Hoàng Thùy Lynh
(thieng)
New Member
Ngày 23/7/2003
ừ... thì coi như đây là một kiểu NHẬT KÍ, TÂM SỰ của khóa mình ở trên HAO đi, mọi người muốn ghi gì vào đây thì ghi.
ừ... tại vì tớ vừa xem cái topic của Đỗ Việt, ''nói gì đây'', thấy đúng là phải làm cái gì, cái gì cũng được.
ừ... tại vì tớ cũng muốn mở lòng, tại vì tớ cũng tò mò biết mọi người đang làm gì, đang nghĩ gì.
ừ... tớ cũng đang buồn và giả vở vui rất đạt chỉ đạt và có lẽ chỉ không đạt ở chỗ đã vẫn khoe bằng cách ra là mình buồn như thế này, rồi tớ thấy, thấy chữ kí của ai đó (hình như của Khánh Vân: ''to despresse'', hiểu được ít ít thì thấy mình không nên là người nhận mãi như vậy, tồi quá
ừ......Xứ tuyết của mình bắt đầu nhận thêm một người đàn ông đến. Ông ấy đội một cái mũ hoa rực rỡ, mỗi buổi tối, ông ấy bỏ cái mũ của mình ra, và cứ bước đi chầm chậm lòng vòng trên vài con đường xứ tuyết. Sáng hôm sau, những con đường ấy mọc hoa, mọc hoa, kể cả những con ruồi, đi ngang qua đấy cũng biến thành một bông hoa, một bông hoa biết bay. Sáng nay mình có việc, cũng phải vừa đi qua đấy xong, thế là thành một bông hoa... bông hoa hơi xanh xao một chút, nên trông mình có vẻ gầy hơn . May, không có nó thì làm sao hôm nay mình có thể vui vẻ nấu nướng cười đùa với bạn bè được...Một người nữa ngày mai hoặc ngày kia cũng sẽ đến đây, mang theo những chiếc lá thêu bằng chỉ.
ừ... vì hôm qua điên điên, đi bộ dưới mưa ba tiếng, ướt hết, tóc bết mặt, mấy lần được gọi lại ''vào đây tránh mưa đi em'', mỉm cười bỏ đi,---- nhớ---- mệt mỏi--- tóc dính mặt--- ''buồn yêu như buồn thở'' (mượn lời QChi)- ''buồn bay như buồn ngủ'' (lời này là của mình chả phải mượn ai cả, chỉ bắt chước, từ một nhà thơ lớn )
ừ... tĩnh tâm như hôm kia đi hai vòng hồ, nhặt được một chiếc lá khô rất to sẽ sơn nó toàn màu đỏ màu đỏ màu đỏ thôi... tụng kinh. cúi xuống mà ôm lấy mình--- Thiền ở mức độ thấp là để tĩnh tâm, ở mức độ cao hơn thì sẽ chẳng có còn mục đích chi nữa... mình vẫn đì đụt cỏn lâu mới được thăng hoa. ''Hồn bướm mơ tiên'' (Nhất linh) có tiểu là giả nam để đi tt, ừ ừ ừ, hay mình cũng..
ừ...cần gì nhỉ ??? vẫn cần được yêu. ừ... vì mình là người thích khoe... ừ... chưa thành chính quả...
ừ...vâng mà vâng mà... ăn kiêng.
hôm nay đi họp Year book với toàn người đã biết, họp xong phần tài chính, thấy có nhiều người giỏi ghê, ờ, khâm phục, thấy cả 6,7 đứa mình lớp Anh đến trường rút học bạ để đi du học, ôi...
a a, buổi chiều xâm xẩm tổi, nhìn thấy Khánh Duy đi xe đạp qua định chào nhưng bạn ấy lờ đi, mà có phải là không biết nhau gì gì đâu cơ chư Duy nhỉ? (p/s: lần sau tớ cứ chào đấy, hehe...)
ngày nào mà không có gì để ghi thì ngày đó là một ngày vô nghĩa
ừ... thì coi như đây là một kiểu NHẬT KÍ, TÂM SỰ của khóa mình ở trên HAO đi, mọi người muốn ghi gì vào đây thì ghi.
ừ... tại vì tớ vừa xem cái topic của Đỗ Việt, ''nói gì đây'', thấy đúng là phải làm cái gì, cái gì cũng được.
ừ... tại vì tớ cũng muốn mở lòng, tại vì tớ cũng tò mò biết mọi người đang làm gì, đang nghĩ gì.
ừ... tớ cũng đang buồn và giả vở vui rất đạt chỉ đạt và có lẽ chỉ không đạt ở chỗ đã vẫn khoe bằng cách ra là mình buồn như thế này, rồi tớ thấy, thấy chữ kí của ai đó (hình như của Khánh Vân: ''to despresse'', hiểu được ít ít thì thấy mình không nên là người nhận mãi như vậy, tồi quá
ừ......Xứ tuyết của mình bắt đầu nhận thêm một người đàn ông đến. Ông ấy đội một cái mũ hoa rực rỡ, mỗi buổi tối, ông ấy bỏ cái mũ của mình ra, và cứ bước đi chầm chậm lòng vòng trên vài con đường xứ tuyết. Sáng hôm sau, những con đường ấy mọc hoa, mọc hoa, kể cả những con ruồi, đi ngang qua đấy cũng biến thành một bông hoa, một bông hoa biết bay. Sáng nay mình có việc, cũng phải vừa đi qua đấy xong, thế là thành một bông hoa... bông hoa hơi xanh xao một chút, nên trông mình có vẻ gầy hơn . May, không có nó thì làm sao hôm nay mình có thể vui vẻ nấu nướng cười đùa với bạn bè được...Một người nữa ngày mai hoặc ngày kia cũng sẽ đến đây, mang theo những chiếc lá thêu bằng chỉ.
ừ... vì hôm qua điên điên, đi bộ dưới mưa ba tiếng, ướt hết, tóc bết mặt, mấy lần được gọi lại ''vào đây tránh mưa đi em'', mỉm cười bỏ đi,---- nhớ---- mệt mỏi--- tóc dính mặt--- ''buồn yêu như buồn thở'' (mượn lời QChi)- ''buồn bay như buồn ngủ'' (lời này là của mình chả phải mượn ai cả, chỉ bắt chước, từ một nhà thơ lớn )
ừ... tĩnh tâm như hôm kia đi hai vòng hồ, nhặt được một chiếc lá khô rất to sẽ sơn nó toàn màu đỏ màu đỏ màu đỏ thôi... tụng kinh. cúi xuống mà ôm lấy mình--- Thiền ở mức độ thấp là để tĩnh tâm, ở mức độ cao hơn thì sẽ chẳng có còn mục đích chi nữa... mình vẫn đì đụt cỏn lâu mới được thăng hoa. ''Hồn bướm mơ tiên'' (Nhất linh) có tiểu là giả nam để đi tt, ừ ừ ừ, hay mình cũng..
ừ...cần gì nhỉ ??? vẫn cần được yêu. ừ... vì mình là người thích khoe... ừ... chưa thành chính quả...
ừ...vâng mà vâng mà... ăn kiêng.
hôm nay đi họp Year book với toàn người đã biết, họp xong phần tài chính, thấy có nhiều người giỏi ghê, ờ, khâm phục, thấy cả 6,7 đứa mình lớp Anh đến trường rút học bạ để đi du học, ôi...
a a, buổi chiều xâm xẩm tổi, nhìn thấy Khánh Duy đi xe đạp qua định chào nhưng bạn ấy lờ đi, mà có phải là không biết nhau gì gì đâu cơ chư Duy nhỉ? (p/s: lần sau tớ cứ chào đấy, hehe...)
ngày nào mà không có gì để ghi thì ngày đó là một ngày vô nghĩa