Bùi Linh Ngân
(Salazar)
Thành viên danh dự
Điều đầu tiên tớ muốn nói là nếu ai ko thông cảm với tâm trạng của tớ bây giờ thì đừng có đọc tiếp. Tớ đang rất tức giận nhưng tớ ít nhất còn có thể giữ được bình tĩnh của mình.
Tất cả tớ muốn nói:
- Điều đầu tiên: Tớ ủng hộ chương trình này và ko có lý do gì để tớ phản đối những cuộc thi về tài năng và sắc đẹp của học sinh trường Ams.
- ĐIều thứ 2: Đây là cuộc thi MISS AMS đầu tiên có sự bán vé rộng rãi và tổ chức theo kiểu dạ hội như thế này tại AMS.
- Thế nhưng tớ đã vô cùng thất vọng. Thất vọng về cách tổ chức của các bạn. Những người tổ chức, các bạn đều là những người năng nổ và tớ vô cùng quý các bạn chỉ sau 1 thời gian rất ngắn được quen biết mọi người. Thế nhưng các bạn đã phạm sai lầm trong lúc cuộc thi đang diễn ra, điều đó làm bọn tớ mất hết cả lòng tin.
+ Về việc chọn 5 thí sinh vào vòng Ứng xử trong 10 thí sinh còn lại :
Mọi người nếu ai đã xem các cuộc thi về Beauty, chắc hẳn ai cũng biết giai đoạn hồi hộp này. Đó là lúc speaker sẽ đọc tên 5 người xuất sắc nhất. Và những người còn lại sẽ tự hiểu rằng mình là người kém may mắn hơn. Vậy mà các bạn đã làm ngược lại, đọc tên những người bị loại ra, để cho họ hạnh phúc, sung sướng, bắt tay, cười ..........; để rồi bạn quay sang những gương mặt buồn bã kia và thông báo họ đã chiến thắng. Tớ ko thể ko tức, ko bực khi thấy những thí sinh kia lập tức im bặt và ko cười.
Và đến phần thi tài năng. Một người bạn của tớ đã mất giọng trong khi diễn phần này, điều duy nhất bạn ý làm là xin trình bày lại từ đầu phần diễn của mình nhưng ko được. Tớ ko hiểu có mấy thí sinh dám tự tin nói thẳng ra rằng mình đang đau họng và muốn được hát lại bài hát này. Thế nhưng các bạn từ chối. Tớ có thể hiểu rằng thời gian hạn hẹp nhưng 3' để cho thí sinh trình bày lại đâu thể là quá lâu ??? Hơn nữa nếu bạn biết được bạn gái đó bị hen, hằng ngày đi học vẫn phải mang thuốc đi và ko thể chạy thể dục hết sức được, nếu ko bạn ý sẽ ko thở được.
Rồi phần cuối, phần hồi hộp nhất: Phần trao giải. Các bạn đã đọc tên những người trúng giải, trong đó có những người bạn của chúng tôi. Thế nhưng điều các bạn làm lại là: "Xin lỗi, chúng tôi đã đọc nhầm tên". Lần thứ 3 trong đêm diễn các bạn làm điều này với bạn của tôi. Tôi ko hiểu ngừơi bạn đó tự tin đến mức nào mà bạn vẫn mỉm cười đầy tự tin, cúi chào khán giả rồi lùi bước xuống nhường chỗ cho một thí sinh....đã ra về, một thí sinh đã ko còn ở đó sau khi ko được lọt vào vòng cuối cùng.
Và Quyên: Mày thật duyên dáng, và xinh đẹp khi mày bước lên sân khấu với bộ quần bò áo phông mà mày vẫn mặc. Thực sự rằng mày đẹp nhất lúc đấy, lúc mày mặc những gì mà bọn tao vẫn thấy mày diện trên lớp.
Chi: Tao vô cùng hãnh diện về mày, mày đã được giải "Thí sinh Tài Năng" với phần diễn vô cùng ấn tượng, độc đáo của mày. Mày ko giống bất cứ một ai khác trong đêm diễn đó, người duy nhất cố tình trang điểm cho mình xấu xí đi để đóng vở kịch đó. Nếu giải đó ko vào tay mày thì tao ko hiểu còn để cho ai nữa, người tỏa sáng nhất trong phục trang ít lấp lánh nhất.
Thanh Mai: Tao ko biết nói gì, nhưng mày là đứa duy nhất bình tĩnh khi sự cẩu thả dẫn đến sai làm kia xảy ra. Mày là đứa duy nhất ko khóc và còn dỗ những đứa khác khi cuộc thi kết thúc. Tao ko biết nói gì hơn. Mày vô cùng cứng rắn, tự tin và xinh đẹp. Đúng là một Margaret Thatcher.
Cuối cùng:
Cảm ơn tới một bạn trong Đoàn trường, người duy nhất đã phản ứng khi các Speakers làm một việc là xin lỗi đã đọc nhầm tên, bạn là người duy nhất nhảy lên sân khấu và mắng những bạn đó trong khi chương trình còn đang tiếp diễn. Tìm được một người đồng cảm với bọn tớ mà lại khác lớp thật vô cùng khó. Cảm ơn bạn!!!
Cảm ơn tới một người lạ ngồi cạnh bọn tớ, đồng chí HM (chắc là vào Đoàn rồi, gọi thế này ko sao), người đã nhắc nhở bọn tớ nên kiềm chế và lịch sự hơn khi sự việc đó xảy ra.
Tới những người luôn nghĩ rằng sự vui vẻ đoàn kết của lớp tớ chỉ là những gì giả tạo và "show off", tôi hãnh diện mà nói rằng mỗi thí sinh của chúng tôi đều ko chỉ đại diện cho lớp mình mà còn mang theo cả niềm tin, lo âu và khát vọng của từng thành viên trong lớp đi thi. Ước gì các người được chứng kiến tất cả lớp tôi đã ôm nhau khóc khi cuộc thi chấm dứt, cảm thấy rằng sự bất công ko chỉ với thí sinh dự thi mà còn với cả những người cổ vũ. Đã thi là phải có thắng - thua, chúng tôi chấp nhận điều đó nhưng với chúng tôi MISS RIGHT phải là họ: QUYÊN, CHI, THANH MAI.
Everyguy wants U to be his girl
U are everything a girl love to be
cố gắng viết nhẹ nhàng hết sức có thể, ngạt thở!
Tất cả tớ muốn nói:
- Điều đầu tiên: Tớ ủng hộ chương trình này và ko có lý do gì để tớ phản đối những cuộc thi về tài năng và sắc đẹp của học sinh trường Ams.
- ĐIều thứ 2: Đây là cuộc thi MISS AMS đầu tiên có sự bán vé rộng rãi và tổ chức theo kiểu dạ hội như thế này tại AMS.
- Thế nhưng tớ đã vô cùng thất vọng. Thất vọng về cách tổ chức của các bạn. Những người tổ chức, các bạn đều là những người năng nổ và tớ vô cùng quý các bạn chỉ sau 1 thời gian rất ngắn được quen biết mọi người. Thế nhưng các bạn đã phạm sai lầm trong lúc cuộc thi đang diễn ra, điều đó làm bọn tớ mất hết cả lòng tin.
+ Về việc chọn 5 thí sinh vào vòng Ứng xử trong 10 thí sinh còn lại :
Mọi người nếu ai đã xem các cuộc thi về Beauty, chắc hẳn ai cũng biết giai đoạn hồi hộp này. Đó là lúc speaker sẽ đọc tên 5 người xuất sắc nhất. Và những người còn lại sẽ tự hiểu rằng mình là người kém may mắn hơn. Vậy mà các bạn đã làm ngược lại, đọc tên những người bị loại ra, để cho họ hạnh phúc, sung sướng, bắt tay, cười ..........; để rồi bạn quay sang những gương mặt buồn bã kia và thông báo họ đã chiến thắng. Tớ ko thể ko tức, ko bực khi thấy những thí sinh kia lập tức im bặt và ko cười.
Và đến phần thi tài năng. Một người bạn của tớ đã mất giọng trong khi diễn phần này, điều duy nhất bạn ý làm là xin trình bày lại từ đầu phần diễn của mình nhưng ko được. Tớ ko hiểu có mấy thí sinh dám tự tin nói thẳng ra rằng mình đang đau họng và muốn được hát lại bài hát này. Thế nhưng các bạn từ chối. Tớ có thể hiểu rằng thời gian hạn hẹp nhưng 3' để cho thí sinh trình bày lại đâu thể là quá lâu ??? Hơn nữa nếu bạn biết được bạn gái đó bị hen, hằng ngày đi học vẫn phải mang thuốc đi và ko thể chạy thể dục hết sức được, nếu ko bạn ý sẽ ko thở được.
Rồi phần cuối, phần hồi hộp nhất: Phần trao giải. Các bạn đã đọc tên những người trúng giải, trong đó có những người bạn của chúng tôi. Thế nhưng điều các bạn làm lại là: "Xin lỗi, chúng tôi đã đọc nhầm tên". Lần thứ 3 trong đêm diễn các bạn làm điều này với bạn của tôi. Tôi ko hiểu ngừơi bạn đó tự tin đến mức nào mà bạn vẫn mỉm cười đầy tự tin, cúi chào khán giả rồi lùi bước xuống nhường chỗ cho một thí sinh....đã ra về, một thí sinh đã ko còn ở đó sau khi ko được lọt vào vòng cuối cùng.
Và Quyên: Mày thật duyên dáng, và xinh đẹp khi mày bước lên sân khấu với bộ quần bò áo phông mà mày vẫn mặc. Thực sự rằng mày đẹp nhất lúc đấy, lúc mày mặc những gì mà bọn tao vẫn thấy mày diện trên lớp.
Chi: Tao vô cùng hãnh diện về mày, mày đã được giải "Thí sinh Tài Năng" với phần diễn vô cùng ấn tượng, độc đáo của mày. Mày ko giống bất cứ một ai khác trong đêm diễn đó, người duy nhất cố tình trang điểm cho mình xấu xí đi để đóng vở kịch đó. Nếu giải đó ko vào tay mày thì tao ko hiểu còn để cho ai nữa, người tỏa sáng nhất trong phục trang ít lấp lánh nhất.
Thanh Mai: Tao ko biết nói gì, nhưng mày là đứa duy nhất bình tĩnh khi sự cẩu thả dẫn đến sai làm kia xảy ra. Mày là đứa duy nhất ko khóc và còn dỗ những đứa khác khi cuộc thi kết thúc. Tao ko biết nói gì hơn. Mày vô cùng cứng rắn, tự tin và xinh đẹp. Đúng là một Margaret Thatcher.
Cuối cùng:
Cảm ơn tới một bạn trong Đoàn trường, người duy nhất đã phản ứng khi các Speakers làm một việc là xin lỗi đã đọc nhầm tên, bạn là người duy nhất nhảy lên sân khấu và mắng những bạn đó trong khi chương trình còn đang tiếp diễn. Tìm được một người đồng cảm với bọn tớ mà lại khác lớp thật vô cùng khó. Cảm ơn bạn!!!
Cảm ơn tới một người lạ ngồi cạnh bọn tớ, đồng chí HM (chắc là vào Đoàn rồi, gọi thế này ko sao), người đã nhắc nhở bọn tớ nên kiềm chế và lịch sự hơn khi sự việc đó xảy ra.
Tới những người luôn nghĩ rằng sự vui vẻ đoàn kết của lớp tớ chỉ là những gì giả tạo và "show off", tôi hãnh diện mà nói rằng mỗi thí sinh của chúng tôi đều ko chỉ đại diện cho lớp mình mà còn mang theo cả niềm tin, lo âu và khát vọng của từng thành viên trong lớp đi thi. Ước gì các người được chứng kiến tất cả lớp tôi đã ôm nhau khóc khi cuộc thi chấm dứt, cảm thấy rằng sự bất công ko chỉ với thí sinh dự thi mà còn với cả những người cổ vũ. Đã thi là phải có thắng - thua, chúng tôi chấp nhận điều đó nhưng với chúng tôi MISS RIGHT phải là họ: QUYÊN, CHI, THANH MAI.
Everyguy wants U to be his girl
U are everything a girl love to be
cố gắng viết nhẹ nhàng hết sức có thể, ngạt thở!