Mai Thủy Tiên
(CYMA)
New Member
Về Phố Cũ (ST WEB NT)
Về Phố Cũ
Phố đông người quá phải không anh?
Lạc nhau rồi làm sao mà tìm được,
Cứ cố thương về những mùa ký ức,
Xao xác chiều chếnh vếnh buổi chia tay.
Màu hòang hôn đẹp thế có ai hay,
Nào cứ phải màu biệt ly khắc khỏai,
Ta lạc nhau vì vẫn còn mê mãi,
Cùng bạc tiền hư ảo với công danh.
Mùa thu này đẹp lắm phải không anh,
Chưa sang đông đã nghe mùi của tết,
Thấy nỗi nhớ đã cồn cào da diết,
Về một mùa ngun ngút của phôi pha.
Phố đông người nhưng ta lại mình ta,
Bước chầm chậm qua những ngày tháng nhớ,
Chỉ thời gian là ngập tràn hơi thở,
Của một mùa sức sống vẫn đơm bông.
Anh giờ này có còn nhớ phố không?
Một nửa đời gập ghềnh trong danh phận,
Còn một nửa chênh vênh cho và nhận,
Ở phía nào cũng thấy thiếu vắng nhau.
Mùa cuối này sẽ về lại phía sau,
Của một bên thời gian qua hờ hững,
nửa ký ức của yêu thương hờn giận,
gập ghềnh nào mình cũng vẫn có nhau.
Bước ngập ngừng em biết phải về đâu?
Khi cuối phố lá vàng rơi xao xác
Khi em chẳng tìm được mùa đã mất,
Lại một mình đi về phía không anh.
Đêm bất giác cũng nhè nhẹ lặng thinh.
Về Phố Cũ
Phố đông người quá phải không anh?
Lạc nhau rồi làm sao mà tìm được,
Cứ cố thương về những mùa ký ức,
Xao xác chiều chếnh vếnh buổi chia tay.
Màu hòang hôn đẹp thế có ai hay,
Nào cứ phải màu biệt ly khắc khỏai,
Ta lạc nhau vì vẫn còn mê mãi,
Cùng bạc tiền hư ảo với công danh.
Mùa thu này đẹp lắm phải không anh,
Chưa sang đông đã nghe mùi của tết,
Thấy nỗi nhớ đã cồn cào da diết,
Về một mùa ngun ngút của phôi pha.
Phố đông người nhưng ta lại mình ta,
Bước chầm chậm qua những ngày tháng nhớ,
Chỉ thời gian là ngập tràn hơi thở,
Của một mùa sức sống vẫn đơm bông.
Anh giờ này có còn nhớ phố không?
Một nửa đời gập ghềnh trong danh phận,
Còn một nửa chênh vênh cho và nhận,
Ở phía nào cũng thấy thiếu vắng nhau.
Mùa cuối này sẽ về lại phía sau,
Của một bên thời gian qua hờ hững,
nửa ký ức của yêu thương hờn giận,
gập ghềnh nào mình cũng vẫn có nhau.
Bước ngập ngừng em biết phải về đâu?
Khi cuối phố lá vàng rơi xao xác
Khi em chẳng tìm được mùa đã mất,
Lại một mình đi về phía không anh.
Đêm bất giác cũng nhè nhẹ lặng thinh.
Chỉnh sửa lần cuối: