ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI!

Lê Thùy Dương
(lethuyduong)

New Member
SỐNG TRÊN ĐỜI CẦN 1 TẤM LÒNG ĐỂ LÀM GÌ EM CÓ BÍT KO? ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI...
người ta cứ nói hãy sống hết mình đi,hãy làm những việc tốt,để gió cuốn đi...làm những việc tốt cho người khác mà ko cần nghĩ đến kết quả ,ko cần nghĩ ta sẽ được đền đáp thế nào...
nhưng có thể sống như vậy mãi ko?tôi ko thể cứ sống hết mình,làm mọi việc cho người khác khi chính những người đấy vô tâm,dường như tôi cảm thấy với họ những việc tôi làm là vô nghĩa...phải chăng để thích nghi với cuộc sống quanh ta khó hơn là việc cải tạo cuộc sống ấy?
phải chăng tôi nên học cách sống cho riêng tôi?
 
Em ạ! Chắc hẳn là ai cũng đã từng 1 lần đặt ra câu hỏi như em, nhưng mà để trả lời được nó thì không phải ai cũng đúng.

Mình làm 1 việc tốt cho người khác, lẽ dĩ nhiên, mình cũng mong nhận được một cử chỉ tốt đẹp, hoặc không thì cũng phải là một sự cảm ơn, chứ không phải là sự vô tâm từ con người ấy, phải không nào? ;) Có người cho đấy là ích kỷ, nhưng mà theo chị thì không phải đâu, vì ai chẳng mong như thế, ai chẳng có một chút đòi hỏi trong cuộc sống, nó chỉ là bản năng của con người thôi. Em đã là nhiều việc cho bạn bè em, em đòi hỏi ở họ sự "cảm nhận", cảm nhận lòng trân thành vì bạn bè của em, điều đó là hoàn toàn đúng.

Tuy nhiên, "học cách sống cho riêng mình" thì lại là ích kỷ mất rồi! :) Đương nhiên, ai mà chả phải sống cho bản thân mình trước, không ai là có thể hoàn toàn[B/] sống vì người khác đâu. ;;) Nhưng mà đừng "sống cho riêng mình" nhiều quá em ạ!

Sống thế nào cho tốt? Không cho đi quá nhiều, không đòi hỏi được nhận lại một cách đầy đủ, sống cảm thấy thoải mái là được, chắc là thế nhỉ? :-?

Bạn bè em dù "vô tâm" như em nói nhưng họ vẫn là bạn mình. Em thử 1 lần nói chuyện với bạn mình xem, chị nghĩ là cứ nói thẳng cho mọi người biết những suy nghĩ của mình là cách tốt nhất để họ hiểu được mình, để họ chấp nhận lối sống, lối nghĩ cũng như để họ hiểu được mình yêu quý họ mà đã làm nhiều việc vì họ! ;)

Chúc em luôn vui sống! :*
 
Vui ghê!
Nhiều khi sống chẳng vì cái gì cả đâu!
Sống là bản năng nên để xì-trét qua đê!
Nghĩ nhiều mệt lắm!
 
Vui ghê!
Nhiều khi sống chẳng vì cái gì cả đâu!
Sống là bản năng nên để xì-trét qua đê!
Nghĩ nhiều mệt lắm!
Sống ko vì cái rì thì chết đi con gái ah :)) :p
Hehe kể cả khi mày nghĩ m,ày chẳng sống vì rì nhưng khi mày gặp được 1 anh đẹp trai hay là bắt được tiền thì mày sẽ nghĩ là sống vì đời còn nhiều thứ vui đấy:))
 
Phạm Cẩm Ngân đã viết:
Chị Thảo sống thật là có ý nghĩa :D
Con em cũng nghĩ thế hả??==> tốt :)) . Ngoài ra còn 1 số mục tiêu khác nhưng cứ vì 2 cái trên là còn muốn sống lắm rùi :))
 
Cái duy nhất muốn cho bay theo gió là căng thẳng có với nó , những phiền muộn + chán nản có với nó , những cố gắng hụt hẫng đã làm vì nó , ... tất cả những gì là buồn đau nó gây ra cho mình :cry:
 
Con heo này kinh nghiệm chưa!
Mày rủa tao chết đấy phỏng?
Đã thế tao phải sống cho mày tức lộn ruột lên!
Thế thì mới vui nhể!
 
Đã thế tao phải sống cho mày tức lộn ruột lên!
Thế thì mới vui nhể!
Cứ sống chán vui chán đi đến lúc đột tử mới đau chứ :))
 
Đột tử còn đỡ hơn nằm liệt giường liệt chiếu mà ko chết dc con nhá!
Nếu bảo chọn thì tao chọn chết đột tử!!!
 
Có một cây táo nọ, già cỗi, rễ nó đâm sâu, tán rậm rạp, trái ra ngọt, thơm. Nó rất yêu quý một cậu bé, và cậu bé cũng rất thích chơi với cây. Nó trèo lên thân cây, cây nhẹ đưa nó lên, nó nằm ngủ trên những cành cây, cây nhẹ ru ngủ, cây cho nó những trái táo ngon, vị ngọt của đời, cây cho nó những chiếc lá để nó tết vương miện, chơi trò vua rừng. Thằng bó tưới tắn, bón phân cho cây, thằng bé tỉa cành, nhổ cỏ cho cây. Cây - bé cứ sống vô tư...
Thằng bé lớn dần, nó đi học xa, lâu lắm không về. Khi thằng bé về, nó lại ra chỗ cây. Cây nhìn thấy nó, mừng rỡ lắm! Cây reo lên: "Cậu bé, hãy đến đây nào, hãy leo lên thân tôi, đu trên cành của tôi, hãy chơi vua rừng với vương miện từ lá của tôi, hãy nếm thử những trái táo của tôi..."
"Ôi dào!' Thằng bé đáp "Trò trẻ con! Tôi cần kiếm tiền mua quà sinh nhật bạn tôi! Cây có cho tôi tiền được không?"
Cây suy nghĩ và nói "Cậu bé, hãy đến đây, hái quả của tôi đem bán lấy tiền."
Cậu bé liền lên hái sạch quả trên cây, cả những quả còn xanh, rồi bỏ đi. Cây cảm thấy vui vẻ vì đã giúp được cậu bé kiếm tiền.
Nhiều năm sau, chàng trai trẻ, cậu bé đó, quay lại. Cây mừng rỡ reo lên: "Cậu bé, hãy đến đây nào, hãy leo lên thân tôi, đu trên cành của tôi, hãy chơi vua rừng với vương miện từ lá của tôi"
"Ôi dào!' Thằng bé đáp "Bây giờ tôi bận lắm! Tôi cần kiếm củi để đốt lò sưởi! Cây có cho tôi củi được không?"
Cây nó suy nghĩ và nói "Cậu bé, hãy đến đây, cưa cành tôi xuống, mang đi đốt lò sưởi."
Cậu bé liền lên cưa sạch cành của cây, rồi bỏ đi. Cây cảm thấy vui vẻ vì đã giúp được cậu bé ấm trong mùa đông khắc nghiệt năm đó.
Nhiều năm sau đó, cậu bé, giờ đã là người đàn ông trưởng thành, lại đến thăm cây. Cây reo lên: "Cậu bé, hãy đến đây nào, hãy leo lên thân tôi..."
Thằng bé đáp "Tôi chỉ vô tình đi qua đây thôi. Tôi chán chốn này lắm rồi, tôi muốn có thuyền ra khơi! Cây có cho tôi thuyền được không?"
Cây suy nghĩ và nói "Cậu bé, hãy đến đây, chặt thân tôi xuống, đẽo thành thuyền."
Cậu bé liền đốn thân cây xuống, đóng thành thuyền và ra khơi. Cây vẫn vui vì nghĩ rằng mình đã giúp cậu bé thực hiện được ước mơ của mình.
Rất rất nhiều năm sau, có một ông gài trở lại nơi đó. Chính là cậu bé năm xưa. Cây, giờ chỉ còn là một cái gốc khô nhìn cậu bé, nói "Cậu bé ơi, cậu không biết tôi mừng thế nào khi thấy cậu đâu, nhưng tôi không còn thân để cậu leo, cành để cậu đu, lá để làm vương miện, và quả cho cậu ăn nữa rồi."
"Không sao!" Cậu bé - ông già đáp "Tôi không còn đủ sức để leo trèo nữa, và răng tôi cũng không đủ chắc để ăn táo. Giờ tôi chỉ cần một chỗ để ngồi thôi!!"
"Vậy thì hãy đến đây!" Cây reo lên "Gốc cây của tôi rất phẳng và vững chắc, hãy ngồi lên đây và nghỉ ngơi đi!!"
Cái cây vẫn cảm thấy hạn phúc và đã giúp được cậu bé. Nó vẫn luôn hạnh phúc.

Bạn là cây hay là cậu bé?
 
nói thế chứ bi h làm gì có kiểu người nào hi sinh được như cây táo! lòng tốt hay sự hi sinh tất cả chỉ là tương đối thôi!
 
gió có cuốn đi đc tất cả không, sao có những lúc như lúc này đây tớ muốn mình biến thành một hạt bụi quá :(, để gió cuốn đi đến bất cứ nơi đâu, ở đâu cũng được, ko phải suy nghĩ gì nữa :(:(:)(
 
Quan trọng là khi chúng ta làm cây táo, chúng ta vẫn vui, luôn luôn cảm thấy hạnh phúc... vì ta cống hiến...
 
Cống hiến nhiều nhưng nhận lại chẳng bao nhiu thế mà tại sao vẫn thik cống hiến , nhưng hình như cho đi để cho chính mình tự đổi thay từng ngày để khi nhìn lại những gì đã qua ta ko cảm thấy nuối tiếc mà nhẹ nhàng mỉm cười cho những hạnh phúc đang tới .
 
Điều muốn gió cuốn hết đi hiện h là nỗi đau này , tình cảm này
 
:))
LÊ ĐÀO HƯƠNG THẢO đã viết:
Điều muốn gió cuốn hết đi hiện h là nỗi đau này , tình cảm này
Lâu lâu mới thấy mày nói dc câu có lý :))
 
Sao mọi người lại nhầm lẫn thế??? Hình ảnh "để gió cuốn đi" trong topic này có nghĩa là: cho nhưng không được đền đáp xứng đáng, hi sinh nhưng lại bị lãng quên... sự hi sinh bị "gió cuốn đi", không để lại dấu vết... Chứ có phải là gió cuốn nỗi buồn, nỗi đau đâu???
 
Back
Bên trên