Vấn đề thị giác ở học sinh Việt Nam

Lưu Công Thành
(congthanh)

Điều hành viên
Các bác có nhận ra một điều là học sinh Việt Nam rất nhiều em bị cận thị phải đeo kính, nhất là mấy lớp chuyên tự nhiên. Vậy đâu là nguyên nhân của sự việc này?

Tôi tạm nêu ra vài lý do:

1. Vì học nhiều quá. Mà việc học nhiều cũng có nhiều lý do:

a. Dốt nên phải học nhiều. Người ta học một biết mười, đằng này phải cày đi cày lại hai chục lần may ra mới hiểu được sơ sơ.. :D
b. Do áp lực gia đình xã hội - sính chữ, nhưng không thực tế;
c. Tệ nạn xã hội trong học đường - trong đó phải kể đến nạn dạy thêm / học thêm;

2. Ý thức kém trong việc bảo vệ mắt và thị lực - gồm có:

a. Trong nhà thắp đèn ống (Neon) - rất có hại cho mắt. (ở nước ngoài đèn ống chỉ dùng ở nơi công sở, và nếu có dùng thì thắp rất nhiều đèn);
b. Chưa có ý thức trong việc in ấn sách giáo khoa và sách cho thiếu nhi, cũng như giấy in vở. Giấy màu tối hay giấy bóng (những loại giấy rẻ tiền) thường rất có hại cho mắt --> nhưng những loại giấy này lại không hề bị cấm;
c. Ý thức bảo vệ môi trường rất kém, gây ô nhiễm --> tác hại xấu đến mắt;
d. Ăn uống có nhiều chất có hại đến mắt - hình như ăn nhiều đồ cay là có hại cho mắt thì phải?

Đấy là tạm phác thảo ra vài nguyên nhân. :)
 
Toi phan doi voi hau het cac y kien cua ban
Thu nhat can thi khong phai chi do bao ve mat toi ma can thi con phu thuoc vao di truyen nua, neu ban khong biet thi ty le can thi cua Mi rat cao vao ti le can cao hon rat nhieu lan voi ti le viễn, chi co dieu de cho dep nhieu nguoi Mi khong deo kinh thuong ma dung ap trong hay di phau thuat.
Den ong(neon) o nuoc ngoai khong chi dung trong cong so ma dung o khap ca cac noi, kho long ma thay mot bong den vang o trong nha, truong hoc, hay dau cung vay. Den halogen cung co nhung khong nhieu.
Viec hoc nhieu o Vietnam la do mot thuc te xa hoi nhung li do o day la rat khach quan chu khong phai do "sính chữ" nhu ban noi. O dau cung the neu khong co bang cap thi co hoi thanh cong la rat nho vi ban bi loai ra ngoai "tu vong gui xe". Khong co bang cap ban van co the thanh cong nhung ti le rat thap va phai lam viec kho khan hon nhung thang co bang nhieu.
Ve viec giay, ban thu so sanh giay cua NXB Giao duc voi NXB khac xem giay nao tot hon, neu ban muon dung giay xin giay tot, thi ban nghi bao nhieu nguoi co the di hoc voi nhung quyen sach 20-30 do tro len? chac han ti le nguoi mu chu nuoc ta len toi 99% mat.
Bao ve moi truong khong lien quan may toi can-vien.
An uong thi ban thu cho toi mot vi du cu the de dam bao cho mat khong bi can-vien di nao(ngoai ra an cay khong co tac hai gi mat cho mat ma chi chu yeu hai da day va vom hong thoi).
Can va vien theo toi co nhung li do sau:
-Di truyen
-Lao hoa(o vien) do co mat khong keo duoc thuy tinh the chinh xac nhu hoi tren- co bi dão.
-Hoc mot cach thieu khoa hoc(nhu truong hop cua ban than toi)
va co the them mot so tac nhan khac nhu benh, thuoc, anh huong cua nao hay day than kinh toi cac cơ mắt...
 
Anh nghĩ Hưng có nhiều điểm trả lời hơi nóng vội, nhưng mà để tránh cãi chầy cãi cối thì sẽ tìm từng dẫn chứng cụ thể.

