Đinh Trần Phương
(Dinh_Tran_Phuong)
New Member
Mèo nhỏ dưới gốc cây
một cánh hoa trong mắt
đang nghĩ gì miên man?
Còn đây bụi phấn trắng
con bướm trong bài thơ
từ đêm qua bay đi
Mười hai mét vuông
nhưng sao bừa bộn vậy?
nếu có mẹ ở đây
Hình bóng mẹ
gói bỏng ngô đầu tiêu
để dành ngày mai
Con bướm đậu lại
trên đóa phù dung
quạt giấy
Nỗi buồn của chiếc lá khô
tôi mở ra xem
ánh trăng
Hạt sương sớm
nơi đầu ngọn cỏ
một vì sao ngủ quên
Hãy nhìn xem
ngay dưới cánh hoa tôi sắp tàn
một nụ hoa
Cầm lên cánh hoa
thả rơi
thêm một lần nữa
Ngày xuân đầu tiên
ở trên trần tàu
bảy ngón chân mặt trời nhảy múa
Tiếng chim trước bình minh
khiến tôi ngước nhìn
trăng còn ở lại
Nếu những sợi mì tôi đang ăn
là một dòng thác nhỏ
chiếc bát này
thung lũng ngược thời gian
Chân của lũ hạc
ngày càng thêm dài
thường phải đứng im
cho thời gian không động đậy
Mỏi rã rời
trên cành cây ấy
bông hoa đầu tiên
Ngồi thêm một lát
trên đầu cái dĩa
con ruồi đã gần ăn xong
Vầng trăng sau cơn mưa
có thể sáng thêm chút nữa?
đêm không thật rõ
đêm cuối cùng của những con giun
Mặt trời nằm bên trái
con suối còn say ngủ
bay đến cành bạch dương
trong mắt ngày tỉnh giấc
Khi giấc mơ không còn cho mình đôi cánh
rơi lại hoàng hôn
trên những bông bồ công anh rũ đầu
bay trong đám cỏ xanh
Cuối dốc thang lá rụng
hiện ra ngôi chùa cũ
thoáng dãy núi xa mờ
chìm trong màn sương đục
Hoa đồng nội chớm nở
nhìn nó càng tội nghiệp
con quạ già
thêm một mùa đi qua
Cánh én nhỏ
cất lại đâu đó
ngày xuân
Ngày xuân
tiếng thở khập khiễng
chú chó bị đau chân
Những đám mây
không mang hình hài
cứ thế mà bay
Cây sồi già
không bao giờ đi đâu
chỉ đứng xào xạc lá
từng cụm mây bay qua
Những cánh hoa tàn
thả vào hôm qua
tiếng gió
Mưa tháng năm
đi nép bờ tường
mèo đang có chửa
Bình minh tiếng quạ kêu
khoảng trống lấp đầy
chỗ quả hồng rụng
Chốc chốc cất tiếng hỏi
về khúc hát để rơi đâu đó
cánh đồng lúa mùa gặt im lặng
bầy chim sẻ
Ngày phơi quần áo
từng đường xuân mảnh vô hình
đàn én nhỏ bay đi
Trong xác hoa rơi
bóng con chim nhạn
ngẩng lên mây trắng
Bát cơm trắng ngần
bàn tay mẹ xới
vầng trăng khuyết đêm nay
Đứa bé bi bô suốt chuyến đi
qua cửa sổ khoang tàu
sợi chỉ đêm mộng mị
trăng bay theo
Đôi vợ chồng già
ngồi nhìn biển xanh
quạt cầm tay
Tiếng lá reo rì rào
quá khứ của mùa thu
nhành lan đêm tôi tưới
im lặng, cánh đã rụng
Trên bãi cỏ xanh
tình nhân tới ngồi
nắng dịu tháng tư
thủ thỉ chuyện trò
mắt nhìn trong mắt
nụ cười mùa xuân
ra về ra về
ngày cũng dần phai
quả thông nằm lại
trong đám cỏ đen
Chỉnh sửa lần cuối: