hnay t đã làm đc điều mà t chưa bao h làm đc...
hnay t đã ko khóc...thực ra thì cũng định òa lên đấy cho bõ tức n mà t thấy vs t điều đấy ko cần thiết.mình ko cần khóc khi mình thiếu may mắn.Dừng đúng lúc cũng là 1 cak hay,giống như một câu chuyện mở ko nhất thiết phải có kết thúc
T thấy tự hào vì điều đấy!T đã học cak mỉm cười trên thất bại của mày
ko biết thế có bị coi là tâng bốc quá hay ko n mà trong lúc m thi,t đã cổ vũ cho m là"Cười lên Lộc ơi!"
hôm qua,đi cổ vũ cho m về...bị bố mắng vì daddy bảo m mệt mỏi thế thì mai ở nhà!...buồn!
Đi học thêm toán...bác dạy thêm cố tình sỉ nhục t...vì hôm trc t đi cổ vũ m và nghỉ học!t đã khóc ướt cả bàn mà vẫn bị đánh,lúc đấy tinh thần t suy sụp!
n niềm hy vọng trong t là "Ko bao h đc khinh lớp pháp.Lớp pháp ko có nghĩ là ngu dốt,ko có nghĩa là ko học đc các môn tự nhiên,ko có nghia là...nói chung là ko biết j"
Cảm ơn m vì đã cho t đc ngẩng cao đầu.Dù thực tế hôm nay m ko thắng bọn nó,n vs t ,m là anh hùng!Dù điều đấy cũng chẳng mấy giá trị j!Chỉ là vs 1 cá nhân mà thôi,n phong độ của m đã thực sự chứng mình rằng,P1 luôn on top!
Câu cuối cùng t vẫn muốn tuôn trào là "Thanx 4 everything!"
----------
Ặc, PĐ mà đi chắc hôm sau tao khó đi học quá.=))
ý j thg kia? :-w