1. Về vấn đề thức ăn có ảnh hưởng đến thị giác: cái này là chính xác. Ớt cay thì không rõ (hình như cũng có ảnh hưởng, mặc dù Vitamin A là có lợi cho mắt - những thứ gì có màu đỏ đều chứa nhiều vitamin A). Nhưng mì chính thì lại ảnh hưởng rất nhiều đến thị giác. Cái chất gluco...natri... gì gì đấy ở một số nước bị liệt vào những gia vị cấm được sử dụng để chế biến thức ăn. Mà như chúng ta biết thì Tây không ăn mì chính, người VN chúng ta ăn rất nhiều. ;)

Ăn quá nhiều mì chính hại cho mắt

Người bị bệnh võng mạc nên tránh dùng thực phẩm có mì chính.
Mì chính có thể khiến võng mạc mỏng đi và gây mất thị lực nếu sử dụng với hàm lượng lớn. Kết luận này được các nhà khoa học Nhật Bản đưa ra sau khi tiến hành thử nghiệm trên chuột. Họ cho rằng, mì chính có khả năng kết hợp với một số cảm thụ thể ở tế bào võng mạc và tiêu hủy chúng.
Nhóm nghiên cứu của ông Hiroshi Ohguro, Đại học Hirosaka, đã thử nghiệm trên 3 nhóm chuột: dùng mì chính hàm lượng cao(chiếm 20% khẩu phần ăn), hàm lượng vừa và không dùng gia vị này. Sau 6 tháng, các nhà khoa học nhận thấy ở nhóm dùng nhiều mì chính nhất:

- Một số lớp thần kinh của võng mạc mỏng đi 75%.

- Dịch thủy tinh bao bọc võng mạc chứa hàm lượng mì chính cao.

- Chuột không nhìn thấy ánh sáng tự nhiên nữa.

Một số tổn thương cũng được ghi nhận ở nhóm dùng mì chính mức vừa phải.

Ông Hiroshi Ohguro cho biết, đây là nghiên cứu đầu tiên chỉ ra mối liên hệ giữa mì chính và tổn thương thị lực. Tuy nhiên, nếu bạn là người thích bột ngọt thì cũng đừng quá lo lắng. Các con chuột đã được dùng lượng gia vị cực lớn và ảnh hưởng tới thị lực cũng sẽ chỉ xuất hiện nếu bạn dùng mì chính ở mức tương tự. Việc dùng thực phẩm nêm mì chính mỗi tuần một lần sẽ không gây nguy hiểm cho sức khỏe.

Theo ông Ohguro, nghiên cứu này cũng giải thích vì sao người dân ở Đông Á hay bị bệnh glaucome áp lực bình thường hơn các khu vực khác. Căn bệnh nói trên có thể dẫn tới mù mà không làm tăng áp lực bên trong nhãn cầu.

Thu Thủy (theo BBC)


2. Về vấn đề đèn NEON. Có lẽ em nhầm, Tây không sử dụng đèn NEON ở trong nhà, vì nhiều lý do. Trong đó có lý do độc hại của nó khi đã quá thời hạn sử dụng. Còn vì sao nó ảnh hưởng đến mắt: cái dễ thấy nhất là ánh sáng của nó không đều, có giao động thường xuyên --> ảnh hưởng đến mắt trầm trọng (cũng như ngồi lâu sau màn hình máy tính). Chính vì thế người ta phải lắp rất nhiều đèn một lúc để giảm ảnh hưởng xấu này. Còn ở VN như ta biết, trong nhà, mỗi phòng chỉ lắp 1 đến 2 chiếc là cùng. Còn việc em nói là ở đâu đâu bên nhà Tây cũng dùng đèn ống? Em có nhầm không đấy? Đèn ống chỉ dùng ở nơi công sở hay mấy nơi giải trí vì nó gây effects đặc biệt. Chứ ở nhà ở người ta dùng ít lắm, một phần vì đã nếu trên --> độc hại. Ngoài ra còn có lý do xã hội nữa, hehe, lắp đèn ống trong nhà hơi quê với lại nó hơi "rẻ tiền". Những cũng điện nguy nga đèn sáng rực chả dùng đến một chiếc đèn ống nào đâu ạ, toàn đèn bóng hết đấy. ;) Ở VN người ta còn sử dụng đèn ống trong nhà vì nhiều lý do: tiết kiệm (tiền điện ít hơn nhiều), kém hiểu biết (thấy nó sáng hơn)...

3. Về giá sách nếu dùng giấy tốt. Em làm phép tính kiểu gì mà ra 20-30$ thế? :D Giá thành chỉ tăng lên 5-20% là cùng so với giá thành hiện nay mà thôi, như thế là không đáng kể. Với lại ở VN mình không hề tiết kiệm tiền sách vở --> năm nào cũng dùng sách mới cả, chả mấy khi dùgn sách cũ, cái này còn lãng phí gấp mấy lần ấy chứ.

4. Ở ngoài phố Tây đeo kính tỷ lệ thấp hơn VN mình nhiều nhiều lần (không phải nhờ phẫu thuật đâu nhé - nếu cần cứ lùi lại thời gian).

Còn nhiều điều để nói nữa....
 
Em chỉ thấy hầu như đứa nào bạn em ( thân và không thân) đều cận cả, chỉ có chúng nó đeo kính áp tròng thì các anh có biết đằng trời!! Ở Vn mình không đeo được kính áp tròng, một là do giá tièn còn cao so với hầu hết mọi người, hai là quá bụi nên dễ bị đau mắt. Em vè chơi hè một tháng rưỡ cũng là một tháng rưỡi bị đỏ mắt, nhỏ mắt và đeo kính râm!Không tin thì nhin avantar của em mà xem!! ;)
Với nói như các anh, sao ngay xưa VN nhà quê đói khổ, đèn dầu tù mù lại chẳng thấy ai cận thị! Giấy in sách lại còn đen băng mấy bây giờ ( cứ xem quyển "Những Người khốn khổ" mà xem, đọc thì đứng là "khốn khổ" thật! Theo em phần nhiều do đọc truyện tranh, xem TV, dùng máy tính, chơi computer game
 
V.N Hà Anh đã viết:
Với nói như các anh, sao ngay xưa VN nhà quê đói khổ, đèn dầu tù mù lại chẳng thấy ai cận thị!

Tại hồi xưa không có cửa hàng đo kính mắt.

Bây giờ đo miến phí, không cận người ta cũng bảo cận nhẹ, để còn bán kính ;)
 
hehe, ở VN cận thị nhiều dã man - đây là bằng chứng trích từ tạp chí Sức khoẻ và đời sống

CON ĐƯỜNG CẬN VIỄN

NGUYỄN HƯNG

Hồi nhỏ tôi từng mơ mình được... đeo cái kính cận như thầy giáo cho nó oách. Thế rồi tôi cố nhìn sát vào sách khi đọc để mong có ngày đeo kính ra là người trí thức! Còn bây giờ thì tôi hoảng hồn lên khi mắt của mình có vẻ hơi mờ đi vì cận, và ớn hơn là gặp các cô cậu học trò, mắt ngơ ngác đằng sau cái kiếng cận dày, mỏng khác nhau. Số trò đeo kính này đang ngày càng đông đảo hẳn lên.

ĐI TÌM NHỮNG "KHUÔN MÂT KÍNH"

Một buổi trưa, tôi ngồi ngoài cổng trường chuyên Lê Hồng Phong để thử nhìn những cô cậu học trò đi học về, trong số họ ai là người mang kính. Đây là một trường học, nổi tiếng với sự xuất sắc của thầy và trò. Và cũng như có sự tương hợp trường này "xuất sắc" không kém về số lượng dùng cặp kính. Đếm 1, 2, 3... rồi 10, 15... khuôn mặt kính. Tôi không đủ kiên nhẫn đành phải quay về. Một nghiên cứu khoa học về tật khúc xạ mới nhất, cho biết trong số 564 học sinh trường Lê Hồng Phong được kiểm tra mắt (chọn ngẫu nhiên), thì 44,1% học sinh bị giảm thị lực, 42,7% em bị tật khúc xạ trong đó có 30% em bị cận thị... Con số đáng để nói. Không riêng gì trường Lê Hồng Phong, ở trường Diên Hồng có 7,4% trong số 690 em được khám mắt bị cận thị, trường Cầu Kiệu là 22,3% (trong số 56 em được khám), Colette là 22,3% (trong số 471 em)... Những số liệu trên cho biết, so với một công trình nghiên cứu vào năm 1994 thì số học sinh bị tật khúc xạ, chủ yếu là cận thị, đã tăng vọt lên gấp 3 lần.

Một bác sĩ chuyên về y tế học đường cam đoan với tôi: "Hiện nay, không dưới 10% học sinh phải đeo kính cận". Tôi biết, có lẽ vị bác sĩ này ước đoán trên cơ sở số học sinh bị cận thị quá nhiều ở TP Hồ Chí Minh, còn bản thân con số thống kê thực ở cả nước thì hiện nay chưa rõ? Nhưng ước đoán đó quả không xa sự thật bao nhiêu khi lượng học sinh bị cận thị và một số tật khúc xạ khác như loạn, viễn đang có chiều hướng tăng nhanh. Con đường học trò ngoài những điều thường có ở tuổi học đường còn lấp lóa thêm cặp kính dày mỏng khác nhau, đến 20,7% trong số học sinh ở TP Hồ Chí Minh được khám bị cận. Ngay năm 1991, Bộ Y tế cũng đã có công bố: tỷ lệ cận ở phổ thông trung học đã lên đến 8,12%. Số lượng học sinh bị cận nhiều đến nỗi chủ một tiệm kính thuốc nói với tôi: "Kính cận được bán ngày càng nhiều so với các năm trước, đa số là học sinh, sinh viên đến mua". Thử làm một phép tính, riêng tại TP Hồ Chí Minh, năm 1998-1999 có hơn 1 triệu học sinh, trong số này có 200.000 em đeo kính, mỗi em trong đời học sinh phải mua 5 cái kính vị chi là 1 triệu cái. Giá kính hiện nay rẻ nhất là 40.000đ, nhân lên số tiền bằng: 40 tỷ. Còn cả nước? Một số tiền không nhỏ. Đó là chưa kể sự thiệt hại lớn hơn là về sức khỏe, sức lao động v.v... Đáng báo động hơn, một kết quả nghiên cứu khảo sát cho hay: 10% trong số các em bị cận đã không có kính đeo. Những em này có thể do nhà quá nghèo, hoặc chưa ý thức được việc cần phải đeo kính. Tệ hơn: 94,5% trẻ sau khi điều chỉnh kính thì thị lực phục hồi, còn 5,5% vẫn ở mức thị lực thấp hoặc khiếm thị, trong đó có một số em đã bị tổn thương đáy mắt do tật cận thị này.

NGUYÊN NHẤN CẬN THỊ - BÀN GHẾ?

Ông Hà Thúc Phú - Trưởng phòng Giáo dục quận 3 phát biểu rằng nếu học sinh bị cận thị thì phải chú ý là ở nhà các em hay chơi trò chơi điện tử, xem ti vi v.v... chứ không phải riêng tại ở lớp học. Phải nói rằng ông Trưởng phòng Giáo dục không phải là không có lý. Hiện nay, chúng ta không còn xa lạ gì nhiều cậu học trò luôn dán mắt vào màn hình xem tivi hay chơi trò chơi điện tử. Một phụ huynh khoe (nghĩa đen) với tôi: "Con tôi nó ngồi máy vi tính suốt đêm, đến 2-3 giờ sáng nó mới ngủ". Tôi nói: "Học nhiều là tốt, nhưng có lẽ quá nhiều đấy". Ông phụ huynh bảo: "Học gì, nó chơi trò chơi đấy, còn hơn là lêu lổng sợ dính vào ma túy thì khốn". Có lẽ nhiều vị phụ huynh có tâm trạng như vị vừa nói trên. Thà con mải mê chơi trò chơi điện tử, xem video, tivi còn hơn lêu lổng la cà... Do vậy các cậu ấm, cô chiêu cứ tha hồ mà chơi. Giáo sư Hoàng Thị Lũy và nhóm cộng sự cho biết: "Ở trường chuyên trung bình mỗi ngày học sinh ngồi bên bàn vi tính tivi là 1,26 giờ đồng hồ, còn không chuyên là 0,92 giờ". Ngoài ra, cũng theo Giáo sư Hoàng Thị Lũy thì ở gia đình, đa số học sinh dùng đèn huỳnh quang (ánh sáng bị rung động) và 70% không có chụp đèn để học, đó cũng là một trong những nguyên nhân tạo nên tật cận thị nói riêng và tật khúc xạ nói chung.

Quả nhiên, ông Trưởng phòng Giáo dục quận 3 đã có lý. Lý thì có nhưng theo chúng tôi thì chưa đủ. Học sinh bị cận thị có khá nhiều nguyên nhân. Ngoài nguyên nhân học thêm nhiều (đã "biết rồi, khổ lắm, nói mãi"), còn có nguyên nhân: ít được sinh hoạt ngoài trời. Vì đất (mặt bằng trường) cố định mà số học sinh ngày càng gia tăng; tình hình chiếu sáng trong lớp ở nơi này, nơi nọ chưa thật đảm bảo v.v... Nhưng qua tìm hiểu, nguyên nhân đáng lưu ý nhất là bàn ghế của học sinh chưa được "chuẩn" phù hợp với các em.

Ông Lý Thành, Phó Hiệu trưởng trường tiểu học Nguyễn Đình Chiểu, cho hay: "Bàn ghế của trường theo chuẩn nào của Bộ Y tế, hay Bộ Giáo dục, trường không biết. Trường chỉ là nơi nhận chứ không được biết rõ nhận loại bàn ghế như thế nào".

Đây cũng là tình hình chung của các trường công lập. Nếu như ở phổ thông trung học thì bàn ghế học sinh do Xí nghiệp học cụ đóng. Còn ở cấp tiểu học, phổ thông cơ sở, mầm non thì do Phòng Giáo dục quản lý. Và theo như chúng tôi được hay, bàn và ghế của phần lớn các trường học đều không đúng chuẩn.

Theo "chuẩn" của Bộ Y tế nước ta hiện nay (và một số nước tiên tiến trên thế giới đang áp dụng) đã ghi trong điều lệ vệ sinh học đường thì kích thước chiều bàn ghế và hiệu số chiều cao bàn và ghế phải phù hợp từng cấp học. Ví dụ ở mẫu giáo: bàn cao 46cm hoặc 50cm; ghế cao (tương ứng) là 27cm và 30cm. Ở tiểu học bàn cao: 50cm hoặc 55cm hay 61cm; ghế cao tương ứng lần lượt: 30cm, 33cm, 38cm. Trung học cơ sở: bàn cao 55cm, 61cm, 69cm; ghế cao 33cm, 38cm, 44cm. Ở phổ thông trung học: bàn 69cm, 74cm,; ghế 44cm hay 46cm. Hiệu số độ cao bàn và ghế cũng tương ứng từng cấp học. Ở mẫu giáo hiệu số đó là 18-20cm; cấp I: 20-23cm; cấp II: 22-25cm; cấp III: 25-28cm (không vượt quá 30cm). Nếu hiệu số chiều cao giữa bàn và ghế quá lớn (trên 30cm) dẫn đến các em phải nhìn vào sách vở rất gần gây nên cận thị, ngoài ra dễ bị lệch cột sống vì khi viết phải nâng vai phải lên, nghiêng mình sang trái. "Chuẩn" bàn ghế là như vậy, nhưng hiện nay ít trường chú ý đến vấn đề này, đặc biệt là ở phổ thông trung học đang dùng loại bàn ghế có hiệu số chiều cao giữa chúng quá cao (vượt trên 30cm). Qua điện thoại, ông Giám đốc Xí nghiệp học cụ TP Hồ Chí Minh cho biết năm học 1998 đóng bổ sung 2.000 bộ bàn ghế. Tìm hiểu thêm thì số bàn ghế đóng mới này là bộ: bàn liền ghế. Đây là một "sáng tạo" đang tồn tại ở nhiều cấp học, "sáng tạo" này không biết xuất phát từ ai nhưng nó có lý do là: để học sinh không làm hư hỏng bàn ghế. Một suy nghĩ từ góc độ bảo vệ của công và được nhiều người dễ chấp nhận. Và cứ như vậy do ghế liền bàn nên khoảng cách giữa mép cạnh bàn và ghế phải đủ xa để học sinh bước vào chỗ ngồi. Khoảng cách xa như vậy nên lúc viết phải cúi gập người trên bàn. Và việc đó dẫn đến cận thị và cong vẹo cột sống. Đây là điều ít bậc phụ huynh, thầy cô giáo nghĩ đến. Bàn ghế đóng liền nhau đỡ hư hỏng như thế nào không biết nhưng học trò dễ bị hỏng mắt, cong vẹo cột sống là điều dễ thấy.

