Truyện ngắn : Bạn có biết phần nào trên cơ thể quan trọng nhất không?

Hoàng Thu Hiền
(Lunar_eclipse)

Điều hành viên
Mẹ tôi đã ra một câu đố: "Con yêu, phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể hả con?"
Ngày nhỏ, tôi đã nói với mẹ rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất. Mẹ lắc đầu: "không phải đâu con. Có rất nhiều người trên thế giới này không nghe được đâu, con yêu ạ. Con tiếp tục suy nghĩ về câu đố đó đi nhé, sau này mẹ sẽ hỏi lại con."
Vài năm sau, tôi đã nói với mẹ rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế đôi mắt là bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói: "Con đã học được nhiều điều rồi đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vi vẫn còn nhiều người trên thế gian này chẳng nhìn thấy gì."
Đã bao lần tôi muốn mẹ nói ra đáp án, và vì thế tôi toàn đoán lung tung. Mẹ chỉ trả lời tôi: "Không đúng. Nhưng con đang tiến bộ rất nhanh, con yêu của mẹ."
Rồi đến năm 1991, bà nội yêu quý của tôi qua đời. Mọi người đều khóc vì thương nhớ bà. Một mình tôi đã vừa đạp xe vừa khóc trên suốt chặng đường 26 km từ thị xã về quê trong đêm mưa rào ngày 4/5 âm lịch của năm đó. Tôi đạp thật nhanh về bệnh viện huyện để mong được gặp bà lần cuối. Nhưng tôi đến nơi thì đã muộn mất rồi.
Tôi đã thấy bố tôi gục đầu vào vai mẹ tôi và khóc. Lần đầu tiên tôi thấy bố khóc như tôi.
Lúc liệm bà xong, mẹ đến cạnh tôi thì thầm: "Con đã tìm ra câu trả lời chưa?" Tôi như bị sốc khi thấy mẹ đem chuyện đó ra hỏi tôi lúc này. Tôi chỉ nghĩ đó là một trò chơi giữa hai mẹ con thôi.
Nhìn vẻ sững sờ trên khuôn mặt tôi, mẹ liền bảo cho tôi đáp án: "Con trai ạ, phần quan trọng nhất trên cơ thể con chính là cái vai."
Tôi hỏi lại: "Có phải vì nó đỡ cái đầu con không hả mẹ?"
Mẹ lắc đầu: "Không phải thế, bởi vì đó là nơi người thân của con có thể dựa vào khi họ khóc. Mỗi người đều cần có một cái vai để nương tựa trong cuộc sống. Mẹ chỉ mong con có nhiều bạn bè và nhận được nhiều tình thương để mỗi khi con khóc lại có một cái vai cho con có thể ngả đầu vào."
Từ lúc đó, tôi hiểu rằng phần quan trọng nhất của con người không phải là "phần ích kỷ", mà là phần biết cảm thông với nỗi đau của người khác.
 
Mẹ bạn Hiền có câu hỏi hay thật.... hì hì.... :)
Phần nào của con người cũng quan trọng bạn Hiền ạ..... :) Mình nghĩ thế đấy..... :)
 
Bài này trên báo hoa à.
Sao mod chăm thế,cặm cụi post lên đây cả bài báo dài ngoằng
 
Hoàng Thu :(|) ơi . :(|) lớn thật rồi . Chết thật, mới ngày nào còn tụ tập băng đảng 4, 5 tên đi trêu các anh lớn mà nay đã post được những bài như thế này :x . Thần tượng quá . Từ nay biệt danh :(|) chính thức được bãi bỏ . Sướng nhé hehe :D
 
Phạm Minh Ngọc đã viết:
Mẹ bạn Hiền có câu hỏi hay thật.... hì hì.... :)
Phần nào của con người cũng quan trọng bạn Hiền ạ..... :) Mình nghĩ thế đấy..... :)
tui cũng nghĩ thế, cứ thử cắt bớt 1 bộ phận thì sẽ bít
 
Tô Như Dũng đã viết:
Hoàng Thu :(|) ơi . :(|) lớn thật rồi . Chết thật, mới ngày nào còn tụ tập băng đảng 4, 5 tên đi trêu các anh lớn mà nay đã post được những bài như thế này :x . Thần tượng quá . Từ nay biệt danh :(|) chính thức được bãi bỏ . Sướng nhé hehe :D
còn Tô Như Ỉn thì chưa bỏ được đâu :))
 
cái này hình như mình đọc trên HHT rùi, trong mục cafe chiều thứ bảy, đúng không?
 
Mình cứ tưởng đây là bài thật của Hiền ---->"đpaj xe 26km từ thị xã về quê" ---> bất ngờ quá, hóa ra ko phải. :D
Bài này hay thật nhỉ ??? :)
 
Công nhận bạn HIền chăm thật , post cả 1 bài vãi dài . Chuyện rất hay , nhưng thực sự thì cũng nh` phần cũng quan trọng nữa kô hẳn như KQ trong chuyện .........
 
bài này có trên H2T từ hồi năm mình học lớp 9, 2 năm trước, đọc cũng thấy hay hay, hình như là của 1 đứa nào đó rất chi là bay bổng, mà mình hình như cũng biết => mình biến thái nặng. :(( :)) :p
 
Đọc bài này cứ tưởng nó đen tối thế nào háo ra rất triết lý đấy, hoan hô mod
 
Nhưng mod HTTH post lâu rồi mà thằng ku này bây giờ mới dám hoan hô à..... láo vật..... :mrgreen:
 
bài này thúi wa'''''
thế tôi đố này
bộ phận gì trong cơ thể người mà khi xúc đọng nó có thể nở ra gấp 10 lần?
 
Hoàng Thu Hiền đã viết:
:mrgreen: đầu tiên bố đọc bố cũng tưởng như con :mrgreen:
giống tớ:D, chắc vì thế mà bài này được nhiều người đọc, nhờ cái titre gây tò mò:D
 
Back
Bên trên