Ôi giời ơi,bà xã ngốc của anh ạ,em thật...thật...buồn cười,cười nhiều lắm ý,nhiều thật đấy,nhiều vãi... luôn ý.Phải,anh cười,miệng anh cười,mắt anh cười,và cái đầu của anh cũng cười,1 nửa nó cười,còn một nửa...chịu,chả biết thế nào.Chi ạ,em không làm ai buồn,em không làm điều gì để mà phải hổ thẹn,tại sao em lại phải xin lỗi,anh chả hiểu ai đã nói xin lỗi,và anh cũng chả biết ai sẽ là người nhận cái câu xin lỗi ấy,vì vậy,cách tốt nhất là hãy xóa đi cái câu đó,đó là mệnh lệnh của 1 thằng chồng với bà xã,do dó,hãy thi hành mệnh lệnh ngay,hiểu chứ.Chi ngốc ạ,hãy quên hết những lời anh đã nói,đã viết,hãy coi nó nhu những lời nói bình thường mà em vẫn thừơng được nghe,hãy coi nó như 1 mảnhghép của cuộc sống.Phải,anh không thể hiểu hết về em và em cũng không thể hiểu hết về anh,chúng ta cũng không ai có thể hiểu hết về nhau,bởi như thế,con người thựcra là 1 và nhưngnguoicòn lại chilà cái phiên bản của nó.Vậy thì đừng hỏi tại sao chúng ta lại khác nhau,và hãy nói,hãy viết như em đã từng làm,emkhông phải thêm,không cần bớt,bởi đó là tính cách của em,con người của em,Chi ạ.Anh chỉ muốn được thấy con người thực của em mà thôi...Chấm dứt
Này Chi,em bảo em và chị Linh được nhìn rõ hơn hình ảnh của anh trước kia,ha ha,đừng tin,ảnh ảo đấy,sau cái ảnh ảo đấy còn nhiều cái nữa cơ,vì thế,hãy coi anh như trước kia.Anh vẫn là anh,anh vẫn là chồng em,mà chồng không thương vợ thì thương ai,ngốc ạ(Những ai đã đọc những dòng này đề nghị hết sức kiềm chế,tránh bức xúc,nên kìm nén nỗi đau tránh xổ ra ngoài theo 2 đừơng,không nên ghen tị trước cảnh chồng ấý...vợ cũng ấy.,
Ðúng,chí phải Việt ạ,mày phải như thế mới đúng là mày,hoan hô,hãy cổ vũ cho anh ấy đi
A,Chuối em,lâu lắm không thấy cái mẹt của em,nhớ quá cơ,nhớ lắm ý,nhớ thật đáy(nên đọc kĩ phần trên trước)
Thôi chết,"nó" lại ấy,đến chu kì rồi.