Đi tìm nguyên nhân gây nên "tật cận thị học đường", chúng tôi nghĩ không phải do bàn ghế v.v... mà do những người đã làm nên nó vì bàn và ghế, phòng ốc, bóng đèn là vật vô tri vô giác. Đến đây thì tôi chỉ mong rằng, bằng cách nào đó (cần có biện pháp khắc phục sửa chữa lại bàn ghế theo đúng chuẩn) để góp phần ngăn chặn hiện tượng trẻ bị cận thị ngày càng gia tăng hiện nay, còn nếu không sau này một tỷ lệ lớn con người phải nô lệ vào cặp kính, tệ hơn là... mù.
 
Gui anh Luu Cong Thanh,
Em vua moi vao mainland nen may ngay nay khong len mang, toi tan hom nay moi tra loi duoc anh.
Em thay den ong cha co gi nha que ca, nhung den bulb dung trong nha cua nguoi nuoc ngoai deu co chao de mau trang duc de tao anh sang tuong tu nhu den neo, bay gio con nhieu loai den bulb nhung thuc chat lai la mot cuon thuy tinh ben trong co cau truc het nhu den neon... noi the thoi chu chuyen den neon hay khong quan trong lam, cai quan trong la co du do sang hay khong thoi ngay ca anh sang mat troi cung co hai tro mat minh ma, voi nhung nuoc nhu Vietnam thi ti le tia UV kha cao cung hai cho mat lam chu.
Cai thi nghiem cua chuot voi mi chinh thang phan chinh la MSG (Mono Sodium Glutamate) chi la mot thi nghiem vui thoi, anh cu thu cho chuot an muoi and ke ca duong voi ti le cao nhu the thi xem no co benh gi khong? Co mot dieu la nguoi phuong tay(da trang) khong thich hop voi ti le MSG cao cung nhu nguoi chau A va chau Phi khong thich hop voi ti le muoi va duong cao- nguoi da mau o Mi co ti le diabete va hypertension cao hon vai la so voi nguoi da trang vi ho khong thich nghi voi khau phan an nhieu duong va muoi cua ngoui da trang.
MSG khong het bi cam o hau het cac nuoc tren the gio(chinh vi the no bi lam dung rat nhieu o Mi) nhung o Mi thi nha hang trong khi len thuc don phai co liet ke (de ai muon can thi xem) ti le MSG cho vao cac mon an(goi la Right to Know o Mi).
Con ve truyen gia sach ong anh dinh mua giay tot o dau day de em di buon voi, nha may giay Bai Bang ban giay cho NXB giao duc voi gia cuc ki re roi day. con muon mua giay xin ong anh dinh mua o dau?- Bac au hay Dong bac Mi hay o Canda day. gia ca chi nguyen shipping thoi chac ong anh da cha muon dong vao roi.
 
Back
Bên trên