗi ngày một tệ hơn. Khi nàng chỉ còn hấp hối thì may mắn bác sĩ bệnh viện khám phá kịp thời nên cho vào giải phẩu ngay và khi lấy bó tóc đó ra rồi thì nàng tỉnh táo liền".
Tamy kể thêm rằng thói quen đó cô có từ hồi nhỏ là thường túm đọn tóc của mình, xoắn tít vào và đút nguyên cục vào miệng nhai. Khi lớn lên, mỗi khi gặp chuyện gì làm nôn nóng cô cũng làm như vậy. Rồi mỗi năm cộng lại thành một bó to trong bao tử và bây giờ Tammy mới hiểu tại sao cô ta không thèm ăn uống gì cả cho nên thân thể thiếu dinh dưỡng bị ốm đến liệt giưởng. Khi chở và bệnh viện Tammy không còn tỉnh táo nữa, sau khi chiếu X-ray bác sĩ ngạc nhiên khi một cục to như vậy trong bao tử nên quyết định mổ. Sau bốn giờ giải phẩu lấy cục đó ra thì mọi người té ngửa đó là một bó tóc của người ta. Sau một ngày ở bệnh viện, Tammy xuất viện liền và sức khỏe phục hồi bình thường.
Bác sĩ cho biết đây là trường hợp độc nhất vô nhị mà ông đã thấy. Tammy cần đi bác sĩ phân tâm để chữa cái thói quen nguy hiểm đó. Tammy nói nếu không chừa được thì chỉ có nước cô phải cắt tóc thật ngắn thì mới tránh được.
--------------------------------------------------------------------------------
5.Bà Già Gân Bắn Bay Dái Kẻ Cướp
Chuyện xẩy ra ở Melbourne, Úc Đại Lợi. Tay cướp Lonnie Selfridge khi thấy bà Cassie Stone, 80 tuổi, có một mình trong văn phòng du lịch của bà, tưởng có thể làm ăn được nên cầm dao vào hăm họa đòi nạp tiền.
Bà cassie từ từ rút cây súng ra ria một phát ngay hạ bộ của Lonnie khiến chàng cướp này tóa hỏa tam tinh thấy cả thiên đàng địa ngục. Ðược chở tới bệnh viện cấp cứu, Lonnie có thể sống nhưng bác sĩ nói rằng ông ta không thể cứu cái "của nợ" của anh ta vì bà Cassie bắn làm sao mà cắt tiện mất hết không còn tí gì cả. Cảnh sát điều tra viên Dennis Rector nói thêm: "Anh ta không còn là một đàn ông được nữa, và cũng không là một đàn bà được mới khổ vì phát súng của bà Cassie tiện nó đứt tới gốc rồi."
Chuyện xẩy ra vào 10 giờ đêm ngày 18-11-99, khi Selfridge 32 tuổi, cầm con dao dài 9 phân Anh xông vào văn phòng bà Cassie và bắt bà nạp tiền. Bà Cassie nói: "Quả thật thì tôi cũng run, nhưng tôi có cây súng đã 20 năm qua lẽ dĩ nhiên là tôi biết cách sử dụng. Vì vậy khi thằng khốn ấy vác mặt vào với con dao đó mà đòi cướp tiền mồ hôi của tôi thì tôi quyết định phải phản ứng thế nào trong tíc tắc. Tôi thò thay vào ngăn kéo từ từ rút cây súng ra và... "bùm" cái "của nợ" của hắn văng tung tóe trong văn phòng tôi. Tôi không muốn giết hắn nhưng tôi cần một quyết định nhanh.
Cảnh sát nói rằng hành động nhanh nhẹn của bà Cassie đã cứu mạng sống của bà vì Loonie vừa mới mãn hạn 9 năm tù về tôi cắt cổ một bà già bán hàng của tiệm tạp hóa. Hăn thích dùng dao và thích nhìn máu chẩy. Nếu bà Cassie không hạ hắn thì hắn cũng sẽ cắt cổ bà.
Nhưng bà Cassie cho biết bà không sợ sệt gì cả và vẫn làm một mình trong văn phòng cho đến 11 khuya hằng đêm trong suốt 35 năm qua. Bà nói rằng tên cướp nào còn quý mạng sống của hắn thì đừng bén mảng đến văn phòng bà.
--------------------------------------------------------------------------------
6. Cảnh Sát Gọi 28 Xe Cấp Cứu Ðể Chở Mấy Chục Hình Nộm
Chuyện xẩy ra tại thành phố FRANKFURT, Đức Quốc. Một xe "truck" chở mấy trăm hình nộm (cho các tiệm trưng bầy quân áo mẫu) bị lật khiến cho những hình nộm bị gẫy và văng tung tóe trên xa lộ. Thầy đội phóng xe đến nạn trường trước. Thày thấy những tay, những chân, những thân thể nằm lổn ngổn khắp nơi nên hoảng quá liền gọi xe cấp cứu và ra lệnh càng nhiều càng tốt. Tại nạn xẩy ra vào buổi tối nên thày đội Kurt không nhìn rõ tình trạng mà lại còn nôn nóng cứu anh tài xế đang bò ra khỏi xe. Theo thầy nghĩ chắc chỉ có mình anh này sống sót nên vội lôi anh ta ra xa trước khi xe "truck" phát nổ.
Trong tíc tắc 28 xe cứu thương chạy tới cùng với xe cứu hỏa. Nhân viên cấp cứu vội chạy lại những xác người để làm nhiệm vụ. Bỗng một nhân viên cấp cứu la lên: "Hey! Cái này không phải người ta mà toàn là hình nộm không à". Mọi người té ngửa và thầy đội giải thích: "Trời thì tối, mà tôi thấy xác người nằm lăn lóc khắp mặt đường như thế này thì ai mà không hoảng cho được".
Thế nhưng thầy đội lại khám phá ra chuyện phiền toái khác: Anh tài xế bị tiện mất cánh tay văng cha nó đâu mất nên phải đi kiếm gấp. Nếu không kiếm thấy ngay thì bác sĩ không thể gắn cánh tay đó vào thân anh tài xế được.
Thế là mọi người đi thu nhặt những cánh tay nằm ngổn ngàng trên đường để kiếm cho ra cánh tay thật của anh tài xế. May mắn thay, cánh tay bê bét máu của anh tài xế đã kiếm thấy trong vòng 5 phút. Anh tài xế tên là Gerhard Huelburg, 28 tuổi, đã được gắn lại cánh tay nhưng bác sĩ cho biết khi khỏi chỉ có thể sử dụng khoảng 80% năng lực so với trước kia mà thôi.
--------------------------------------------------------------------------------
7.Kiện Thành Phố Ðòi 5 Triệu Ðồng Bồi Thường Vì Bờ Biển Thành Phố Ðể Gái Mặc "Thong Bikinis" Khiến Ông Ta Bị Chấn Ðộng Tim
Ông Lowell, 52 tuổi đã kiện thành phố Sandgate, thuộc Úc Đại Lợi, vì đã cho phép đàn bà con gái mặc áo tắm thời trang thuộc loại "thong bikini" khiến ông bị chấn động tim.
"Thong bikini" là loại đồ tắm bề ngang nhỏ như sợi giây chỉ vừa lọt vào khe trước khe sau của phái nữ nghĩa là gần như trần truồng. Ông Lowell lý luận rằng nhiều thành phố trên thế giới, ngay cả Hoa Kỳ và Âu Châu cũng cấm loại này ở bờ biển vì nó làm cho đàn ông xốn xang chịu không thấu và nó đe dọa cho sức khỏe, sự an toàn và luân thường. Nhưng giới thẩm quyền của thành phố Sandgate đã làm ngơ trước sự khiếu nại của những người quan tâm.
Luật sư của ông Lowell dẫn chứng rằng chuyện xẩy ra hồi tháng 11/1999 ông Lowell bị chấn động tim chút xíu nữa thì mất mạng khi ông đến viếng bờ biển ngoại ô thành phố. Ông Lowell nói rằng :"Tôi thích đến bờ biển cuối tuần để tắm nắng và ngắm gái. Nhưng có lẽ tôi thuộc loại hơi cổ hủ nên khi nhìn thấy những nàng con gái mặc loại áo tắm chỉ như sợi giây nhỏ để nguyên cặp mông ra tôi chịu không được. Mỗi khi có một nàng mặc kiểu này đi ngang tôi thì mồ hôi tôi vã ra và muốn ngộp thở. Tôi không bị đau tim bao giờ nhưng tôi sợ tôi sẽ phải đi bác sĩ bệnh tim vì tình trạng này". Ông kể tiếp: "Tôi bị tim trầm trọng vào một buổi có 6 nàng mặc "thong bikini" đi qua, với những cặp mông lắc bên này, nầy qua bên kia, thiên địa quỷ thần ơi họ gần như là cởi truồng ... Và bỗng nhiên tim tôi đau nhói và tôi thấy trời tối xầm lại. Khi tôi tỉnh lại thì tôi thấy tôi đang nằm trong xe cứu thương. Sau đó bác sĩ cho tôi biết rằng tôi bị một cơn "mass heart attack" và tôi rất may mắn chứ những trường hợp tim bị chấn động liên tục như vầy thường khó cứu sống".
Người chữa bệnh cho ông Lowell là bác sĩ Daniel deSovich nói rằng ông sẵn sàng khai trước tòa để làm nhân chứng cho trường hợp này vì đây quả đúng là những cảnh như vậy đã tạo ra chứng chấn động tim. Nếu một người không quen cảnh này mà nhìn một lô những cô gái trẻ đẹp ăn mặc như không có gì che thân như vậy rất dễ bị chấn động tim. Nếu có ai không tin tôi thì chỉ vì người đó chưa ra bờ biển đó bao giờ".
--------------------------------------------------------------------------------
8.Vào Thư Viện Phải Cởi Truồng
Tất cả dù già trẻ, khi vào thư viện "Sawyer Franzline", ngoại ô thành phố Sydney thuộc Úc Đại Lợi, đều phải cởi hết quần áo trước khi vào. Ấy vậy mà từ học giả, khảo cứu gia, trí thức và chuyên viên các giới lại đến đây thật đông và tuân lệnh răm rắp. Hàng ngày họ đến thư viện này chúi đầu vào sách để nghiên cứu vì đây là một thư viện tuyệt hảo với đầy đủ tài liệu cho mọi giới. Bà Iris Engersoll, chuyên viên thư viện 42 tuổi, xinh như mộng, cũng trần như nhộng nói: "Đây là một thư viện vào bậc nhất thế giới, nhưng khi vào đây mọi người không được mang theo tà tâm hay ý tưởng bảo thủ trong đầu. Tôi đã đi làm việc trần truồng suốt đời tôi rồi tôi không thấy có gì là ngượng ngập cả. Tuy nhiên tôi cũng thông cảm cho những vị lần đầu tiên vào đây đã không được tự nhiên khi họ phải tụt hết tất cả ra. Dầu vậy chỉ một thời gian ngắn họ sẽ cảm thấy dễ chịu và chỉ biết chúi đầu vào trang sách và quên hết mọi chuyện xung quanh. Phần lớn khách đến thư viện là vì họ yêu quý đọc sách hay nghiên cứu cho nên một vài trăm người trần truồng đủ mọi cỡ lởn vỡn xung quanh cũng không chi phối đầu óc họ".
Thư viện cởi truồng này thành lập từ năm 1996 hay 1997 gì đó với sự yểm trợ 66 triệu đồng của nhà triệu phú Sawyer Franzline, một người theo phái "nudist". Ông chết năm 1992 thọ 83 tuổi. Ông Sawyer thích hai điều: văn chương và khỏa thân. Vì vậy ông đã yểm trợ thư viện một ngân khoản như vậy với một điều kiện là tất cả nhân viên làm tại thư viện và khách vào đọc sách đều phải trần truồng. Theo ông ta thì khi ông đòi như vậy là ông đã làm ơn giúp đỡ những người vào thư viện thoát khỏi sự ràng buộc bởi quần áo.
Giáo sư toán Adrian Toome, 43 tuổi, nói: "Ngồi trần truồng, ngoảnh nhìn chỗ nào cũng thấy đàn bà khỏa thân, nhưng khi tập trung tư tưởng vào sách vở thì rồi nó cũng quen đi. Tôi vẫn thấy có kết quả tốt vì khi bận lo việc khảo cứu thì những cảnh ấy không pha trộn vào trí tôi tí nào cả".
Để ngăn ngừa những người có đầu óc thiếu trong sạch, vào đây không phải để khảo cứu hay đọc sách mà chỉ để ngắm thân thể người ta, thư viện đã lấy lệ phí $200 một năm. Nhưng bà Thelma Houseman, có 3 con, đến thư viện này mỗi tuần 1 lần nói: "Những ông có đầu óc bẩn thỉu khi vào đây sẽ thất vọng vì những người đàn bà có thân hình đẹp rất hiếm khi họ đến đây".
--------------------------------------------------------------------------------
9.Em Allison Silkie ở Los Angeles nói rằng em rất yêu kính ông chồng Gil Silkie, một người chịu khó làm ăn và thương yêu vợ con, nhưng Allison không thể chịu nổi cảnh Gil xì dắm thúi (đánh ******) bùm bụp liên tục không ngừng hàng đêm khiến Allison muốn ngộp thở. Đến nỗi Allison phải mua mặt nạ chống hơi ngạt đeo vào để ngủ nếu muốn ngủ chung với chồng.
Allison nói: "Tôi cũng biết thật là kỳ cục khi ngủ phải đeo mặt nạ nhưng không làm thế thì không tài nào ngủ được. Khổ nỗi, tôi không thể ngủ riêng được vì tôi không muốn nằm xa người chồng mà tôi yêu". Allison cho biết: "Hệ thống trong người Gil sản xuất rất nhiều hơi "ga" (gas). Ăn bất cứ thứ gì, ăn bất cứ giờ nào, và đã dùng biết bao nhiêu thuốc để chữa, Gil vẫn đánh dắm như bắn súng liên thanh suốt đêm. Chỉ sau 10 phút vô giường ngủ là Gil biến căn phòng đầy mùi chuột chết".
Gil, 34 tuổi làm nghề thợ xây cất kết hôn với Allison tháng 11 năm 1992. Qua một năm sống chung thoải mái thì bỗng nhiên Gil bắt đầu phọt dắm hàng đêm liên tục tới nay. Allison cho biết: "Cuối cùng chịu không thấu nữa, tôi bắt Gil xuống tiệm "Army Surplus" mua cái mặt nạ tốt nhất của quân đội, từ đó tôi mới ngủ được". Nhưng Allison cũng cho biết đôi khi nàng cũng phải bỏ mặt nạ ra trong một thời gian ngắn như lúc hai vợ chồng muốn "ấy" nhau chẳng hạn. Theo Allison thì: "Khi mà vợ chồng cần làm chuyện đó mà còn đeo mặt nạ thì chẳng còn ý nghĩa gì cả...".
--------------------------------------------------------------------------------
10.Vợ Tặng Chồng 1 Phát Ðạn Rồi Tống Ra Khỏi Cửa Vì Quên Mua Vé Số Lotto
Ông hũ chìm Toby Porianski ở Tampa, Florida, chiều thứ Bẩy nọ vợ sai đi mua vé số lotto nhưng vì đi nhậu với bạn bè nên quên; chẳng may cái số mà vợ chồng ông định mua lại trúng 5 triệu tám tối hôm đó, nên bà vợ nổi tam bành tống ông ra khỏi nhà lúc nửa đêm. Sáng hôm sau bà Theresa, vợ ông Toby, kiếm luật sư làm đơn ly dị ông chồng ngay lập tức.
Chuyện bắn chồng xẩy ra vào ngày 18-5-1999, khi ông Toby mon men về nhà lấy quần áo thì bà vợ tặng cho một phát chút xíu thì toi mạng. Nhưng may mắn viên đạn chỉ xuyên qua cánh tay phải. Bà Theresa, 64 tuổi, nói: "Thấy bộ mặt vô tích sự của hắn ta tôi liền rút súng ra tặng hắn một phát. Tôi không thèm nhắm cho hắn chết, chứ tôi muốn hắn chết thì hắn chết rồi. Mặc dù cho phép hắn về lấy quần áo nhưng khi nhìn thấy cái mặt sặc mùi rượu của hắn là tôi ứa gan. Nếu hắn đừng mê nhậu nhẹt thì tôi đã trở thành triệu phú rồi".
Theo báo "Weekly World News" tháng giêng thì ông Toby 65 tuổi cho biết: "Tôi sửa soạn xuống xóm làm một ly với bạn bè và nhân tiện mua tấm vé lotto (mang số 1-8-19-23-35-39) mà vợ chồng tôi mua mỗi thứ Bẩy từ năm 1988.
