CH Séc Out, có cần phải tiếc nuối?
Chia tay những ánh "pha lê" lộng lẫy đến từ CH Séc, trong một chiều Hamburg bình lặng, người Séc đã không thể vượt qua chính mình, thất bại 0-2 trước Italia đã là một lời giã từ đầy tiếc nuối của một đội bóng rất được kỳ vọng ở World Cup 2006. Nedved đã gục ngã khi tiếng còi trận đấu kết thúc, hình ảnh của biểu tượng CH Séc là một dấu chấm hết cho á quân Euro 2004, chấm hết cho một quá trình thăng hoa của một thế hệ vàng mang tên Nedved, Poborsky.
Như những ánh pha lê lộng lẫy và tráng lệ, CH Séc đã khởi đầu vòng đấu bảng với một phong độ ấn tượng trước Mỹ, chiến thắng 3-0 của Séc đã khiến cho giới chuyên môn thán phục và nhìn họ với tư cách sẽ là một đội bóng có thể gây nên bất ngờ lớn nhất ở World Cup lần này. Nhưng cái vẻ bề ngoài long lanh ấy đã tan vỡ sau khi Koller gục ngã bởi một chấn thương và khi lắp ghép cái mảnh vỡ ấy bằng Lokvenc trong trận đấu thứ 2 của Séc trước Ghana, những ánh pha lê đã vụt tắt, những "ngôi sao đen" đã khiến cho những mảnh vỡ ấy thêm vỡ vụn, thất bại được xem là bất ngờ, nhưng thực tế lại không bất ngờ chút nào trước sự trình diễn của người Séc trước Ghana đã cho thấy một triển vọng không mấy sáng sủa trước khi họ bước vào lượt đấu cuối cùng với Italia.
Người ta vẫn hi vọng, Séc sẽ vùng lên ở thế cùng đường, người ta vẫn đợi chờ những mảnh vỡ của Pha lê, sẽ vẫn có đủ sự sắc nhọn để cứa nát người Ý, nhưng điều đáng được chờ đợi ấy đã không đến, họ đã không đủ đẳng cấp, tài năng để lắp ghép trọn vẹn những mảnh vỡ, Milan Baros sắc sảo hơn Lokven, nhưng không đủ sức để vượt qua bức tường phòng ngự bê tông của người Ý. Một mình Nedved đã không đủ sức để giúp Séc vượt qua Italia và thất hại 0-2 là lời tiễn biệt đầy bất hạnh của họ, cũng là một sự giã từ đớn đau của Nedved, biều tượng của CH Séc sẽ đi vào lịch sử bóng đá Séc với tư cách là thủ lĩnh của một thế hệ vàng..nhưng chưa bao giờ có vàng trong các danh hiệu.
Séc đã có một kết cục không thể tưởng tượng nổi, phải chăng họ quá thiếu may mắn, có thể. Nhưng là một chút thôi, Koller là một nhân tố rất quan trọng trong đội bóng của ông Bruckner, nhưng sự vắng mặt của Koller phải là điều mà ông đã phải tính tới(Trước khi vào giải, Koller đã nghỉ khoảng 6 tháng vì chấn thương), ông đặt niềm tin vào "chân gỗ, và đầu mốc" của Lokvenc, nhưng niềm tin của ông đã bị đặt nhầm chỗ, ông cũng có một giải pháp khác...đang vật lộn với chấn thương là Baros,..rõ ràng Séc quá thiếu tài năng trên hàng tiền đạo, chứ không phải họ bị loại do chấn thương của Koller.
Séc gục ngã trước những kì vọng
Nguyên nhân nữa của CH Séc là họ đã quá "bốc" trong trận đầu tiên, và sau khi có sự khởi đầu như mơ ấy, các cầu thủ Séc lại ở trên chín tầng mây( pha đánh đầu hụt của Ujfalusi dẫn đến bàn thua đâu tiên trong trận gặp Ghana), sau thắng lợi ấy những hi vọng và kỳ vọng đặt lên họ quá nhiêu và họ đã phải trả giá vì không thể thắng được những áp lực ấy. Hãy nhìn vào Rosicky trong 2 trận đấu sau gặp Ghana và Italia, người ta mới thấy các cầu thủ Séc phởn như thế nào sau trận đấu đầu tiên, tác giả của 2 bàn thắng rất đẹp trong trận đấu với Mỹ đã câm lặng và biến mất trong 2 trận đấu sau. "Tiểu Mozart" của bóng đá Séc đã không thể soạn lên một bản nhạc vui, chỉ là những tiết tấu đứt đoạn và là một sản phẩm tồi.
Nedved cúi đầu bất lực
Nhìn lại việc Séc bị loại, có thể hơi có một chút bất ngờ, nhưng đó là điều rất hợp lí. Một thế hệ vàng của Séc đã đi qua thời kỳ đỉnh cao, trong khi những "mầm non" vẫn chưa đủ chín để thay thế. Chỉ có một chút tiếc nuối cho lối chơi tổng lực của họ, lối chơi mà có người đã nói là "những ngõ hẻm Praha". Chỉ tiếc lối chơi thông minh, khoa học và rất "ngõ ngách" ấy đã không thể hiện được trong 2 trận đấu cuối của họ ở bảng E. Người ta cần phải trông chờ vào một thế hệ mới của bóng đá Séc.
Neved cúi đầu rơi nước mắt, người Ý tung tăng vui tươi!
"Một cánh én nhỏ, chẳng làm nên mùa xuân" - Nedved quá nhỏ bé trước hàng thủ tuyển Ý.
màu xanh của đoàn quân thiên thanh làm tan vỡ những ánh pha lê Séc