Nguyễn Hữu Cầu
(cau)
New Member
Đang nghĩ xem đặt tiêu đề thế nào để được chú ý, chợt nhớ Kim Dung trong Tiếu ngạo giang hồ cho Lệnh Hồ Xung bị vây trong hang tối, cứ đánh ra một chiêu kiếm lại đệm thêm một câu "cút con bà mày đi", nhân tiện tớ đệm thêm một câu vào tiêu đề. Ý định của tớ đơn giản, chỉ muốn ai đọc được quyển nào hay cùng chia sẻ.
Tớ đọc "Cuộc đời của Pi" khi đang ở Sapa, ngoài trời nắng rất vàng, núi rất hùng vĩ, và tớ đang rất lười. Kể ra trời đẹp đi chơi thích hơn, nhưng đang cơn lười nên kéo ghế ra ban công gác chân lên đọc sách, lâu lâu ngẩng lên ngắm trời đất. Có khi đọc như thế nên thấy quyển sách hay hơn chứ trong hoàn cảnh bình thường thì chưa biết thế nào.
Câu chuyện bắt đầu không hấp dẫn như các truyện kiểu Harry Porter mà khởi đầu từ từ, đôi chỗ hơi suy tư nhưng đọc lâu thấy thích vì những chi tiết nhỏ nhỏ và kiểu hài ước nhẹ nhàng. Càng đọc càng thấy thú vị. Kể từ khi cậu bé Pi ở trên 1 chiếc thuyền lênh đênh trên biển cùng con ngựa vằn gãy chân, con linh cẩu suốt ngày kêu yip yip, con đười ươi cái say sóng và một con hổ Bengal, câu chuyện chuyển sang một bối cảnh mới. Pi vừa phải chiến đấu như ông già trong "Ông già và biển cả", vừa phải tự mình xoay xở để sinh tồn như trong "Hành trình Contiky", nhưng mỗi con vật một tính cách, một cách hành xử như thể được nhân cách hóa khiến hiện thực trở nên huyền ảo. Câu chuyện gợi nên vài câu hỏi vẩn vơ ngày thường không mấy khi nghĩ đến và một sự sâu lắng lẫn hài ước sau khi đóng sách vào.
Sau khi kết thúc trang cuối, trời dĩ nhiên vẫn đẹp. Tớ đã hết lười, khoác thêm cái áo, đi thuê xe máy, chạy đến thác Bạc và đi đến những chỗ xa hơn, tiếp tục "Cuộc đời của Cầu".
Tớ đọc "Cuộc đời của Pi" khi đang ở Sapa, ngoài trời nắng rất vàng, núi rất hùng vĩ, và tớ đang rất lười. Kể ra trời đẹp đi chơi thích hơn, nhưng đang cơn lười nên kéo ghế ra ban công gác chân lên đọc sách, lâu lâu ngẩng lên ngắm trời đất. Có khi đọc như thế nên thấy quyển sách hay hơn chứ trong hoàn cảnh bình thường thì chưa biết thế nào.
Câu chuyện bắt đầu không hấp dẫn như các truyện kiểu Harry Porter mà khởi đầu từ từ, đôi chỗ hơi suy tư nhưng đọc lâu thấy thích vì những chi tiết nhỏ nhỏ và kiểu hài ước nhẹ nhàng. Càng đọc càng thấy thú vị. Kể từ khi cậu bé Pi ở trên 1 chiếc thuyền lênh đênh trên biển cùng con ngựa vằn gãy chân, con linh cẩu suốt ngày kêu yip yip, con đười ươi cái say sóng và một con hổ Bengal, câu chuyện chuyển sang một bối cảnh mới. Pi vừa phải chiến đấu như ông già trong "Ông già và biển cả", vừa phải tự mình xoay xở để sinh tồn như trong "Hành trình Contiky", nhưng mỗi con vật một tính cách, một cách hành xử như thể được nhân cách hóa khiến hiện thực trở nên huyền ảo. Câu chuyện gợi nên vài câu hỏi vẩn vơ ngày thường không mấy khi nghĩ đến và một sự sâu lắng lẫn hài ước sau khi đóng sách vào.
Sau khi kết thúc trang cuối, trời dĩ nhiên vẫn đẹp. Tớ đã hết lười, khoác thêm cái áo, đi thuê xe máy, chạy đến thác Bạc và đi đến những chỗ xa hơn, tiếp tục "Cuộc đời của Cầu".