Yêu thực dụng tốt hay xấu ??

Phạm Quang Minh
(Minh172)

New Member
Dạo này nghe nói về tình yêu thực dụng trong giới trẻ rất nhiều. Bạn nghĩ gì một tình yêu như thế ?? Mọi người bảo yêu thực dụng thì lúc chia tay cũng đỡ thấy day dứt hơn ;) Kiếm mối tình mới cũng nhanh hơn...Như dân KT gọi là quay vòng vốn nhanh, có hiệu quả...

Có phải bây giờ yêu thì không cần chiều sâu của tâm hồn, không cần những dung động thực sự của trái tim ;)..chỉ cần sự quan tâm hình thức..những món quà, những câu nói mà lúc nào cũng có thể phát ra ở mọi lúc, mọi nơi và cho nhiều đối tượng :D... có lãng mạn thì cũng chỉ cần lãng mạn theo kiểu.... thực dụng.... Mà như một đồng chí nào đấy phát biểu là phải :"nhanh, ngon, bổ, rẻ "

Theo các bạn kiểu yêu đấy có thực sự "hiệu quả"..??...

( Cái này dành cho cả các "anh" ;) :D)
 
Yêu không cần biết thực dụng hay không vẫn là yêu. Ai nói trái tim không rung động khi có những món quà, những cử chỉ quan tâm săn sóc, cái hấp dẫn về hình thúc? Yêu là phải thực dụng, mà thực dụng cũng đâu có nghĩa là xấu đâu. Nếu yêu mà không biết quan tâm săn sóc, nói những lời âu yếm hay là thiếu những "món quà có giá trị" thì còn gì là yêu nữa. Mặc dù yêu thực dụng có vẻ thiêt thòi cho con trai nhưng anh vẫn thấy nó hợp lý.
 
Minh ơi cái đề tài này tranh luận đến hết space của server cũng không ra cái gì đâu. Riêng câu hỏi tình yêu là gì đã mỗi người một ý, thế thì biết thế quái nào là yêu thực dụng :D
Chú define lại cái định nghĩa "Tình yêu thực dụng" của chú cho rõ ràng đi rồi hẵng tranh luận tiếp :)

PS: nói thật là tớ x hiểu "tình yêu thực dụng" đc Minh bé nói là thế nào, thế mà monkey reply được ngay :) Hay là dân học bên mẽo quen yêu kiểu ý nên chỉ cần nói ra là hiểu ngay nhỉ :p (trừ bác Hà và chị Giao ra nhé :D)
 
Chú Linh nói quá, bây giờ đố chú dám thử yêu thực dụng nữa đấy, chết với bà xã chú ngay. Thực là thực tế, dụng là hữu dụng. Yêu phải thực tế và hữu dụng mới là yêu chứ nhỉ ;)
 
Bác AT chẳng chịu đọc kỹ những cái em viết...em có bảo sự quan tâm và những món quà không quan trọng đâu. Mà ý em muốn nói là ngày cả những món quà, sự quan tâm bây giờ cũng hình thức, coi trọng cái bề ngoài, cái giá trị tính theo VNĐ hơn là ý nghĩa của nó.

Em hiểu nôm na là yêu thực dụng là kiểu yêu đánh đổi, mặc cả... kiểu như "tiền chao, cháo múc" hay như "ông ăn chả, thì bà cũng phải ăn nem".... tất cả mọi thứ đều được đem ra cân đong đo đếm, đặt lên bàn cân rồi định giá.... Đôi bên phải cùng có lợi không bên nào chịu thiệt....

Ví dụ rất đơn giản mà em thấy cực kỳ phổ biến trong các em gái du học nhé ;) Mói đi ra nước ngoài vài năm học được cái văn minh bình đẳng của Tây về là phát biểu ngay: " Em mà nấu cơm thì thằng người yêu em nó phải rửa bát, em dọn nhà hôm nay thì ngày mai nó phải dọn nhà.. chứ còn gì nữa."

Nghĩa là không chịu thiệt thòi một tí gì. Em thấy là con trai bây giờ đâu có ngại mấy cái việc đó đâu, cùng nhau làm thì cũng vui, mà thấy anh nào yêu vợ thì rất chiều vợ là đằng khác. ( như bác Linh chẳng hạn ;) )
Thế nên là đừng nói ra, đừng lên thời khóa biểu, mặc cả với nhau..như thế.

Em có ví dụ rất vui về " tình yêu lãng mạn, hết mình " vs " tình yêu thực dụng " xin kể với các bác:

********************************

Hồi em học ĐH ở nhà, có chơi với một thằng bạn quê Hải Dương, yêu một em học Kinh Tế Đối Ngoại người Hà Nội. Thàng đấy thì yêu chân thành còn em kia thì cũng nói "CÓ". Không phải "mẹ hát con khen hay" nhưng em phải công nhận là thàng bạn em nó rất đàn ông, chín chắn, biết cư xử, biết quan tâm đến người khác, hình thức khá, văn nghệ, văn gừng đều hay....chỉ mỗi tội là đeo cái mác Hải Dương, bố mẹ ở quê cày ruộng :D.... Nó lại được rất nhiều các em ở Hải Dương và các vùng quê khác yêu...Nhưng lúc nào nó cũng giữ khoảng cách và từ chối khéo léo để giữ gìn cho cái "tình yêu" mà cả đến nó cũng nghĩ rằng "rất ít hi vọng". Còn em kia thì hôm nay anh này đèo, ngày mai đi xem phim với anh khác, lúc thì bạn cấp 3, khi thì bạn cùng lớp tiếng Anh.... và em giải thích thì cực kỳ hợp lý, ní nuận sắc bén chả kém gì các PhD: " Em yêu anh nhưng mà vẫn phải giữ quan hệ bạn bè chứ. Em luôn tôn trọng những cái riêng của anh, anh cũng nên tôn trọng nhưng cái riêng của em..miễn là chúng ta vẫn...yêu nhau là được..." Đúng quá....hehehe... nên là thàng bạn em chỉ dám góp ý vài câu và tất nhiên là em ấy cũng gật.."Em sẽ rút kinh nghiệm "

Một tháng trước ngày SN của em, nó lôi Minhbe đi khắp mọi ngóc ngách để tìm quà cho người yêu. Thế là cứ 5h chiều học xong là em phải làm tài xế đưa thằng bạn đi tìm quà đến 11h đêm mới về, hôm nào cũng thế ròng rã đúng 7 ngày. Các hàng quà SN ở HàNội nhẵn mặt Minhbe, Thái Thịnh, Tây Sơn, Phan Đình Phùng, Hoàng Diệu, Quán Thánh, Bà Triệu, Lò Đúc, Lương Văn Can.... mà đi đâu nó cũng chê, hết về màu sắc lại đến ý nghĩa.... Ngày đầu Minhbe còn nhận xét chứ ngày sau quà nào em cũng gật hết mà nó không chịu gật... Em cũng phải phục, vì nó thực sự yêu em ấy nhiều thì nó mới cầu toàn đến thế... Hết ngày thứ 7 em bảo nó là:

- " Từ ngày mai mày tự đi tìm lấy, tao hoàn thành nhiệm vụ, và những hàng nào tao biết thì đi hết rồi...." Nó bảo:

- " Mày chở tao ra Tô Tịch...."

- " Để làm gì ??..." Nó bảo:

- " Tao tự làm quà cho em ấy :shock: "....ố la la... Em bảo:

- " Mày hâm... "

Thế là cuối cùng nó quyết định mua một đống gỗ về làm cho em một cái thuyền buồm... :D.... 3 hôm đầu là ngồi trong lớp chẳng học hành gì vẽ vời thiết kế....hai tuần tiếp theo là thức ngày thức đêm đẽo đẽo gọt gọt..

Sản phẩm cuối cùng ra đời khá đẹp, tụi bạn thân còn làm hẳn một bữa tiệc với Bia, đậu phụ, lòng lợn, lạc...để "hạ thủy" con thuyền. Thằng nào cũng động viên là biết đâu sau khi em ấy nhận được món qùa này em ấy sẽ thay lòng đổi dạ...hết sức lạc quan theo kiểu sv...Có thằng thực tế hơn thì hỏi: "Mày làm con thuyền này không có toilet thì em ấy đi ị vào đâu ...??..."....hehehehe.....

Hôm SN, em ấy nhận mon quà của nó không niêm nở lắm, còn nó thì ngồi chào cờ trong buổi sinh nhật trước lời trêu ghẹo mỉa mai của cá tiểu thư Hà Nội ;) . Em kia thấy ái ngại nên cũng "động viên, an ủi" nó một câu: " Anh làm cái đấy làm gì cho vất vả, ngoài kia bán có 50,000 VNĐ..."......hahaha...thôi thì em không cần kể các bác cũng biết cái mẹt của thàng bạn em sau đó nó ra sao....;)....

Cuối cùng thì em ấy cũng chia tay nó bằng những câu mà nó biết từ ngày nó bắt đầu yêu em :" Em yêu anh nhưng chúng mình có nhiều cái không hợp...." :D

Nó biết là em ấy không hề yêu nó, hoạc yêu nó bằng cái tình yêu mà nó không hề mong đợi. Sau này và cho đến tận bây giờ nó gặp rất nhiều người con gái mà nó cho là tốt hơn em. Nhưng nó chưa bao giờ chửi bới hay trách móc gì em vì nó yêu em thực sự.


***********************************

Còn nhiều, rất nhiều những câu truyện về tình iu sv như thế. Nhưng như thế chắc cũng phác họa phần nào cái định nghĩa về yêu thực dụng. Mọi người nghĩ sao?
 
Pham Quang Minh đã viết:
Ví dụ rất đơn giản mà em thấy cực kỳ phổ biến trong các em gái du học nhé ;) Mói đi ra nước ngoài vài năm học được cái văn minh bình đẳng của Tây về là phát biểu ngay: " Em mà nấu cơm thì thằng người yêu em nó phải rửa bát, em dọn nhà hôm nay thì ngày mai nó phải dọn nhà.. chứ còn gì nữa."

Nghĩa là không chịu thiệt thòi một tí gì. Em thấy là con trai bây giờ đâu có ngại mấy cái việc đó đâu, cùng nhau làm thì cũng vui, mà thấy anh nào yêu vợ thì rất chiều vợ là đằng khác. ( như bác Linh chẳng hạn ;) )
Thế nên là đừng nói ra, đừng lên thời khóa biểu, mặc cả với nhau..như thế.

Anh Minh nói thế thì em ko phủ nhận. Cũng có những trường hợp như thế :( Làm con gái thì ai chả muốn người yêu chia sẻ những điều trong cuộc sống hằng ngày với mình cho nên đòi hỏi người yêu mình giúp đỡ và share công việc thì cũng đâu có gì là quá đáng ;) Theo em thấy thì ở bên Mỹ này mà cụ thể là ở nhà host em đang ở host dad nấu cơm gần như là cả tuần vì host mom đi làm về muộn nhưng mà ở VN mình thì lại khác các ông chồng hầu hết sau giờ làm thường đi nhậu nhẹt để vợ ở nhà sau ngững giờ làm việc mệt mỏi vẫn phải lăn vào bếp nấu nướng dọn dẹp ... Dĩ nhiên làm thân phận người phụ nữ thì những việc như thế là thuộc về nghĩa vụ nhưng mà những ông chồng nên hiểu và tự đông giúp đỡ chị em. Mà các ông chồng hoặc người yêu ko tự động thì đành phải ép buộc thôi ;)
Chính thế nên có chị/em nào phát biểu câu đó thì cũng dễ hiểu thôi. Mặc dù em cũng ko đồng ý với những câu nói như thế. Chị em cứ nhẹ nhàng góp ý ;) mưa dầm thấm đất :p kiểu gì các ông anh cũng phải nghe thôi :D Còn các ông anh có phản đối gì thì thỉnh thoảng để các anh nhịn vài bữa :D áp dụng câu "muốn ăn thì lăn vào bếp" :D

Còn về tình yêu thực dụng thì em cũng ko phản đối mà cũng chẳng ủng hộ. Hiện tại những anh nào mà tỉ mẩn làm thuyền để tặng bạn gái như anh bạn anh thì đúng là đáng phục thật nhưng mỗi tội ko được thực tế cho lắm :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nguyễn Bích Thủy đã viết:
Dĩ nhiên làm thân phận người phụ nữ thì những việc như thế là thuộc về nghĩa vụ nhưng mà những ông chồng nên hiểu và tự đông giúp đỡ chị em. Mà các ông chồng hoặc người yêu ko tự động thì đành phải ép buộc thôi ;)
Chính thế nên có chị/em nào phát biểu câu đó thì cũng dễ hiểu thôi. Mặc dù em cũng ko đồng ý với những câu nói như thế. Chị em cứ nhẹ nhàng góp ý ;) mưa dầm thấm đất :p kiểu gì các ông anh cũng phải nghe thôi :D Còn các ông anh có phản đối gì thì thỉnh thoảng để các anh nhịn vài bữa :D áp dụng câu "muốn ăn thì lăn vào bếp" :D

Ehehe cháu rút kinh nghiệm lần trước không dám trêu bà za` nhưng mà cháu vẫn buồn cười quá :mrgreen: , dạo này sao bà hay ca cẩm về thân phận phụ nữ xế không biết :mrgreen: ( Dễ thương tệ)
Chắc tại giừ rồi người ta hay hồi tưởng, bao giờ cháu bằng tuổi bà cháu cũng thế nhỉ?
Mọi người khỏi cần cãi nhau nhiều, nhìn cái chữ kí của em đây này, thế có lý tưởng không :D :lol::lol:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tôi có một giấc mơ

Tôi mơ ước có một ngày, trên những khoảng sân vàng nắng mùa thu nơi ngoại thành Hà Nội, tôi và vợ tôi sẽ có thể ngồi bên nhau nơi chiếc bàn của hạnh phúc, thưởng thức bữa ăn chiều mà vợ tôi không hề phải vất vả chuẩn bị. Tất cả đã có người phục vụ lo việc ấy, cùng với muôn vàn công việc lặt vặt khác trong gia đình. Vợ tôi được giải phóng khỏi những công việc bề bộn ngày thường, dành thời gian bên tôi để cùng thưởng thức những bộ phim lãng mạn, nhưng buổi hoà nhạc êm dịu, những chuyến du lịch phiêu lưu. Chúng tôi ngày một yêu nhau hơn. Cuộc sống hạnh phúc như vậy có một phần lớn nhờ vào số tiền mà chúng tôi đã làm ra.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Yêu thực dụng là không nên. Vì cái "thục dụng" dễ vượt quá cái yêu, hơn nữa đây rơi vào tình trạng "trứng và gà"m cái gì có trước! Either way đều không hay cả! Theo em nên là yêu và thực tế! Tình yêu nên có 50% là lãng mạn và 50% là thực tế! Thực tế có nghĩa là đánh giá được những gì mình có, và gây dựng nó ngày càng vững hơn. Lãng mạn có nghĩa là trên nền tảng thực tế đấy thêm chút gia vị làm nó ngọt ngào hơn.
 
Công nhận em Hà Anh yêu rồi có khác phát biểu rất chi là kinh nghiệm nhưng hợp tình hợp lý. Anh cũng đồng ý là phải có cả hai yếu tố lãng mạn và thực tế ( chứ không phải thực dụng ). Nhưng cái tỷ lệ 50/50 em đưa ra không biết có hợp lý chưa? Và theo em Hà Anh thì phải làm thế nào để biết được cái tỷ lệ đó hiện tại nó là bao nhiêu để điều chỉnh hợp lý? ;) :D
 
Chẳng biết nói yêu thực dụng là tốt hay xấu. Bạn gái cũ của tôi đã bỏ tôi và sau đó thì yêu 1 anh đã đi làm hơn cô ấy 8 tuổi. Mình cũng chẳng buồn và còn mừng rằng cô ấy đã tìm được 1 chỗ dựa vững vàng. Tuy nhiên đôi lúc mình cũng ko hiểu nếu như ko có người con trai ấy thì liệu tình cảm đó có bền được ko
 
Phan Hoai Nam đã viết:
Chẳng biết nói yêu thực dụng là tốt hay xấu. Bạn gái cũ của tôi đã bỏ tôi và sau đó thì yêu 1 anh đã đi làm hơn cô ấy 8 tuổi. Mình cũng chẳng buồn và còn mừng rằng cô ấy đã tìm được 1 chỗ dựa vững vàng. Tuy nhiên đôi lúc mình cũng ko hiểu nếu như ko có người con trai ấy thì liệu tình cảm đó có bền được ko

Mừng cho cô ấy thì nghe cao thượng nhưng mà hơi giả dối...Nhưng còn không buồn khi "cô ấy đi yêu người khác" thì... ;)... nên xem lại đây có phải là tình yêu không ?? ;)
 
Chuyện 50/50 thì em tự bịa ra thế thôi, vốn kém về toán nên không dám ba hoa về khoản này anh ạ. Mỗi người một hoàn cảnh, cá tính với y thích riêng, làm sao mà áp đặt tỉ lệ phần trăm lên được ;)
 
:) Em đồng ý với ý kiến của chị Hà Anh. Riêng em, nếu có yêu thì không bao giờ yêu thực dụng. Đấy không phải là tình yêu thật và nó chỉ làm cho con người sống trong giả tạo mà thôi.Sống không đúng bản chất của mình thì sống quái nào được và như thế thì chẳng bao giờ tình yêu đấy có thể bền vững đựơc.Yêu thì phải yêu hết mình, chỉ nghĩ đến hạnh phúc của người đấy khi ở bên mình thôi, như thế mới mãi mãi đựơc .Mà có ai khi đang yêu lại không muốn mãi mãi đâu cơ chứ, trừ khi người đấy biết quá rõ tình cảm đấy không phải là thật
 
Back
Bên trên