Điều kì diệu

Đinh Trọng Tiến Dũng
(Jack)

Điều hành viên
Có một đôi trai gái nọ yêu nhau tha thiết và sắp tiến tới hôn nhân. Một hôm, nàng nhận được tin sét đánh ngang tai: Người yêu nàng bị tai nạn, đang cấp cứu ở bệnh viện tỉnh xa. Nàng liền tức tốc đến thì được bác sĩ cho biết: Tình trạng của chàng nguy kịch lắm, có lẽ “đi” mất. Mọi người lùi ra ngoài để họ gặp nhau.
Chàng đang hấp hối trên giường bệnh, nàng lao vào ôm ghì lấy chàng, hôn lên môi và thì thầm gọi tên. Như có một sức mạnh thần kỳ, chàng trai gượng tỉnh và mấp máy nói với người yêu:
- E...mm yêu... quý, có lẽ anh không qua khỏi được... Anh chỉ tiếc rằ...ng, từ ngày đầu yêu nhau, đến khi anh phải từ giã cõi đời này... chưa một lần anh được ngắm nhìn thân hình của em... Hãy giú...p anh...!
Một thoáng lưỡng lự, nàng đã chấp thuận lời đề nghị cuối cùng của người mình yêu.
Hòa lẫn trong những tia nắng hắt qua cửa sổ, nàng từ từ xoay người cởi bỏ quần áo trong sự thẹn thùng, má nàng ửng hồng, mái tóc xuôi nhẹ chải dài theo thân hình kiều diễm. Chàng đờ đẫn ngắm nhìn. Như được tiếp thêm sức lực, chàng dần hồi tỉnh, qua khỏi giây phút hiểm nghèo. Họ liền tổ chức đám cưới ngay sau khi xuất viện và kể lại tất cả cho mọi người.
Có hai ông bà già cũng được nghe câu chuyện đó trong đám cưới của đôi trai gái. Một hôm trở trời, ông lão phều phào nói với vợ:
- Bà nó ơi!... Hôm nay tôi thấy khó ở quá... bà nó ạ!
Câu chuyện như một huyền thoại của đôi trai gái nọ đã làm bà lão bừng tỉnh. Bà thì thào nựng chồng:
- Ông ơi, ông cố quay mặt vào vào vách đi. Bao giờ tôi bảo ông quay ra thì ông mới được quay ra đấy nhé!
Dù đang rất mệt, ông lão vẫn cố chiều bà và quay mặt vào vách.
- Xong rồi, ông nó ơi! Ông hãy quay lại đi!
Ông lão từ từ quay ra nhìn... trợn mắt lên và chết thẳng cẳng.
 
La-Si Song là một thiếu nữ vừa xinh đẹp lại vừa hiếu thảo, luôn nghe lời dạy bảo của mẹ nàng. Trong một chuyến du lịch sang Phi Châu. Hai mẹ con nàng lạc vào trong một khu rừng rậm tình cờ gặp được một bộ lạc tên là CoToTu. Vị Tù Trưởng bộ lạc này rất là hiếu khách đã mời hai mẹ con La-Si-Song ở lại chơi vài ngày rồi sẽ cho người đưa hai mẹ con nàng trở ra thành phố.
Qua một đêm yến tiệc tưng bừng La-Si-Song mới thì thầm với mẹ nàng:
- Mẹ à tối hôm qua vị Tù Trưởng trẻ đã ngỏ lời cầu hôn với con.
Bà mẹ dãy lên:
- Ối, Không được. Con đẹp như thế này làm sao mà lấy thằng mọi Phi Châu chứ. Cho dù nó là Tù Trưởng hay vua chúa cũng không thể lấy nó được.
La-Si-Song lo lắng nói:
- Khó từ chối lắm. Lỡ con từ chối thẳng, hắn nổi giận bắt hai mẹ con mình làm thịt hay là giữ luôn mình ở đây không đưa mình ra thành phố thì chết.
Bà mẹ nghĩ ngợi rồi nói
- Thôi được lát nữa con con gặp hắn con nói con thích cái xe Ford toàn là bằng vàng. Nếu hắn chịu tặng con làm quà cưới thì con mới lấy nó.
Lát sau La-Si-Song đi gặp vi Tù Trưởng trở về nói với mẹ.
- Mẹ ơi anh ấy giàu lắm con vừa mới đề nghị món quà cưới là anh ta móc cell phone gọi qua Mỹ oder cho con ngay một cái. Bây giờ phải tính sao hả mẹ?
Bà mẹ La-Si Song suy nghĩ mọt lát rồi nói:
- Không việc gì phải lo lắng đâu con. Mẹ thấy trên đền thờ của hắn có bức tượng trên đầu có gắn một viên kim cương. Mẹ nghe nói những vật thờ phượng của tổ tiên họ không dám lấy cho ai đâu. Con cứ nói mẹ muốn con viên Kim cương đó làm của hồi môn cho con của con sau này. Nhất định là hắn sẽ phải bỏ ý định lấy con.
Buổi chiều hôm ấy La-Si-Song trở về lều khệ nệ mang cái hộp vàng đựng viên kim cương nói với mẹ
- Mẹ ơi như thế này thí anh ấy yêu con quá xá rồi. Sau khi con ngỏ lời như mẹ dặn anh ấy nói.
" Người CoToTu đã nứng ý lộn đã yêu rồi thì tổ tiên giòng họ gì cũng không bằng người yêu ".
Bà mẹ lắc đầu chán nản. Bỗng trong đầu bà loé lên một hy vọng
- Xích lại mẹ nói nhỏ cái này. Mình không thể thách được những thứ Nhân tạo thì thách thứ Thiên tạo. Con nói với nó là trong chuyện ân ái. Chỉ có những người nào có dương cụ dài đến ba tấc thì mới làm con thoả mãn. Cho nên nó phải đáp ứng được điều này thì con mới lấy hắn.
Buổi tối hôm đó bà mẹ đợi mãi đến khuya La-Si-Song mới trở về liền hấp tấp hỏi:
- Sao con thành công chứ. Mẹ chắc là thách như thế thì ông tổ nhà nó sống lại cũng không giúp được nó.
La-Si-Song bẻn lẻn nói với mẹ:
- Thôi mẹ về thành phố trước đi con nhất định phải lấy ảnh. Ảnh vì con mà hứa sẽ hy sinh tất cả. Nhưng con không muốn anh ấy hy sinh gì hết. Mẹ biết không. Con vừa mới nói xong cái vụ ba tấc như mẹ dặn thì ảnh đã nói:
- Không sao vì người CoToTu đã yêu thì sẵn sàng hy sinh, anh sẽ chặt ngắn bớt cho vừa ý người mình yêu.
 
Back
Bên trên