Yêu đơn phương :x:x:x

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Có những cái mình ko muốn hay mình chưa muốn nhưng mà nó vẫn tới, lúc đó có muốn nói ko cũng ko dc......
Còn có ai dám chắc bảo là từ bi h cho tơi khi thi DH sẽ ko thích 1 ai đó ko, biết thế nào dc ngày mai lại bị sét nó đánh rầm một cái
Thật ra cái gì cũng có mặt tốt và mặt xấu của nó, giống như đồng xu luôn có 2 mặt, yêu đơn phương mặc dù hơi khổ nhưng nó cũng là dịp để mình xác định rõ tình cảm của bản thân đối với người mình thích....
Tình yêu tình bào?????
Chả hiểu gì sất:))
 
Trần Xuân Bách đã viết:
em Sơn ạ , anh biết là anh có khuyên thì em cũng chưa thể nghe ngay bây giờ đâu , nhưng anh vẫn phải nói rằng , em hãy dùng nghị lực của bản thân , hãy cố , cố hết sức đi , để quên đi cái tình cảm dị thường này . Anh thật sự nghĩ rằng ở tuổi còn học phổ thông , tình yêu thường không mang lại điều gì tốt đẹp đâu , nó có thể phá hoại tương lai những người trẻ tuổi đấy . Nói vậy ,không phải là anh chưa bao giờ có những rung động thực sự , anh đã có chứ . Nhưng lúc đó , anh đã phải đứng giữa hai sự lựa chọn khó khăn :một là yêu , hai là sự sống . Tình cảm của anh bắt đầu từ năm lớp 11 , chính xác là khi bắt đầu HK2, đó là một tình yêu đơn phương , như em bây giờ đấy .Nhiều đêm , biết là sáng mai có kiểm tra đấy nhưng anh không ngủ được , cứ thao thức , trằn trọc ,và chỉ chờ đến lúc cả nhà đã ngủ say là xuống dưới phòng lấy... rượu ra uống . Lòng vừa mong đợi đến mai sẽ gặp nhau ở lớp , lại được nhìn thấy đôi mắt nâu , mái tóc cắt ngắn ,đôi khuyên tai , và nhất là nụ cười đã cuốn hút anh tha thiết , vừa lo sợ , mình sẽ vụng về , sẽ chẳng biết phải nói chuyện thế nào cho tự nhiên như ngày xưa ,vì bây giờ cả lớp đã biết chuyện đó rồi , mà chị ấy vẫn xưng hô "mày tao" với anh như không ! Một cảm giác rất phiêu lưu và khó hiểu . Lúc đó , việc học hành đã tụt dốc thê thảm .Bạn bè khuyên bảo cũng vô ích . Và chỉ khi bước vào lớp 12 , khi mà kì thi đại học như một lưỡi dao hiểm ác , sẵn sàng cứa vào cổ , thì anh mới như bừng tỉnh khỏi một cơn mê . Anh chợt nhận ra , tình yêu , chứ không phải bất cứ cái gì khác , là cái đang đốt cháy mình , đốt cháy tâm tư và thân xác trong những mối tuyệt vọng và cô đơn vô bờ bến . Anh đã phải lấy hết nghị lực của mình ,vốn tràn đầy sự kiêu ngạo và những suy tư khác thường, để chiến thắng chính bản thân mình . Quên đi một tình yêu cũng là một trải nghiệm cực kì gay gắt , khắc nghiệt và có thể nói là tàn bạo nữa . Nhưng em có tin không , anh đã làm được đấy . Anh đã quên được và đã loại bỏ tất cả những gì thuộc về tình yêu đơn phương ấy ra khỏi đầu , để có được 2 chữ : TỰ DO . Cũng từ đó , anh mới bắt đầu nhìn thấy ánh sáng cho tương lai của mình , mà tưởng chừng đã đi vào ngõ cụt , sâu thẳm , và tăm tối . Anh đã lấy lại được chính bản thân mình , và đã không làm cho mọi người phải thất vọng . Và tình cảm bạn bè đã trở lại như xưa , giờ thì anh có thể gọi chị ấy " Mày sang Mỹ chắc chắn sẽ sớm quen với môi trường mới , lạc quan lên " . Còn chuyện tình cảm ngày xưa, chắc anh phải cất giữ vào một góc nhỏ nào đó trong tim mình , như một kỉ niệm đẹp của thời học sinh sẽ không bao giờ quay trở lại nữa .

Còn em , anh tin em cũng sẽ làm được điều đó , cố gắng lên nhé !

:-s Anh Bách ạ. Em phải nói thế này chứ em chẳng khủng khiếp đến nỗi lôi wine ra để nốc như anh đâu. Em là người đặc biệt kiểu gì ý. Vẫn yêu là thế đấy, vẫn nhớ, vẫn chờ đợi là thế đấy, nhưng em lại ko dừng được bất cứ thứ gì em đang cố gắng thực hiện. Bởi anh biết nếu 1 đứa con zai khi yêu mà lại như anh lấy wine ra nốc cho quên sầu, mong cho đến hôm sau gặp chị ấy thì....(tính em thích nói thẳng :> ) 1 phần nào đấy, như kiểu em vẫn hay nói với thằng bạn cùng lớp bây giờ (tình trạng giống anh) là 1 thằng đàn bà. Em thật sự xin lỗi nhưng em ko phải là người chỉ vì ty mà lại mù quáng đến thế. Em chắc chắn vẫn đủ sức học hành tử tế kể cả khi yêu mãnh liệt như anh. Nhưng ko phải = cách tự hủy hoại mình như thế. Anh nên hiểu ty nó có cái gì đấy thúc em phải làm tốt hơn tất cả mọi việc, cho dù là nhỏ nhất. Bởi em nghĩ việc hoàn thiện mình cũng chính là cơ hội để chứng tỏ cho "người ấy" là em không phải như ... vẫn nghĩ. ... Em thấy bài viết của anh rất hay nhưng có lẽ nó không hợp cho em lúc này. Em cũng cảm ơn anh nhiều lắm vì bỏ thời gian ra để viết 1 bài dài như thế để khuyên em những điều cần thiết. Anh yên tâm, em sẽ không làm mình giống anh hồi lớp 11 thế đâu. Em đặc biệt lắm. :> b-) Chẳng dấu gì anh, em chỉ tốn nhiều nhất là 1 tuần để xác định xem có nên hay ko nên tiếp tục tc của mình. Bao giờ cũng vậy anh ạ. Và với tc của em trong chuyện này thì.... em nghĩ em ko nhìn lầm người và cũng chẳng đến mức phải quên tc ấy. Em thấy em đủ dũng khí để điều khiển bản thân trong mọi tình huống xấu nhất.:>
Dù sao cũng cảm ơn anh.
 
em bách ơi, em lụy vì tình quá, thế là không tốt đâu
em sơn ơi, em ... được quá
 
Thế này thì bạn Sơn chưa yêu đơn phương đâu :)) yêu đơn phương thì ko thể như thế được :))
 
anh Nam ơi , lụy gì đâu , phong cách của em mà , đầy chất nghệ thuật thế mà anh :))
 
Anh Nam hay nhận xét những câu buồn cười nhỉ :D

Phương ơi,anh đọc rồi nhưng chưa hiểu tại sao lại chưa đc huh em ;)
 
Tình yêu tuổi học trò ko đến nỗi làm ng` ta quên hết mọi sự trên TG, ít nhất là vs em. Vs những ng` thật sự consider chuyện học hành thì đó là 1 lý do, 1 động lực để vươn lên, và để hoàn thiện.
 
Thực ra thì ko chỉ có mỗi học hành mà còn có rất nhiều điều khác nữa

khi gặp bế tắc , khó khăn ,tự dưng nghĩ tới ....... rồi mọi thứ lại đâu vào đấy :x
 
Ah, em lấy vấn đề học hành ra làm VS vì đấy là lý do đầu tiên phụ huynh cấm con cái iu đương tuổi này :))
N` luk "ấy ấy" làm mình bấn mạnh ý chứ anh 8-} Nó đảo lộn cuộc sống của mình theo kiểu vừa bực mình, vừa đáng iu :x
 
cấm thế nào đc mà cấm :D

Việc gì càng cấm càng thúc đẩy chúng ta phá luật em ạ :D

Yêu đương đi, nhưng đừng có bị lụy quá phiền đấy .

Hồi trc cứ nghĩ con gái chuyên tự nhiên khô khan ......:D
 
bi h thì sao anh ;;) lại bảo là vẫn thế đi :))
Ko đến nỗi lụy quá. 1 ngày giành vài ph để nhớ trc khi đi ngủ là đủ rồi, nhỡ có nhớ lâu quá thì chỉ ảnh hưởng đến sự ngủ của mình thôi, ko ảnh hưởng đến h học phụ huynh đóng dấu bất di bất dịch :))
 
Thôi , dừng thôi , nhiều khi mình bị lụy quá 1 cách ngớ ngẩn em ạ :D

Mong là sau ko còn thế nữa :D

Yêu đơn phương sướng mà cũng khổ nhỉ :D
 
buồn nhiều hơn vui , khổ đau nhiều hơn hạnh phúc ,
nhưng vẫn nhận ra một điều là mình không đến nỗi vô cảm em ạ
còn bi lụy hay không ? nếu yêu bằng đầu óc thì không vướng phải , nhưng yêu bằng trái tim thì hơi khó .
Đấy là anh đang nói về tuổi học trò thôi nhé , chứ khi trưởng thành thì nó phải khác đi rồi

mà bài trên mình viết nghệ thuật thế , các đồng chí cứ chê mình bi lụy :))
bt toàn viết trên thảo luận nghiêm túc là chính , tranh luận mấy vấn đề đại sự căng thẳng quá , hôm vừa rồi lên đây , lấy hết tinh hoa để viết về đề tài love story, đang tưởng được khen là romantic , hóa ra bị anh Nam và các chú chê cho lên bờ xuống ruộng là bi lụy . Sợ quá đi mất :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh Bách nói thế. Em cảm ơn mấy câu liền còn gì. Lụy là kiểu gì?? Em chỉ biết từ "tã" thôi.8-}
Ý anh Bách nói em yêu bằng đầu óc àh???/:) Điều khiển trái tim = trí óc anh ạ. Em điều khiển được trái tim khi yêu. Nhưng tất nhiên có lúc nó quằn quại chứ, có lúc nó mệt mỏi chứ, buồn ghê lắm chứ. Nhưng mà chắc đây ko phải mối tình đầu nên em quen rồi. Anh Bách ạ.
 
Sến vãi thế Sơn :)) :)) Khi nào thất tình ngồi chơi game là quên ngay :)) :))
 
Thằng Trần nông cạn :)) Ko nói chuyện vs mày :))
Nói chung khi thần kinh ko vững mà lao đao tí chút thì cũng có thôi, ko tránh đc, n lụy thì ko :D
PS: song phương hay đơn phương cũng có nỗi khổ riêng mà :D
 
Anh Bách bi lụy thật :)) bạn Sơn thì chả có vẻ gì giống đang yêu đơn phương cả :)) chịu cả 2 người :))
 
em Phương nhận xét thế anh đau lòng quá :))

à , nhưng mà em nói bạn Sơn chẳng giống đang yêu đơn phương là ở điểm nào ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên