Tán thành ý kiến của bạn Ly, dân chủ hoàn toàn chưa phù hợp với một đất nước dân trí thấp như thế này. Dân trí thấp mà đi đôi với dân chủ tức là nổi loạn à. Dân trí thấp đầu tiên phải là pháp quyền và pháp trị đã, cho nó có trật tự kỷ cương. Khi nào dân trí cao thì hẵng mong đến dân chủ.
Đùa chứ tớ chả mấy khi tranh luận chính trị trên forum nhưng mà đọc cái bài của bạn Trung thấy bó tay quá.
Từ đầu năm đến giờ tớ học Political Science ở đây, học về chính phủ Mĩ và dân chủ ở góc nhìn học thuật. Dân chủ là quyền con người sinh ra đã có ngay lập tức, quyền này không ai, trong bất kì hoàn cảnh nào, có thể tước đoạt được.
Trong tuyên ngôn độc lập của Mĩ gần 300 năm trước đã có những lời bất hủ này: We hold these truths to be self-evident, that all men are created equal, that they are endowed by their Creator with certain unalienable Rights, that among these are Life, Liberty and the pursuit of Happiness. — That to secure these rights, Governments are instituted among Men, deriving their just powers from the consent of the governed, — That whenever any Form of Government becomes destructive of these ends, it is the Right of the People to alter or to abolish it, and to institute new Government,...
Như vậy tức là chính phủ được lập ra vì một mục tiêu phục vụ và bảo đảm các quyền lợi của công dân. Nếu chính phủ ko làm được điều đó thì trách nhiệm của nhân dân là phải phá bỏ chính phủ đó đi và lập ra cái mới.
Về cái anh Tiến Trung kia thì tớ cũng ko hoàn toàn đồng ý với những gì anh ý làm, tớ cũng ko có ý phản động Đảng và nhà nước gì ở đây.
Nhưng bạn Trung cứ sang Mĩ, sang châu Âu, vào lúc sắp có bầu cử, nhìn giới trẻ và dân Mĩ say sưa theo dõi các presidential debate trên Tv, sau đó bình luận, vận động, và cuối cùng thể hiện chính kiến của mình qua việc đi bỏ phiếu. Anh Nam Anh ở trường Dartmouth, khi chứng kiến cuộc tranh luận của các ứng viên đảng Dân chủ ở trường anh ý, và đứng trước hội những người ủng hộ Hillary Clinton: anh ý đã có cảm giác lúc đó tự nhiên thấy ghen tị với dân Mĩ. Và tớ nhiều lúc cũng thế.