TRƯỞNG THÀNH

Huỳnh Bá Việt
(nhoclangthang)

Treo vì vi phạm quy định diễn đàn
Cái tuổi ngày dài rồi đã qua đi,bây giờ tôi mới thấy thời gian trôi nhanh quá!Nhanh đến nỗi tôi còn không biết cơ thể tôi đã có sự đổi thay,lớn lên hàng ngày,trong trí óc tôi con đường dẫn đến hạnh phúc của cuộc đời chỉ là một bầu trời trong xanh.Có ai ngờ đâu cuộc đời lại lắm mây đen đến thế.Tôi bước vào cái tuổi 16 với dấu ấn xây dựng diễn đàn online,tôi nghĩ Diễn đàn này sẽ có nhiều anh em tham gia,và luôn hoạt động tốt như mình đã mong muốn,thế mà giờ đây lại có người bỏ Bom diễn đàn,đó chính là dấu móc cho tôi thấy còn lắm kẻ xấu xa quá.Đó chỉ là ví dụ cho những gì tôi sắp nói tới đây,tôi đến với cuộc đời trong việc làm ra đồng tiền,và tôi đã rất quý nó,té ra bấy lâu nay mình đã xài phung phí rồi,tôi ân hận quá,và thời gian mà tôi cũng phung phí vào game,truyện tranh ,tôi đã quá lãng phí phải không bạn,nhưng bạn ơi một nửa của tôi lại nói rằng:"tuổi trẻ ai lại không chơi,không phá phách,không tiêu xài hở bạn?" Bạn thấy có đúng không?.Tôi chẳng có lộ phí để vào đời nhưng tôi có khối óc và bàn tay,tôi đã lớn và tôi không muốn kí sinh,sách nhiễu cha mẹ nữa mặc dù tôi biết cha mẹ rất thương tôi.Tôi sẽ nói tôi đã chuẩn bị gì cho cuộc đời sắp tới của mình,con người tìm được hạnh phúc của cuộc sống là con người biết gạt mây đen trước mắt để nhìn thấy bầu trời trong xanh,tôi biết rằng bão tố cuộc đời sẽ không tha cho tôi,nhưng tôi có vượt qua được không?Tôi không dám hứa chắc,nhưng tôi có đủ niềm tin để vượt lên chính mình,vượt lên cái ham muốn hẹp hòi của bản thân,bây giờ tôi sẽ sống khác,sống biết tiết kiệm những thứ mình đang có và chuẩn bị hết, đó là thời gian,là thứ mà vạn loài cũng phải nể sợ.Với khối óc này,và đôi bàn tay tôi sẽ ra đi và tìm một chân trời mới để thử thách chính mình.
 
Đến như cuộc sống bây giờ hiện tại,con người bản thân chưa xác định mình là ai,mình đang làm cái gì,cho ai,vì ai?Câu hỏi đó tôi biết không ít người đã trả lời được nhưng những người còn lại thì sao?Không ai trả lời những câu hỏi ngu ngốc ấy nhưng bạn có từng nghĩ bạn sẽ trả lời câu hỏi ấy một cách chính xác hơn chưa?Chủ đề cảu bài này là trưởng thành nhưng thật ra tôi chỉ đang trên con đường đó mà thôi,không tiền,không bạn,không gái,không anh em,nhưng vô tư thì đó có lẽ là lối thoát duy nhất để tâm hồn thoải mái.Đến nơi mà không ai biết mình là ai và tự viết lại những năm tháng,những boăn khoăn của cuộc đời mình và tôi quyết sẽ không phải viết lại trang giấy cuộc đời lần thứ ba
 
Ngày tôi bước vào cái tuổi 16,tôi bận bịu với những lo toan của đời thường,tôi phải lo tự lập,chuyện trước đây tôi chưa bao giờ làm,tôi phải đi học xa,một đất nước lạnh lẽo,Canada.Trước khi tôi 16 tuổi,tôi đã từng được chiều chuộng,đến miếng ăn còn đưa đến tận miệng,ăn ở bừa bãi cũng có bố mẹ lo rồi,thế mà giờ đây thật khó khăn cho tôi,tôi chúc mừng ngày sinh nhật của tôi,và ngày đó là ngày tôi buồn và lo nghĩ nhất.Tôi đã lớn và con đường trước mặt còn xa lắm,tiền ăn học ở nước ngoài đâu phải như ở đây,15.000USD /năm bằng bao nhiêu nhỉ?Khi tôi nghĩ đến đó tôi mới biết bố mẹ đã hy sinh những gì cho tôi mặc dù gia đình tôi thu nhập cũng đủ sống,tôi thường hay mơ ước sẽ đi du học nhưng với cái giá phải trả,có quá đắt không?Tôi cảm thấy thương yêu cha mẹ hơn và tôi bắt đầu không quan tâm bản thân nữa,bây giờ tôi sống chan hòa,sống vì mọi người,vì cha mẹ tôi,vì em trai tôi,vì bà chị kết nghĩa,vì đứa bạn gái giận mình lâu quá,và vì những ai đã từng và đang là bạn tôi.Xin gởi lời chúc hạnh phúc đến tất cả mọi người,và các bạn nên nhớ rằng chúng ta sống không chỉ có đông tiền và không khí mà chúng ta sống vì lòng yêu thương,đôi khi biết cảm xót trước hoàn cảnh của người khác hoặc chính bản thân sẽ làm ta trưởng thành với con tim nhân ái
 
Ngày tôi bước vào cái tuổi 16,tôi bận bịu với những lo toan của đời thường,tôi phải lo tự lập,chuyện trước đây tôi chưa bao giờ làm,tôi phải đi học xa,một đất nước lạnh lẽo,Canada
chị ko có ý gì đâu nhưng mà 16 tuổi mà cảm thấy mình phải có nhiều trách nhiệm và nghĩa vụ như thế này thì...ko tốt chút nào :D
đồng ý là chúng ta phải truởng thành hơn...phải tự lập...nhưng mà dù sao thì cũng cứ nên vô tư nốt những tháng ngày mình chưa được quyền công dân đi :D
 
Nguyễn Cẩm Vân đã viết:
Ngày tôi bước vào cái tuổi 16,tôi bận bịu với những lo toan của đời thường,tôi phải lo tự lập,chuyện trước đây tôi chưa bao giờ làm,tôi phải đi học xa,một đất nước lạnh lẽo,Canada
chị ko có ý gì đâu nhưng mà 16 tuổi mà cảm thấy mình phải có nhiều trách nhiệm và nghĩa vụ như thế này thì...ko tốt chút nào :D
đồng ý là chúng ta phải truởng thành hơn...phải tự lập...nhưng mà dù sao thì cũng cứ nên vô tư nốt những tháng ngày mình chưa được quyền công dân đi :D

... nói thì dễ lắm chị nhỉ .. :( ... em mới 15 đã bay rồi ... nên phải lo toan nhiều cái ... chắc cũng không kém cạnh bạn việt .:D.. vì thế có lẽ cũng hiểu cái tâm trạng này ... :) ( bạn Việt viết văn nghe chán quá .,.. :D .. ) ... hồi đầu khóc nhiều chứ ... mới 15 đã lao ra với đời rồi ... nhiều lúc cứ tự nhủ là phải lạc quan , phải cười lên , cười như cái đứa đã từng là mình trước đây ... nhưng mà cố thế nào cũng không được .. :( .. không thể không lo toan được .... cứ vô tư thì đến khi nhìn lại ... mọi chuyện còn phức tạp hơn .. :( ..thấy suy nghĩ già đi nhiều lắm .. :( ... không còn hào phóng được như hồi ở Vn nữa .. :( ... bức xúc .. :D .. :) |-)
 
17 tuổi roaif..vào đời với biết bao trăng trở về cuộc sống..thấy nó ko đơn giản như mình nghĩ!
 
uh công nhận nó ko đơn giản...vì thế mình mới phải cố gắng giữ gìn....những gì trong sáng...những suy nghĩ ngây ngô...:p mọi nguời nói chị trẻ con...còn chị thì chị chỉ mong mãi làm 1 đứa trẻ cũng tốt...vì trẻ con rất đơn giản...bao h cũng nói thật....bao h cũng nói ra những gì mình nghĩ và mình thích...:p nhưng mà...hehe...em việt nói cũng đúng....đời ko đơn giản....
:-? tóm lại thế nào cũng được...mình nghĩ là đúng thì cứ làm thôi :D
các bé còn bé nên đừng có suy nghĩ như nguời già thì mau già lắm...cố gắng lên ;)
còn chuyện xa nhà,xa bạn bè,xa bố mẹ...có phải là mọi ngưòi dí súng vào đầu các bé bắt đi đâu....đấy là con đừơng mình chọn...vì thế nếu các em cứ nghĩ theo hướng tiêu cực thì sẽ mau chán rồi bỏ cuộc lắm....
cứ nghĩ rằng chẳng ai hạnh phúc bằng mình vì mình đã đuợc chọn và đang được đi trên con đuờng mà mình chọn ấy....ko phải ai cũng có cơ hội như mình đâu :> ....và rồi mọi thứ sẽ ổn cả thôi...những nguời mình muốn gặp mà có duyên với nhau chắc chắn sẽ gặp lại nhau thôi....nhiều khi nhớ 1 chút để yêu nhau hơn ;)
 
.. ghét phải trưởng thành ... trưởng thành để làm gì chứ ... để nó nhận ra là nó quá già chăng ... để nó nhận ra nó suy nghĩ quá nhiều rồi chăng ... trưởng thành .... để đập mặt vào với đời ... để đời giang tay tát cho những cú không thương tiếc ... đế đời làm cho khuỵu xuống chăng ... không đứng dậy được ... trưởng thành để thêm hàng ngàn giọt nước mắt thoát khỏi nó ... để làm cho nó cạn nứơc mắt rồi nhưng vẫn phải đau khổ ...
.. trưởng thành ... để nó bàng hoàng nhận ra nhiều thứ , ngỡ ngàng nhìn lại chính mình và căm ghét chính bản thân nó lúc này ... trưởng thành để nó không thể tìm lại được cái nụ cười của nó ngày nào nữa ...
... trưởng thành .. cái con đường để trươnge thành thì không bao h chấm dứt .... và cái con đường ấy chắc cũng tỉ lệ thuận với những gì nó phải chịu ... |-)
 
trưởng thành là khi chúng ta ko còn khái niệm trung htu vào lúc này..tụi bạn bảo mình lớn..lo học..đừng nên ham chơi..sao tụi nó ngốc thế?năm này...năm sau..mãi mãi..con nguời ta ko con khái niệm tuổi học trò?>
 
híc híc, việt ơi em còn trẻ thế, sao lo nghĩ nhiều thế, thương quá
chị đoán tích cách em qua mấy dong em viết nhé

-chắc chắn em là người nói nhiều, văn thơ lai láng tràn ra chiếu thế cơ mà, không hiểu em có thêm tính chim lợn không nữa, nhưng em chắc là người sống rất tình cảm nữa.

- em là con trai mà lại quan tâm đến vấn đề tình cảm thì có phải là hơi lạ không nhỉ, bởi những thằng con trai lớp chị khô khan không chịu được, lúc nào chúng nó cũng chỉ phun ra những nào games, máy tính, kiếm tiền, quần áo và chẳng bao giờ quan tâm đến mình đang trưởng thành, đang là con người 18 tuổi của thời đại mới, chắc chúng nó không biết đến từ "ga lăng" cho dù chúng nó học lớp chuyên pháp!!!

hơn nữa, em ạ, chị cũng sợ già lắm, cho dù chị mới 18 tuổi vẫn còn cả cuộc đời phía trước, chị sợ thời gian trôi qua, cơ hội trôi qua mà chị vẫn chẳng có cái gì trong tay cả!!
 
chào hcij..chị doán đugns 1 phần..80%
em cũng ghiền game..nhưng bỏ rồi..chơi mỗi đế chế chứ mấy..con trai..nhiều loại..đâu nhất thiết ai cũng khô khan
 
Back
Bên trên