Nhưng khi gặp bạn bè làm vài chén rồi thì tụi tôi rủ nhau đi chơi "bowlling". Lúc đó chuyện mua vé lotto không còn trong đầu tôi nữa. Đến nửa đêm tôi về nhà thì Theresa nhẩy tưng tưng hò reo: Trúng rồi! Trúng rồi! Trúng cả 6 con số rồi. Sướng quá. Chúng mình là triệu phú rồi. Lúc đó tôi mới sực nhớ lại thì chỉ còn có nước than thầm: "Chết mẹ tôi rồi!".
Ông Toby tiếp: "Vào khoảng nửa giờ sau tôi mới ậm ọe được để cho Theresa biết là tôi đã quên không mua vé lotto đó. Thế là Theresa quơ ngay cái lò nướng bánh mì phạng vào đầu tôi và đuổi tôi ra khỏi nhà".
Bà Theresa thì lúc nào cũng hậm hực nói: "Thằng vô tích sự không còn đi làm ra tiền nữa. Chúng tôi chỉ trông vào sự may mắn của vé số lotto mà thôi. Thế cho nên nhiệm vụ của hắn hàng tuần là mua tấm vé đó mà hắn lại quên mới ứa gan chứ. Mỗi lần nghĩ tới là tôi muốn khóc".
Ông Toby cũng chẳng vui gì, ông thở dài tâm sự: "Kể ra thì tôi cũng vô tích sự thật". Và ông không truy tố bà Theresa về tội bắn ông.
Cô sinh viên Laura Satelini ở New York, chết vì xấy tóc trong hai tiếng rưỡi đồng hồ!
Chuyện xẩy ra thật khó tin. Cô Laura ở Nữu Ước, có mái tóc vàng rậm mà cô rất yêu quý; mỗi khi đi đâu phải mất một tiếng đồng hồ để sửa soạn mái tóc cho thật đẹp theo ý cô muốn.
Tháng rồi khi sửa soạn sắc đẹp để đi đến cái hẹn với motä chàng trai mới, cô đã xấy tóc trong hai tiếng rưỡi đồng hồ và cuối cùng gục luôn trong phòng tắm và đi luôn.
Sau khi khám nghiệm, giới thẩm quyền về y tế kết luận rằng cố ta đã để mồ hôi ra nhiều quá nên trong người không còn chất lỏng. Giá cô ta ngưng tay và chỉ uống một ly nước thôi thì không chết. tình trạng này gọi là "severe dehydration".
Buổi tối xẩy ra tại nạn là một một tối quan trọng của Laura vì bố mẹ cô sắp đặt cô ta gặp "double date" tại nhà của ông bà. 5 giờ chiều cô bạn thân gọi, Laura cho biết đang chăm sóc mái tóc; đến 7giờ 30, sắp tới giờ gặp "date", cô bạn gọi lại lần nữa thì không có ai trả lời, cô bạn liền gọi cho cha mẹ của Laura. Không muốn buổi gặp gỡ bị dở dang, bố mẹ của Laura vội vàng chạy đến apartment của Laura thì thấy cô con gái nằm bất động dưới đất trong tay nắm chặt cái máy xấy tóc vẫn còn đang chạy. Ông bà thân sinh liền gọi 911 nhưng nhân viên cấp cứu sau một hồi cố gắng đã thất vọng và cho biết cố Laura đã đi luôn bởi "heat exhaustion".
---------------------------------------------------------------------------
2.Chuyện xẩy ra tại Úc Đại Lợi cho gia đình anh chàng Dorsey Logan 36 tuổi. Dorsey, làm giám đốc cho một hãng quảng cáo lớn nhất tại Úc, bị "layoff" rồi hết tiền và mất luôn nhà nên không còn chách chọn lựa nào hơn đành dọn vào cầu tiêu công cộng ở. Gia đình Dorsey gồm vợ và 1 con trai Dustin 12 tuổi, ăn ở ngủ tại cầu tiêu công cộng dành cho đàn ông trên một con đường nhộn nhịp của thành phố Sydney (Úc).
Được hỏi Dorsey đã cho biết rằng: "Chúng tôi đã ngụ tại đây hơn 6 tháng và chúng tôi đã cảm thấy ấm cúng". Dorsey dọn dẹp, kỳ cọ sạch căn cầu tiêu, mang vào một cái tủ lạnh nhỏ, một bếp nhỏ và ngay cả một TV nhỏ để cuộc sống gần giống như ở nhà. Để cho con có chỗ giải trí Dorsey còn gắn lên tường một cái "Goal" bóng rổ để cha con giải trí. Trả lời phóng viên báo chí, Dorsey nói: "Dù không phải là một căn nhà đủ tiện nghi nhưng ít nhất có một mái che cũng đủ rồi. Chứ bỗng nhiên không có tiền trả "mortgate", ngân hàng tống cổ chúng tôi ra khỏi nhà, chúng tôi đã sống dưới gầm cầu nhưng trời mưa quá chúng tôi đành tạt vào đây".
Nhưng khốn khổ cho Dorsey, chỉ vài tuần sau thành phố ra lệnh đóng cửa tất cả cầu tiêu công cộng, Dorsey đến tòa thị chính thương lượng để thuê căn cầu tiêu này với $150 một tháng. Thế là Dorsey mua khóa mua bếp ở luôn căn cầu tiêu đó đã 6 tháng qua.
Dorsey thú nhận rằng chỉ có một chút phiền hà là quá ồn ào ở bên ngoài và đôi khi mấy chàng say vô gia cư nửa đêm đập cửa đòi vào. Còn cậu con trai Dustin thì tự an ủi rằng: "Ít nhất cũng có 1 điểm lợi là khi muốn đi...cầu thì nó "right there" không phải xếp hàng đợi".
-------------------------------------------------------------------------------
3.Chuyện xẩy ra tại New Orlean. Những bà góa phụ cô đơn thương nhớ chồng nếu muốn làm tình với chồng đã chết thì chỉ việc đến nhờ anh chàng Hunky George Pinetti, anh ta sẽ gọi hồn người chồng về và cho mượn cái xác anh ta để vợ chồng có thể làm tình cho thỏa lòng thương nhớ.
Hunky nói rằng anh ta đã được thượng đế ban cho một quyền phép có thể làm được chuyện này và đây là trách nhiệm của anh ta phải giúp những góa phụ cần được gần gũi người chồng quá cố. Anh ta cho biết đã giúp đỡ ít nhất 200 goá phụ quá thương nhớ chồng. Anh ta quả quyết rằng anh ta có nhân chứng thật cho biết họ đã bớt buồn khổ nếu lâu lâu được gần gũi chồng họ.
Góa phụ nào muốn hồn chồng nhập vào anh Hunky để làm tình với mình chỉ phải trả cho anh ta $89 1 giờ và Hunky cũng cho biết số khách hàng hiện giờ gia tăng anh ta giúp không kịp.
Có một số người đã lớn tiếng phê phán rằng: "Anh chàng này chỉ là một đĩ đực, mà làm đĩ tức là phạm luật". Bà Eva Weliger, một người bênh vực quyền phụ nữ đã kết án: " Tệ hơn nữa anh ta đã lợi dụng những góa phụ trong thời kỳ vừa bị mất mát buồn thảm".
Hunky tuyên bố rằng anh ta bị lăng mạ bời bà Eva Weliger và tiếp: "Tôi không muốn phê phán đối với sự nhận xét sai lầm như vậy. Nếu muốn tôi có thể cho bà Eva tiếp xúc với hàng tá góa phụ mà tôi đã giúp để họ nói chuyện với bà Eva".
Một khách hàng của Hunky là góa phụ Angela Carriger đã tâm sự rằng: "Khi chồng tôi mới qua đời tinh thần tôi thật xuống dốc, tôi chẳng thiết gì cả ngay cả việc tiếp xúc với đàn ông cho có bạn tôi cũng không thiết tới". Angela tiếp: "Khi tôi biết Mr. Hunky có thể giúp tôi gặp gỡ chồng tôi qua thân xác ông ta tôi rất nôn nóng. Sau lần đó tôi có thể quả quyết chắc chắn 100% rằng hồn chồng tôi đã nhập vào thân xác ông Hunky. Bởi vì tôi nhớ rõ bàn tay chồng tôi thường ôm ấp tôi như thế nào".
Còn anh chàng Hunky thì nhấn mạnh rằng nếu cần thì anh ta giúp "free" bởi vì sự giúp đỡ của anh ta không đặt trên căn bản tiền bạc. Hunly tiếp: "Mặc dù tôi cũng cần tiền để sống nhưng tôi cũng hiểu rằng với quyền phép đặc biệt này tôi cần rải rắc niềm vui cho những góa phụ cô đơn, đặc biệt trong thời gian tang chế sầu thảm.
-------------------------------------------------------------------------------
4.Giải Phẩu Lấy Ra Cuộn Tóc Nặng 10 Cân Anh Trong Bao Tử
Cô Tammy Melhaus, 22 tuổi, ở Phoenix tiểu bang Arizona, được chở vào bệnh viện cấp cứu lúc gần chết nhưng may mắn bác sĩ khám ra có một cuộn tóc to tổ bố trong bao tử và đã giải phầu kịp thời.
Tammy đã thú nhận rằng cô có tật nôn nóng (nervous) do đó có một thói quen tệ hại là túm lấy đọn tóc của nình cho vào miệng nhai. Có lẽ Tammy đã nuốt ít nhiều mỗi lần như vậy nên đã tích trữ vào bao tử một bó tóc nặng 10 cân Anh.
Chuck, chồng Tammy nói: "Nàng bị ốm và quá yếu ớt một cách kinh khủng. Có lẽ nàng không mửa ra được nên mỗi ngày một tệ hơn. Khi nàng chỉ còn hấp hối thì may mắn bác sĩ bệnh viện khám phá kịp thời nên cho vào giải phẩu ngay và khi lấy bó tóc đó ra rồi thì nàng tỉnh táo liền".
Tamy kể thêm rằng thói quen đó cô có từ hồi nhỏ là thường túm đọn tóc của mình, xoắn tít vào và đút nguyên cục vào miệng nhai. Khi lớn lên, mỗi khi gặp chuyện gì làm nôn nóng cô cũng làm như vậy. Rồi mỗi năm cộng lại thành một bó to trong bao tử và bây giờ Tammy mới hiểu tại sao cô ta không thèm ăn uống gì cả cho nên thân thể thiếu dinh dưỡng bị ốm đến liệt giưởng. Khi chở và bệnh viện Tammy không còn tỉnh táo nữa, sau khi chiếu X-ray bác sĩ ngạc nhiên khi một cục to như vậy trong bao tử nên quyết định mổ. Sau bốn giờ giải phẩu lấy cục đó ra thì mọi người té ngửa đó là một bó tóc của người ta. Sau một ngày ở bệnh viện, Tammy xuất viện liền và sức khỏe phục hồi bình thường.
Bác sĩ cho biết đây là trường hợp độc nhất vô nhị mà ông đã thấy. Tammy cần đi bác sĩ phân tâm để chữa cái thói quen nguy hiểm đó. Tammy nói nếu không chừa được thì chỉ có nước cô phải cắt tóc thật ngắn thì mới tránh được.
--------------------------------------------------------------------------------
5.Bà Già Gân Bắn Bay Dái Kẻ Cướp
Chuyện xẩy ra ở Melbourne, Úc Đại Lợi. Tay cướp Lonnie Selfridge khi thấy bà Cassie Stone, 80 tuổi, có một mình trong văn phòng du lịch của bà, tưởng có thể làm ăn được nên cầm dao vào hăm họa đòi nạp tiền.
Bà cassie từ từ rút cây súng ra ria một phát ngay hạ bộ của Lonnie khiến chàng cướp này tóa hỏa tam tinh thấy cả thiên đàng địa ngục. Ðược chở tới bệnh viện cấp cứu, Lonnie có thể sống nhưng bác sĩ nói rằng ông ta không thể cứu cái "của nợ" của anh ta vì bà Cassie bắn làm sao mà cắt tiện mất hết không còn tí gì cả. Cảnh sát điều tra viên Dennis Rector nói thêm: "Anh ta không còn là một đàn ông được nữa, và cũng không là một đàn bà được mới khổ vì phát súng của bà Cassie tiện nó đứt tới gốc rồi."
Chuyện xẩy ra vào 10 giờ đêm ngày 18-11-99, khi Selfridge 32 tuổi, cầm con dao dài 9 phân Anh xông vào văn phòng bà Cassie và bắt bà nạp tiền. Bà Cassie nói: "Quả thật thì tôi cũng run, nhưng tôi có cây súng đã 20 năm qua lẽ dĩ nhiên là tôi biết cách sử dụng. Vì vậy khi thằng khốn ấy vác mặt vào với con dao đó mà đòi cướp tiền mồ hôi của tôi thì tôi quyết định phải phản ứng thế nào trong tíc tắc. Tôi thò thay vào ngăn kéo từ từ rút cây súng ra và... "bùm" cái "của nợ" của hắn văng tung tóe trong văn phòng tôi. Tôi không muốn giết hắn nhưng tôi cần một quyết định nhanh.
Cảnh sát nói rằng hành động nhanh nhẹn của bà Cassie đã cứu mạng sống của bà vì Loonie vừa mới mãn hạn 9 năm tù về tôi cắt cổ một bà già bán hàng của tiệm tạp hóa. Hăn thích dùng dao và thích nhìn máu chẩy. Nếu bà Cassie không hạ hắn thì hắn cũng sẽ cắt cổ bà.
Nhưng bà Cassie cho biết bà không sợ sệt gì cả và vẫn làm một mình trong văn phòng cho đến 11 khuya hằng đêm trong suốt 35 năm qua. Bà nói rằng tên cướp nào còn quý mạng sống của hắn thì đừng bén mảng đến văn phòng bà.
--------------------------------------------------------------------------------
6. Cảnh Sát Gọi 28 Xe Cấp Cứu Ðể Chở Mấy Chục Hình Nộm
Chuyện xẩy ra tại thành phố FRANKFURT, Đức Quốc. Một xe "truck" chở mấy trăm hình nộm (cho các tiệm trưng bầy quân áo mẫu) bị lật khiến cho những hình nộm bị gẫy và văng tung tóe trên xa lộ. Thầy đội phóng xe đến nạn trường trước. Thày thấy những tay, những chân, những thân thể nằm lổn ngổn khắp nơi nên hoảng quá liền gọi xe cấp cứu và ra lệnh càng nhiều càng tốt. Tại nạn xẩy ra vào buổi tối nên thày đội Kurt không nhìn rõ tình trạng mà lại còn nôn nóng cứu anh tài xế đang bò ra khỏi xe. Theo thầy nghĩ chắc chỉ có mình anh này sống sót nên vội lôi anh ta ra xa trước khi xe "truck" phát nổ.
Trong tíc tắc 28 xe cứu thương chạy tới cùng với xe cứu hỏa. Nhân viên cấp cứu vội chạy lại những xác người để làm nhiệm vụ. Bỗng một nhân viên cấp cứu la lên: "Hey! Cái này không phải người ta mà toàn là hình nộm không à". Mọi người té ngửa và thầy đội giải thích: "Trời thì tối, mà tôi thấy xác người nằm lăn lóc khắp mặt đường như thế này thì ai mà không hoảng cho được".
Thế nhưng thầy đội lại khám phá ra chuyện phiền toái khác: Anh tài xế bị tiện mất cánh tay văng cha nó đâu mất nên phải đi kiếm gấp. Nếu không kiếm thấy ngay thì bác sĩ không thể gắn cánh tay đó vào thân anh tài xế được.
Thế là mọi người đi thu nhặt những cánh tay nằm ngổn ngàng trên đường để kiếm cho ra cánh tay thật của anh tài xế. May mắn thay, cánh tay bê bét máu của anh tài xế đã kiếm thấy trong vòng 5 phút. Anh tài xế tên là Gerhard Huelburg, 28 tuổi, đã được gắn lại cánh tay nhưng bác sĩ cho biết khi khỏi chỉ có thể sử dụng khoảng 80% năng lực so với trước kia mà thôi.
--------------------------------------------------------------------------------
7.Kiện Thành Phố Ðòi 5 Triệu Ðồng Bồi Thường Vì Bờ Biển Thành Phố Ðể Gái Mặc "Thong Bikinis" Khiến Ông Ta Bị Chấn Ðộng Tim
Ông Lowell, 52 tuổi đã kiện thành phố Sandgate, thuộc Úc Đại Lợi, vì đã cho phép đàn bà con gái mặc áo tắm thời trang thuộc loại "thong bikini" khiến ông bị chấn động tim.
"Thong bikini" là loại đồ tắm bề ngang nhỏ như sợi giây chỉ vừa lọt vào khe trước khe sau của phái nữ nghĩa là gần như trần truồng. Ông Lowell lý luận rằng nhiều thành phố trên thế giới, ngay cả Hoa Kỳ và Âu Châu cũng cấm loại này ở bờ biển vì nó làm cho đàn ông xốn xang chịu không thấu và nó đe dọa cho sức khỏe, sự an toàn và luân thường. Nhưng giới thẩm quyền của thành phố Sandgate đã làm ngơ trước sự khiếu nại của những người quan tâm.
Luật sư của ông Lowell dẫn chứng rằng chuyện xẩy ra hồi tháng 11/1999 ông Lowell bị chấn động tim chút xíu nữa thì mất mạng khi ông đến viếng bờ biển ngoại ô thành phố. Ông Lowell nói rằng :"Tôi thích đến bờ biển cuối tuần để tắm nắng và ngắm gái. Nhưng có lẽ tôi thuộc loại hơi cổ hủ nên khi nhìn thấy những nàng con gái mặc loại áo tắm chỉ như sợi giây nhỏ để nguyên cặp mông ra tôi chịu không được. Mỗi khi có một nàng mặc kiểu này đi ngang tôi thì mồ hôi tôi vã ra và muốn ngộp thở. Tôi không bị đau tim bao giờ nhưng tôi sợ tôi sẽ phải đi bác sĩ bệnh tim vì tình trạng này". Ông kể tiếp: "Tôi bị tim trầm trọng vào một buổi có 6 nàng mặc "thong bikini" đi qua, với những cặp mông lắc bên này, nầy qua bên kia, thiên địa quỷ thần ơi họ gần như là cởi truồng ... Và bỗng nhiên tim tôi đau nhói và tôi thấy trời tối xầm lại. Khi tôi tỉnh lại thì tôi thấy tôi đang nằm trong xe cứu thương. Sau đó bác sĩ cho tôi biết rằng tôi bị một cơn "mass heart attack" và tôi rất may mắn chứ những trường hợp tim bị chấn động liên tục như vầy thường khó cứu sống".
Người chữa bệnh cho ông Lowell là bác sĩ Daniel deSovich nói rằng ông sẵn sàng khai trước tòa để làm nhân chứng cho trường hợp này vì đây quả đúng là những cảnh như vậy đã tạo ra chứng chấn động tim. Nếu một người không quen cảnh này mà nhìn một lô những cô gái trẻ đẹp ăn mặc như không có gì che thân như vậy rất dễ bị chấn động tim. Nếu có ai không tin tôi thì chỉ vì người đó chưa ra bờ biển đó bao giờ".
--------------------------------------------------------------------------------
8.Vào Thư Viện Phải Cởi Truồng
Tất cả dù già trẻ, khi vào thư viện "Sawyer Franzline", ngoại ô thành phố Sydney thuộc Úc Đại Lợi, đều phải cởi hết quần áo trước khi vào. Ấy vậy mà từ học giả, khảo cứu gia, trí thức và chuyên viên các giới lại đến đây thật đông và tuân lệnh răm rắp. Hàng ngày họ đến thư viện này chúi đầu vào sách để nghiên cứu vì đây là một thư viện tuyệt hảo với đầy đủ tài liệu cho mọi giới. Bà Iris Engersoll, chuyên viên thư viện 42 tuổi, xinh như mộng, cũng trần như nhộng nói: "Đây là một thư viện vào bậc nhất thế giới, nhưng khi vào đây mọi người không được mang theo tà tâm hay ý tưởng bảo thủ trong đầu. Tôi đã đi làm việc trần truồng suốt đời tôi rồi tôi không thấy có gì là ngượng ngập cả. Tuy nhiên tôi cũng thông cảm cho những vị lần đầu tiên vào đây đã không được tự nhiên khi họ phải tụt hết tất cả ra. Dầu vậy chỉ một thời gian ngắn họ sẽ cảm thấy dễ chịu và chỉ biết chúi đầu vào trang sách và quên hết mọi chuyện xung quanh. Phần lớn khách đến thư viện là vì họ yêu quý đọc sách hay nghiên cứu cho nên một vài trăm người trần truồng đủ mọi cỡ lởn vỡn xung quanh cũng không chi phối đầu óc họ".
Thư viện cởi truồng này thành lập từ năm 1996 hay 1997 gì đó với sự yểm trợ 66 triệu đồng của nhà triệu phú Sawyer Franzline, một người theo phái "nudist". Ông chết năm 1992 thọ 83 tuổi. Ông Sawyer thích hai điều: văn chương và khỏa thân. Vì vậy ông đã yểm trợ thư viện một ngân khoản như vậy với một điều kiện là tất cả nhân viên làm tại thư viện và khách vào đọc sách đều phải trần truồng. Theo ông ta thì khi ông đòi như vậy là ông đã làm ơn giúp đỡ những người vào thư viện thoát khỏi sự ràng buộc bởi quần áo.
Giáo sư toán Adrian Toome, 43 tuổi, nói: "Ngồi trần truồng, ngoảnh nhìn chỗ nào cũng thấy đàn bà khỏa thân, nhưng khi tập trung tư tưởng vào sách vở thì rồi nó cũng quen đi. Tôi vẫn thấy có kết quả tốt vì khi bận lo việc khảo cứu thì những cảnh ấy không pha trộn vào trí tôi tí nào cả".
Để ngăn ngừa những người có đầu óc thiếu trong sạch, vào đây không phải để khảo cứu hay đọc sách mà chỉ để ngắm thân thể người ta, thư viện đã lấy lệ phí $200 một năm. Nhưng bà Thelma Houseman, có 3 con, đến thư viện này mỗi tuần 1 lần nói: "Những ông có đầu óc bẩn thỉu khi vào đây sẽ thất vọng vì những người đàn bà có thân hình đẹp rất hiếm khi họ đến đây".
--------------------------------------------------------------------------------
9.Em Allison Silkie ở Los Angeles nói rằng em rất yêu kính ông chồng Gil Silkie, một người chịu khó làm ăn và thương yêu vợ con, nhưng Allison không thể chịu nổi cảnh Gil xì dắm thúi (đánh ******) bùm bụp liên tục không ngừng hàng đêm khiến Allison muốn ngộp thở. Đến nỗi Allison phải mua mặt nạ chống hơi ngạt đeo vào để ngủ nếu muốn ngủ chung với chồng.
Allison nói: "Tôi cũng biết thật là kỳ cục khi ngủ phải đeo mặt nạ nhưng không làm thế thì không tài nào ngủ được. Khổ nỗi, tôi không thể ngủ riêng được vì tôi không muốn nằm xa người chồng mà tôi yêu". Allison cho biết: "Hệ thống trong người Gil sản xuất rất nhiều hơi "ga" (gas). Ăn bất cứ thứ gì, ăn bất cứ giờ nào, và đã dùng biết bao nhiêu thuốc để chữa, Gil vẫn đánh dắm như bắn súng liên thanh suốt đêm. Chỉ sau 10 phút vô giường ngủ là Gil biến căn phòng đầy mùi chuột chết".
Gil, 34 tuổi làm nghề thợ xây cất kết hôn với Allison tháng 11 năm 1992. Qua một năm sống chung thoải mái thì bỗng nhiên Gil bắt đầu phọt dắm hàng đêm liên tục tới nay. Allison cho biết: "Cuối cùng chịu không thấu nữa, tôi bắt Gil xuống tiệm "Army Surplus" mua cái mặt nạ tốt nhất của quân đội, từ đó tôi mới ngủ được". Nhưng Allison cũng cho biết đôi khi nàng cũng phải bỏ mặt nạ ra trong một thời gian ngắn như lúc hai vợ chồng muốn "ấy" nhau chẳng hạn. Theo Allison thì: "Khi mà vợ chồng cần làm chuyện đó mà còn đeo mặt nạ thì chẳng còn ý nghĩa gì cả...".
--------------------------------------------------------------------------------
10.Vợ Tặng Chồng 1 Phát Ðạn Rồi Tống Ra Khỏi Cửa Vì Quên Mua Vé Số Lotto
Ông hũ chìm Toby Porianski ở Tampa, Florida, chiều thứ Bẩy nọ vợ sai đi mua vé số lotto nhưng vì đi nhậu với bạn bè nên quên; chẳng may cái số mà vợ chồng ông định mua lại trúng 5 triệu tám tối hôm đó, nên bà vợ nổi tam bành tống ông ra khỏi nhà lúc nửa đêm. Sáng hôm sau bà Theresa, vợ ông Toby, kiếm luật sư làm đơn ly dị ông chồng ngay lập tức.
Chuyện bắn chồng xẩy ra vào ngày 18-5-1999, khi ông Toby mon men về nhà lấy quần áo thì bà vợ tặng cho một phát chút xíu thì toi mạng. Nhưng may mắn viên đạn chỉ xuyên qua cánh tay phải. Bà Theresa, 64 tuổi, nói: "Thấy bộ mặt vô tích sự của hắn ta tôi liền rút súng ra tặng hắn một phát. Tôi không thèm nhắm cho hắn chết, chứ tôi muốn hắn chết thì hắn chết rồi. Mặc dù cho phép hắn về lấy quần áo nhưng khi nhìn thấy cái mặt sặc mùi rượu của hắn là tôi ứa gan. Nếu hắn đừng mê nhậu nhẹt thì tôi đã trở thành triệu phú rồi".
Theo báo "Weekly World News" tháng giêng thì ông Toby 65 tuổi cho biết: "Tôi sửa soạn xuống xóm làm một ly với bạn bè và nhân tiện mua tấm vé lotto (mang số 1-8-19-23-35-39) mà vợ chồng tôi mua mỗi thứ Bẩy từ năm 1988.
Nhưng khi gặp bạn bè làm vài chén rồi thì tụi tôi rủ nhau đi chơi "bowlling". Lúc đó chuyện mua vé lotto không còn trong đầu tôi nữa. Đến nửa đêm tôi về nhà thì Theresa nhẩy tưng tưng hò reo: Trúng rồi! Trúng rồi! Trúng cả 6 con số rồi. Sướng quá. Chúng mình là triệu phú rồi. Lúc đó tôi mới sực nhớ lại thì chỉ còn có nước than thầm: "Chết mẹ tôi rồi!".
Ông Toby tiếp: "Vào khoảng nửa giờ sau tôi mới ậm ọe được để cho Theresa biết là tôi đã quên không mua vé lotto đó. Thế là Theresa quơ ngay cái lò nướng bánh mì phạng vào đầu tôi và đuổi tôi ra khỏi nhà".
Bà Theresa thì lúc nào cũng hậm hực nói: "Thằng vô tích sự không còn đi làm ra tiền nữa. Chúng tôi chỉ trông vào sự may mắn của vé số lotto mà thôi. Thế cho nên nhiệm vụ của hắn hàng tuần là mua tấm vé đó mà hắn lại quên mới ứa gan chứ. Mỗi lần nghĩ tới là tôi muốn khóc".
Ông Toby cũng chẳng vui gì, ông thở dài tâm sự: "Kể ra thì tôi cũng vô tích sự thật". Và ông không truy tố bà Theresa về tội bắn ông.