Đời sinh viên.. có cây đàn guitar..

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.

Tống Minh Tuấn
(TuanCominglate)

Điều hành viên
Lúc nãy vô tình anh nghe lại cái bài của nợ gì "Cây đàn sinh viên" của một thằng cha tẩm nào đó tên Quốc An trên VTC, có cái câu đé.o gì Đời sinh viên có cây đàn guitar nghe tởm x tả...

Đời sinh viên là giai đoạn con người đang phải bươn trải về tri thức, hành trang của sinh viên phải là sách bút, lý thuyết vững chắc, lối suy nghĩ đúng đắn, ko ngừng học hỏi kiến thức hiện đại để sẵn sàng bước vào đời với một sự tự tin hội nhập với thế giới. Đời sinh viên đé.o ai lại có mỗi cái đàn guitar. Anh thấy đến lúc chúng ta phải cho hết những thứ rác rưởi này vào thùng rác, hay chí ít những thể loại bài hát như trên phải bị cấm, và tuyệt đối ko cho lưu hành vào thời điểm này. Vì chúng đang tâm cổ vũ cho lối sống an nhàn, hưởng thụ tinh thần giả tạo, đôi khi mang lại một hình ảnh hết sức bệ dạc, thiếu sức chiến đấu, lạc lõng giữa thời đại mới của sinh viên hiện nay. Thế hệ của sinh viên gắn với cây đàn guitar, với Trịnh Công Sơn và những cổ vũ hào hùng sục sôi đã qua từ lâu rồi, hình ảnh đó ko hề mới, và sinh viên ngày nay hãy phải cảm thấy sốt ruột trong sự hội nhập, trong sự tụt hậu của đất nước, mà chính sinh viên là những người làm chủ..

Những thể loại về bài hát sinh viên như thằng Quốc An trên anh nghe đã từ lâu, và rất nhiều. Ko hiểu sao mỗi lần nghe đến 2 từ "sinh viên" từ cách miêu tả của những bài hát này, trong đầu anh cứ tưởng tượng ra hình ảnh sinh viên Việt nam là một thằng nghèo rớt mùng tơi, có một cái guitar tán gái, đầu óc thì rỗng tuếch, ra trường cầm bằng xin việc hỏi cái x gì cũng x biết... Trên phim ảnh cũng vậy, khi muốn miêu tả hay lột trần hình ảnh một người sinh viên, đạo diễn thường dàn dựng sao cho anh ấy phải cầm đàn guitar, đeo kính cận, đi làm tiếp thị, làm quán cơm, tối về một gói mì tôm, vay tiền bạn gái để đóng học... đại khái thế. Thông điệp mà chúng gửi gắm với hình ảnh sinh viên là đói cho sạch rách cho thơm, tri thức phải nghèo hay là một cái gì đó ngớ ngẩn tương tự thế. Chẳng nhẽ chúng ta ko còn một hình ảnh nào sáng sủa hơn đại diện cho sinh viên ngàn năm văn vật nữa hay sao?

Chúng ta từng biết rằng trên thế giới, sinh viên các nước được đặc trưng bởi hình ảnh vô cùng năng động, kể cả về tri thức lẫn kinh nghiệm thực tế: chúng ta từng thấy họ vật lộn cạnh tranh về tri thức trong các trường Đại học lớn ra sao, hay sự năng động thực tế được gắn liền với những dự án áo bạo, thực tập với những công ty hàng đầu. Trong khi đó, thời nay, sinh viên chúng ta được nhìn với hình ảnh một anh chàng rách nát cầm.. guitar, trong đầu ko một chút cố gắng vươn lên, đầu óc rỗng tuếch về tri thức, nhưng vẫn luôn ảo tưởng rằng, dù mình nghèo, nhưng mình đói cho sạch rách cho thơm, và tâm hồn mình vẫn luôn thật là phong phú...Ôi fuc.k.. Đói và rách thì sạch và thơm thế x nào được. Các chú cứ thử đói sạch và rách thơm đi xin việc xem có ai nhận các chú ko?..

Các bạn có nhớ câu nói của Bác Hồ về giấc mơ đất nước ta sẽ sánh vai được với các cường quốc năm châu hay không? Để thực hiện lời người, sinh viên chúng ta phải ko ngừng phấn đấu trong hành trang tri thức mới, tiếp cận cái mới, để hoà nhập tốt với xã hội, với thế giới, tránh tụt hậu. Hãy đừng để lãng phí thời gian vào những thứ vô bổ, thậm chí là độc hại như Trịnh Công Sơn, hoạt động tình nguyện, công tác Đoàn... Hãy quên đi những lãng mạn vớ vẩn, những guitar, đói cho sạch rách cho thơm... để rồi chúng ta lạc hậu về kiến thức, thủ dâm văn hoá... Hãy phấn đấu học hỏi và tin vào chính mình, và hãy biết ước mơ, các bạn sinh viên thân mến!


CÂY ĐÀN SINH VIÊN

Nhạc: Quốc An - Lời: Thuận Thiên
Đời sinh viên ko cần đàn guitar.
Đàn ngân lên chúng ta kệ đàn ca.
Có anh bạn xa nhà, có cô nàng du học Canada
Việc đé.o gì phải cần đàn guitar..

Cứ thế mà là lá la...
...........
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hình ảnh anh bộ đội cũng vậy. Cũng chẳng khác khẩm hơn gì.
Đi chiến đấu về hoặc thì ở vậy, hoặc thì lấy gái lỡ thì, hoặc thì lấy gái bị bỏ rơi...
 
Đời có người thế này , thế khác chứ anh.Nếu nói 1 cách hoàn toàn tỉnh táo và lý trí , thì em rất ủng hộ anh (trong thời điểm hiện tại). em nghĩ có cái ko áp đặt đc đâu , ko thì lại giống cách mạng văn hóa Ở TQ mất.phải chấp nhận nó là sự"phong phú" của cuộc sống thôi , ai nỗ lực nhiều ,tài giỏi hơn thì tồn tại ,kẻ yếu kém tự chết đi thôi.
@ anh Tuấn : cho em trích bài viết của anh vào blog nhá
 
Tập đàn 5 năm éo cưa được con nào :)). Em cũng chẳng biết cái bài anh nói là bài nào 8-} , nhưng tình hình nghe có vẻ hơi bức xúc :D. Sặc,mà h còn đek cảnh thằng nghèo gặm mỳ tôm ôm cái đàn fo` ngồi hát lêu nghêu nữa đâu ... mà có thì kệ mẹ nó, em là em éo thk mấy thằng đệm hát ... vô học bỏ mẹ 8-} .
Mà căn bản là mấy ông bảo làm phim,viết nhạc còn nặng tư tưởng bao cấp,bảo thủ thôi chứ h SV mình cũng được đó chứ. Đành rằng điều kiện ko có nhiều,môi trường chưa tốt nhưng ko thiếu những người giỏi,dám nghĩ,dám làm. Đã xa rồi cái thời củ shi t đó rồi anh ạ.
 
Quang d nói thế mà hay. bây h mình ôm ghita 2tr, đánh cổ điển( khác hẳn mấy bài vớ vẩn linh tinh nhá), đói ăn mỳ tôm 7k/gói.
@ quang: vẫn có mấy thằng dở hơi đấy mày ạ.mấy thằng nhà giầu @ thì éo nói làm zi, nhưng vẫn ối thằng xiền ko có, suốt ngày ôm đàn , rồi chửi chế độ với đời bất công , hy vọng hão huyền cuộc đời thay đổi cho hợp với "tài năng" của mình
 
hehe
chú Tuấn đã có lòng giáo huấn lớp trẻ, hướng thanh niên tới con đường sáng thì phải làm cho trót. đã chỉ ra cái sai rồi thì phải chỉ tiếp con đường đi đúng
vd chúng mày phải đi học toefl, ielts, rồi là mác lê nin or gì gì đấy
chứ ko chú chỉ ngoạc mồm ra chửi thiên hạ dốt, ko tiến bộ được xong để đấy thì hình như cũng chả tác dụng gì mấy, ấn tượng để lại chắc cũng chỉ "à, thằng này trước có lảm nhảm dạy đời mấy câu" :p
 
Bố cháu chết cái tội vừa giặt tã vừa nghe "Cây đàn sinh viên" chứ gì [-x Đang lúc loạn lên nào tã, nào cho con bú (bình) mà bị nhồi Trịnh Công Sơn não ruột não gan thì lại chả điên lên mà rủa độc hại với vớ vẩn [-(

Cả nhà thông cảm cho gia cảnh của bố cháu, khổ, từ ngày mẹ cháu, chẹp...|-)
 
Sao mọi người cứ chú ý đến cái tiểu tiết là "nhạc Trịnh" trong bài chú Tuấn mà quên mất mục đích tốt đẹp của chú ấy khi viết bài này thế nhỉ :x.
Phải nhằm vào trọng tâm của topic, noi gương mod Khải kìa b-)
 
Hơ, nhưng mà chuyện nào ra chuyện ấy chứ. Cái gì hay thì khen. Cái gì dở thì... góp ý. Thế mới là có... tinh thần xây dựng. :D
 
Em chẳng đồng ý với bài của anh Tuấn chút nào.[-(
trước hết em không tin những bài hát mà đại diện là "cây đàn sinh viên" lại chỉ đem lại tác dụng trái ngược như bài anh nói. Sao bài anh không đề cập đến việc chính những thứ mà anh tưởng là tuyên truyền dởm đó có thể chính là 1 công cụ nhắc nhở tốt nhất tới những bạn sinh viên? sinh viên học sinh đầu tiên tiếp xúc với cái gì nào? đời sinh viên xưa khổ như thế, chỉ có 1 cái đàn đi ăn xin cho nó sạch, nhục như thế phải đem đàn đi bám váy người yêu sao mà người nghe không tức lộn cả ruột lên mà học mà cầy, mà thức tỉnh àm vươn lên? nếu thằng sinh viên nào nghe mà thấy sung sướng uh 'đời sinh viên ta đó' thì sớm muộn cũng chẳng có tương lai rồi sớm muộn cũng tự đào thải mình,cũng khắc lao động theo đúng thực lực của mình có. Vả lại thời này công nghệ thông tin đầy, doanh nghiệp thành công ít nhưng không có nghĩa là không có, học sinh du học cũng đã có, đất nước đã mở cửa việc học sinh sinh viên không biết con đường phải đi sao lại có thể đổ cho âm nhạc? nếu có trách hãy trách cái nền giáo dục thối nát không dạy cho học sinh sinh viên những gì cần biết những gì cần phải làm rồi làm cứ ngồi nghe 'cây đàn sinh viê' để rồi tự mãn 'đời sinh viên ta đó, vinh quang biết chừng nào'.
--------------------------
Em cũng không thích Trịnh.
Còn nhạc trịnh ư? em nghe cũng không nhiều, chỉ mấy bài Hông Nhung hát. Nhung hát đều bài hay, và em thấy đúng là những kiệt tác nghệ thuật. nhưng khi 1 lần đi bàn bạc với 1 ông anh và ông bật Trinh(hát bởi Khánh Ly) sao mà buồn ngủ thế, sao mà chán thế? sao mà hợm đời thế? nghe xong cảm giác như muốn ra cầu Chương Dương nhảy xuống( không phải vì thấy đời bất công như mấy cái bài đó.. mà vì...)? thể loại nhạc mà như thế muốn thoát ly cuộc sống đúng chẳng hay ho gì. Nhưng nó là nghệ thuật, nghệ thuật thực sự không phải thứ tuyên truyền dởm. Như vậy thì lại càng phải cho giới thanh nhạc biết mà học tập, biết mà sáng tác những kiệt tác như vậy.
Còn thằng nào nghe xong bị ảnh hưởng theo chiều hướng xấu thì phải gọi là NGU.
Em xin lỗi em nói hơi "láo" :D mong cả nhà tha thứ.
Thôi sang chỗ khác nói về trịnh tiếp vế sinh viên đi cả nhà.:D
Best.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mình nghe nhạc ít khi nhớ tên tác giả :”>, thôi bàn ít thôi vậy :D. Nhạc Trịnh hay nhạc giời thì cũng có bài hay bài dở. Thời của TCS qua lâu rồi, thời thế đã khác thì việc nên tìm một cách nhìn khác là cần thiết, nó không hẳn là loại bỏ mà có lẽ là ko nên chìm đắm trong đó, vậy thôi.

Bài viết của chú Tuấn về một mục đích khác, vậy nên “góp ý xây dựng” thì cũng nói qua về cái chính, chứ cả làng bàn sang việc khác thế này làm loãng topic, loạn luôn cả cái cần nói.

Hãy phấn đấu học hỏi và tin vào chính mình
Chú Tuấn có bảo ai tin chú ấy đâu ;)
 
hehe
bài này thì mục tiêu của chú Tuấn ko phải nhạc Trịnh, nhưng mà những câu chửi nhạc Trịnh của chú Tuấn thì cũng thật lòng đấy, ko phải bị đứa nào hack đâu :D
các fan nhạc Trịnh cứ ra làm 1 topic rồi chửi "ts chú Tuấn sao chú dám chửi nhạc Trịnh của các cháu là độc hại", đảm bảo chú Tuấn sẽ vào giảng giải cho các cháu nghe ngay :D
 
Bài viết đậm phong cách Đảng văn, mục đích quả thật rất rõ ràng, thế mà mọi người làm em/mình/anh thấy kì lạ vì mất công bàn cái nọ luận cái kia. Chú Tuấn viết ra là chân lí (hay ít ra là viết theo phong cách chân lí), đáng lẽ anh Khải phải khóa cho khỏi đứa nào cãi chân lí, đính lên đầu TTTG cho bọn đàn em nó nghe theo mới phải. Ai lại, nghĩ mà buồn.
:(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em thấy bây giờ có mấy ai thích nhạc trịnh, thèm guitar đến cái độ lúc nào cũng ngồi chồm hỗm nghe nhạc trịnh, gảy guitar cả ngày như anh tuấn nói đâu. Còn về bài hát đấy chính em thấy hay phết, vì em thích nghe guitar, nghe sinh viên đánh đàn guitar cũng rất chi là có cảm xúc, thậm chí nghe sinh viên gảy guitar nghiệp dư còn thấy hay hơn cả chuyên nghiệp.
Còn về vấn đề là hình ảnh năng động thì theo em cũng khó, vì có sáng tạo năng động thì người ta cũng không thể đem vào nhạc được, khi nghe hát ngừoi ta hay nghĩ đến những cái viển vông, cổ điển, hơi triết học một tẹo, thậm chí ngơ ngẩn, chứ ngồi nghe nhạc về nhịp sống hối hả, mọi người ngồi làm việc hăng say thì em nói thật, 1,2 bài đổi gió còn chịu được chứ làm hẳn một cd chắc em ựa cả mì.
Còn về vấn đề những cái bài theo kiểu đấyanh bảo là thủ dâm văn hóa thì em thấy cũng đúng luôn, đúng cả ở chỗ là mặc dù biết chẳng hay ho gì người ta vẫn làm, cũng như biết thủ dâm chả có vẹo gì nhưng cũng ối người thủ dâm
 
bọn nó ngồi gảy ghita cả ngày còn hơn là ra ngồi cắm chuột chơi VLTK, nhảy Audition. nhìn mấy đứa SV ở các tỉnh lên, bố mẹ nó thì chổng nhiều thứ lên trời, kiếm tiền cho nó ăn học. mà chúng nó thì lô đề, cờ bạc, điện tử, chat chit tối ngày. học 6 môn một kì thì nợ cả 6. sáng lên giảng đường ngủ, chiều ăn uống chải chuốt, tối ăn diện đi tán gái, đêm về ngồi hàng điện tử. cái lũ ấy còn rác nhà hơn.

còn vụ nhạc Trịnh, có một số bài đúng là tư tưởng zã đám, hồi xưa bị cấm rồi đó thôi. nhưng những bài hay, như mấy bài Hồng Nhung, Khánh Ly hát đấy thì nhiều ng công nhận là hay mà

ko nhớ là ai :D đã viết:
Hóa ra từ trước đến nay bao thế hệ người VN thích một thứ vô bổ và độc hại ư? Em cũng thế, hóa ra từ trước đến nay em đâm đầu vào một thứ vô bổ và độc hại ư?
ng Việt Nam có cái thói quen ngồi rung đùi, hút thuốc lào thở phì phì đấy. có ai đồng ý là hai thói quen này tốt ko. thời đại bây giờ nó khác, phải thay đổi theo chứ.
 
Anh Nghĩa dạo này văn phong có vẻ thay đổi :D Hơi bị được cụa nó đấy :p
 
Hừm hừm, đồng ý là nhạc Trịnh có những bài hơi rã đám. Nhưng mà các bài hát của ông đều nói lên tình yêu cuộc sống đấy chứ. Những người yêu nhạc Trịnh đều có lý do của họ, họ có sự cảm nhận khác những người khác. Vì thế cho nên, cháu mong chú Tống Tuấn nên cân nhắc một tí ạ. Chú đừng vì chú ghét TCS mà chú nói những lời như vậy nhá.;;) Chú đừng để hình ảnh thần tượng chú trong lòng cháu sụp đổ.;;)

"Đời sinh viên có cây đàn ghita..." bài này theo cháu chẳng có gì xấu cả. Là sv, mơ mộng chút xíu có chết ai đâu ạ. Giống kiểu "đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm ấy":D Cháu nghĩ bài này chỉ nói lên 1 phần đời sống tinh thần của sinh viên thôi chú ạ. Mộng mơ một chút. Chết ai đâu chú. Một tên sinh viên suốt ngày ôm cây đàn ghita ngồi hát nghêu ngao còn hơn chán vạn lũ sinh viên suốt ngày lượn lờ, rong chơi, cờ bạc, điện tử...

Cháu chẳng hiểu sao chú lại nói đó là tinh thần giả tạo. Chẳng nhẽ chú ko có đời sống tinh thần hay sao ạ?

Sinh viên có nghĩa vụ là phải học tập. Nhưng sinh viên không phải là cái máy học chú ạ. Mà họ còn là con người. Nên việc 1 anh chàng sinh viên nào đó có 1 người bạn thân thiết là cây đàn ghita thì chẳng có gì đáng chê trách đâu chú ạ:D

Cháu nói có gì không phải chú bỏ quá cho ạ.;;)
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên