Nguyễn Thị Tuyết Liên
(doan ngu yen)
New Member
em lại muốn viết, dẫu biết rằng mình không nên thế.Những dòng của anh và chị Katia viết, hay và xúc cảm một cách lạ kì. Sẽ chẳng bao giờ em viết được như thế, chẳng bao giờ. Dường như cuộc sống của anh huyền bí, khó gần quá. Như cố chạm tay vào thì nó càng tránh xa. Thế mà em lại muốn anh như thế, những dòng hết sức chân thật , hình như còn một người trong tim anh đã viết như thế, nhỉ! Em sợ liệu mình có lại làm sai điều gì không, bởi lẽ ngày mai em sẽ chẳng nhớ được ngay hôm nay em đã làm gì. Em sợ mình lại sai, vì với anh, sai một lần đã đủ để hối hận một đời. Sáng nay không hiểu tại sao trong đầu cứ lẩm nhẩm:
khép trái tim và khép lại trái tim
khép lại trái tim
khép mãi lại trái tim
Bỗng dưng thấy có ý nghĩa quá.Cảm giác quen thuộc...
khép trái tim và khép lại trái tim
khép lại trái tim
khép mãi lại trái tim
Bỗng dưng thấy có ý nghĩa quá.Cảm giác quen thuộc...
Chỉnh sửa lần cuối: